Thần Nông Đạo Quân

Chương 04:: Lôi Đình pháp kiếm, Địa Giới Chi Chu, Đại Mộng Học Cung! (1)

"Ngươi nói món bảo vật này, trẫm đã từng nghe qua." Cơ Triệt nói, "Nghe nói nó đã hoàn toàn thất truyền, không biết trôi dạt đến nơi nào.""Thần may mắn tại Đông Hải từng thu được một ít cổ tịch các triều đại, có lẽ có thể tìm thử xem."Cơ Triệt nghe vậy không khỏi cười nói: "Trời đất rộng lớn, chí bảo vô hình vô tướng, Đại Ti nông muốn đi đâu tìm? Chi bằng đừng đem tinh lực dồn vào chuyện này."Triệu Hưng như cũ không hề từ bỏ: "Thần nghe nói Tiên Đế từng triệu tập thợ thủ công Hoàng Gia để giải quyết một vài công nghệ chưa giải đáp, trong đó có không ít bảo vật từ các triều đại trước.""Tiên Đế từng cho phép thần trong kho hoàng cung lựa chọn bảo vật.""Thật có chuyện này, tổ tiên trẫm chính là Cơ Quan thế gia, Thái Tổ lại càng là bậc kỳ tài đương thời.""Trẫm khi ở nguyên thú sơ kỳ, đã từng triệu tập một nhóm thợ thủ công Hoàng Gia làm việc này, ban đầu còn rất mong chờ, bất quá vài chục năm nay đều không có kết quả gì." Cơ Triệt thở dài.Cơ Vương Thất với tư cách địa chủ lớn nhất giàu có nhất thiên hạ, mỗi năm nhận được vô số cống phẩm từ khắp nơi.Rất nhiều trong số đó đều là những bảo vật quý hiếm có giá trị rõ ràng, những thứ này đều được đưa vào kho nguyên thần của Hoàng cung.Nhưng càng nhiều, là những bảo vật kỳ lạ khó hiểu về giá trị.Ví như cống phẩm của Thủy Tộc Tứ Hải, họ cống nạp cho Hoàng Đế luôn dựa vào hai nguyên tắc: Mới lạ và số lượng nhiều.Hoàng Đế cái gì mà chưa từng thấy qua chứ? Vậy thì trước hết phải đáp ứng tiêu chí mới lạ này đã.Nếu không được, thì lại lấy số lượng nhiều bù vào, để tỏ lòng thành ý.Thực ra Thủy Tộc cũng rất gian xảo, kho báu có giá trị rõ ràng, mang ra thì tiếc, cho ít sợ Hoàng Đế không vui, mà cho nhiều thì mình đau.Nhưng khi cống nạp theo tiêu chí mới lạ và số lượng lớn thì chẳng khác gì mang đến một hộp quà bí ẩn cho Hoàng Đế.Ta nói vật này có giá trị tương đương với tuyệt thế kỳ trân, tuy khả năng rất nhỏ nhưng khi báo cáo thì nghe cũng xuôi tai!Cho nên kho tàng Hoàng Cung chia làm hai loại kho.Một cái là kho nguyên thần, giá trị rõ ràng, cơ bản đều là bảo vật trân quý, Hoàng Đế thường dùng để ban thưởng cho đại thần.Tỷ như Cảnh Đế từng cho Triệu Hưng ba cơ hội chọn lựa bảo vật, đó là đi vào kho nguyên thần.Tiếp theo là Nguyên Phong Khố, đây chính là một kho báu mù hộp khổng lồ.Hàng năm có rất nhiều cống phẩm được đưa vào, cũng có nhiều thứ bị đào thải.Hoàng thất cũng hiểu rõ cái quy tắc này, việc cống nạp chỉ là để tỏ thái độ mà thôi, niêm yết giá công khai chẳng phải là biến tướng bóc lột thần tử sao?Nào có Hoàng Đế nào làm như vậy chứ?Thật ra có đấy, Cảnh Đế chính là thường làm như thế.Thời hắn tại vị, lượng hàng nhập vào kho nguyên thần lớn hơn nhiều so với Nguyên Phong Khố.Nhưng đến Võ Đế, Thủy Tộc và các nước chư hầu, các bộ tộc lệ thuộc (gọi chung các quần thể đã đầu hàng như Nam Man, Đông Doanh, Tây Cực Châu) tiến cống, lại quay trở lại lấy Nguyên Phong Khố làm chủ, kho nguyên thần là phụ.Cũng không hẳn là không có đồ cổ tồn tại, Cảnh Đế, Võ Đế triệu tập thợ thủ công Hoàng Gia cũng giải được không ít bảo vật bị phong ấn.Nhưng Cơ Triệt tầm mắt quá cao, trân bảo bình thường hắn đều không thèm để mắt, đối với việc mở mù hộp ở Nguyên Phong Khố, hắn cũng không mấy quan tâm.Lúc mới lên ngôi, hắn còn khá hào hứng, triệu tập một lượng lớn Cơ Quan Sư đến làm việc.Nhất là các công trình còn dang dở mà Cảnh Đế để lại, hắn cũng đầu tư không ít tinh lực vào.Nhưng dần dà rồi cũng mất hứng.Lôi ra được một hai thứ đồ để thưởng thì cũng không có ý nghĩa gì.Cho nên Triệu Hưng nhắc đến bảo vật Mộng Yểm Tông thời cổ xưa, hắn đương nhiên biết thứ đó tốt, nhưng vấn đề là nó ở đâu để tìm cho ra chứ?"Thái Tổ từng nói anh tài thiên hạ đều ở trong tay ta, bệ hạ hồng phúc tề thiên, thần cho rằng bảo vật có linh, người có đức nắm giữ, tất nhiên cũng sớm đã ở trong túi bệ hạ rồi!" Cơ Triệt hết hứng, khoát tay, hắn còn tưởng Triệu Hưng có ý kiến hay ho gì chứ: "Đại huynh à, ngươi muốn đến kho báu hoàng gia dạo chơi, thì cứ đến, không cần phải kiếm lý do." "Ngươi là Đại Ti nông, nếu phát hiện ra thứ gì tốt, có lợi cho đất nước, ngươi cứ việc mang từ quốc khố đi."Triệu Hưng nói hắn từng có được cổ tịch của các triều đại trước, Cơ Triệt cũng không để tâm, mấy thứ đó làm sao so được với những sử quan biết.Hắn cho rằng, Triệu Hưng chỉ là mới nhậm chức Đại Ti nông, cảm thấy mới lạ, quản lý quốc khố nên muốn xem kho nội khố của Hoàng Gia thôi."Được, vậy ta đi xem thử." Triệu Hưng thấy Cơ Triệt đã quay về trạng thái nói chuyện phiếm thường ngày, hắn cũng không còn mở miệng gọi bệ hạ."Vừa hay, ta cũng tiện đường đi qua đó, qua chỗ đại tỷ xem sao." Cơ Triệt đứng dậy, cùng Triệu Hưng tản bộ trong hoàng cung."Sắp lập gia đình rồi, không biết lại dở chứng gì nữa.""Trưởng công chúa làm sao vậy?" Triệu Hưng tò mò hỏi một câu."Nàng cứ nhất định đòi Liễu Thiên Ninh phải đi hái cho nàng bằng được cái băng hỏa chi liên, thiên hải hoa châu gì đó. . Toàn là những thứ trong truyền thuyết, Liễu Thiên Ninh đi đâu mà tìm được?" Cơ Triệt bực dọc nói: "Ta mới chỉ nghe nói qua những thứ đó thôi, hồi trước không gả được thì muốn sống muốn chết, bây giờ toại nguyện được gả thì lại nháo nhào lên, thật là hết nói nổi, ngươi nói xem đó là cái tâm lý gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận