Thần Nông Đạo Quân

Chương 41:: Ai dám nói Triệu sư nói xấu, người đó là phản tặc! (5)

Trong những cái tên này, tước vị chỉ là tam đẳng tán tước, chuyển vận sứ chỉ là quan chính ngũ phẩm trở lên, ngay cả tuần tra sứ cấp ba cũng chỉ là chính tứ phẩm trở lên thôi. Thành viên trong nhóm ai mà không phải là Tam Phẩm? Cho dù không phải quan tam phẩm, thì cũng là tước vị rất cao, hoặc là quan tán cao, bản thân thực lực rất mạnh, xếp hạng cao trong đạo tràng. Việc Triệu Hưng gia nhập, giống như một con chó Chihuahua đột nhiên chen vào giữa bầy sói. Nhìn kiểu gì cũng thấy kỳ quặc. “La Hầu Vương làm ăn kiểu gì vậy? Có phải kéo nhầm người không?” Tại Thiên Hồ phủ, trước một hồ nước xanh biếc rộng lớn, một người mặc chiến giáp Long Văn màu vàng, lưng đeo một thanh đao lớn cao to vạm vỡ, không khỏi nhíu mày. Hắn tên là Dương Vạn Lý, cảnh giới Tam Phẩm Viên Mãn, nơi đây chính là một thông đạo Bí Cảnh bí mật của Bình Hải Châu. Ngay cả Lương Vương cũng không biết, nơi này có một cửa thông đạo cỡ nhỏ. Dương Vạn Lý chính là kim ngô Đại tướng. Kim Ngô Vệ, là một trong ba quân cận vệ đoàn của Hoàng Đế. Kim Ngô Đại tướng, thì là tướng lãnh quân sự ưu tú trong Kim Ngô Vệ. Đối với cường giả mà nói, việc nhóm cơ mật đột nhiên có thêm một người, đương nhiên không thể xem nhẹ. Dương Vạn Lý xem thông tin cá nhân của Triệu Hưng, hoàn toàn không hiểu người này có cái gì mà có thể vào đây. “Có phải La Hầu Vương bận quá lú lẫn rồi không, chuyện cơ mật cần giải quyết như này, sao mà Trung Phẩm có thể tham gia vào được?” Tuy vậy Dương Vạn Lý cũng không dám công khai chất vấn, dù sao La Hầu Vương là nhất phẩm. Chỉ bí mật tìm hắn hỏi thăm. "Vạn Lý, có chuyện gì?" La Hầu Vương hỏi. “La Hầu Vương.” Dương Vạn Lý nói với hình chiếu phía trên, “Vừa rồi tổ thứ chín phía đông, có thêm một người, là La Hầu Vương ngài khai thông quyền hạn sao?" “Đúng.” La Hầu Vương gật đầu. “Có phải nhầm lẫn không?” Dương Vạn Lý hỏi lại, “Kéo Tứ Phẩm vào để làm gì?” "Hắn có thể vào được, tự có thực lực để vào." La Hầu Vương nói, "Ngươi cứ bảo vệ tốt Bích Hồ thông đạo là được." "Dạ." Dương Vạn Lý ngoan ngoãn chắp tay. Vút ~ hư ảnh tiêu tán. "Chờ một Tứ phẩm mà nếu chỉ có thể bảo toàn tính mạng trước mặt Tam Phẩm, thì đều không vào được nơi này." Dương Vạn Lý thầm nghĩ, "Xem ra cái người tên Triệu Hưng này, chí ít có thể gϊếτ được một số Tam Phẩm yếu." Tại Bình Hải Châu, Long Uyên phủ. “Triệu Hưng?” Phủ chủ Long Uyên Hiên Viên Phá Quân đang đứng trước sa bàn chỉ huy, đột nhiên ông ta đã nhận ra tổ cơ mật thứ chín ở phía đông có thêm người mới. “À, hóa ra là cái tên tiểu tử chém Càn Hạ Vương kia.” Phủ chủ Long Uyên hơi suy nghĩ, trong đầu rất nhanh đã hiện ra một tin tức từ một tháng trước. Càn Hưng Càn Hạ Vương, bây giờ đã qua hơn một tháng, với tư cách Nhị Phẩm phong vương phủ chủ Long Uyên, tự nhiên là rõ điều tình báo này. Chỉ bất quá lúc ấy ông ta cũng không để ý mấy, dù sao trên tình báo viết là xuất động năm mươi chiếc Hỗn Nguyên chiến thuyền, khởi động Ly Hỏa đại trận. “Thiên Hà phủ bình định nhanh như vậy, xem ra thực lực của Triệu Hưng cũng không yếu.” Phủ chủ Long Uyên vừa chuyển ý nghĩ, thì tin tức này lại chìm xuống trong đầu. Sự tình có nặng nhẹ, ông ta đang tập trung vào những tin râu ria này, chắc chắn không thể tốn quá nhiều sức lực. Bởi vì phủ Long Uyên của ông ta, phải đối mặt với phản quân Thủy Tộc Đông Hải, do Hồng Nguyên Bá và Hồng Nguyên Thọ hai anh em dẫn đầu quân đoàn Đông Hải tạo phản!… Tại phía đông xa xôi, trên một ngọn núi tuyết gần biển, một nữ tử mặc pháp y màu tím, khí chất băng lãnh, thu hồi Địa Kính. “Đệ tử Liễu Vạn Pháp, thế mà cũng có thể trà trộn được vào tổ cơ mật thứ chín.” “Không biết hắn có được mấy phần bản lĩnh của Liễu Thiên Ninh.” . . . . Vào giờ phút Triệu Hưng tiến đến, trong nhóm cơ mật 149 người, có rất nhiều người đã chú ý đến Triệu Hưng. Đương nhiên, chỉ có một số ít người hơi để ý một chút, phần lớn đều bận làm nhiệm vụ của mình. Triệu Hưng nhìn một hồi, liền thu hồi Địa Kính. "Lương Vương hiệu triệu chư hầu hội minh, chủ lực của hắn đều ở hai bộ Nam Bắc, hai bộ Đông Tây ngoài trấn giữ, đoạt các cửa thông đạo Binh Giới, phong tỏa ra vào bên trong, liền không có trọng binh và cường giả trấn giữ." "Trước mắt có vẻ như, kế hoạch của Lương Vương là giao đông bộ cho anh em Hồng Nguyên Bá và Hồng Nguyên Thọ, để gây hỗn loạn." "Tây bộ thì là xúi giục những cường giả Nô Nhi quân kia." “Hồng Nguyên Bá, Hồng Nguyên Thọ dẫn đầu Thủy Tộc phản loạn, cái này cần phân ra phần lớn tinh lực để cản.” "Các tướng lĩnh dị tộc Nô Nhi quân cũng hết sức chán ghét Lưu Tư, vì Lưu Tư làm ra chế độ Nô Nhi quân, xác định thứ tịch, chu tịch, dẫn đến Nô Nhi quân bị chèn ép hơn hai trăm năm qua, xuất hiện rất nhiều tình huống bất công.” “Lập công không được thưởng ngang bằng với tướng sĩ Đại Chu, phạm sai lầm thì lại bị phạt gấp đôi." "Đại Nguyên phủ, Đại Thông phủ, An Bình phủ, Tam phủ này là cơ sở để La Hầu Vương bọn họ chống lại Lương Vương, ta tạm thời không cần lo lắng Nam Dương quận. . ." “Trước mắt xem ra, đại quân của Lương Vương chưa có hành động gì, ngược lại các chư hầu vương khác lại nhảy nhót vui vẻ.” "Bởi vì Lữ Lương châu là quê hương của Lương Vương, nơi đó hắn khống chế chưa đủ, việc này làm hắn không dám đánh lớn, hắn muốn bức Cảnh Đế trảm Lưu Tư, hạ lệnh để hắn về Lữ Lương châu." Sau khi nhận được rất nhiều tình báo, Triệu Hưng cũng đang tiêu hóa. "Ừm?" Đột nhiên, Triệu Hưng mở mắt, ngừng phân tích tình báo. Sau đó hắn lại nhắm mắt lại. Cùng lúc đó, tại Huyền Thiên Học Cung, trong tiểu viện Kính Hồ. Phân thân của Triệu Hưng cũng mở to mắt, đăng nhập lại. Từ sau khi bình định Thiên Hà phủ, phân thân của hắn tại Thiên Nguyên phủ vẫn trong trạng thái đăng xuất, ngay cả khóa cũng không lên. Vốn chuyện này cũng không có gì, Lương Vương đều tạo phản rồi, ai còn quan tâm một tiến sĩ đã qua có lên khóa hay không? Nhưng hôm nay, bên ngoài tiểu viện Kính Hồ của hắn, đột nhiên đến rất nhiều người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận