Thần Nông Đạo Quân

Chương 183: Nháy mắt Nguyên Sơ, Huyết Nguyên Quả cùng Tâm Trùng Thảo! (6K) (2)

"Thiên Diễn, bây giờ nói còn quá sớm." La Hầu Vương khẽ nói, "Quang Triệu Hưng một cái cũng không đủ, Hạ Tĩnh cũng phải là nhóm đầu tiên mới được."
"Hơn nữa Thần Uy Quân lập tức liền muốn đ·á·n·h đến lãnh địa Hỏa Ma Tộc, nơi đó hoàn cảnh khắc nghiệt, bộ đội hậu cần cũng phải đi theo đẩy về trước, Triệu Hưng chưa chắc đã có thể duy trì tốc độ thăng tiến nhanh như vậy."
"Ha ha ha, La Hầu." Thiên Diễn Vương biết hắn là người không chịu thua, "Ngươi nói đều có lý, nhưng ngươi đừng học Trình Thanh Minh cùng Cát Kình Tùng ở Thập Dương Động, bọn họ lúc đó cũng phân tích rất có lý đấy."
La Hầu Vương: "..."
Tại Thái Thương Viện, Lư Bang, Tả Tử Trị, Điền Diệm và Liễu Thiên Ninh đang nói chuyện phiếm.
Vừa rồi Lư Bang đột ngột rời đi, khiến ba người đều rất nghi hoặc.
"Lư huynh, La Hầu Vương tìm ngươi có chuyện gì?" Tả Tử Trị hỏi, "Sao hắn còn có giao tình với ngươi?"
"La Hầu Vương luôn luôn không gần nhân tình, n·ổi tiếng l·ạ·n·h l·ù·n·g." Điền Diệm cười nói, "Không ngờ Lư huynh ngươi lại có tầng quan hệ này."
Liễu Thiên Ninh thì lặng lẽ u·ố·n·g r·ư·ợ·u, luôn nhìn ra xa, dường như không nghe thấy ba người nói chuyện.
Lư Bang lắc đầu: "Ta cùng La Hầu Vương có giao tình quỷ gì chứ, mấy chục năm đều không gặp mặt lần nào, lần này hắn đột nhiên tìm ta, còn dọa ta hết hồn."
"Sợ mình bình thường phạm phải sai lầm gì, bị vị này cho biết."
"Ha ha ha, ngươi đây là có t·ậ·t giật mình à." Tả Tử Trị cười nói.
Lư Bang ngồi xuống, cầm bầu rượu từ tay Liễu Thiên Ninh: "Ta trừ lúc làm việc có uống chút rượu, cũng đâu có lỗi lầm gì, hắn La Hầu Vương đâu đến mức ngay cả chuyện nhỏ nhặt này cũng muốn quản."
"Lần này hắn gọi ta là vì chuyện của Triệu Hưng."
"Ừm?" Điền Diệm sắc mặt thay đổi, "Hắn sao? Vậy mà lại thu hút sự chú ý của La Hầu Vương."
Lúc này Liễu Thiên Ninh cũng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Lư Bang.
"Không rõ." Lư Bang nói, "La Hầu Vương chỉ hỏi Triệu Hưng có lĩnh ngộ p·h·áp cao cấp không, nghĩ chắc không phải là phạm sai lầm gì mà bị chú ý, cụ thể vì nguyên nhân gì thì ta cũng không rõ."
"Hắn thăng tiến quá nhanh." Liễu Thiên Ninh đột nhiên nói, "Các ngươi xem Địa Kính đi, Triệu Hưng ở Bảng Thất Phẩm đã là hạng 4.321 rồi."
"Nếu ta là La Hầu Vương, cũng sẽ chú ý tới tình huống d·ị t·h·ư·ờ·n·g như thế."
"Bất quá các ngươi đừng lo lắng, chiến tích của Triệu Hưng đã được kiểm tra rồi."
Điền Diệm lập tức yên tâm, nhưng khi nhìn về phía Liễu Thiên Ninh, ánh mắt có chút kinh ngạc, đầu óc người này xoay chuyển quá nhanh.
Hơn nữa, ngươi chú ý đến Triệu Hưng làm gì?
Đó là học sinh của ta!
"Chín mươi hai thành, công điền."
"Phi thuyền chuẩn bị xuất phát, đi tiếp tế cho tiền tuyến, Liêu Như Long đã suất quân xuất phát từ thành tê dại xương, tiến về hướng Đông Nam."
"Lần này chín mươi hai thành đã rút hết bảy thành tiếp tế dự trữ, chỉ còn lại ba thành."
Hàn Băng đứng ở bờ ruộng, báo cáo với Triệu Hưng.
"Hướng Đông Nam?"
Triệu Hưng đang ngồi xổm trước một đống cây giống, nghe Hàn Băng nói vậy liền lập tức mở bản đồ ra.
"Bộ lạc Lang Thần rút lui, từ thành tê dại xương hướng Đông Nam, đánh qua hai đạo phòng tuyến, sẽ đối diện với lãnh địa của 'Hỏa Ma Tộc' dưới trướng Kim Vũ Vương Đình."
"Liêu Như Long chưa chắc sẽ đánh Hỏa Ma Tộc chứ?" Hàn Băng hỏi.
"Khó nói." Triệu Hưng lắc đầu, "Vấn đề này để sau, Liêu Như Long yêu cầu tập hợp phi thuyền vận chuyển ở đâu?"
"Trực Hữu Thành."
"À." Triệu Hưng không có ấn tượng với cái tên này, vậy thì có nghĩa là độ nguy hiểm không cao.
"Có Long Tiêu ở trên thuyền, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu, đợi về thì để bọn họ toàn bộ đi tầng cương phong đi."
Dị tộc bình thường sẽ không cướp đường trong tầng cương phong, yêu cầu đó quá cao, không đạt Lục Phẩm Thiên Cương Cảnh, nghĩ chiến đấu trong tầng cương phong cũng không dễ dàng như vậy.
Đi tầng cương phong về chỉ tốn thêm một ít p·h·áp Trận để khởi động Hạch Tâm.
Nhưng bây giờ Liêu Như Long đã tiến về phía Nam Hoang được sáu nghìn dặm, Trực Hữu Thành lại lệch hướng đường thuyền an toàn ban đầu.
An toàn là trên hết, Triệu Hưng vẫn để đội vận chuyển đi tầng cương phong.
Hàn Băng gật đầu, tiếp tục báo cáo: "Dựa theo yêu cầu của ngươi, Ti nông Giám đã điều chỉnh phương hướng thu hoạch giống cây, chủ yếu là trồng các loại bụi gai khoa 'Dị Thú bạc hà', thân thảo 'Thiên Tâm thảo', và cây thân gỗ 'Huyết Nguyên Quả'."
"Tổng cộng 149 loại thu hoạch lớn, đều đạt cấp bậc Tam giai và Tứ giai."
"Trong kho ban đầu có các hạt giống và cây con, Tam Giai thì quy mô làm dễ, Tứ Giai có chút khó khăn, chủ yếu dựa vào Thất Phẩm Ti Nông Giám."
Triệu Hưng nói: "Khởi động trận Hậu Thổ Quy Nguyên, để Cửu Phẩm Ti nông cũng tham gia vào."
Hàn Băng có chút khó khăn: "Ngươi nói mấy cái này trước mắt đều không nằm trong danh sách nhiệm vụ của Binh Giới, chúng ta trước đó có thừa lực để trồng một số thứ khác, nhưng bây giờ ngươi thay đổi phương hướng trồng loại khác trên phạm vi lớn, còn muốn khởi động Hậu Thổ Quy Nguyên trận, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tốc độ kiếm chiến công của những người khác."
Nói thật nếu như không phải Triệu Hưng thì Hàn Băng đã vỗ bàn.
Vì việc này thật sự là chỉ huy mù quáng.
"Ngươi lo lắng ta có thể sẽ bị người ta mắng?"
Hàn Băng nói: "Không phải có thể, mà là chắc chắn."
Triệu Hưng cười: "Vậy thì cứ để họ mắng vài câu, nhưng chuyện này nhất định phải làm, nơi này là quân đội chứ không phải thương hội."
Hàn Băng suy nghĩ một chút nói: "Được rồi, vẫn là để bọn họ mắng ta đi. Ta nói là ta đề nghị."
Triệu Hưng khoát tay áo nói: "Không cần thiết, sau này còn muốn mở rộng thành, ta chắc chắn sẽ phải đi theo đại quân, ngươi không chừng sẽ phải ở lại thành chín mươi hai."
"Huống hồ bây giờ mắng ta vài câu, biết đâu sau này lại còn phải cảm ơn ta đây."
"Được, vậy ta đi làm."
Hàn Băng vừa Đằng Vân Giá Vụ bay đi thì Tế Tự Tống Phương đã bay đến.
"Triệu đại nhân."
Tống Phương là từ Thất Phẩm trở lên, là Tế Tự chủ điện của thành chín mươi hai, ông đã sáu mươi tuổi, có tuổi trong quân, nhưng khi đối mặt Triệu Hưng, Tống Phương không dám khinh thường, rất cung kính thi lễ.
"Tống đại nhân." Triệu Hưng đáp lễ.
"Những ngày gần đây, ngài đã phối hợp tốt với Ti nông Giám, tất cả các Tế Tự, ai có thể mời được Thần Nông đều điều hết đến Ti nông Giám làm việc."
"Những người còn lại thì phái đi chiêu hồn, cho Vương Quý công giúp đỡ mở rộng ngoại thành."
Tế Tự tại thành tiếp tế cũng làm những công việc hậu cần.
Đương nhiên, nếu có người hoặc Quỷ đánh lén thì Tế Tự cũng phụ trách phòng ngự, trông coi thành.
Tế Tự còn có một chỗ tốt, đó là dù không làm gì thì thành một ngày không bị phá, hắn vẫn có công lao thủ hộ.
Thần chức không phải ai cũng làm được, nhưng hễ làm được thì đãi ngộ cực kỳ tốt.
Hôm nay thành không bị phá, "tinh" một tiếng tám trăm chiến công liền tới sổ.
Tống Phương chắp tay nói: "Đại nhân muốn thu cả Quỷ Hồn vệ sĩ đi tuần tra bên ngoài thành đêm ngày về sao?"
Triệu Hưng gật đầu: "Đúng."
"Như thế chỉ sợ khi có địch đến sẽ không hay biết gì."
Triệu Hưng thản nhiên nói: "Có ta ở đây, ngươi cứ yên tâm làm là được."
"Vâng." Tống Phương vội vàng nói.
Trước đây ông không biết Triệu Hưng, cũng chưa từng nghe qua.
Nhưng Triệu Hưng vừa nhậm chức, khí thế đã hơn người.
Hiệu quả chiếc chiến thuyền Minh Diễm kia quá r·u·ng động.
Cướp được chiến lợi phẩm như vậy thì người đó cũng không phải dạng vừa, tương lai lên Lục Phẩm chắc cũng rất nhanh.
Triệu Hưng bây giờ là chiến công cao, thực lực mạnh, lại thêm Vương Quý và Hàn Băng hai người chủ chốt này, Vương Quý càng gặp ai cũng thổi phồng Triệu Hưng.
Nên dù Tống Phương chưa từng gặp hay nghe qua năng lực của Triệu Hưng cũng không dám phản đối bất kỳ ý kiến nào của Triệu Hưng.
Vũ Ti chủ quan Cao Lập thì không cần phải nói.
Người này trước kia là thuộc hạ của Long Tiêu, Long Tiêu còn xưng huynh gọi đệ với Triệu Hưng thì Cao Lập sao dám không phục Triệu Hưng.
Trong thành còn có một mưu sĩ tên Dương Đạt, nhưng ở thành tiếp tế hậu cần, Dương Đạt cơ bản không có quyền lên tiếng, vì ở thành chín mươi hai có tổng cộng năm Lễ Tu.
Chỉ lúc có chiến sự thì mưu sĩ mới có chút tác dụng, công việc hậu cần thì bọn họ hoàn toàn không có tác dụng gì.
Bọn họ kiếm chiến công như thế nào? Chỉ có thể kiếm chút công lao trông coi thành, cũng chính là mỗi ngày kiếm mấy chục điểm thôi, đương nhiên họ cũng không có nhiều việc để làm.
"Bây giờ chỉ là một thành chủ tướng, quản lý có năm nghìn người, công việc còn chưa nhiều."
"Tương lai nắm trong tay trăm vạn đại quân, thì việc tính toán sẽ phải nhiều hơn."
"Có thời gian rảnh phải mau chóng nắm bắt Bản Ngã Thảo Nhân." Triệu Hưng thầm nghĩ.
Hắn vừa tới, các bộ phận đều phối hợp, sau này có thể chưa hẳn đã thuận lợi như vậy.
Hơn nữa nơi này chỉ có một thành, nếu là ba thành, mười thành.
Đến lúc đó Bản Ngã Thảo Nhân sẽ có tác dụng lớn.
"Nhưng Bản Ngã Thảo Nhân là p·h·áp t·h·u·ậ·t cao cấp, liên quan đến lý lẽ biến hóa âm dương ngũ hành, muốn tạo ra người rơm Ngũ pháp hợp nhất, chỉ sợ còn khó hơn cả Lĩnh Ngộ Nháy Mắt Nguyên Sơ." Triệu Hưng cúi đầu nhìn đồng cỏ.
Nháy Mắt Nguyên Sơ là p·h·áp t·h·u·ậ·t cao cấp ngộ ra ở Nguyên Sơ Đạo Trường.
Nó thuộc về loại 'Tích Nguyên t·h·u·ậ·t' có thể đ·á·n·h vỡ xiềng xích sinh mệnh đang trưởng thành.
Cũng chính vì môn p·h·áp t·h·u·ậ·t này mà hắn có thể nhanh chóng tăng cấp lên được như vậy.
Triệu Hưng bây giờ có một ruộng bên trái trồng thực vật Tứ Giai là 【Tâm Trùng Thảo】, dược liệu chính của 'Hộ Tâm đan'.
Bên phải là một đám cây, gọi là 【Huyết Nguyên Thụ】, nó có thể kết ra quả Tứ Giai là 【Huyết Nguyên Quả】 có thể giúp Võ Giả nhanh chóng thay m·á·u.
Bạn cần đăng nhập để bình luận