Thần Nông Đạo Quân

Chương 233: Chiến sự tái khởi, một năm sau, phương pháp thoát thân (một vạn sáu đại chương) (3)

Liễu Thiên Ninh nói: "Năm Cảnh Tân thứ mười, Lăng Đức Vương được bệ hạ phong làm Thập Dương Binh Giới đại Giám sát sứ, kiêm Thập Dương Động thiên Phủ Quân." Sợ Triệu Hưng không biết, Liễu Thiên Ninh bồi thêm một câu: "Nói cách khác, người phụ trách Thập Dương Động thiên trên danh nghĩa là Lăng Đức Vương. Trong tam vương, hắn mới là chủ quan, La Hầu Vương và Thiên Diễn Vương thực chất chỉ là đặc phái đến để phụ tá hắn quản lý Thập Dương Động thiên." Triệu Hưng không khỏi cạn lời, Cảnh Đế an bài thế này nghe sao có cảm giác Lăng Đức Vương là người chịu trận. Nghĩ kỹ lại thì thấy có chút ý tứ thật. Cảnh Đế phái Tam Vương đến giám sát, tất nhiên sẽ đắc tội người. Dù là lúc trước khai chiến Bình Man, quyền quý thế gia muốn nhét người vào, hay là lần này động thiên linh tú bộc phát, rất nhiều người muốn có được danh ngạch, Tam Vương đều phải chịu áp lực rất lớn. La Hầu Vương và Thiên Diễn Vương đều là người có bản lĩnh thật sự, Cảnh Đế yêu cầu họ làm việc thật. Nếu xảy ra chuyện gì thì Lăng Đức Vương có thực lực yếu nhất phải là người gánh tội. Triệu Hưng hỏi Lão Liễu về quá trình nhậm chức của Lăng Đức Vương, phát hiện ra lão huynh này thế mà không phải lần đầu chịu trận. Vào thời Đỉnh Tân Lịch, Lăng Đức Vương cũng từng đảm nhiệm qua Phủ Quân của bốn nơi là Cửu Thiên Ứng Nguyên Phủ, Đại Thông Phủ, Đại Nguyên Phủ và An Bình phủ. Trong hai trăm năm Đỉnh Tân Lịch, thường có những cuộc giao chiến qua lại với Nam Man, luôn có những đội quân nhỏ lẻ của Nam Man vượt sông gây họa. Lăng Đức Vương lại gánh cái nồi lớn này, có trách nhiệm là đẩy lên đầu hắn. Trong hai trăm năm, hắn cứ đi bốn phương tám hướng như vậy. Điều thú vị hơn là hắn rõ ràng không hề tham gia những trận đánh lớn chính thức, mà vẫn được phong quận vương. "Thảo nào phong hiệu là lăng đức, tinh thần quên mình vì người gánh tội này thật sự có đại đức." Tính cả lần này, Lăng Đức Vương đã bị cách chức mất quan đến lần thứ năm. Bản thân Lăng Đức Vương chỉ miễn cưỡng ở hàng Tam phẩm, giờ trực tiếp bị mất chức rớt xuống chính tứ phẩm. Nhưng lần này Cảnh Đế dường như làm thật, bởi vì Lăng Đức Vương lần này đến cả tước vị cũng bị tước đoạt! Trước kia chưa từng có chuyện này, không biết hắn có thể tái xuất hay không. Về phần Thiên Diễn Vương, xử phạt tuy nặng nhưng không hề chạm đến gốc rễ. La Hầu Vương thì chỉ bị xử phạt về mặt kinh tế. Việc Huyền Thiên Giáo lưu lại bố trí ở Thập Dương Động thiên, dự đoán thiên tai đều là chuyện của Mệnh Quan và Ti Nông Giám. Phạm vi mà La Hầu Vương thực tế phụ trách chỉ là duy trì trật tự quân đội. Cho nên nói, lần này thiên tai mặc dù có nhân họa cũng không thể trách La Hầu Vương được. Trong suy diễn của Tạo Hóa Bàn, La Hầu Vương vẫn có công đó chứ! Có điều thời điểm này oán khí quá lớn, Cảnh Đế đương nhiên không thể trả lại công cho La Hầu Vương. Nếu có thì cũng phải chờ một hai năm nữa mới tìm cớ để tính. Tam Vương đều bị xử phạt, người bên dưới cũng có rất nhiều người bị phạt. Đại tư chính của Ti Nông Giám Dương Thành bị đổi mấy lần! Phàn Chiếu Lê tư chính của Địa Lợi Viện, Mai Chi Nho tư chính của Thiên Thời Viện đều bị tạm dừng chức vụ, cơ bản là bị điều khỏi động thiên. Có lẽ không bị giảm phẩm, nhưng tứ phẩm ở trong động thiên và bên ngoài hoàn toàn khác nhau. Cho dù là điều ngang chức cũng tương đương với cách chức. Tuy phạt nhiều, nhưng vẫn có một số ít người rõ ràng có công, đồng thời được phong thưởng. Liễu Thiên Ninh nói: "Mùa hè năm sau, Thập Dương Động thiên dự tính sẽ khôi phục lại như ban đầu. Lúc đó ta có lẽ sẽ được thăng lên chức quan chính tứ phẩm, còn cụ thể chức gì thì trước mắt chưa xác định." Những người cùng Liễu Thiên Ninh nhận được khen ngợi còn có Cung Thiên Tư chủ nhân Vạn Hình Địa Cung, Võ Tướng tòng tứ phẩm Hoàng Nghị, Trương Tùng tòng tứ phẩm, Lý Nguyên Thực và những người khác. Những người này đều là người đi cứu người trong lúc tai nạn xảy ra. Đương nhiên, không ai cứu được nhiều người như Liễu Thiên Ninh! Ngoài ra, Liễu Thiên Ninh còn có công báo trước, một loạt ban thưởng thăng quan tiến giai trên thực tế này, cộng thêm rất nhiều nhân tình của quyền quý thế gia... Liễu Thiên Ninh không nghi ngờ gì là người có lợi nhất. Trở lại mười tám khóm Hòe Liễu Viện, Triệu Hưng nhắm mắt ngủ say. "Liễu Thiên Ninh thu hoạch lớn nhất, thế lực của hắn lớn mạnh, ta là người ở đội hình hai của thế lực này, tương đương với ta cũng được lợi. Lần này nguy hiểm không phí công gánh chịu, không uổng công lo lắng kinh hồn như vậy." "Ngoài ra, mạng sống của Lão Trần được bảo toàn, chứng tỏ tương lai có thể thay đổi được phần nào, coi như ta đã giải quyết được một mối lo." "Sau này làm việc, có bài học từ Thập Dương Động thiên, sẽ có nhiều tham khảo hơn." Tỉnh lại từ trong giấc ngủ, Triệu Hưng vẫn như thường bắt đầu tiến hành một số công việc duy trì sự ổn định, tu bổ... ...Ngày 27 tháng 8, công văn của chính phủ được ban hành. Thiên tai và nhân họa ở Thập Dương Động thiên, mọi chuyện lớn nhỏ đều được công bố. Việc Lăng Đức Vương bị phế tước vị, bãi quan và tin tức các quan viên có quyền lực và trách nhiệm liên quan bị xử lý lan truyền nhanh chóng. Quan trường ở Đại Thông Phủ, Cửu Thiên Ứng Nguyên Phủ, An Bình phủ, Đại Nguyên Phủ đều rơi vào cảnh thê lương. Bốn Đại Động thiên còn lại cũng bắt đầu một vòng dò xét tỉ mỉ mới. Rất nhanh, chuyện không chỉ đến tai Đại Chu, mà ngay cả bên Nam Man cũng biết được. Không giống với cảnh thê thảm của quan trường Đại Chu, bốn Đại Vương Đình Nam Man thì "một người làm quan cả họ được nhờ". Đặc biệt là Thánh Quang Vương Đình, cảm thấy hả giận vô cùng. Bởi vì Huyền Thiên Giáo chính là quốc giáo của Thánh Quang Vương Đình! Nhưng là chính chủ Huyết Linh Tôn Giả thì sao có thể cao hứng nổi. "Chết ít người, không đạt được hiệu quả dự tính, mặc dù có tác dụng răn đe nhưng lại bị Đại Chu phát hiện là do người làm." "Sau này muốn đến Động thiên phá hoại, e là càng khó hơn." Lần này làm được cũng tạm được, cái giá phải trả lại vượt quá mong muốn. Huyết Linh Tôn Giả coi như đã làm xong việc, nhưng không tính là làm đẹp mắt. Ngay cả ở phía minh hữu cũng có chút khó mà ăn nói. Vốn kế hoạch đã định là cuối tháng 8, đầu tháng 9 sẽ phát động. Khi đó hắn sẽ báo trước cho Lương Vương rút bớt người của mình. Nhưng kế hoạch không theo kịp biến hóa, căn bản không kịp thông báo, chỉ có thể là công kích không phân biệt. Hắn muốn kéo Lương Vương làm minh hữu, kết quả con trai của Lương Vương lại chết ở Thập Dương Động thiên, gián tiếp chết trong tay hắn. Mặc dù Lương Vương chưa chắc đã để ý, nhưng ngay từ đầu đã dùng con trai của minh hữu để tế cờ thì quả có chút kỳ lạ. Hơn nữa, nếu Đại Chu không biết rõ tình hình mà do hắn báo cho, sức chấn động đối với Lương Vương sẽ càng lớn và càng có thể chứng minh thực lực của Huyền Thiên giáo. Hiện tại, dù vẫn có hiệu quả răn đe nhưng không được như dự tính ban đầu. "Đáng chết Liễu Thiên Ninh, làm sao hắn lại phát hiện được? !" "Chẳng lẽ con sâu kiến thôi diễn trước đó chính là hắn?" Sắc mặt Huyết Linh Tôn Giả tái nhợt, hắn tìm một phần tình báo, đó là thông tin về Liễu Thiên Ninh. Xem xét cẩn thận một phen, Huyết Linh Tôn Giả liền thoải mái. Bối cảnh xuất thân, thực lực bản thân, thế lực sau lưng, cũng như khí vận tràn đầy của Liễu Thiên Ninh đều phù hợp với thân phận của người phá cục này. Ý trời như vậy, Huyết Linh Tôn Giả cũng tin vào sự an bài của thiên đạo nguyên thủy nên không suy nghĩ nhiều. Nhưng khi ánh mắt rơi xuống tình báo về đệ tử thân truyền của Liễu Thiên Ninh, hắn đột nhiên nhướng mày. "Ừm?" "Cái tên Triệu Hưng này..." Huyết Linh Tôn Giả chợt nhớ ra, một phần điểm hồn của mình đã gặp phải chuyện gì ở quận Nam Dương. "Mấy năm không gặp, hắn chỉ là một tên Lại Viên nho nhỏ, không ngờ đã leo lên hàng Lục phẩm, lại còn trở thành đệ tử thân truyền của Liễu Thiên Ninh?" Lúc này Huyết Linh Tôn Giả muốn bấm ngón tay tính toán. Nhưng còn chưa kịp ra dấu tay, bản thân đã bắt đầu ho ra máu. "Thôi, chỉ là một tên Lục phẩm nhỏ bé, không liên quan gì đến đại cục." Huyết Linh Tôn Giả cũng chỉ nhất thời nảy ý, hiện giờ bị thương lại thấy việc tính toán hao tổn lớn nên từ nơi sâu xa, hắn đã từ bỏ ý nghĩ này, thậm chí rất nhanh đã quên mất Triệu Hưng. Hắn đi đến dưới Thần Miếu, tiến vào sâu trong Địa Cung. Trong cung điện, ánh sáng lấp lánh, không khác gì Địa Cung ở Thập Dương Động thiên. Nhưng trong Huyết Trì ở đây lại có thêm một bức tượng. "Lương Vương." Huyết Linh Tôn Giả nhìn bức tượng này, "Thủ đoạn của Huyền Thiên Tông ta, Lương Vương còn hài lòng?" Huyết Linh Tôn Giả nói một câu có hai nghĩa, không chỉ là vì Lương Vương tạo dựng một tượng thần để tín ngưỡng mà còn ám chỉ chuyện mười ngày trên không kia. Lương Vương Cơ Minh Hiến từ trong bức tượng sống lại, hơi thở của hắn lúc này có chút biến đổi, trở nên càng thêm mờ mịt, bạo ngược. "Hài lòng? Huyết Linh Tử, con trai của bản vương đã bị ngươi hại chết ở Thập Dương Động thiên!" Cơ Minh Hiến quát lên. "Người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, lẽ nào vương gia lại để ý một đứa con trai?" Huyết Linh Tử mỉm cười nói, "Sau chuyện này, mệnh quan triều đình chắc chắn sẽ thay máu, những thế gia quý tộc bị vắt kiệt máu lại không có được chút lợi lộc nào chắc chắn sẽ căm hận Cơ Minh Cảnh." "Vương gia cũng có thể nhân cơ hội lôi kéo thế gia quý tộc. Dưới mắt không phải xuất hiện rất nhiều vị trí trống sao? Vương gia cũng có thể thừa cơ mà sắp xếp người vào." "Bốn Đại Vương Đình, các bộ ở Nam Hoang cũng sẽ thừa cơ tuyên truyền Cơ Minh Cảnh tàn bạo vô đạo." "Thiên đạo không dung Cơ Minh Cảnh, nơi Thập Cửu Châu ắt sẽ nghênh đón chủ nhân mới, người này sao lại không thể là vương gia ngài chứ?!" "Chỉ bằng chút tài mọn của ngươi mà mưu toan lung lay căn cơ của Đại Chu?" Cơ Minh Hiến cười nhạo. "Bản vương cùng ngươi hợp tác tạo phản, chẳng khác nào tự tìm đường chết!" Huyết Linh Tôn Giả thấy vậy thì trong lòng hiểu Cơ Minh Hiến vẫn chưa quyết định. Lần này hiệu quả cũng coi như không được tốt cho lắm. Nhưng trong thâm tâm Cơ Minh Hiến rõ ràng đang dao động. Lần trước gặp mặt, hắn còn bảo Huyết Linh Tử không cần quản chuyện nhà của hắn. Lần này gặp lại, hắn lại bắt đầu cân nhắc đến khả năng tạo phản, chỉ là mức độ khả thi rất thấp thôi, nhưng hắn đã thực sự cân nhắc! Nhận ra điều này, Huyết Linh Tôn Giả lập tức nói: "Vương gia tự có thiên mệnh, chính là thiên tử trong lời tiên tri! Nếu không tin, ta có thể cùng ngài định ra một lời ước." Cơ Minh Hiến nhìn chằm chằm Huyết Linh Tôn Giả, chờ đợi câu sau của hắn. "Lần này Bình Man đại chiến, Cơ Minh Cảnh chắc chắn sẽ đại bại! Hơn nữa sẽ không kéo dài quá lâu. Nếu tông ta dự đoán không chính xác, sẽ không ràng buộc tặng vương gia ba viên Huyết Hồn Đan. Vương gia cho dù rời khỏi Đại Chu, vẫn có thể tiêu dao tự tại!" "Nếu tông ta dự đoán chính xác, Đại Chu chiến bại, khí vận chắc chắn sẽ suy sụp. Vương gia thừa cơ mà trỗi dậy. Khi đó không chỉ Huyền Thiên Tông ta mà Nam Man cũng sẽ hết sức giúp vương gia giành được Thập Cửu Châu!" ...Dương Thành, mười tám khóm Hòe Liễu Viện. "Khí vận đẳng cấp đang dao động giữa Diễn Bốn và Diễn Ngũ, ngày càng tiến đến ổn định." Triệu Hưng nhìn bảng nói. "Nguy cơ đã qua." "Bất quá, nguy cơ tiềm ẩn vẫn còn đó." Bây giờ đã là trung tuần tháng chín năm Cảnh Tân thứ 18. Cảnh Đế đã tiến hành điều động quân chính trên quy mô lớn đối với Ngũ Đại Động thiên, Cửu Thiên Ứng Nguyên Phủ, Đại Thông Phủ, Đại Nguyên Phủ, An Bình Phủ. Lương Vương một lần nữa bước lên vũ đài Bình Man. Theo Liễu Thiên Ninh nói thì không ít mệnh quan cũng có quan hệ với Lương Vương. Triệu Hưng nhắm mắt đi vào giấc mộng. "Hôm qua, Cảnh Đế chính thức quyết định, tiếp tục khai chiến luyện binh, nhưng lần này, kiếm chiến công sẽ trở nên tương đối khó khăn, một là sức kháng cự của Nam Man lớn hơn, hai là phe cánh của Lương Vương quá lớn." "Khoảng hai năm nữa, Lương Vương sẽ như thời Đỉnh Tân Lịch, một lần nữa bước lên vũ đài đại chiến Bình Man, nắm toàn bộ đại quyền quân chính của Cửu Thiên Ứng Nguyên Phủ." "Nhìn như là Cảnh Đế không tin tưởng chư hầu phân đất phong hầu, trọng dụng huynh đệ nhà mình, nhưng thực ra là đang bắt đầu thả mồi câu, xem lão đệ nhỏ có thực sự muốn phản hay không..." "Bất kể kiếp này Lương Vương có phản hay không thì trước năm Cảnh Tân thứ hai mươi, ta nhất định phải thoát thân." Triệu Hưng thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận