Thần Nông Đạo Quân

Chương 68:: Ngũ Hành Đặc Tính, giải quyết tai hại! Tương lai thuộc biến động lớn? (3)

Chương 68: Ngũ Hành Đặc Tính, giải quyết tai họa! Tương lai thuộc biến động lớn? (3) "Có nhiều chỗ còn phải suy nghĩ chút biện pháp mới có thể đi vào, phải nắm chắc thời gian."
Triệu Hưng tại Cửu Tinh Hỏa Ngục tiếp tục phi hành, hắn tính từ lúc tiến vào Long Tỉnh, đến khi đi ra đã là ba tháng sau. Dù sao hấp thu nhiều Linh Khí như vậy, đồng thời tiến hành chiết xuất, cũng cần thời gian dài. Triệu Hưng tìm kiếm Linh Khí bên trong Cửu Tinh Hỏa Ngục, bên ngoài lại đang sôi trào.
Long Vương Doãn Hưu từ trong giấc ngủ mê tỉnh lại, đồng thời can thiệp vào việc Nam Man, Đông Doanh, Thủy Tộc, tông phái vây quét Đại Chu, quả thực khiến người không dám tin. Kết quả sau cùng càng bùng nổ: Đại Xà Quốc Long Vương Y Xuyên bỏ mình, hai Long Vương Nam Man là Thác Diên và Bàng Bối Lai đã mất đi vị trí Long Vương, hốt hoảng chạy trốn, sống chết chưa biết! Tin tức truyền ra, quả thực khiến người không thể tin được.
"Lúc trước mới nói Bạch Long vương Đại Chu bị vây khốn, hiện tại thế cục vì sao đột nhiên nghịch chuyển?"
"Trời ạ, Y Xuyên thế mà bị gϊết chết! Bàng Bối Lai cùng Thác Diên đã mất đi vị trí Long Vương!"
"Ta có nghe lầm không, vị trí Long Vương còn có thể bị gọt sạch?"
"Chắc chắn 100%! Liên minh đã ban bố dự cảnh, đáng tiếc không ai tin tưởng."
"Mẹ nó! Tráng cùng gọi! Bạch Cốt Tông hai vị Thiên Tôn!"
"Đáng cɦết, sao lại có thể nhẹ nhàng nói hai câu như vậy!"
Lúc này hai vị Thiên Tôn của Bạch Cốt Tông vẫn đang tế luyện xương đầu Đại Long Vương tại Thăng Long Đài. Nghe được tin tức thì không khỏi kinh ngạc đến rớt cả cằm.
"Hồng Cốt, chúng ta...có phải là chơi lớn quá rồi không?" Tử Cốt Thiên Tôn vẻ mặt khó khăn.
Hồng Cốt Thiên Tôn cũng nuốt nước miếng một cái. Bọn hắn hoàn toàn không ngờ tới, đám người Đại Chu từ chỗ Long Hoàng Thăng Long Đài lại có được quyền hạn lớn như vậy! Chẳng những triệu hoán đến Doãn Hưu, đάηɦ cɦếт Phong Long Vương, càng có thể dαo động tước vị Long Vương!
"Long Vương thế nhưng là căn cơ để chúng ta hành tẩu tại Long Đình, nếu không có vị trí này, rất nhiều nơi đều không tiện đi thăm dò!"
"Chuyện lần này...quá lớn." Tử Cốt Thiên Tôn cũng khẩn trương đứng lên.
"Nếu nói người kia có thể làm đến mức như vậy, ai có thể ngăn cản Đại Chu một mình độc đại ở Long Đình?"
"Bây giờ không phải lúc nghĩ những điều này, Đại Chu có lợi hại hơn nữa, cuối cùng danh ngạch cũng có hạn, Long Đình Cổ Địa lớn như vậy, bọn họ cũng không thể thăm dò hết. Không có khả năng thu hoạch được tất cả chỗ tốt."
"Bây giờ chúng ta muốn cân nhắc vấn đề là nên làm sao ăn nói với Vương Đình." Hồng Cốt Thiên Tôn nói.
Bọn hắn đã dự cảnh, nhưng dự cảnh này quá sơ sài. Hiện tại ba Long Vương một chết hai trốn, khẳng định phải có người gánh nồi. Vấn đề là cái nồi này quá lớn, Bạch Cốt Tông bọn hắn gánh không nổi!
"Còn có thể làm sao? Chỉ có trốn trước!" Tử Cốt Thiên Tôn nghiến răng nói: "Dù thế nào, chúng ta đều đã dự báo trước hành động này."
"Ai có thể ngờ được Đại Chu lại có được lực lượng như vậy? Bạch Vân Vũ còn chưa cɦếт, lập tức đã từ Cửu Tinh Hỏa Ngục đi ra, hoàn toàn là do Bàng Bối Lai phán đoán sai lầm!"
Trốn đi là một lựa chọn tốt, dù sao trước tiên có thể đi mạo hiểm, lấy chỗ tốt, sau đó cãi cọ đơn giản chỉ là nhường lợi ích.
"Vậy nó phải làm sao bây giờ?" Hồng Cốt Thiên Tôn chỉ vào xương đầu Đại Long Vương.
"Chỉ có thể mang đi trước, rồi từ từ luyện hóa ở chỗ khác."
"Vì kế hoạch hiện tại, chỉ có thể như vậy. Hy vọng chúng ta có thể luyện chế thành công, nếu có thể tìm thêm chút bảo vật, tăng cường quyền lên tiếng, có lẽ chẳng những không khó mà còn có thể tiến thêm một bước."
Cổ Đinh vương quốc, Vương Thành, Hi Lạp phủ.
Hộ tống Thần Khí trở về, đương nhiên là quan trọng hơn một chút. Bạch Vân Vũ dẫn người đuổi gϊết thế lực phương ngoại, Long Tiêu cùng Bạch Dương, Thần La Vương, Dạ Vũ Không, Đồng Kim, Kỷ Mộng Quân về Vương Thành trước.
"Đại nhân, thư tín của Triệu Hưng." Long Tiêu giao thư cho Cơ Tự.
"Ồ? Hắn ở đâu?" Cơ Tự hỏi.
"Hắn đi Cửu Tinh Hỏa Ngục, chưa ra." Long Tiêu nói, "Triệu Hưng nói muốn tiếp tục thăm dò long ngục, bảo đại nhân yên tâm."
Cơ Tự nhíu mày, nhưng nghĩ tới Doãn Hưu còn canh giữ ở cổng Cửu Tinh Hỏa Ngục, lại thêm uy lực của pháp chỉ Long Hoàng, lông mày hắn liền giãn ra.
Mở thư tín xem hết, Cơ Tự bất động thanh sắc thu lại.
Sau đó nhìn về phía hậu phương: "Thần La Vương, vất vả ngươi lái Long Thuyền ra đằng sau."
"Không có vấn đề."
Suy tư một lát, Cơ Tự lại hướng Long Tiêu nói: "Ngươi cứ ở lại nghỉ ngơi trước đi."
"Được."
Cơ Tự lại cùng Kỷ Mộng Quân, Đồng Kim thương nghị một lát tại Thiên Điện. Về sau hai người nhanh chóng rời đi. Sắp xếp xong tất cả, Cơ Tự lại tiến vào thiên cơ mật thất. Thông qua Vân Cấp Thì Thiêm viết thư cho Thiên Diễn Vương ở bên ngoài.
"Vòng vây của Bạch Vân Vũ đã được giải, Y Xuyên Phong Long vương của Đại Xà Quốc bị Doãn Hưu gϊết cɦếт."
"Bàng Bối Lai và Thác Diên đã mất vị trí Long Vương..."
"Tất cả phát sinh quá nhanh, mời huynh trưởng nhanh chóng báo tin này cho quân bộ, đề phòng thế lực phương ngoại cɦó cùng rứt giậu, phát sinh náo động..."
Củ Tử Cung, Thiên Cơ Điện.
"Cái gì?!" Thiên Diễn Vương sợ ngây người, "Hiệu quả vậy mà lại tốt như vậy?"
Sau đó là mừng như điên: "Nếu thật như thế, vậy ta sẽ chiếm giữ vị trí tuyệt đối chủ đạo trong một thời gian rất dài!"
Long Vương sinh ra cần trải qua tầng tầng thử thách, nhân tộc tuổi thọ lại không lớn. Chỉ là hoàn thành những thử thách này đã cần ba trăm năm, năm trăm năm. Có thể đoán được, trong ba bốn trăm năm sau, thế lực phương ngoại rất khó có được quyền hạn của Long Vương. Coi như có được cũng không quan trọng, có bao nhiêu cũng không đủ để Triệu Hưng gọt, trừ phi chúng có thể tìm ra biện pháp đối phó mới.
Tin tức của Cơ Tự tiếp tục được truyền đi, nhưng lần này là truyền cho Cảnh Đế.
"Triệu Hưng đã tiến vào Cửu Tinh Hỏa Ngục tiến hành thăm dò, hắn đã để lại thư tín."
"Theo như hắn nói, ở Long Đình Cổ Địa có hai nơi không thể xem thường pháp lệnh của hắn, một là Nghiệt Hải, hai là Thiên Uyên."
"Ngoài ra, bản thân Long tộc cũng có một vài Long Vương tồn tại hắn không cách nào điều động, cũng không thể tùy tiện thu về quyền hạn, ngược lại là có thể cưỡng rắn gϊết, nhưng hắn cũng không nắm giữ hoàn toàn uy lực của pháp điển, yêu cầu chậm rãi mưu tính..."
"Long Hoàng pháp điển đã tiến hành liên kết chặt chẽ với linh hồn của hắn, trước khi hắn ch.ế.t không cách nào giao pháp điển cho người khác sử dụng."
"Ngoài ra, Triệu Hưng mới thu hoạch được hai kiện Thần Khí, một là Vô Cực Kiếm Phôi, hai là Cự Thần Binh, hai Thần Khí đều là cấp Trân Bảo, không nằm trong dự kiến ban đầu, cho thấy lòng trung thành của Triệu Hưng..."
"Kỷ Mộng Quân và Đồng Kim đã cùng thiên vệ thống lĩnh bí mật thi hành nhiệm vụ bệ hạ giao phó..."
Dừng một chút, Cơ Tự lại viết thêm một chuyện khác: "Thần đệ lúc trước may mắn đổi được một kiện Thần Khí cấp Trân Bảo từ trong bảo khố của Long Vương Doãn Hưu."
"Gần đây rất có thu hoạch, dường như nó có thể gánh chịu sức mạnh của mệnh Quan, có lẽ có thể thay thế Vân Cấp Thì Thiêm, hy vọng bệ hạ cho phép thần đệ nghiên cứu thêm về Thần Khí này..."
Buổi sáng sớm đầy sương, ánh sáng Truyền Tống Trận lóe lên, thân hình Kỷ Mộng Quân và Đồng Kim hiện ra. Hai người lấy Tinh Loa ra, nói với nó vài câu. Sau đó nhanh chóng tiến về phủ đệ Lãnh Chúa buổi sớm đầy sương. Trong phủ Lãnh Chúa, nhất phẩm Võ Giả Lạc Quan Tú tâm thần có chút không tập trung. Với tư cách cường giả cảnh giới mệnh cung, hắn có một vài cảm ngộ nhất định về vận mệnh của bản thân. Hắn luôn cảm thấy chuyến đi Long Đình lần này nguy hiểm trùng trùng, bản thân rất có thể sẽ vẫn lạc tại nơi đây. Vì vậy khi Bạch Vân Vũ bị vây, hắn đều không tới giúp đỡ. Quá nguy hiểm! Ba Long Vương cấp điều binh khiển tướng, nhiều Lãnh Chúa cấp Long Tộc vây công như vậy, nhất phẩm cũng dễ dàng vẫn lạc. Vậy nên hắn đã dùng nhiệm vụ ban đầu làm lý do, chối từ không đi, hai lần cự tuyệt mệnh lệnh của tông thất. Đến lần thứ ba, hắn gặp được Kỷ Mộng Quân và Đồng Kim.
"Đại nhân Kỷ." Lạc Quan Tú đáp lại qua Tinh Loa, "Ta có việc cần giải quyết mang theo, phát hiện một nơi bí mật có kho báu, đang trong giai đoạn thăm dò chuẩn bị, nếu thành công có thể mang về một kiện vật liệu Trân Bảo, thứ lỗi ta không thể tách ra được."
Kỷ Mộng Quân và Đồng Kim cũng không nói gì thêm, thẳng tiến phủ thành chủ. Khi Lạc Quan Tú nhìn thấy Kỷ Mộng Quân và Đồng Kim giáng lâm, tim hắn thắt lại. Nhưng hắn vẫn không nghĩ hai người này tới gϊết mình, nên khuôn mặt tươi cười đón lấy, dự định lừα gạt một phen. Kết quả… "Ừm?" Lạc Quan Tú bay lên phía trước ngàn mét, lại đột nhiên rùng mình một cái. Nhìn lại, hắn phát hiện mình đã Nguyên Hồn xuất khiếu không biết từ khi nào, còn n.h.ụ.c thân thì vẫn đang đứng trên bậc thang.
"Dẫn Hồn xuất khiếu? Nàng là đến gϊết ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận