Thần Nông Đạo Quân

Chương 54:: Máu chảy thành sông, Liễu Thiên Ninh bồi dưỡng quái vật! (! ) (1)

Chương 54: Máu chảy thành sông, Liễu Thiên Ninh bồi dưỡng quái vật! (1)
Phòng chữa bệnh của Thần Mộc viện, Ôn Vĩ Kỳ, Tân Bá Kiên, Dư Công Trí ba huynh muội tụ họp.
Tân Bá Kiên nhỏ giọng hỏi: "Sư muội, lý do gì mà muội lại chạy?"
Ôn Vĩ Kỳ sờ lên bụng: "Chờ sinh."
Tân Bá Kiên giơ ngón tay cái lên, sau đó vừa nhìn về phía Dư Công Trí: "Sư đệ, còn đệ thì sao?"
Dư Công Trí cũng sờ lên bụng: "Đưa nàng đến chờ sinh."
Tân Bá Kiên quấn băng vải: "Sư đệ quả nhiên là nhanh trí."
Dư Công Trí nhún vai nói: "Có thể không vội sao? Đệ tử của Liễu Thiên Ninh đều đã luyện được đỉnh cấp pháp thân, mặc dù tuổi tác còn nhỏ, mới vào tứ phẩm, nhưng hoàn toàn có thể treo ta lên đánh."
"Cùng hắn đi tiến hành Đại Đạo Chi Tranh? Ta còn chưa sống đủ đâu!"
Ôn Vĩ Kỳ đi đến bên cạnh Tân Bá Kiên ngồi xuống, nàng quan sát một chút rồi nói: "Sư huynh, bụng của huynh đau sao mà phải đánh băng vải?"
"Tay ta gãy mất rồi."
"Ồ? Còn ra vẻ ghê." Ôn Vĩ Kỳ nện một cái.
"Đừng đụng, đau nhức!"
"Tê, sư huynh đúng là gãy xương thật à?" Dư Công Trí dùng Ngũ Hành Quan Vật nhìn thoáng qua, không khỏi kinh ngạc nói: "Ngay cả ruột cũng gãy mấy đoạn, này, yêu cầu nghiêm túc vậy sao?"
"Lần này không giống." Tân Bá Kiên nhe răng trợn mắt vỗ đùi nói: "Liễu Thiên Ninh đã hạ tối hậu thư."
"Hắn sẽ ở trước vạn đạo cây hoàn thành lời thề, việc này không chỉ liên quan đến hắn, còn liên quan đến hướng đi của Thương Lạc Học Cung trong mấy trăm năm tới, sao có thể là trò đùa?"
Tân Bá Kiên nói: "Ta tất nhiên là không cần đối đầu với hắn, nhưng đệ tử của hắn cũng không phải dễ trêu."
"Đến lúc đó nếu chúng ta bị các trưởng lão trong nội viện điểm tướng, có đi hay không?"
"Đến lúc đó cùng hắn làm khó các trưởng lão, làm hổ thẹn nội viện, chi bằng ngay từ đầu liền không đi."
"Ta đây đều là suy nghĩ cho đại cục a!"
Dư Công Trí cảm động nói: "Sư huynh dụng tâm lương khổ, thật sự là tấm gương của chúng ta. Ta đây đi theo sư huynh!"
"Đa tạ sư đệ khích lệ." Tân Bá Kiên chắp tay thi lễ.
Ôn Vĩ Kỳ đỏ mặt, nhìn một chút hai người, không khỏi thở dài: "Ta vẫn không bằng hai vị sư huynh."
Da mặt đã tu luyện còn dày hơn da cây thiết thụ ngàn năm!
Dư Công Trí ở trong mấy cái hòm thuốc tìm thấy một nhánh cỏ căn.
"Sư muội, mau ăn đi."
"Được."
Dứt lời, Ôn Vĩ Kỳ cùng Dư Công Trí nhai nhánh cây tên là 【 Hàn Băng Lịch Nguyên Thảo 】.
Sau đó bụng của hai người nhanh chóng biến lớn, phình trướng đến cực điểm, lại nhanh chóng khô quắt, một thân nguyên khí cũng giảm xuống đến mức đóng băng.
Trong chốc lát, hai người liền xuất hiện triệu chứng 'Nguyên khí đại thương', sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
"Hai vị sư huynh, với bộ dạng này, chắc sẽ không bị điểm tên chứ." Ôn Vĩ Kỳ thở hổn hển.
"Không thể nào." Tân Bá Kiên cười nói.
"Đúng rồi, Triệu Hưng cùng Liễu Thiên Ninh đến đâu rồi?"
"Không thể cùng hắn đánh, nhưng nhìn một chút thì không có vấn đề, xem xem kẻ có thể làm cho rất nhiều thiên tài tránh né mũi nhọn Thần Uy Hầu, đến cùng là có phong thái cỡ nào."
"Đã qua Lạc Thủy rồi."
...
Thương Lạc Học Cung, nằm ở Thượng Lạc Quận thuộc Đạo Nguyên Châu.
Trong quận có Linh Sơn tên Thương, có dòng nước thành Lạc.
Nơi đây cũng là nơi phát nguyên của Lạc Thủy.
Cũng giống như Khôn Nguyên Học Cung, Thương Lạc Học Cung cũng chiếm cứ hơn phân nửa địa vực Thượng Lạc Quận.
Lúc này Triệu Hưng không ở trên chiến thuyền Kim Long của Liễu Thiên Ninh, mà là trên Ngân Long Phi Chu của chính mình.
Hắn đứng ở đầu thuyền, trên đỉnh đầu đội Tam Hoa mui xe triều đình ban cho, có ba loại thần hoa hư ảnh lấp lóe.
Người mặc ngũ khí hoa phục, chung quanh có nguyên khí Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành quay quanh hắn.
Trong lòng ngực thêu hình Kỳ Lân vượt biển, hai tay áo thành vân văn.
Chân đi giày đạp Vân Ngoa kim tuyến dệt, có mây khí màu vàng nhạt vờn quanh.
Phảng phất có nửa vầng mặt trời ẩn hiện trong mây khí.
Thắt lưng thành Minh Nguyệt đai lưng, đều là hình bán nguyệt, tượng trưng cho thiếu âm.
Trên đai lưng còn cài kiếm chư hầu, treo ngân thụ kim ấn, phía trên khắc hai chữ Thần Uy.
Tay trái nâng Vân Vũ Châu ở trên, tay phải cầm tiết trượng màu vàng, hơi nghiêng dưới.
Triệu Hưng ngang nhiên đứng thẳng tại đầu thuyền, duy trì tư thế này đã được hai canh giờ.
Không còn cách nào, lần này hắn là với tư cách đệ tử của Liễu Thiên Ninh đến Thương Lạc Học Cung, trợ giúp lão sư lên vị.
Liễu Thiên Ninh dưới trướng, người thứ nhất nhập đạo!
Giống như tân hoàng đăng cơ, người thứ nhất có công tòng long!
Nhất định phải có diện! Không ra oai không được!
"Cũng phải nói, triều đình may bộ trang phục này xem như không tệ." La Vương ở trên chiến thuyền, nhìn xuống phía dưới mạn thuyền cách Phi Chu mười mét.
"Trước kia chỉ là khôi ngô tuấn tú, hiện tại bên trong sự khôi ngô tuấn tú lại thêm một vẻ uy phong."
Thiên Diễn Vương bên cạnh mỉm cười nói: "Ừm, tiểu tử này là có thể chống đỡ được bộ trang phục này."
Ngụy Quốc Công vuốt râu nói: "Khí phách phấn chấn cỡ nào, Lão Phu nhìn hắn, phảng phất thấy được Liễu Thiên Ninh năm đó."
"Đúng vậy." La Hầu Vương luôn có vẻ mặt lạnh khốc, lúc này trong mắt cũng thoáng hiện một tia hoảng hốt.
Ngụy Quốc Công cùng Thiên Diễn Vương nghe vậy, cũng đều gật đầu.
Với tư cách người ủng hộ Liễu Thiên Ninh, lần này bọn họ đương nhiên cũng phải đến góp mặt!
Áo gấm về quê đến Thái Hòa Quận chỉ cần phái một người đi là được, nhưng lần này, bọn họ sẽ đích thân xuất hiện!
Mục đích góp mặt, chính là ngăn chặn tất cả bất trắc. Tỉ như áp bức trong chính trị, hoặc áp lực phương diện khác.
Nếu như có mấy lão ngoan cố nhất phẩm trong Thương Lạc Học Cung muốn dùng thủ đoạn hạ lưu gì đó ngăn cản Liễu Thiên Ninh lên vị?
Vậy thì tốt! Đại quân bên ngoài Thượng Lạc Quận sẽ trực tiếp điều tới, có thể danh chính ngôn thuận mà thanh tẩy một đợt.
Cảnh Đế còn ước gì có người làm như vậy chứ!
Tóm lại chỉ có bốn chữ: Thò đầu ra liền miểu!
"Hắn bây giờ bao nhiêu tuổi?" La Hầu Vương hỏi.
"41." Thiên Diễn Vương cấp tốc nói.
"Đỉnh Tân lịch năm 278, Triệu Hưng sinh vào tháng ba năm Đỉnh Tân lịch 274, hiện tại đã 41 tuổi."
"Hắn so với Liễu Thiên Ninh còn nhanh hơn a." La Hầu Vương cảm khái.
"Đương nhiên! Ngươi là không biết..."
"Biết gì?" La Hầu Vương cùng Ngụy Quốc Công nhanh chóng nhìn về phía Thiên Diễn Vương.
"Các ngươi là không biết, Liễu Thiên Ninh đã 146 tuổi rồi, lúc 41 tuổi hắn cũng không có xuất sắc như Triệu Hưng."
La Hầu Vương cùng Ngụy Quốc Công lập tức cười khẽ.
Cái trước là đoán được Thiên Diễn Vương muốn nói, chỉ sợ là hắn không biết cơ mật.
Ngụy Quốc Công thì là cảm giác được có hiệu quả của phong bế thuật rất cao cấp.
Lễ tu pháp thuật tốt ở chỗ này, người không phải máy móc, liền cả máy móc cũng có lúc sai chứ!
Đặt phong bế thuật vào thì dù là nằm mơ cũng khó nói ra nội dung bị phong bế.
"Nghe nói công chúa cũng đến?" Ngụy Quốc Công chuyển chủ đề hỏi.
"Ừm." Thiên Diễn Vương gật đầu.
"Nàng muốn về Thiên Ung Châu, tiện đường đến xem, nhưng nếu không có gì cần thiết sẽ không công khai lộ diện."
Người được ba người coi trọng như thế, tự nhiên là U Nhược công chúa.
Lúc này, U Nhược công chúa, đang ở tầng trên của chiến thuyền, từ đài cao nhìn xuống Ngân Long Phi Chu.
Tia nắng ban mai quận chúa Cơ Tử Huyên, thì lẳng lặng đi theo bên cạnh nàng.
Hai người đều đang nhìn Triệu Hưng, nhưng cảm giác lại hoàn toàn khác biệt.
"Nghe nói năm đó hắn chính là một người một thuyền, tiến thẳng đến Đạo Viện." U Nhược công chúa có chút tâm tình phức tạp.
Nàng cũng không tham dự vào chuyện của Liễu Thiên Ninh năm đó, khi đó nàng còn rất nhỏ, còn chưa được phong tước.
Chỉ là từng nghe kể Liễu Thiên Ninh vì người trong lòng mà làm đảo lộn không ít Đạo Viện.
Nàng lúc ấy vô cùng ngưỡng mộ người nữ nhân trong câu chuyện, về sau liền biến thành thống hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận