Thần Nông Đạo Quân

Chương 19:: Biến dị Mật La Hoa, Lục Nguyệt Hàm mời (1)

Chương 19: Biến dị mật La Hoa, Lục Nguyệt Hàm mời (1)
Triệu Hưng không hề hay biết Tăng Trác của Nguyệt Đàn Hầu Phủ dẫn người tiến vào cửa thứ Ba, đồng thời bị vật thí nghiệm cây nấm nổ tung. Toàn bộ cửa thứ Ba vô cùng rộng lớn, tựa như một bình nguyên hình chữ nhật, hắn cùng Cảnh Viêm là dựng thẳng mở một đường hẹp dài thông qua, giống như một đường phân cách — cây nấm phân liệt thể thì được nhét vào hai bên đường này.
Cây nấm phân liệt thể không hề liên quan đến hắn. Hơn nữa, khi Tăng Trác tới, Triệu Hưng đã đi giải quyết phiền phức cho Cảnh Viêm rồi.
Sau khi phục dụng Địa Thần Đan, sửa đổi hơi thở và hình thái, Triệu Hưng mượn nhờ Tam Thần Mệnh Cung, thì tương đương với một tên trộm mộ khác tiến vào nơi này — dùng cách "tạp bug" để "xoát" quà của chủ mộ, coi như là Cơ Thao. Chẳng qua sau khi Triệu Hưng lấy được Dịch Nguyên Thần Thông thì chuyên tâm nghiên cứu, hơn hai năm cũng không có đi lấy thứ gì nữa. Cầm Bản Ngã phái Thần Thông đã là chiếm tiện nghi, còn lại chút lông dê thì cứ giao cho Cảnh Viêm đi nhổ.
"Bình thường mà nói, nếu Cảnh Viêm chỉ nhổ lông dê thì chắc không gặp phiền phức gì."
"Trừ khi hắn muốn ăn thịt dê."
"Cũng không biết hắn gặp phải phiền toái gì."
Triệu Hưng nhanh chóng đi đường, đợi đến khi hắn tới trước cung điện mộ táng thì sự thật đúng như hắn dự liệu. Cảnh Viêm xuất hiện ở trước một tòa cung điện phía đông, nửa thân thể đã bị vùi vào trong lòng đất, chỉ lộ ra cái đầu.
"Lão huynh, ngươi đây là tình huống thế nào..." Triệu Hưng không có tùy tiện đi tới mà chỉ đứng từ xa truyền âm.
"Như ngươi thấy đấy, ta bị trồng vào trong đất rồi." Cảnh Viêm đang ở hiểm cảnh, giọng nói ngược lại rất bình thản. Không hổ là người đế quốc, sinh tử coi nhẹ.
"Ta vòng qua tòa tượng người cây này, muốn vào bên trong xem một chút."
"Kết quả tòa tượng người cây kia đột nhiên chìm vào lòng đất, rồi kéo ta theo luôn." Cảnh Viêm kể rõ trải qua.
Triệu Hưng bất đắc dĩ nói: "Không phải đã dặn dò ngươi phải cẩn thận sao, Đông Phương chủ mộ vốn là tòa mạnh nhất mà."
Cảnh Viêm nói: "Vấn đề là ta chỉ thao túng Đạo Binh Khôi Lỗi đi xem, hắn lại giam cả bản thể ta lại rồi."
"Ý là ngươi trúng một loại Thần Thông tương tự di hình hoán vị?"
"Đúng vậy, không sai biệt lắm là như vậy." Cảnh Viêm gật đầu: "Vị trí ta đứng trước kia cách ngươi không quá xa, đột nhiên đất liền tựa như sống lại, đất đai liên quan với không gian phía trên trao đổi, bản thể cùng Đạo Binh Khôi Lỗi của ta cũng tiến hành trao đổi."
Triệu Hưng khẽ gật đầu, cũng may Cảnh Viêm còn có thể sai Đạo Binh Khôi Lỗi tới gọi mình. Tại giữa cửa thứ Ba và cửa thứ Tư, bọn họ đã để lại một lối đi hẹp thông suốt.
"Ta xem qua một chút." Triệu Hưng bắt đầu quan sát.
Cảnh Viêm tiếp tục nói: "Hiện tại ta không ra được, có ba loại lực cản."
"Một là đất đai, đất đai như cố hóa bình thường, có khả năng đông lại rất mạnh, khiến ta không trốn ra được, phần lớn Đạo Binh cũng không có cách nào dùng được."
"Hai là tượng người cây dưới đất, nó quấn lấy hai chân ta, có tiếp xúc trên nhục thân, liên tục không ngừng ngắt lời ta tụ tập linh lực."
"Ba là lực hút cường đại của Địa Mạch, ta càng giãy giụa càng chìm xuống, ban đầu ta từng thử thi triển Du Thần Thuật, bay cũng không ra."
Trong lúc Cảnh Viêm nói, Triệu Hưng đã thông qua các phương thức và góc độ khác nhau để dò xét trên trời dưới đất. Một lát sau, sắc mặt hắn trở nên có chút nặng nề. Dưới mặt đất nhìn lên, Triệu Hưng phát hiện hai chân của Cảnh Viêm đã toàn bộ mộc hóa, bị vô số sợi rễ đang ngọ nguậy ăn mòn. Hắn không phải bị quấn lấy, mà là bị ký sinh rồi.
Tượng người cây dưới đất không còn là tượng, mà là vật sống, từ phần hai tay của nó xuất hiện một cây ký sinh.
[Tên: Mật La Hoa (biến dị thể)] [Phẩm chất: Hi hữu] [Cảnh giới: Đệ tam cảnh (tiểu)] [Trạng thái: Thời đỉnh cao] [Thiên phú · ngủ đông: Mật La Hoa có khả năng sinh tồn cường đại, trong môi trường khắc nghiệt, có thể duy trì trạng thái cô quạnh của sinh mệnh, đi vào ngủ đông, gặp được môi trường thích hợp, thì lại nhanh chóng bùng nổ sức sống, phá xác mà ra.] [Thiên phú · ký sinh: Mật La Hoa là cây ký sinh, có thể đồng bộ Bản Nguyên của sinh mệnh, lặng yên không tiếng động ký sinh trong sinh mệnh thể.] [Thần Thông · Nguyên độc (tiểu): Không phải thiên phú bình thường, được tạo ra Hậu Thiên, Nguyên độc có thể đồng thời nhằm vào nhục thân và Linh Hồn, cuối cùng sẽ hoàn toàn khống chế ký chủ.]
Lúc Triệu Hưng đi lên, sắc mặt lộ rõ vẻ khó coi. Cảnh Viêm kỳ quái nói: "Huynh đệ, sắc mặt ngươi khó coi vậy, ta không cứu được à?"
"Ngược lại không phải." Triệu Hưng nói: "Vẫn còn nửa cái mạng."
"Khoa trương vậy?" Cảnh Viêm kinh ngạc nói: "Ta cảm giác chỉ thiếu chút lực cuối cùng là thoát ra, ngươi tiếp ứng ta một chút có lẽ ra được."
"Không dễ vậy đâu, cái tượng người cây dưới ngươi kia không phải vật chết, mà là vật sống, là một gốc Mật La Hoa ngủ say không biết bao lâu." Triệu Hưng thở dài.
Mật La Hoa là hậu duệ của tộc hoa thần Lạc Kha, là một cây ký sinh hi hữu, nó còn được xưng là "thi ngủ hoa". Lúc thành thục thì thành đệ nhất cảnh, thời đỉnh cao thành đệ nhị cảnh. Hiện tại gốc này đã là đệ tam cảnh! Chuyện này có nghĩa là chủ mộ đã cải tạo nó bằng Bản Ngã Thần Thông khi còn sống, nên nó mới có thể phá vỡ gông cùm xiềng xích sinh mệnh, đạt đến cảnh Tiểu Thần Thông.
Hai loại thiên phú trước không đáng sợ, đáng sợ nhất là loại thứ ba, Nguyên độc!
"Có thể nuôi dưỡng được loại thực vật binh chủng như này, vị Ti Nông Bản Ngã phái này dù không phải cảnh Đại Thần Thông thì cũng đã gần bằng rồi." Triệu Hưng thầm nghĩ.
Trong ký ức kiếp trước, hắn chỉ biết nó tên là đệ tam cảnh, nhưng cũng không hiểu rõ là Đại Thần Thông cảnh hay là Tiểu Thần Thông cảnh, trong tin tức Quan Phương cũng không nói rõ. Bao gồm Mật La Hoa này cũng không có xuất hiện trong tin tức Quan Phương. Cho nên Triệu Hưng lúc trước cũng không nhất định phải mở quan tài, có thu hoạch là được rồi, dù sao hắn hiểu rõ có nhiều thứ cũng không phải thấy toàn bộ.
"Mộ táng Ti Nông Bản Ngã phái đệ tam cảnh, quả nhiên danh bất hư truyền, vậy ta vẫn có thể cứu sao?" Cảnh Viêm hỏi.
"Có thể." Triệu Hưng gật đầu, ý nghĩa của đồng đội lúc này mới được thể hiện ra.
"Ngươi cũng may là gặp được ta, đổi thành người khác thì không ai cứu được ngươi."
"Ngươi cứ làm theo lời ta, đừng có phát lực nữa, ngươi bây giờ thấy có thể động dụng linh lực nhưng thực tế đã có một nửa bị Mật La Hoa khống chế."
"Nó đang đồng bộ Bản Nguyên linh lực của ngươi, ngươi càng phát lực nó sẽ thông qua linh lực vận chuyển của ngươi mà hoàn toàn hiểu rõ ngươi, cuối cùng là khống chế ngươi." Cảnh Viêm có chút bán tín bán nghi: "Sao nghe giống Cơ Quan Sư lượng tử xâm lấn vậy, ta bị xâm lấn rồi sao?"
"Có phải ta không động thì nó sẽ không thể xâm lấn hoàn toàn?"
Triệu Hưng lắc đầu: "Không thể đâu, nó sẽ phóng thích độc tố khiến ngươi cảm thấy đau đớn, buộc ngươi phải di chuyển."
"Ngươi phải nhẫn nhịn, nếu sự xâm lấn có tiến trình cụ thể, thân thể ngươi đã gần năm phần Bản Nguyên đều bị Mật La Hoa nắm trong tay rồi."
Cảnh Viêm nghe theo lời Triệu Hưng, không còn vận dụng linh lực để giãy giụa. Kết quả không bao lâu sau, hắn liền hít một hơi lạnh. Bởi vì cơ thể mà trước đây hắn thấy ổn lại đột nhiên xuất hiện cảm giác đau đớn tột cùng! Đau đớn, người ta sẽ bản năng tìm cách để mình không còn đau nữa. Có lẽ là vận chuyển linh lực để hồi phục vết thương, có lẽ là vô thức giãy giụa.
Nhờ Triệu Hưng nhắc nhở trước, Cảnh Viêm nhẫn đau mà giữ trấn định, chỉ bảo vệ Thức Hải tâm thần. Nhưng Mật La Hoa vẫn tăng cường độ 'Nguyên độc' lên. Nếu ý chí của Cảnh Viêm hỏng mất, cuối cùng vẫn sẽ biến thành chất dinh dưỡng cho nó. Cho nên có thể thấy thời gian để Triệu Hưng cứu người không còn nhiều. Hắn nhất định phải cứu được Cảnh Viêm trước khi hắn tan vỡ.
"Vây khốn Cảnh Viêm, ngoài Mật La Hoa còn có hai pháp trận."
"Một là Địa Cung đại trận dưới đất, hai là pháp trận cố hóa Địa Mạch."
"Cả hai đều là loại giam cầm."
Ti Nông Địa Lợi phái có một chi nhánh chuyên lo việc xây mộ cho người tu mộ, được gọi là "Lăng hộ Ti Nông". Bị người ta gọi đùa là "pháp sư đưa tang".
Tin xấu là những thủ pháp này hiển nhiên là của hảo hữu Ti Nông Địa Lợi phái của chủ mộ, do đó có cấp bậc rất cao, vả lại Nguyệt Lạc Cổ Quốc và hiện nay không cùng một thời đại nên Triệu Hưng cũng không nhận ra đó là loại pháp thuật nào. Tin tốt là trải qua vô tận năm tháng, uy lực của các pháp trận này cũng đã kém xa trước đây, mất đi
Bạn cần đăng nhập để bình luận