Thần Nông Đạo Quân

Chương 234: Tam Vương lời bình luận, xử trí cùng điều lệnh (chương cuối quyển này) (3)

Chương 234: Tam Vương luận bàn, xử trí cùng điều lệnh (chương cuối quyển này) (3)
Nhưng ở giai đoạn đầu của đại chiến Bình Man, bọn họ dần dần lớn mạnh. Ký Nguyên Thu, chủ tướng Lỗi Dương quân, chính là người của Lương Vương. Hắn đã làm những gì? Đầu cơ trục lợi chiến lợi phẩm, giao dịch với Nam Man, để triều đình cho những chiếc thuyền chiến của nhà nước báo hỏng một cách cưỡng ép, rồi bán đi với giá rẻ để ăn hoa hồng… Chỗ này nhất định phải nhắc lại Binh Giới lệnh cấm, đó là không được phép bán chiến lợi phẩm ra ngoài, mà chỉ có thể đổi ở kho vũ khí. Việc mua thấp bán cao đầu cơ trục lợi, chỉ có thể do kho vũ khí Binh Giới tiến hành, cấm thương nhân tham gia.
Vì sao Triệu Hưng lại biết rõ? Bởi vì đời trước hắn đã đi theo Ký Nguyên Thu làm việc này. Hắn còn biết rõ những ai là người thân cận với người này.
"Thương hội Lỗi Dương chính là tay chân của Ký Nguyên Thu, bất quá hiện tại hội trưởng thương hội là Dịch Chí Văn, vẫn chưa giao lại cho con trai ông ta là Dịch Chí Kiệt." Triệu Hưng suy nghĩ.
Kiếp trước khi làm chuyện này, người thương lượng với hắn chính là Dịch Chí Kiệt, còn lúc đó Ký Nguyên Thu đã là chính tứ phẩm, càng trở nên không kiêng nể gì cả. Lúc này thương hội Lỗi Dương chắc chắn cũng đang làm loại chuyện này, chỉ là quy mô lớn nhỏ khác nhau mà thôi.
"Quan của Ký Nguyên Thu không lớn, nhưng nếu bị bắt thì có thể lấy làm điển hình để xử lý, Binh Giới còn chưa tóm được bao nhiêu vụ buôn lậu đầu cơ trục lợi."
"Nguyên một nhánh quân đội này, hơn phân nửa đều đang vi phạm, thương hội Lỗi Dương cũng đang phát tài nhờ chiến tranh."
"Dùng chuyện này công kích phe Lương Vương, vậy là quá đủ."
"Muốn có chứng cứ thì dễ thôi, bắt hội trưởng thương hội Lỗi Dương lại là có tất cả."
"Nghĩ như vậy thì kiếp trước ta đâu có phải là tham quan, rõ ràng là nội ứng a! Chỉ là nằm vùng hơi lâu, đến kiếp này mới được chính thức." Triệu lão gia vừa nghĩ vừa nói...
Khu chiến Tây Nam, Dương Giang thành.
Nơi đây vốn là thành trì của Hỏa Ma tộc, tên cũ vừa dài vừa khó đọc, sau khi bị Đại Chu chiếm lĩnh thì đổi tên thành Dương Giang thành. Bây giờ Lỗi Dương quân đang đóng quân tại Dương Giang thành.
Bên trong Dương Giang thành, phủ thành chủ.
"Đại chiến hơn một năm ròng rã, bây giờ cuối cùng cũng có thành quả, các huynh đệ vất vả rồi, uống nào!" Một tráng hán mặc Ngũ Giai Nguyên Quang giáp, tay cầm chén lớn, lớn tiếng hô hào. Hắn tên là Hoàng Triêu Dương, là Đô úy Lục Phẩm của Lỗi Dương quân, cũng là tướng giỏi đắc lực của Ký Nguyên Thu. Hoàng Triêu Dương hoàn toàn là con rối do Ký Nguyên Thu giật dây, đánh như thế nào, đánh ở đâu, Hoàng Triêu Dương đều nghe Ký Nguyên Thu chỉ huy từ phía sau. Vì sao ư? Đương nhiên là có lợi ích.
Ký Nguyên Thu có quan hệ không nhỏ với Hắc Long quân, quân Lỗi Dương cứ lẽo đẽo theo sau lưng Hắc Long quân mà làm việc, tha hồ thuận gió kiếm chác. Đối với bọn hắn, những đội quân yếu hơn, cho dù là theo sau lưng Hắc Long quân ăn chút đồ thừa, cũng đủ no bụng năm sáu bữa.
Sau ba chén khai vị, Hoàng Triêu Dương rời khỏi yến tiệc, không còn chung vui với chúng tướng sĩ nữa, mà đi vào một căn phòng khách phía sau phủ thành chủ. Hoàng Triêu Dương vừa vào phòng khách, những tấm rèm che xung quanh liền được kéo lên, bên trên còn có những phù chú ẩn giấu bên trong để ngăn cách việc nghe lén. Bên trong phòng, yến tiệc đã bày sẵn còn phong phú hơn, chỉ là số ghế chỉ có ba. Ngoài Hoàng Triêu Dương ra, còn có hội trưởng thương hội Lỗi Dương là Dịch Chí Văn, cùng con trai ông là Dịch Chí Kiệt.
"Hoàng tướng quân, chúc mừng tướng quân cờ khai thắng lợi, thắng trận trở về!" Dịch Chí Văn cùng con trai cùng lên tiếng chúc mừng. Chỉ là hai cha con họ, bộ trang phục lại có chút lòe loẹt, mang theo phong cách bộ lạc quân đội Nam Man.
"Đa tạ Dịch hội trưởng." Hoàng Triêu Dương không dám sơ suất, vội vàng đáp lễ. Bởi vì hắn là chó săn của Ký Nguyên Thu, còn người này lại là đối tác của Ký Nguyên Thu. Hắn uống cạn chén, thấy Dịch Chí Văn cũng đã uống xong, liền gật đầu, lúc này mới ngồi xuống.
"Hội trưởng Dịch đến có thuận lợi không?" Hoàng Triêu Dương cẩn trọng hỏi.
"Yên tâm." Dịch Chí Văn gật đầu nói, "Ta mượn một danh ngạch nô nhi quân, lần sau khai chiến, đám nô nhi quân này sẽ bị hi sinh."
Nô nhi quân là tên gọi chung của quân man đã quy thuận. Đại Chu khi công thành cũng sẽ nhận tù binh, lúc trước Triệu Hưng ở Hỏa Long Quan từng lấy danh nghĩa Hạ Tĩnh để thu nhận Bàng Quang Diệu quy hàng. Về sau Bàng Quang Diệu trở thành Võ tướng chính thức, nhưng đãi ngộ như hắn chỉ là trường hợp đặc biệt. Thực tế, Đại Chu rất coi thường man tướng, man quân, tư tưởng chủ đạo chính là: Không phải tộc ta, ắt có lòng khác. Chính sách quy thuận quy định rõ ràng, tù binh đầu hàng sẽ bị xếp vào loại thứ dân, không được xem là dân Chu chính thức. Sau này nếu có người lập công, mới có thể cân nhắc chuyển lên chính thức. Nhưng điều kiện lập công đối với man quân man tướng tương đối hà khắc, nếu tướng sĩ Đại Chu bình thường chặt một cái đầu người thì tính 100 chiến công, thì man quân man tướng cũng chỉ có 50 chiến công, hoặc thậm chí còn thấp hơn. Nếu không lập công thì đầu hàng làm gì? Đến hai trăm năm sau, khi đã qua mấy thế hệ, hoàn toàn chấp nhận Đại Chu và tự coi mình là người Đại Chu thì mới có thể có được chính tịch. Hay nói cách khác, mới có tư cách đi thi công, làm quan, và trở thành một phần của khí vận vương triều.
Tình hình thực tế là nô nhi quân rất thảm, có việc đánh ngon thì không đến lượt họ, quân đội Đại Chu của mình còn không đủ để ghi công, sao lại chia cho dị tộc đầu hàng? Việc khó đánh thì cứ gọi họ ra làm bia đỡ đạn, tỷ lệ tử vong cực cao.
Vì sao Dịch Chí Văn lại bảo Hoàng Triêu Dương cứ yên tâm? Vì danh ngạch mà hắn sử dụng chính là của nô nhi quân, hắn đã đến, hắn lại quay về. Tháng sau, hoặc chẳng bao lâu nữa, số nô nhi quân bị dùng danh ngạch đó chắc chắn sẽ bỏ mạng. Nô nhi quân cấp thấp căn bản không có khả năng được chuyển thành Âm Thần, nên không thể nào tra ra được.
Mặt khác, Hoàng Triêu Dương sau khi đánh chiếm Dương Giang Thành, chần chừ không thành lập Thần Miếu, cố ý trì hoãn thời hạn công trình. Thêm vào đó, lộ tuyến đi qua đều là địa bàn của Lương Vương, xét từ bất kỳ phương diện nào thì Dịch Chí Văn dù lộng hành trên chiến trường nhưng chưa từng có ghi chép tham gia trận mạc. Hiện tại thì đã có phần thu liễm, dù sao Lương Vương vẫn chưa lên ngôi, về sau thì sẽ còn càng thêm ngang ngược. Dịch Chí Văn sau khi Lương Vương ngã ngựa đã co đầu rụt cổ một thời gian, tốn không ít tiền của mới có thể thoát thân. Trong thời kỳ trị vì của Nhị Trị, Cảnh Đế không quan tâm triều chính, chỉ mải mê sinh con. Thời kỳ đầu Võ Đế, con trai ông ta là Dịch Chí Kiệt càng trở nên ác hơn, không chỉ bán vật tư mà cả những dị tộc trong nô nhi quân cũng bị hắn đem ra bán. Vì sao hắn dám làm càn? Vì theo lệ cũ, khi tân hoàng lên ngôi để củng cố lòng người, đều sẽ kéo dài chính sách của cha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận