Thần Nông Đạo Quân

Chương 137: Lần thứ hai tất huấn bài danh cùng thu hoạch (hai hợp một đại chương) (2)

Chương 137: Lần thứ hai tổng kết huấn luyện và xếp hạng cùng thu hoạch (hai chương gộp một) (2)
Triệu Hưng điều khiển đất. Lúc này dưới mặt đất, ngoài một tòa Vô Ngân Địa Cung ra, còn có một tòa Địa Cung hình bát giác giống như lồng bàn, nó di chuyển va chạm liên tục bên dưới lòng đất. Cứ như đang cày đất, nó dẫn toàn bộ Địa Mạch Thủy Hành quá dồi dào đến Hồ Tùng Tuyết.
"Hắn dùng Vô Ngân Địa Cung làm tường thành, chặn Thủy Hành của Hồ Tùng Tuyết không lan ra bên ngoài... Rồi dùng pháp Thôn Vân để ngăn tuyết rơi, hút hơi nước, sau đó lại đổ xuống Hồ Tùng Tuyết. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, e là chưa đến một ngày, đất nghèo sẽ biến thành đất màu mỡ mất."
"Kẻ này không chỉ pháp Địa Lợi cao, mà sự am hiểu Ngũ Hành cũng rất sâu sắc, ta còn cảm thấy mình có thể học được điều gì đó." Chu Minh cảm khái.
Hắn vốn là một Quan sát viên được cử đến để đánh giá Triệu Hưng, nhưng càng nhìn lại càng cảm thấy mình học được một số điều. Tuy rằng hắn là Nông sư của Thiên Thời Viện, nhưng hắn dù sao cũng là người Tòng Lục Phẩm, pháp thuật Địa Lợi phái cũng là một loại thông thạo.
Mà lại còn có thể làm cho hắn có cảm giác học được cái gì đó?
"Ta nhổ vào! Cát Kình Tùng và Trình Thanh Minh của Thiên Thời Viện đúng là ngồi không ăn bám, mắt để trên đầu! "
"Mệt c·hết." Sau khi nhảy lên Phi Chu, Triệu Hưng nằm thẳng cẳng trên thuyền, không buồn nhúc nhích.
Nếu như dùng một từ để khái quát đặc sắc của các phái pháp thuật, thì Thiên Thời phái là tiêu sái tự nhiên, Bản Ngã phái là kỳ kỳ quái quái, còn Địa Lợi phái chính là cặm cụi gian khổ làm. Đi theo Địa Lợi phái thì cứ phải xác định một điều, lượng công trình chưa bao giờ nhỏ cả.
Nghe thấy Triệu Hưng oán thán, Chu Minh thuận miệng rót thêm canh gà: "Có khổ mới có tiến bộ chứ."
"Chỉ cần chịu khổ thì sẽ không hết khổ."
Chu Minh không nhịn được cười. Triệu Hưng đứng lên, chạy tới bên bàn ăn nhồm nhoàm. Thấy hắn đói đến vậy, Chu Minh lại rót cho Triệu Hưng một chén 【 Tử ngọc quỳnh tương 】 đợi hắn uống một hơi cạn sạch rồi cười híp mắt hỏi: "Tu hành ở Địa Lợi Viện, vất vả lắm phải không, hay là cậu cân nhắc đổi chỗ đi? Nhìn Thiên Thời Viện bọn ta nhàn hạ biết bao nhiêu."
"Nhàn ở đâu ra?" Triệu Hưng hỏi lại.
"Khai hoang Thập Dương Động Thiên, việc nặng việc nhọc Địa Lợi Viện làm, việc vặt việc tỉ mỉ, Thái Thương Viện Bình Hoài Viện làm."
"Còn chúng ta Thiên Thời Viện, chỉ cần chạy đến làm dịu thiên thời, đảm bảo cái đầu vất vả vẫn là chúng ta cầm, cậu nói có thoải mái không?"
Triệu Hưng ngẩng đầu trừng mắt nhìn: "Chuyện này cũng có thể nói ra sao?"
Chu Minh cười nhấp ngụm rượu: "Nói hay không nói thì tình hình là vậy đó."
Ăn no nê, Triệu Hưng cũng không xuống bận rộn nữa, vì hạt giống đã gieo, giờ chỉ cần chờ trưởng thành. Thấy Chu Minh dễ nói chuyện, Triệu Hưng cũng thuận miệng hỏi tình hình Thập Dương Động Thiên: "Nghe nói Thập Dương Động Thiên bây giờ mới khai thác chưa đến ba thành?"
Chu Minh lắc đầu: "Tổng thể còn chưa xác minh, sao đã nói đến ba thành?"
Triệu Hưng hỏi: "Ngài có thể nói qua ranh giới mốc đến những nơi nào không?"
"Bắc đến Cực Dạ Hải, đông đến đảo Phong Sơn, tây tới Bành Lễ Trạch, nam đến Phi Hồng Hồ."
"Cực Dạ Hải quanh năm tối tăm, một màu đen kịt, giá lạnh vô cùng, chỗ Hồ Tùng Tuyết chúng ta đang đứng, đi về hướng bắc khoảng năm ngàn dặm, coi như tiến vào địa giới Cực Dạ Hải rồi."
"Đảo Phong Sơn, cũng chính là nơi trước kia các người, Nông Chính Viện đã khai phá, bên kia có nhiều sông núi lộn ngược trên trời, giống như những hòn đảo trôi nổi, là do Thổ Hành Địa Mạch bị đảo ngược, tạo thành một tòa Địa Cung thiên nhiên đảo ngược, trước mắt vẫn chưa biết phạm vi của nó lớn đến mức nào."
"Bành Lễ Trạch chướng khí mịt mù, nồng đậm không tan, Dị Thú hoành hành, Huyền Thổ Giam Lao phần lớn Dị Thú, đều là do quân chín chi bắt từ bên đó tới."
"Còn Phi Hồng Hồ thì do Địa Hỏa bạo loạn, phun trào ra lượng lớn nham thạch, bao phủ tạo thành một vùng màu đỏ mà nên tên, nơi này sản sinh ra một loại 'Địa Hỏa liên' nguyên sinh, có thể giúp người luyện Địa sát, là đồ tốt phụ tu tốt nhất của Thất Phẩm."
Triệu Hưng rót cho Chu Minh một chén rượu. Chu Minh uống xong, từ tốn nói: "Trước mắt có thể nói, Địa Lợi Viện chủ công hướng là địa giới đảo Phong Sơn và Phi Hồng Hồ, còn Thiên Thời Viện thì chủ công hướng Bành Lễ Trạch và Cực Dạ Hải."
"Về phần những địa bàn đã biết, như Vạn Lý Lôi Trì, Địa Hỏa Bình Nguyên, Cương Phong Sơn Mạch, Thiên Hỏa Đạo, cũng có không ít điểm tích lũy nhiệm vụ có thể kiếm được."
"Đương nhiên, đối với Ngũ Phẩm mà nói thì đó chỉ là chút đánh nhỏ náo, cũng đã coi thường mà đi tìm kiếm, chỉ có những người như Nông Chính Viện, tùy tiện cũng đã có được tỷ điểm tích lũy ở đảo Phong Sơn thôi."
Triệu Hưng suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Ta nghe nói ngày lẻ thì sẽ có Thiên Địa Linh Tú sinh ra, mười ngày trên không thì là hủy thiên diệt địa, ngay cả Ngũ Phẩm cũng không chịu nổi, không biết hai loại dị tượng đã xuất hiện mấy lần rồi? Lần trước là năm nào?"
Chu Minh hồi tưởng rồi nói: "Năm Cảnh Tân thứ mười một, tháng ba xuất hiện một lần ngày lẻ giữa trời, tháng mười lại xuất hiện một lần mười ngày trên không, bất quá phạm vi không lớn, không có ảnh hưởng đến Dương Thành, cậu hỏi chuyện này để làm gì?"
"Chưa từng thấy qua dị tượng khủng khiếp như vậy, nên hiếu kỳ hỏi một chút thôi."
"Ngày lẻ giữa trời thì có thể cậu sẽ còn cơ hội thấy, nhưng mười ngày trên không thì cậu sẽ không bao giờ có cơ hội thấy nữa đâu."
"Tại sao?"
"Vì nó không có khả năng xuất hiện lại, theo Ti Nông Giám cố gắng, không ngừng cải tạo thiên thời địa lợi bên trong Thập Dương Động Thiên, mười ngày trên không đã không còn tồn tại." Chu Minh nói, "Cậu nhìn trên không Dương Thành xem, thiên thời của nó ổn định ở mức dưới ba ngày."
Triệu Hưng khẽ gật đầu, nhưng hắn biết Thập Dương Động Thiên vẫn sẽ lại xuất hiện một lần Thập Nhật Đương Không, là bảy năm sau lần đầu tiên nó xuất hiện. Tức là năm Cảnh Tân thứ mười tám. Lần thứ hai mười ngày trên không, sẽ hủy thiên diệt địa, phạm vi lớn hơn, uy lực mạnh hơn, gây ra những tai nạn nghiêm trọng, khiến cho nhiều cường giả tử vong. Vì trước khi nó xuất hiện còn ấp ủ một lần Thiên Địa Linh Tú quy mô lớn. Điều này dẫn đến việc Ti Nông Giám phán đoán sai lầm, cho là đã cải tạo thành công hoàn toàn, biến Động Thiên thành phúc địa.
"Bây giờ là tháng sáu năm Cảnh Tân thứ mười sáu, vẫn còn hai năm nữa, ta chưa từng nghe nói gì về lão Trần, chẳng lẽ nói ông ấy c·hết trong tai nạn của năm Cảnh Tân thứ mười tám sao?"
"Thời gian còn kịp, đến lúc đó có thể làm chút thay đổi." Triệu Hưng nghĩ thầm.
Huấn luyện quân Ti Nông bình thường phải mất một năm rưỡi, có thể kéo dài hơn, nhưng sẽ không ngắn hơn khoảng thời gian này. Nói cách khác, hắn ít nhất phải đợi đến tháng sáu cuối năm Cảnh Tân thứ mười bảy. Đến lúc đó nếu Thần Uy Quân có nhiệm vụ điều đi, vậy hắn sẽ phải rời đi, thời gian không chắc chắn. Nếu không thì hắn sẽ ở lại trụ sở Động Thiên này. Dù sao đi nữa, Triệu Hưng cũng không thể ngồi yên, dù sao bây giờ hắn đã gia nhập Thần Uy Quân, và cũng không thể nhìn lão Trần c·hết được.
"Ông ~" Ngay lúc này, Địa Kính rung lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Triệu Hưng.
Lấy Địa Kính ra xem thì lại là một bảng xếp hạng. Trên đó hiển thị điểm tích lũy của hơn một vạn người thuộc Ti Nông Giám.
"Kết quả thống kê điểm tích lũy ba ngày đầu đã ra rồi." Chu Minh cũng lấy Địa Kính ra, "Không tệ, tiểu tử, ngươi đứng thứ ba đó."
"Thứ ba?" Triệu Hưng mở bảng xếp hạng ra xem.
【 Hạng nhất, Thời Ung, điểm tích lũy huấn luyện: 35550 】
【 Hạng hai, Trang Tử Thanh, điểm tích lũy huấn luyện: 35330 】
【 Hạng ba, Triệu Hưng, điểm tích lũy huấn luyện: 35150 】
【 Hạng tư, Phong Khâu, điểm tích lũy huấn luyện: 35030 】
【 Hạng năm, Tào Sảng, điểm tích lũy huấn luyện: 34980 】
【 Hạng sáu, Tưởng Thiên Minh, điểm tích lũy huấn luyện: 34920 】
【 Hạng bảy, Hàn Băng, điểm tích lũy huấn luyện: 34850 】
【 Hạng tám, Quan Quân Dương, điểm tích lũy huấn luyện: 34770 】...
【 Người thứ hai mươi mốt, Mông Tùng, điểm tích lũy huấn luyện: 33280 】
"Thời Ung cao hơn ta bốn trăm điểm, Trang Tử Thanh cũng hơn ta một trăm tám mươi điểm." Triệu Hưng xem bảng xếp hạng. Tuy rằng chênh lệch không lớn, nhưng đây cũng là một kiểu thể hiện thực lực. Chứng minh rằng vẫn có sự khác biệt giữa khả năng lợi dụng cực hạn hoàn cảnh của mọi người.
"Tào Sảng và Tưởng Thiên Minh cùng viện đều bị cản trở, Hàn Băng người xếp dưới cùng lại có thể leo lên thứ bảy, tên Phong Khâu kia càng khoa trương hơn, mà leo lên thứ tư?" Triệu Hưng có chút bất ngờ, Phong Khâu là người của Thiên Thời Viện, chỉ là tư chất ở mức trung, lần này lại vọt lên thứ tư. Ngoài hai người đó, trong hai mươi mốt người dẫn đầu, còn có thêm Lê
Bạn cần đăng nhập để bình luận