Thần Nông Đạo Quân

Chương 43:: « Phòng Tai Bản Thảo » cùng Bản Ngã Thiên Vật Luận, khiếp sợ Bàng Nguyên Chẩn! (1)

Chương 43: « Phòng Tai Bản Thảo » và Bản Ngã Thuyết Vật Luận, khiến Bàng Nguyên Chẩn khiếp sợ! (1)
Ti Mã Vân Hải cùng Bàng Nguyên Chẩn đồng thời xuất hiện, điều này thực sự làm người khó xử.
Bất quá, khó xử cũng phải giải quyết.
Triệu Hưng vẫn rất nhanh chóng chạy ra nghênh đón.
"Tư Mã lão sư." Triệu Hưng đầu tiên chắp tay với Ti Mã Vân Hải, sau đó lại thi lễ với Bàng Nguyên Chẩn: "Bàng Bác sĩ."
Hắn xưng hô như vậy là có chủ ý.
Ti Mã Vân Hải từng dạy hắn Vân Pháp ở phân viện Nguyên phủ, gọi lão sư cũng không quá phận, chỉ cần không chính thức bái sư, mời người chứng kiến, vậy thì không có gì to tát.
Nếu mà là quỳ lạy ba lần, chín lạy bái sư, lại còn mời người chứng kiến, thì ở trong vòng đạo viện di lão, đây chính là sự ràng buộc sâu sắc.
Bàng Nguyên Chẩn, tuy nói Liễu Thiến Ninh là sư phụ, nhưng Liễu Thiến Ninh không thừa nhận.
Triệu Hưng sẽ không đáp ứng cách gọi sư đệ của hắn, cho dù Lão Liễu thực sự thu đồ đệ, vậy thì cũng phải gọi hắn là sư huynh chứ không phải sư đệ.
Gọi Bàng Bác sĩ rất thỏa đáng, sẽ không làm Ti Mã Vân Hải thêm tức giận.
Nhìn thấy hắn xuất hiện.
Bàng Nguyên Chẩn mắt sáng lên, lập tức dừng cãi nhau với Ti Mã Vân Hải.
Hắn phủi y phục, dường như muốn để Triệu Hưng có ấn tượng tốt.
Nghe thấy tiếng lão sư, vẻ mặt Ti Mã Vân Hải phức tạp.
Hắn vốn muốn đánh trả Liễu Thiến Ninh, Triệu Hưng đối với hắn chẳng qua chỉ là con cờ.
Nhưng khi ở Huyền Thiên Học Cung, tận tâm dạy Vân Pháp cho Triệu Hưng, trong lúc vô tình đã nảy sinh tình cảm dạy dỗ.
Dù về sau, hắn phát hiện Triệu Hưng cũng không có ý định bái sư, làm kế hoạch của hắn thất bại, hắn cũng không ghét nổi.
Vì Triệu Hưng quả thực là học sinh thông minh, tài năng nhất mà hắn từng gặp.
Hắn có gì sai chứ?
Hắn ghét Liễu Thiến Ninh, căm hận Bàng Tiên Vân, nhưng đối với Triệu Hưng thì lại không ghét nổi, ngược lại còn có chút thưởng thức.
Bởi vì Triệu Hưng có thể viết ra « Tam Âm tam dương sáu khí đại chu thiên bàn về », thiên tài như vậy đối với tư tưởng lý luận của phái Thiên Thời là có cống hiến lớn.
Nhưng Bàng Tiên Vân lại nói một câu khiến Ti Mã Vân Hải bốc hỏa: "Triệu sư đệ quả nhiên tư chất trời phú, khí chất phi phàm. Không biết có thời gian trò chuyện không? Ta muốn cùng sư đệ ngồi lại đàm đạo."
Triệu Hưng khẽ nhíu mày, trước khi Ti Mã Vân Hải nổi giận, hắn đã lên tiếng trước: "Bàng Bác sĩ, xin đừng gọi ta là sư đệ, Hưng đến Minh Nguyệt phủ là chấp hành công vụ, việc riêng gác lại. Nếu Bàng Bác sĩ cũng vì công việc mà đến, xin trình bày tại nghị hội chính quân chủ Minh Nguyệt Phủ, tránh vô ích liên hệ."
Thấy Triệu Hưng tỏ vẻ người sống chớ lại gần, Bàng Nguyên Chẩn cũng không giận, chỉ mỉm cười chắp tay nói: "Nguyên Nhương Hầu nói rất đúng, chuyện luận đạo xin để hôm khác bàn lại, ta xin cáo từ trước."
Hắn chẳng thèm liếc nhìn Ti Mã Vân Hải một cái, rồi vèo một tiếng bay đi.
"Tư Mã lão sư, ta không biết ngài đã đến, xin ngài vào phủ, để ta chuẩn bị chút tiệc rượu, thay ngài đón gió tẩy trần."
Ti Mã Vân Hải hết giận không ít, hắn cũng muốn hỏi Triệu Hưng về « Đại Chu thiên bàn về » ngày hôm đó, đêm qua còn không ở lại đây, sao có thể nhanh như vậy đã thay đổi thái độ, nhận lời mời của Triệu Hưng.
Ti Mã Vân Hải phẩy tay áo, khẽ nói: "Khí cũng đủ no rồi, còn ăn gì nữa?"
Hắn lại liếc nhìn Dạ Vũ Không một cái, nói đầy ẩn ý: "Ngươi đã đến chấp hành công vụ, thì hãy làm cho tốt, đừng có làm rối tung lên, để người ta chán ghét!"
Dạ Vũ Không: "..."
Hắn luôn cảm thấy Ti Mã Vân Hải đang huấn mình.
Nhưng, ta đã làm gì sai chứ?
Dạ Vũ Không lúc này là không hiểu ra sao.
"Dạ Phủ quân, ta có chuyện muốn nhờ."
Một thanh âm kéo Dạ Vũ Không đang sắp tối lại về thực tại.
"A, ngươi nói đi." Hắn nhìn Triệu Hưng, cũng không khỏi tò mò.
Triệu Hưng rốt cuộc có năng lực gì mà có thể khiến hai vị Ti Nông tam phẩm này chấm dứt cãi vã?
"Xin Phủ quân lúc nghị sự, đừng để hai người này ở cùng nhau."
Dạ Vũ Không gật đầu, lúc này hắn cũng hiểu hai người này mà tụ lại với nhau, không những không giúp đỡ được mà còn thêm rắc rối.
Nhưng hắn có chút do dự: "Phòng tai cứu tế, quản lý một chỗ, cũng nên có người đứng ra chỉ đạo, vậy nên để ai làm chủ?"
Trong lòng Triệu Hưng có chút cạn lời, tình hình đã rõ ràng như vậy rồi, ngươi còn không nhận ra nên tìm ai sao?
Để tiết kiệm thời gian, hắn đành phải tự đề xuất: "Nếu Phủ quân không chê, hạ quan nguyện ý ở giữa điều hòa."
Để Trương Bình đi lãnh đạo Ti Mã Vân Hải và Bàng Tiên Vân là không thể, tam phẩm cũng có khác biệt, về mặt pháp lý Trương Bình cũng không bằng hai người này.
"Cũng chỉ có thể như vậy thôi." Dạ Vũ Không thở dài.
"..." Triệu Hưng cũng chịu. Cái gì gọi là chỉ có thể như vậy, dù ta là cấp dưới, chẳng phải lúc này ngươi cũng nên động viên vài câu sao?
Hắn nghi ngờ Dạ Vũ Không, dưới lớp da đầu toàn là kiếm, căn bản không có đầu óc.
"Xin Phủ quân ra lệnh cấm miệng, đừng để người khác bàn luận về hai vị đại nhân, tránh phức tạp."
"Được, ta đã hiểu." Dạ Vũ Không gật đầu, mặc dù hắn vẫn chưa biết là chuyện gì, nhưng bịt kín là xong! Hắn mới lười đi nghe ngóng chuyện phá sự này, chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, và đợi triều đình phái người tới thay cái ghế Phủ Quân này.
Chính vụ triều đình căn bản không hợp với hắn, chém giết mới là sở thích của hắn.
Mọi người đi rồi, Triệu Hưng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó lại có chút nhức cả đầu. Ti Mã Vân Hải và Bàng Nguyên Chẩn, nếu Dạ Vũ Không chỉ mời một trong hai người thì nhiệm vụ sắp tới đều dễ giải quyết hơn nhiều.
Nhưng hắn hết lần này tới lần khác mời cả hai!
"Có đôi khi người đông cũng không hẳn dễ làm việc." Triệu Hưng trở vào điện, không khỏi cảm thán.
Thiên Dương Chân Quân lúc này lại sống lại, ngồi bắt chéo chân trên đài, cầm một quả trái cây ném qua ném lại.
"Hắc hắc, đồ tôn, hiện tại ngươi hiểu rồi chứ, làm Đại Ti Nông cũng không dễ ăn đâu."
"Ngươi hiện tại mới chỉ đụng phải mâu thuẫn của hai người thôi, Đại Ti Nông lại phải quản lý ba phái Thập Cửu Châu, rất nhiều động thiên phúc địa, có nhiều người như vậy sẽ phát sinh biết bao mâu thuẫn? Muốn điều hòa cũng tuyệt đối không phải chuyện đơn giản."
"Có cần sư tổ ta cho ngươi vài chiêu không?"
"Phủ quân triều đình phái đến, ít nhất cũng phải năm ba tháng nữa mới tới. Nếu mà dựa vào Dạ Vũ Không cái tên Phủ quân tạm thời điều hòa, e rằng năm ba tháng cái phủ này các ngươi đừng mong mở công."
Triệu Hưng lắc đầu nói: "Không cần phiền sư tổ, đồ tôn vẫn có niềm tin."
"Tốt, có chí khí!" Thiên Dương Chân Quân bắt được quả trái cây không rơi xuống, thả chân bắt chéo xuống, cười nói: "Nếu ngươi có thể chỉ huy hai người này làm việc, giải quyết vấn đề Minh Nguyệt phủ, sư tổ sẽ tặng ngươi một món quà."
Triệu Hưng mỉm cười nói: "Vậy thì xin mời sư tổ mở mắt chờ xem!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận