Thần Nông Đạo Quân

Chương 219: Tiệt hồ cơ duyên! Bí mật kinh thiên! (cảm tạ không chết tất diệt Bạch Ngân minh! ) (3)

Chương 219: Cướp đoạt cơ duyên! Bí mật kinh thiên! (cảm tạ không chết tất diệt Bạch Ngân minh!) (3) Lúc đó, Cơ Tử Huyên, Mộ Dung Tuyết cũng bị dẫn tới Linh Tú suối nước nóng. Bởi vì Triệu Hưng bọn họ rời đi Linh Tú suối nước nóng, hấp thu đạt đến hạn mức cao nhất, cũng chỉ còn lại Long Tiêu cùng ngạo thiên meo ở chỗ này tắm suối nước nóng. Đã như vậy, cũng không ngại cho hai người này một chút lợi ích. Nếu không chỗ lão Liễu dễ làm, U Nhược công chúa vậy coi như khó bàn giao. Xem ở mặt mũi Lục Giai Long Hồn Ngọc, Triệu Hưng mang theo hai người tới Linh Tú suối nước nóng. "Sư muội, Mộ Dung cô nương." "Phía dưới sơn cốc, có bao nhiêu chỗ Linh Tú suối nước nóng tồn tại." Triệu Hưng chỉ vào phía dưới nói: "Nước suối có chứa hỏa, sẽ chủ động xuyên thấu thân thể các ngươi, các ngươi ngâm mình ở trong đó, có thể tăng cường Ngũ Hành hỏa vận." "Tuổi trẻ hỏa vận đang lên, hỏa vận tăng trưởng, có thể gặp may mắn trong hai năm này." Triệu Hưng sợ hai cô nàng này không biết, còn đặc biệt giải thích một phen. Bất quá hắn hiển nhiên đã coi thường hai người, dù là Cơ Tử Huyên hay Mộ Dung Tuyết, đều có hiểu biết về đạo khí vận, một chút liền thông suốt. "Đa tạ sư huynh!" Cơ Tử Huyên mừng rỡ không thôi, lần này nụ cười của nàng là thật sự phát ra từ nội tâm. "Đa tạ Triệu đại nhân." Mộ Dung Tuyết âm thanh vẫn trong trẻo lạnh lùng, bất quá cảm xúc cũng có chút dao động. Cơ Tử Huyên dù xuất thân vương thất, nhưng chưa từng trải qua chuyện đời. Mộ Dung Tuyết ngược lại từng trải sự đời, nhưng cũng chưa từng gặp qua cảnh tượng như vậy. Nơi đây Linh Tú nồng đậm, có thể dùng để ngâm tắm! "Trong nước hỏa xuyên thấu, sẽ làm các ngươi sinh ra ảo giác tình dục, các ngươi tự bố trí pháp trận và thủ đoạn ngăn cách xung quanh suối nước nóng." "Hai nơi suối nước nóng ở phía đông nam sơn cốc, có bạn của ta ở đó, bất quá hai vị cứ yên tâm, ta sẽ ngăn cách tất cả sự dò xét." Sau khi Cơ Tử Huyên chọn được một chỗ suối nước nóng, hướng Triệu Hưng tươi cười một tiếng: "Đa tạ sư huynh, nếu sư huynh không tìm được chỗ suối nước nóng khác, cũng có thể đến đây tắm chung." "Hèn hạ!" Mộ Dung Tuyết thầm mắng một câu. Không hổ là đệ tử của Lão Yêu Bà... Triệu Hưng mặt không chút thay đổi nói: "Đa tạ sư muội có lòng, ta đã ngâm nước xong." Sau đó hắn mang theo Mộ Dung Tuyết đi tới một chỗ khác: "Mộ Dung cô nương, cô có thể ở nơi này." "Tạ ơn." Mộ Dung Tuyết hành lễ. Triệu Hưng nhẹ gật đầu, liền bay đến giữa không trung, đến một vách đá trong sơn cốc ngồi xuống. "Xào xạc~" Không lâu sau, hai chỗ suối nước nóng liền truyền đến âm thanh, hiển nhiên là hai người đã xuống nước. Hai phút sau, bên Mộ Dung Thanh lại không có động tĩnh. Nhưng bên Cơ Tử Huyên, lại truyền đến tiếng hừ nhẹ mơ hồ. Triệu Hưng lắc đầu, trực tiếp bịt tai lại. Cơ Tử Huyên thật là lớn mật, thế mà một chút phòng bị đều không có, ngay cả một cái pháp trận cách âm cũng không bố trí. Nhưng hành vi của Cơ Tử Huyên lại làm cho Triệu Hưng nhớ lại một ít chuyện: "Kiếp trước ta chưa từng nghe nói Lão Yêu Bà có đệ tử nào, ngược lại là nàng dưới trướng nuôi một đám thích khách, chẳng lẽ Cơ Tử Huyên này chính là tên mị ảnh thích khách kia?" Nói đến, Triệu Hưng còn bị tên mị ảnh thích khách này giết qua. Bởi vì hắn nhận nhiệm vụ của Lão Yêu Bà, nhưng không thể thành công ám sát tướng tài đắc lực dưới trướng Liễu Thiên Ninh. Thế là Lão Yêu Bà lại phái "Mị ảnh" đi giết những người chơi đã nhận nhiệm vụ đó. Nếu không tại sao nói hai người này bệnh tình lại giống nhau đến vậy. Lão Yêu Bà cũng động một chút là lại muốn chém người. "Thôi, chuyện kiếp trước không cần so đo." Triệu Hưng thầm nghĩ: "Lão Yêu Bà kiếp trước cũng rất thảm." U Nhược công chúa kiếp trước không gả cho Liễu Thiên Ninh, vào năm Đại Trị, nàng liền gả đến Nam Man. Cảnh Đế bại trong trận chiến Bình Man, hai bên ký kết hòa bình, viêm quang Vương Đình đưa ra cầu hôn một vị công chúa để thể hiện quan hệ tốt đẹp giữa hai nước. U Nhược công chúa liền gả tới viêm quang Vương Đình, chính là nơi điều khiển bộ lạc Sa Trùng Babock. "Cảnh Đế vốn chỉ định tùy tiện chọn người để ứng phó một chút, không ngờ U Nhược công chúa thế mà chủ động muốn gả." Triệu Hưng suy tư: "Chẳng lẽ là vì hờn dỗi với lão Liễu?" Hắn cảm thấy rất có thể. Lúc đó Triệu Hưng rất khó hiểu khi Cảnh Đế gả U Nhược công chúa. Vì dù Cảnh Đế bại trận, cũng chỉ mất đi hơn nửa đáp Nguyên phủ, Đại Chu vẫn cường thịnh, căn bản không đáng dùng ái nữ đi hòa thân. "Bị lão Liễu làm cho tổn thương đến tận tâm can, vậy quyết định gả xa tới Nam Man sao?" "Nàng một gả, làm lão tử phải đánh chín năm khổ chiến ở viêm quang Vương Đình a." Triệu Hưng cảm khái. Vì sao Triệu lão gia lại cảm khái như vậy, bởi vì thiếu niên Võ Đế, là được U Nhược công chúa nuôi lớn. Bao gồm phía sau [ hoàng tử thí luyện ], U Nhược công chúa giúp đỡ Võ Đế rất nhiều. Về sau, người thân như mẹ như chị này bị gả tới Nam Man, U Nhược công chúa thường xuyên viết thư cho Võ Đế than khổ. Võ Đế còn chưa kế vị, đã thề muốn san bằng viêm quang Vương Đình, đón tỷ tỷ trở về. Thế là mục tiêu đầu tiên Võ Đế muốn bình Man chính là diệt viêm quang Vương Đình. Triệu lão gia kiếp trước đánh ròng rã chín năm ở viêm quang Vương Đình, chính là vì đón Lão Yêu Bà trở về. "Ai, hóa ra là nghiệt duyên của hai ngươi, khiến cho cả hai người đều đau khổ không muốn sống." Giờ thì Triệu Hưng đã hiểu rồi. . . Thời gian trôi qua, một lúc lâu sau. Trong ôn tuyền Linh Tú, Cơ Tử Huyên vén mây, ngẩng đầu nhìn về một hướng khác. Thấy Triệu Hưng đang ngồi trên sườn núi, quay lưng về phía bên này. "Thật đúng là chính nhân quân tử." Cơ Tử Huyên sắc mặt ửng hồng, nàng liếm môi một cái: "Lâu như vậy, thế mà không hề nhìn trộm." Cơ Tử Huyên từ trong ôn tuyền đi ra, nàng nhìn bóng mình trong nước, bên trong mỹ nhân da thịt như mỡ đông, dáng người hoàn mỹ, trong sương mù suối nước nóng, lộ ra vô cùng quyến rũ. Cơ Tử Huyên vuốt ve một lần khuôn mặt mình: "Lão sư để ta thân cận hắn, nhưng hắn thế mà không chút dao động." Với sự sắp xếp của U Nhược công chúa, Cơ Tử Huyên không hề kháng cự. Đừng nhìn Cơ Tử Huyên xuất thân vương thất, nhưng địa vị nàng thấp kém, mẫu tộc lại không mạnh, suất tiến Đạo Viện vẫn là do chính mình tức giận phấn đấu tranh tới. Ở trong vương phủ, tương lai nàng cũng khó tránh khỏi vận mệnh thông gia. Sau khi xem qua lý lịch của Triệu Hưng, nàng đã thấy đây là một mối lương duyên. Bất quá... Cơ Tử Huyên giỏi quan sát người, nhìn ra được, Triệu Hưng tạm thời không có hứng thú với nàng. "Tạm thời không có hứng thú, không có nghĩa là mãi mãi không hứng thú." Cơ Tử Huyên khẽ cười, nhanh chóng lấy một bộ quần áo từ bên cạnh rương. Nàng thay một bộ thanh lịch, không diễm lệ như trước đó. Sau đó nàng vận chuyển công pháp, khí chất cũng thay đổi rất nhiều, không còn chút mị thái nào, trên mặt nhiều thêm mấy phần khí khái hào hùng. Thoáng chỉnh trang lại, Cơ Tử Huyên liền bay về phía Triệu Hưng: "Đa tạ sư huynh chăm sóc, Linh Địa suối này ta đã hấp thu đến cực hạn rồi." "Ừm." Triệu Hưng không ngẩng đầu lên. Lần này không phải là làm bộ lạnh lùng, mà là thực sự không còn sức lực. Bởi vì giờ Mão (5-7h) đã đến, tâm trí hắn đều tập trung vào biển mây ba mươi sáu kỳ môn phong. Sau khi tìm được địa điểm vào giờ Dần ba khắc (3h45), Triệu Hưng, Hạ Tĩnh, Trần Thời Tiết, Cơ Tử Quân liền đợi đến giờ Mão bảy khắc (5h45)."Ầm ầm~" Lúc này, bên trong biển mây trắng xóa đột nhiên xuất hiện ba mươi sáu ngọn núi. Núi xanh biếc, giống như căn cơ của một trận pháp tự nhiên, dựa theo một quy luật nào đó vận chuyển bên trong biển mây. "Hô ô~" Biển mây cuồn cuộn, từng đợt hào quang từ các ngọn núi phát ra, chiếu qua biển mây tạo thành một đường môn hộ màu vàng trên bầu trời. Phía trên cánh cửa vàng có bí văn hiển hiện, tản ra khí tức mờ mịt. Các môn hộ hoàn toàn ổn định lại cũng đã một khắc sau. Hạ Tĩnh, Trần Thời Tiết, Cơ Tử Quân thấy tất cả những chuyện này, không khỏi trợn mắt há hốc mồm. "Lại thực sự xuất hiện một Đạo thiên môn." "Trời ạ, tim ta sắp nhảy ra ngoài rồi!" Cơ Tử Quân ôm ngực. Đây là bởi vì cảm ứng với Thiên Địa Linh Tú quá mạnh mẽ, lại quá gần. Không thể coi là xúc động nhất thời, cả bốn người toàn thân đều run rẩy. "Triệu...Triệu...móa!" Hạ Tĩnh vận chuyển công pháp, lúc này mới nắm lại được thân thể, không còn run rẩy. "Hiện tại làm sao đây?" Triệu Hưng cũng vậy
Bạn cần đăng nhập để bình luận