Thần Nông Đạo Quân

Chương 08:: Huyền Linh sách sử · Thời Gian Quay Lại! (3)

"Chương 08:: Huyền Linh sách sử · Thời Gian Quay Lại! (3)
Thúc, và khôi phục lại bình tĩnh, có lẽ số lượng thủ quan tướng sĩ giảm bớt về sau, chúng ta có thể đi ra."
"Hầy." Cảnh Viêm thở dài, "Không có thực lực của nhân vật chính, lại muốn làm nhân vật chính sống sót, thực sự là quá khó khăn."
"Cảnh Viêm, ngươi có phải hay không quên rồi, Tinh Hỏa còn có hai tổ thành viên khác đấy." Dư Thiên Kình nói, "Ngươi có thể liên hệ với bọn họ không?"
"Cái gì?" Cảnh Viêm kinh ngạc nói: "Tinh Hỏa không phải chỉ phái một tổ sao, Bạch Dương đều đã chết."
Dư Thiên Kình nhìn Triệu Hưng: "Triệu huynh, ngươi có nhớ không?"
Triệu Hưng gật đầu: "Còn nhớ, nhưng ta không cho rằng tìm bọn hắn là một lựa chọn tốt."
"Cũng thế." Dư Thiên Kình gật đầu.
Bạch Dương đều chết một cách dễ dàng như vậy, huống chi hai tổ khác.
Ba người bọn hắn là có thái sử quan che chở, mới có thể theo bạo động, tẩy trừ cốt truyện mà sống sót.
Hai tổ kia, chỉ sợ sớm đã mất mạng.
Ngoài ra bọn họ cũng không biết làm sao để liên hệ.
Bạch Dương thì có thể hiểu, nhưng những thành viên bao ngoài như bọn hắn không có cách nào liên hệ, tòa Truyện Giới này cũng không thể sử dụng các trang bị Cơ Quan thông tin, thậm chí không thể để lại bất cứ ám hiệu, ký hiệu và thông tin nào.
"Ta trở về nhất định phải nỗ lực tu hành!" Cảnh Viêm nắm chặt đấm tay, "Nhất là ý chí thần thông... Cảm giác này cũng quá không dễ chịu."
Thật sự không dễ chịu, chớp mắt một cái đã quên mất một sự việc, mắt thấy Triệu Hưng cùng Dư Thiên Kình ở đó bàn bạc, Cảnh Viêm cảm thấy mình như một thứ rác rưởi.
"Đừng như vậy." Triệu Hưng trấn an nói: "Dù sao một lát nữa ngươi sẽ quên hết những điều hiện tại nói."
Cảnh Viêm: "..."
Cảnh Viêm trong lòng căm hận.
"Cảnh huynh, sau khi rời khỏi đây ta sẽ nhắc nhở ngươi." Dư Thiên Kình nói.
"Hảo huynh đệ!" Cảnh Viêm liếc nhìn Triệu Hưng một chút, vẫn là Dư Thiên Kình có lòng tốt.
+++
"Bành!" Trần Huyền một quyền ném ra, sao băng quyền giống như lưu tinh va chạm vào một mảng thư khôi Đệ Tam Cảnh phía trước.
Sóng xung kích cường đại trực tiếp xóa sạch toàn bộ chướng ngại vật ở phía trước.
"Việt Nữ, người đâu?" Trần Huyền hỏi.
"Hắn đi phía nam." Việt Nữ dị đồng hiện lên bóng dáng của Cảnh Viêm.
"Trời, tại sao lại đi phía nam." Tính khí nóng nảy này của Trần Huyền thực sự không thể kiềm được nữa.
Cảnh Viêm giống như chuột, cứ chui tới chui lui. Gọi cũng không nghe thấy, hắn thật có chút không chịu nổi.
"Tiết kiệm chút sức lực, đuổi." Một đám người Việt Nữ đứng trong tai hắn nói.
"Ngươi sao chỉ biết nói chuyện! Tại sao không tiếp theo giúp đỡ đánh a!" Trần Huyền trong lòng gầm thét.
Nhưng mà hắn cũng biết đám người Việt Nữ không thích hợp đối mặt với tình huống như vậy.
Mỗi người một việc, Bạch Dương xông ải cốt truyện, Việt Nữ là người liên hệ đội ngũ, và là thành viên dự bị tầm bảo.
Đến hắn cái tên Khí Tông Võ Giả này, thì chính là một con trâu con ngựa thật sự.
Việc nặng như thế này thì chính là việc của hắn rồi.
"Ừm?"
Ngay lúc Việt Nữ và Trần Huyền đến gần cổng thành phía nam, Triệu Hưng cùng Dư Thiên Kình đồng thời hướng về phía bắc nhìn lại.
Chỉ thấy một cự nhân không biết từ khi nào đã xuất hiện ở chân trời.
Đỉnh đầu hắn là mây sấm, toàn thân bốc điện quang, các công trình kiến trúc to lớn đều sụp đổ trong tiếng nổ.
Cự nhân vung tay lên, hàng loạt thư khôi liền bị hất bay ra ngoài.
Chỉ cần hắn nhấc chân lên, đại địa sẽ rung chuyển.
Vô số thư khôi nằm sấp dưới chân hắn, bên hông hắn, tựa như đàn kiến đang gặm con voi.
Chẳng qua, cự nhân hoàn toàn không quan tâm tới lũ tiểu nhân này, chỉ là do số lượng quá nhiều nên mới làm hắn khẽ rung lắc một cái, rồi đánh bay chúng.
"Vậy, vậy là Đại Thần Thông Khí Tông?" Trên mặt Dư Thiên Kình lộ ra một tia rung động.
"Chỉ có Khí Tông Võ Giả mới có thể làm được như vậy thôi." Triệu Hưng cũng hơi kinh ngạc.
Người Tinh Hỏa phái ra, cấp bậc không khỏi quá cao.
Bạch Dương hắn thấy cũng đã là rất tài giỏi rồi, hiện tại lại thấy một Khí Tông thiên tài.
So với người này, người rơm Cự Dương của hắn lập tức kém xa.
Đợi đến khi lại gần một chút, Triệu Hưng dò xét khung cuối cùng bắt được đối phương, hiện ra thông tin của Trần Huyền.
[Trần Huyền]
[Chức Nghiệp: Võ Giả]
[Cảnh giới: Đại Thần Thông cảnh Viên Mãn: Đại Dương Tam Giai]
[Tuổi tác: 82425]
[Còn lại tuổi thọ: 1.8 kỷ nguyên]
[Tiểu Thần Thông: Sao băng quyền (thần thông Cửu Giai), Hỗn Nguyên kiếm chỉ (thần thông Viên Mãn), khí thôn Nhật Nguyệt (thần thông Viên Mãn), liệt Dương dung lô (thần thông Bát Giai), Cự Linh chân thần (thần thông Thất Giai), giới nguyên thể...]
[Đại Thần Thông: Hỗn Nguyên Bất Diệt thể (Tam Giai), trong lòng bàn tay Càn Khôn (Nhị Giai)]
"Tê, còn có cao thủ?" Triệu Hưng kinh ngạc.
Kim Thân đạt tới thái dương Tam Giai, đây đã là cảnh giới mà Đạo Vực cảnh Võ Giả mới có.
Đạt tới cảnh giới này, Trần Huyền đã có thể di chuyển một ít tinh tú nhỏ của mặt trời.
"Hỗn Nguyên Bất Diệt thể, trong lòng bàn tay Càn Khôn, người này không chỉ tu luyện bên ngoài, mà còn tu luyện bên trong, hắn còn có một môn thần thông tương tự Thao Thiết là «Cự Linh hỏa lò»."
"Cho dù có người tiến vào trong cơ thể hắn, cũng sẽ bị ngũ tạng chi hỏa của hắn luyện hóa trong nháy mắt."
"Hắn mới tu luyện hơn tám vạn năm, lại tu luyện nhiều Tiểu Thần Thông như vậy, không hổ là thiên tài của đế quốc." Triệu Hưng cảm khái.
"Hỗn Nguyên Bất Diệt thể mặc dù so ra kém Đỗ Vân Hư Tổ Kim Thân, nhưng một người như Trần Huyền, ở Nguyên Hải Cổ Quốc cũng khó mà tìm ra mấy người." So sánh với Đỗ Vân, Kim Thân của Đỗ Vân đã là thái dương Lục Giai, Đại Thần Thông cũng đạt tới Tứ Giai, Tiểu Thần Thông lại càng hoàn toàn viên mãn.
"Thông thường mà nói, Đại Thần Thông Khí Tông có thể luyện Kim Thân đến giai đoạn Thái Âm, cho dù không nhìn thấy ánh sáng Thái Âm chiếu xạ, cũng có thể di chuyển được tinh tú Thái Âm, cũng đã là quá tài giỏi rồi." Triệu Hưng thầm nghĩ.
"Trần Huyền lại do âm chí dương, vẫn còn đang mở rộng cực hạn của Kim Thân, hắn có lẽ giống như Đỗ Vân, cảm thấy mình đã đạt đến cực hạn, mới bắt đầu đi đột phá Đạo Vực cảnh."
Khai phá bảo tàng của nhục thân, thích hợp nhất là ở Đại Thần Thông cảnh, đột phá Đạo Vực cảnh, Kim Thân thành hình, thì sẽ không còn khai phá nữa, mà là củng cố phát triển khung đã có.
"Đó là Trần Huyền?" Cảnh Viêm ngây người, "Ta nhớ ra rồi, vậy thì Việt Nữ cũng ở bên cạnh hắn."
"Việt Nữ là ai?" Dư Thiên Kình hỏi.
Cảnh Viêm nói: "Một linh hồn Đại Thần Thông cảnh, nàng cũng là một trong các đội trưởng của Tinh Hỏa, có rất nhiều người chết dưới tay nàng."
"Nhiều cỡ nào?"
"Số người mà Trần Huyền và Bạch Dương giết, chắc chưa bằng 1% của nàng." Cảnh Viêm nói.
"Tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ của nàng trong Tinh Hỏa cũng cao nhất."
"Nàng nắm giữ thần thông [nhân quả đưa tin], chỉ cần trước đó nàng chuẩn bị, tại một nơi như Truyện Giới, đều có thể liên lạc được với đồng đội, thậm chí có thể liên lạc được với thành viên của Tinh Hỏa ở bên ngoài."
"Vậy chúng ta..." Dư Thiên Kình nhìn Cảnh Viêm, lại nhìn Triệu Hưng. Ý nói là có phải nên liên lạc với hai vị đại lão này hay không.
"Cảnh Viêm, ngươi quyết định đi." Triệu Hưng nói.
"Nhưng có một điều, sau khi liên lạc rồi, lão Dư và ta tiếp theo cũng không cần xuất lực."
"Ta hiểu." Cảnh Viêm gật đầu. Triệu Hưng và Dư Thiên Kình có bí mật, tất nhiên không thích hợp ở trước mặt người ngoài thể hiện ra.
"Mọi người cứ yên tâm đi, Tinh Hỏa rất coi trọng chữ tín."
"Hơn nữa ta là Vương Tộc, lời nói ít nhiều cũng có chút trọng lượng." Cảnh Viêm đứng dậy, "Ta đi chào hỏi."
"Cảnh Viêm, ngươi có điếc không vậy? Hả?" Trần Huyền thu nhỏ lại rồi, bóp lấy cổ Cảnh Viêm hỏi: "Lão tử gọi ngươi nãy giờ, ngươi một câu cũng không nghe thấy sao? Ngươi cái đồ vô liêm sỉ!"
"Trần Huyền, đủ rồi." Việt Nữ quát lớn: "Đối với Vương Tộc coi trọng một chút."
Trần Huyền buông Cảnh Viêm ra: "Người trẻ tuổi, ta có không tôn trọng ngươi sao?"
"Không, không có." Cảnh Viêm cười nói.
"Đại ca đang nói đùa với ta thôi."
"Ngươi nhìn xem." Trần Huyền thoả mãn vỗ vỗ vai Cảnh Viêm.
Thực chất hắn rất quen Cảnh Viêm, nếu không thì cũng không thể liếc mắt một cái nhận ra.
"Được rồi, nói chính sự." Việt Nữ không để ý tới Trần Huyền, mà chằm chằm vào Cảnh Viêm: "Thứ kia có phải ở trong tay ngươi không?"
"Có." Cảnh Viêm gật đầu.
"Thái sử quan, giảng đạo thư, Giới Tu bút, chúng ta đều đã lấy được."
"Chúng ta?" Việt Nữ nhìn ra sau lưng Cảnh Viêm: "Còn có hai người nữa, là ai?"
"Triệu Hưng, Dư Thiên Kình." Cảnh Viêm phẩy phẩy tay, "Huynh đệ của ta, bọn họ cũng là do ta thuê vào, đi theo Bạch Dương."
"Các ngươi làm thế nào mà vào được Hoàng Cung?" Trần Huyền tò mò hỏi.
"Nơi này không phải chỗ nói chuyện." Cảnh Viêm nói, "Đã lấy được đồ, chúng ta ra ngoài rồi viết tổng kết nhiệm vụ."
"Cảnh Viêm nói đúng." Việt Nữ nói: "Chúng ta đi ra ngoài trước."
...
Có Trần Huyền cái con trâu mạnh mẽ này, chuyện tiếp theo liền dễ làm hơn nhiều.
Triệu Hưng cùng Dư Thiên Kình cùng nhau nhảy vào trong tai Trần Huyền, và cùng chờ với đám người Việt Nữ.
Sau đó Trần Huyền mang theo thái sử quan, lặng lẽ không một tiếng động tiếp cận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận