Thần Nông Đạo Quân

Chương 71:: Chấn động Khôn Nguyên Học Cung, Triệu Hưng phô trương! () (2)

Chương 71:: Chấn động Khôn Nguyên Học Cung, Triệu Hưng phô trương! () (2)
Liễu Thiên Ninh có chút khó tin: "Chưa từng có một lần mất khống chế?"
Triệu Hưng khẳng định gật đầu: "Không có."
"Lão sư, ta yêu cầu biết những năm này tình huống mất khống chế của ngươi, mời nói kỹ càng một chút."
"Được." Liễu Thiên Ninh nhẹ gật đầu.
Hai thầy trò ngồi trên mặt đất.
Triệu Hưng chỉ một ngón tay, bảy giọt Linh Dịch xuất hiện, vây quanh Liễu Thiên Ninh xoay tròn, từng tia sương mù xuyên vào trong cơ thể hắn.
Liễu Thiên Ninh thấy thế hoàn toàn không để ý, hắn buông ra tất cả phòng ngự, tùy ý Triệu Hưng thi pháp.
Nhưng hắn bắt đầu bình tĩnh giải thích chuyện cũ mất khống chế:
"Đại Trị năm năm ngày mười lăm tháng sáu, ta giết chết viện trưởng Kim Linh Đạo Viện là 'Chiếm bốn công'."
"Lý do?"
"Chỉ vì có đệ tử đang nghe giảng bài thì không chăm chú, hắn liền quất roi học sinh, đánh gần chết."
"Kim Linh Đạo Viện ở phía Nam Đạo Nguyên Châu, ngài lại ở phía Bắc, người ta đánh đệ tử nhỏ nhặt như vậy mà ngài cũng biết? Ngài là đã sớm muốn giết hắn à?"
Liễu Thiên Ninh mỉm cười nói: "Không sai, ta muốn giết người này đã hơn trăm năm rồi. Lần này mất khống chế, ít nhiều mang chút ân oán cá nhân, ta căn bản không có ý định đi khống chế chính mình."
"Sau đó thế nào rồi? Quất roi học sinh, cũng không đáng chết a?"
"Còn cần gì sau đó?" Liễu Thiên Ninh khẽ nói, "Hắn bị xét nhà diệt tộc."
"Ta hiểu rồi." Triệu Hưng giật mình.
Cái thân phận Giám Sát Sứ của lão Liễu vẫn chưa bị bãi đâu.
Nếu khám nhà diệt tộc, vậy nhất định phải có thánh chỉ.
Lão gia hỏa Kim Linh Đạo Viện này, rõ ràng đã lên thớt của Cảnh Đế.
Không ai để ý tới thì không có vấn đề gì.
Chỉ cần bị để lên bàn cân, đó chính là vấn đề lớn.
Rõ ràng lần này Liễu Thiên Ninh còn chưa quá mất khống chế, biết thuận theo ý Cảnh Đế mà mất khống chế.
"Đại Trị năm thứ bảy, ta giết chết bốn vị Phó viện trưởng Thương Viêm Đạo Viện."
"Lần đó là trên đường đi qua hướng Liên Hoa Đạo Viện, nghe nói Thương Viêm Đạo Viện có chuyện tham nhũng."
"Bốn vị Phó viện trưởng thu hơn mười tên quyền quý hối lộ, sắp xếp cửa sau cho một số học sinh, đồng thời còn ép buộc nữ học sinh thị tẩm."
"Giết hay lắm!" Triệu Hưng vỗ tay.
Nhưng nghĩ lại thấy không ổn, mình đây là muốn tìm hiểu tình huống, tìm vấn đề, sao lại hưởng ứng rồi?
Liễu Thiên Ninh cười trừ: "Có tốt hay không ta không biết, ta chỉ biết lúc đó sát ý căn bản không thể khống chế được."
"Trong đầu xuất hiện mấy chục đạo hình tượng, đồng thời có âm thanh gào thét 'giết bọn chúng'."
"Thế là, ta liền giết bọn chúng."
Triệu Hưng gật nhẹ đầu, cẩn thận lắng nghe.
"Đại Trị năm thứ bảy tháng mười hai, hai cường giả Nhị Phẩm của Linh Khôi Đạo Viện là 'Khế Lang' 'Kiều Càng' bị ta giết."
"Đại Trị năm thứ tám tháng ba, vẫn là Linh Khôi Đạo Viện, có bảy vị Tiến sĩ Tam Phẩm cảnh bị giết..."
"Đại Trị năm thứ chín, một trong Thập Đại Động Thiên Binh Giới là 'Thần Túc Động Thiên', Cấm Quân Thống lĩnh 'Hoàng Đình Võ' bị ta giết, với hình thức Đại Đạo tranh phong..."
"Tháng 10 cùng năm, lại giết đệ tử, hai tên Vũ Ti Chưởng Đạo của Thần Việt Học Cung."
"Đại Trị năm thứ mười một, Thần Chú Đạo Viện..."
Một đường nghe xuống, vẻ mặt của Triệu Hưng trở nên vô cùng đặc sắc.
Bởi vì người Liễu Thiên Ninh giết khi mất khống chế, cơ bản đều là người của Đạo Viện, hoặc xuất thân từ cường giả Đạo Viện.
Ân oán giữa Liễu Thiên Ninh và Đạo Viện vốn đã từ lâu, Triệu Hưng còn tưởng rằng cái mối này đã qua rồi.
Không ngờ rằng chuyện cũ này vẫn còn sự chi phối của cảm xúc mạnh mẽ đến vậy.
Ngài đây là cảm giác bản thân mình sắp mất khống chế, trước đó đã lên sẵn mấy mục tiêu để mà giết à?
"Mất khống chế có tính lựa chọn của ngài có hơi quá rõ ràng." Triệu Hưng không nhịn được.
"Không sai, rất nhiều lần, ta là chủ động buông bỏ sự áp chế của bản thân, đồng thời tìm hiểu kỹ hồ sơ từ trước, tới một địa điểm cụ thể để phóng thích cảm xúc điên cuồng." Liễu Thiên Ninh cũng không che giấu.
"Trong khi mất khống chế, ta cũng ghi lại tâm cảnh của mình."
Mấy lão già trong Đạo Viện này đúng là gặp xui xẻo.
Triệu Hưng đều có thể tưởng tượng được, những kẻ năm đó tham gia đánh tan Liễu Thiên Ninh và Mộ Dung Thanh, bây giờ sợ hãi đến cỡ nào.
Một kẻ có sức chiến đấu siêu cường, lại có bệnh thần kinh bất chợt, cứ lảng vảng trước cửa nhà người ta, ai mà không sợ!
"Cảnh Đế quả thật là một nhân tài. . . Có thể dùng lão Liễu bị mất khống chế như thế." Triệu Hưng cũng là chịu thua.
Nếu nói những chuyện sau đó không có bóng dáng của Cảnh Đế, thì hắn chắc chắn không tin.
Nếu Cảnh Đế không dung túng, không ngầm cho phép, không sắp xếp trước tội danh, thì lão Liễu lấy đâu ra cái quyền hạn lớn đến mức như vậy để chém giết người ta?
"Ta chừng là vào năm Đại Trị thứ mười bốn tiến vào Mệnh Cung cảnh."
"Lúc này, ta liền không còn tùy ý ra ngoài nữa." Liễu Thiên Ninh nói: "Ta thành Nhất Phẩm, thực lực lại tăng mạnh, nếu còn bỏ mặc nữa, e rằng sẽ có một ngày hoàn toàn mất khống chế."
"Bệ hạ cũng dùng chức Giám Sát Sứ giữ ta lại, để ta ngoan ngoãn ở tại Thương Lạc Học Cung, chỉ phái một vài phân thân ra ngoài hoạt động, đương nhiên vẫn là để giải quyết các việc vặt trong học cung là chính."
Triệu Hưng khẽ gật đầu, Liễu Thiên Ninh ở Nhị Phẩm, vẫn có thể nói là trong phạm vi khống chế.
Nếu muốn nổi điên, muốn thử thì cứ để cho ông ta làm. Cảnh Đế không quan tâm, vì ông ta hoàn toàn có thể khống chế được tình thế trong phạm vi nhất định.
Thế nhưng nếu mà đến Nhất Phẩm Mệnh Cung cảnh, vậy thì không được.
Nếu để Liễu Thiên Ninh hoàn toàn mất khống chế thì đại sự mất thôi.
La Hầu Vương, Thiên Diễn Vương, Ngụy Quốc Công những người ủng hộ Liễu Thiên Ninh, cũng sẽ không muốn thấy cảnh đó.
Bọn họ cũng đều đang chờ Liễu Thiên Ninh lên vị trí Đại Ti Nông, trong tay một vị Hoàng Đế tương lai hoàn thành công cuộc khai cương thác thổ.
Cho nên, trong vòng hai năm trở lại đây, Liễu Thiên Ninh đều yên tĩnh.
Đương nhiên, trong mắt ngoại giới, Liễu Thiên Ninh phát điên, là vì có 'Chấp pháp' che lấp, đều có đủ chứng cứ phạm tội để chứng minh những người đó đáng chết.
Hoặc có thể chính là có người muốn ngăn cản con đường của Liễu Thiên Ninh, tự lượng sức mình mà chấp nhận Đại Đạo Chi Tranh của ông ta, sau đó trong Đại Đạo Chi Tranh bị Liễu Thiên Ninh giết chết.
Nói chuyện rất lâu, trong thức hải của Triệu Hưng, mệnh hồn nhanh chóng thôi diễn.
Căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm tổng kết của hắn tại Long Đình Cổ Địa, tai họa của Vạn Pháp phân thân, chủ yếu đến từ ba phương diện.
Một là Pháp, không có Linh Hồn Chung Cực Pháp để khống chế Bản Ngã Chung Cực Pháp, đây là một trong những mấu chốt cơ bản nhất.
Hai là Linh Khí, Linh Khí không thể trực tiếp tăng cường mệnh hồn, nhưng lại có thể làm cho Linh Hồn sinh ra một số sức đề kháng. Linh Khí đối với việc cường hóa nhục thân thất phách, cũng sẽ khiến cho mệnh hồn có được lực khống chế lớn hơn.
Sử dụng Linh Khí như thế nào, đây là một mấu chốt.
Ba là việc mệnh hồn phân liệt gây nên tình cảm phân liệt. Khi phân thân nào đó đi làm một việc nào đó, ví dụ như một vài phân thân chuyên đi chấp pháp, một vài phân thân chuyên đi mạo hiểm, một vài phân thân chuyên đi đọc, hoặc tỷ thí tại đạo tràng.... Sau một thời gian, có thể là vài chục năm hay hàng trăm năm, rất rất nhiều phân thân sẽ mang tới những sự trùng kích đa chiều nhiều tầng tới bản tôn.
Đây là dựa trên tình hình của Liễu Thiên Ninh mà phán đoán.
Vì từ rất sớm ông đã khai thác rất nhiều công dụng của phân thân.
Lúc trước Triệu Hưng lần đầu tiên tiến vào Vạn Pháp Cung nhìn thấy các cảnh tượng, chính là một ví dụ sờ sờ.
Bản thân Triệu Hưng khi tu luyện Vạn Pháp Phân Thân, thì các phân thân cơ bản chỉ làm hai việc.
Một là tu luyện, tham ngộ pháp thuật, hai là chiến đấu, cứu người.
Bình thường hắn sẽ không giống lão Liễu, dùng rất nhiều loại phân thân để trải nghiệm cuộc sống, làm các sự tình khác nhau, hay làm theo cái kiểu "hồng trần luyện tâm" đó.
Liễu Thiên Ninh đọc nhiều sách quá rồi, trong Vạn Pháp Cung của ông ta, thậm chí có những Vạn Pháp Phân Thân đặt cần câu cá, đốn củi, đánh nhau... cũng chẳng biết ai lại nghiên cứu ra bộ phương pháp huấn luyện này.
Tóm lại, phương thức tu luyện của mỗi cá nhân khác nhau, tạo thành tình huống của Liễu Thiên Ninh nghiêm trọng hơn nhiều so với tưởng tượng của Triệu Hưng, đồng thời có dấu hiệu mất kiểm soát từ sớm.
"Lão sư, ngươi chờ thêm một lát." Triệu Hưng đứng dậy.
"Mấy ngày nay ta đều sẽ ở Thương Lạc Học Cung, giải quyết vấn đề này cho ngươi."
"Tốt, vậy ta sẽ chờ đến." Liễu Thiên Ninh cười nhẹ gật đầu.
… Sau khi rời khỏi căn nhà gỗ, Triệu Hưng liền định viết thư cho Cảnh Đế.
Muốn giải quyết vấn đề của Liễu Thiên Ninh, nhất định phải để ông ấy trùng tu Diễn Thần Quyết.
Diễn Thần Quyết mới, cần phải có Cảnh Đế cho phép, mới có thể giải mã.
"Việc muốn xin được sự cho phép không dễ dàng gì, lão Liễu hiện tại đã đạt Diễn Thần Quyết tầng thứ hai Đại Thành rồi, việc trùng tu có ảnh hưởng không nhỏ, huống hồ hiện tại ta vẫn chỉ mới Diễn Thần Quyết tầng thứ...
"Ta có nên kéo dài chính xác phương pháp tu luyện tầng thứ hai ra không? Cảnh Đế chưa chắc sẽ đồng ý để cho Liễu Thiên Ninh đi mạo hiểm."
"Bất quá, nếu muốn lão Liễu không phát điên, chỉ có thể trùng tu Diễn Thần Quyết, nếu không thì cũng chỉ chữa phần ngọn mà thôi." Triệu Hưng thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận