Thần Nông Đạo Quân

Chương 44:: Ngũ hành thiên tình hình tai nạn cảnh đề

Chương 44: Tình hình tai nạn ngũ hành, cảnh báo khảo thí Địa điểm thi ở huyện nha, bởi vì Ti Nông Giám không có nhiều bàn đến vậy. Huyện Tôn đồng thời kiêm quản cả văn trị, lại có cả lý luận khảo thí, cơ bản đều ở phòng thi huyện nha. Huyện Tôn Lý Văn chính không có gặp, quan chủ khảo và giám thị vẫn là người quen của Ti Nông Giám, nhưng huyện nha tăng thêm người giám thị lên đến năm mươi, còn có thêm cả Lại Viên đưa cơm nước. Lần này không cần thi sức chịu đựng, nên trong lúc thi sẽ có người đưa cơm đến phòng thi.
Kỳ thi kéo dài hai ngày, bài thi đương nhiên không ít. Triệu Hưng tìm đúng chỗ ngồi của mình trong phòng thi, sau đó chờ phát đề, tổng cộng có bốn mươi tấm! Trong đó ba mươi tấm là đề thi, mười tấm còn lại để trống. Triệu Hưng không vội viết, trước tiên xem tổng quát đề thi và yêu cầu, mặt khác xem có sai sót chỗ nào không. Mười lăm tấm đầu là câu hỏi tặng điểm, thuộc loại học thuộc là làm được. Ví dụ như: "«Thời tiết và thời vụ bảy mươi hai vật hậu học» xuất phát từ bộ cổ thư nào? Do ai biên soạn vào năm nào?". Triệu Hưng không cần nghĩ ngợi, trực tiếp viết đáp án: "Xuất phát từ «Thì Huấn Giải», năm thứ chín thời Khai Bình, do Đại Tư Nông Ngô trong vắt biên soạn." Hoặc là lấy một câu trong sách ra, rồi yêu cầu điền tiếp một câu trước hoặc một câu sau. Ví dụ: Bình không sinh, âm khí phẫn đủ. ________ Đáp: Minh cưu không phật hắn vũ, nước bất trị binh; chim đầu rìu không hạ xuống tang, chính giáo không trúng. Đề này là 'Âm dương vật hậu học đề', ý nói nếu như âm khí trong âm dương khí quá nặng, sẽ xuất hiện một số hiện tượng khác thường về 'vật hậu học', quốc gia lúc này tốt nhất đừng động binh đao, cũng đừng ban hành chính lệnh mới, nếu không hiệu quả sẽ rất tệ. Triệu Hưng trôi chảy giải đáp, rất nhanh chóng hoàn thành những câu tặng điểm.
Tiếp theo đến phần câu hỏi tình huống vấn đáp sàng lọc thí sinh: "Thành Nam có gió, tàn bạo thổi qua, mùa xuân thu nhiều hạn hán; Thành Đông có sông, mưa lượng quá tải, mùa hè đông hay có lũ lụt, ngũ cốc khó sinh sống, giải thích như thế nào?" Nếu là một Lại Viên có lý luận cơ sở không vững, chắc chắn sẽ trả lời trực tiếp: "Dùng pháp thuật cầu mưa thuận gió hòa mà thay đổi thì ngũ cốc sẽ bội thu." Nếu trả lời như vậy, cho dù được 10 điểm thì cũng chỉ được 2 điểm, thậm chí không được điểm nào. Vì chỉ đưa ra đáp án chứ không có quá trình, mà đối với thi lý luận thì không đạt yêu cầu. Hơn nữa đáp án cũng không trúng trọng điểm, câu này thuộc loại không xem kỹ đề hoặc là lượng dự trữ kiến thức lý luận pháp thuật không đủ. "Gió lâu năm ở Thành Nam tàn phá, thổi đi mưa hai mùa xuân thu, gây ra hạn hán. Còn Thành Đông có biển, mây bốc lên, dẫn đến lũ lụt hai mùa hạ đông, nên đây căn bản không phải là vấn đề thời tiết đơn thuần, mà là một vấn đề địa lợi. Cho dù có dùng pháp thuật thời tiết gì cũng là sai lầm." Nhận thấy rõ cái bẫy ẩn chứa trong đề, Triệu Hưng bắt đầu làm bài. Thực ra cũng rất đơn giản, cách giải quyết chính là chuyện Tào Khê Chân Quân đã từng làm. "Nâng độ phì của mạch đất ở phía nam, đất cao thì gió điều hòa; tu đường ở phía đông, dẫn nước đi qua thành, chọn đất trũng ở Thành Đông, chứa nước thành hồ, rồi tu sửa Quy Nguyên guồng nước, thì lượng mưa bốn mùa sẽ cân bằng. Cùng với Tiết Khí Lệnh, ba năm thì mưa thuận gió hòa." Triệu Hưng viết xong, xác định sẽ được điểm tối đa, lúc này mới tiếp tục xuống các câu hỏi tiếp theo.
Cho đến câu cuối cùng mới gặp khó khăn. Đây là câu hỏi vấn đáp về tình hình tương khắc, phù hợp ngũ hành và bốn mùa: "Địa âm lạnh, xuân mộc không cần; hạ dương chưng, châu chấu sinh sôi, giải thích như thế nào?" Càng ít chữ thì đề càng khó. Huống chi còn là một đề liên hoàn. Bởi vì nó miêu tả mùa vụ hỗn loạn và hiện tượng tai họa, đề bài liên hệ cả hai vào cùng nhau, vậy nên khi làm bài cũng phải trả lời liên kết, không thể tách ra được. Đáp án tiêu chuẩn nhất định phải xuất phát từ phương hướng ngũ hành bốn mùa, hơn nữa tốt nhất là có thể tìm thấy căn cứ từ các tác phẩm kinh điển, nếu không dùng lời của thí sinh sẽ thiếu căn cứ, không có tính thuyết phục. Không có tính thuyết phục, dù có trả lời trúng đi nữa, cũng vẫn sẽ bị trừ điểm. Nghĩ thông suốt điều này, Triệu Hưng bắt đầu suy tư, đồng thời xem lại các loại thư tịch để tìm ra câu trả lời hoàn hảo nhất. Một phút sau, Triệu Hưng cầm bút trả lời. "Xuân có thừa lạnh là do địa âm, trăm cây không sinh, cần dùng địa mạch Bính Hỏa để điều tiết, nếu địa không có Bính Hỏa thì dùng Đinh, nếu cả Bính Đinh đều không có thì phải hoãn thời tiết." "Hạ dương quá thịnh là do xuân ngắn, tai ương sâu bọ cần phải đảo ngược, thay đổi lại thành mùa xuân, địa hỏa là Đinh, đảo ngược lại một nhịp, rồi đảo lại là mùa hạ, hạ ngắn một nhịp, trở về thuận bốn mùa đúng lúc." Đáp án tham khảo nội dung của các thư tịch «Bốn Mùa Ngũ Hành nói» thiên về địa lợi và thời tiết. Đề này hỏi rằng nếu Ti Nông Quan cai quản mà gặp tình huống xuân không dùng được gỗ, độ phì của đất lạnh, mùa hè nóng bức, dẫn đến sâu bọ gây tai họa, thì phải giải quyết như thế nào. Đề liên quan đến ngũ hành, bốn mùa, và cả thiên tai. Lúc trả lời có thể dựa vào thiên đất khô cằn của ngũ hành mà giải đáp, đồng thời đưa ra câu trả lời tương đối hoàn chỉnh. Trước tiên dùng phương pháp của phái địa lợi, điều tiết lực lượng của địa mạch, địa mạch có thuộc tính khác nhau, Bính Hỏa là mạnh nhất, có thể dùng để điều tiết hiện tượng âm hàn, Đinh Hỏa yếu hơn, nhưng cũng tạm chấp nhận được. Nếu như hoàn cảnh chỗ đó quá khắc nghiệt, không cách nào dẫn Bính hay Đinh Hỏa, thì chỉ có thể thay đổi thời tiết, làm cho mùa xuân qua nhanh, đến mùa tiếp theo, đó chính là 'Hoãn thời tiết'.
Mùa hè dương khí quá nặng dẫn đến nóng bức, sinh ra các loại sâu bọ gây hại, nguyên nhân là do mùa xuân quá ngắn, kế thừa vế trên chính là nguyên nhân kết quả. Lúc này không nên nghĩ nhiều, trực tiếp thay đổi thời tiết, bởi vì sâu bọ đã xuất hiện, mùa hè là thời điểm sâu bọ hoành hành nhất, đợi đến mùa hè là không giải quyết được. Cho nên yêu cầu khôi phục 'Thời tiết là mùa xuân'. Vậy có thể thay đổi thành mùa thu hay đông không? Không được, bởi vì trước đó mùa xuân đã dùng 'Địa mạch Bính Hỏa' để giải quyết vấn đề âm hàn, làm cho mùa xuân ngắn lại một đoạn, bây giờ phải bù đắp một nhịp thời gian cho mùa xuân. Địa mạch là Đinh Hỏa, tương đối ôn hòa, không gây ra âm hàn nữa, cũng không làm cho mùa hè đến muộn, vì giải quyết xong tai họa sâu bọ, vẫn phải trở lại mùa hè, đây gọi là 'Quy thuận bốn mùa chính vị'. Triệu Hưng khi làm bài, đã cân nhắc đến khả năng tái phát của tai họa sâu bọ, nên khi khôi phục vị trí mùa, hắn đã viết mùa hè ngắn lại một nhịp. Vì độ nóng của mùa hạ và mùa thu không chênh lệch quá nhiều, ngắn đi một nhịp hạ, nhiều một nhịp thu thì không có vấn đề, không có ảnh hưởng lớn, thiếu một nhịp xuân, mà có thêm một nhịp hạ thì mới xảy ra vấn đề lớn. "Giám khảo nếu không mù mắt, câu này ta nhất định phải được điểm tối đa." Triệu Hưng kiểm tra lại một chút, bỏ qua trang này, bắt đầu trả lời tiếp...
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến tối, rất nhiều thí sinh đã bắt đầu ngừng bút, vì phần lớn Lại Viên đều không có năng lực nhìn trong đêm tối. Triệu Hưng cũng không muốn mất thời gian mù quáng, nên định nhanh chóng làm xong rồi nộp bài. Vì vậy, dù ánh sáng tối đi, hắn cũng không dừng bút. Sau khi làm xong tất cả các loại câu hỏi ở trước, hắn bắt đầu rà soát lại xem có câu trả lời nào tốt hơn, có chỗ nào có thể lấy điểm không. Kiểm tra đối chiếu cẩn thận mấy lần như vậy mới tiến hành sang loại câu hỏi khác. Đến tối, Triệu Hưng chỉ còn lại một loại đề cuối cùng: Đề mục này chỉ có một tờ, cũng là đề khó nhất, liên quan đến tư tưởng học phái: "Xin đem Ngũ Hành, Thiên Can, Địa Chi cùng bốn mùa kết hợp, đồng thời trình bày tư tưởng của sự kết hợp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận