Thần Nông Đạo Quân

Chương 21:: Lục Nguyệt Hàm thẳng thắn thành khẩn, Cự Dương Thảo Nhân Pháp tới tay, Thập Bát Quốc tề tụ! (quyển này cuối cùng) (4)

"Bên phải bảy cái." "Có chút ý tứ, giao cho ta." Cảnh Viêm gật đầu. "Cự Dương phân thân, lớn lớn lớn!" Từ trong cơ thể Triệu Hưng bay ra một bóng dáng màu đỏ sẫm, nó vừa xuất hiện liền nhanh chóng lớn lên. "Ầm ầm ~" Hai chân giẫm lên Địa Mạch, sâu sắc cắm vào lòng đất. Địa Mạch đều bị giẫm sập. "Cự Dương phân thân đúng là thoải mái." Triệu Hưng thầm nghĩ, "Ta thi triển Kình Thiên Trụ và Đạp Tinh trong Bảo Sơn công, tùy ý thì trấn áp lại được Địa Mạch ngàn vạn dặm xung quanh." "Nếu là bản tôn đến làm, đều không có nhẹ nhàng như vậy." Cự Dương Thảo Nhân pháp, Triệu Hưng vẻn vẹn chỉ luyện đến Hư Không pháp Tam Giai, vật liệu chế tạo nó đã có giá trị 30 ức! Đây là tìm mấy vật liệu thay thế, thực sự vật liệu Bản Nguyên thái dương đến từ Hư Tổ tinh hệ, chỉ có ba loại. Nhưng sau khi luyện thành, nhục thân còn cứng rắn hơn Bản Nguyên đạo thể của hắn, đơn thuần phòng ngự và lực lượng, bản tôn đều không bằng Cự Dương phân thân. Ngoài ra nó còn kiêm dung việc thi triển dương pháp, nói cách khác, Cự Dương phân thân này của Triệu Hưng vừa là pháp Gia cũng là Võ Giả, ở mức độ nhất định bù đắp được nhược điểm của Ti Nông. "Chuẩn bị." Bản tôn Triệu Hưng lấy ra Giới Pháp La, "Ba, hai, một. . Động thủ!" "Ông ~" Cảnh Viêm vung tay, Vạn Pháp Đạo Binh, trùng trùng điệp điệp Hỏa Diễm bộc phát theo hai bên vai và đầu gối, không gian tạo thành gợn sóng, không ngừng khuếch tán ra ngoài. Chỉ là lần này hắn thi triển có định hướng, nói cách khác chỉ ảnh hưởng đến chân núi, không ảnh hưởng đến Triệu Hưng đang cầm Giới Pháp La. Mười lăm trăng lặn vòng dường như cảm ứng được điều gì, đột nhiên từ trong núi tránh ra, trong đó bốn chiếc chui xuống lòng đất. "Bành!" Nguyệt Lạc vòng đập xuống đất không chui vào mà bị nảy ngược lên. Cự Dương phân thân trấn áp Địa Mạch, Nguyệt Lạc vòng muốn độn địa căn bản không thể. "Oanh ~" Cự Dương phân thân tay phải chụp tới, cánh tay vòng qua vòng lại, lập tức khiến bốn trăng lặn vòng bị bọc trong tay. "Hưu ~" Bốn chiếc còn lại thì bay về phía ngoài trời. "Cảnh Viêm!" Triệu Hưng vội hô. "Rõ rồi!" Cảnh Viêm khẽ quát một tiếng, một cái Định Không Trụ bắn ra, giống như mũi tên, vòng qua bốn trăng lặn vòng. "Coong!" Định Không Trụ vòng qua bốn trăng lặn vòng rồi thì ghim vào giữa không trung, sau đó nhanh chóng uốn cong, tựa như một vòng hình chữ U, chụp lấy bốn trăng lặn vòng trên trời. Bảy cái còn lại có chút quỷ dị, trong nháy mắt toàn bộ ẩn hình. Triệu Hưng dùng Giới Pháp La thi triển tử Phong pháp cưỡng ép bộc lộ ra hai chiếc từ Hư Không, hai chiếc thì bị Huyết Vân giới bao lấy. Cảnh Viêm thì vận dụng mười hai Du Thần, thi triển Du Thần Thiên. "Rầm rầm rầm!" Nguyệt Lạc vòng tựa như vật sống, ở trong sông hư không không ngừng va đập tới va đập lui. Cảnh Viêm hơi kinh ngạc: "Bảo vật gì mà mạnh mẽ vậy?" "Có hiểu độn không Hồn Giới không? Nguyệt Lạc vòng có chút tương tự." Triệu Hưng nói. Lúc trước linh hồn của Tô Uyển Nhi chính là dùng độn không Hồn Giới để đi trong Hoang Vực. "Thì ra là thế... Không tốt! Triệu huynh, ta sắp không khống chế nổi!" Sắc mặt Cảnh Viêm đột nhiên đỏ lên. "Cái gì?" Triệu Hưng giật mình, vừa định ra tay, chỉ thấy Cảnh Viêm cười hề hề khép mười hai Du Thần lại, một lần nữa bao vây gắt gao đám trăng lặn vòng. Phản ứng lại thì Triệu Hưng mới biết Cảnh Viêm đang đùa, không khỏi đưa ngón cái tán dương: "Ngươi thật tiện!" "Cảm ơn khích lệ." Cảnh Viêm không cho là hổ thẹn, ngược lại rất vinh hạnh. "..." "Bây giờ làm sao?" Cảnh Viêm hỏi. "Chờ xem đi." Triệu Hưng nói. "Muốn vô hại mở ra Nguyệt Lạc vòng có chút khó, báo cho Lục Gia đi." Không Gian mộ cơ thể sống, độ khó mở ra rất lớn. Sơ sẩy một cái, nó sẽ tự hủy. "Có ngay." ... Lúc Lục Nguyệt Hàm đến cùng mọi người, nhìn thấy mười lăm trăng lặn vòng, không khỏi có chút kinh ngạc. "Tiểu Tỷ, đây là Không Gian mộ cơ thể sống!" Vương Vận có chút hưng phấn nói: "Nó có thể độn địa, độn không, ẩn náu ở những chỗ cực nhỏ, rất khó bị phát hiện." "Độ khó bắt được nó cực lớn, vì nó không gì không độn, cho dù Cảnh Viêm và Triệu Hưng hiện giờ khốn trụ chúng nó, cũng chỉ có thể vây khốn trong vòng bảy ngày." "Cô xem, Cự Dương phân thân của Triệu Hưng, cánh tay kia đã bắt đầu tan rã, bảy ngày nữa thì sẽ bị xuyên thấu." "Định không trụ của Cảnh Viêm cũng như vậy." "Mà nếu bảy ngày sau, Nguyệt Lạc vòng vẫn chưa thoát khỏi vòng vây, sẽ tự nhận mình không phải tiến vào môi trường đặc thù mà đã bị người khác bắt, lập tức tiến hành tự hủy bên trong. Cuối cùng người đào mộ sẽ không có được gì." "Thế mà lại có loại thiết kế này." Lục Nguyệt Hàm chưa từng nghe qua loại vật này, không khỏi cảm thấy rất mới mẻ. Đàm Mộc không khỏi cạn lời. Hắn không ngờ Triệu Hưng lại không đùa. Thế mà đào ra được Không Gian mộ cơ thể sống! Tuy Triệu Hưng là cảnh giới thứ hai, còn hắn là cảnh giới thứ ba, nhưng giờ phút này Đàm Mộc cũng không khỏi bội phục! Một khi mở mộ thành công, Lục Nguyệt Hàm chắc chắn sẽ ban thưởng cho các khách khanh. Triệu Hưng khách khanh mới này có thể dẫn bọn họ phát tài, hắn còn gì để nói nữa? "Hồng tiên sinh, Tiểu Tỷ, may mắn không làm nhục mệnh." Triệu Hưng chắp tay hướng phía Lục Nguyệt Hàm. "Hai vị vất vả rồi." Lục Nguyệt Hàm mỉm cười nói, tuy cảm tạ hai người, nhưng ánh mắt của nàng cơ bản đều tập trung trên người Triệu Hưng. Triệu Hưng coi như không thấy ánh mắt nóng bỏng của Lục Nguyệt Hàm: "Tiểu Tỷ, như Vương huynh nói, ta và Cảnh Viêm chỉ có thể giữ chúng lại trong bảy ngày." "Mong Tiểu Tỷ nhanh chóng sắp xếp người phá giải Nguyệt Lạc vòng." Lục Nguyệt Hàm lập tức nhìn Hồng Khải: "Tiên sinh." Hồng Khải gật đầu: "Lần đầu tiên Nguyệt Lạc vòng bị bắt ra, đếm ngược chỉ có bảy ngày, khá là ngắn, nhưng ta có cách kéo dài thời gian này." Tiếp đó, mười lăm trăng lặn vòng do người của Hầu phủ tiếp nhận. Tổng cộng mười lăm cái, tức là mười lăm tọa thế giới nhỏ, trong đó chỉ có một tòa có chứa vật bồi táng thật sự. Muốn bài trừ Nguyệt Lạc vòng vô hại trong bảy ngày độ khó rất lớn, nhưng dưới sự thao tác của bậc Đại Học Giả như Hồng Khải, bọn họ căn bản không cần mở hộp mù. Trực tiếp tìm được Tiểu Thế Giới mộ táng thực sự trong những Nguyệt Lạc vòng giống nhau như đúc. "Phanh phanh phanh phanh phanh ầm ~" Mười bốn Nguyệt Lạc vòng còn lại đều bị nổ tung trong bảy ngày, còn một Nguyệt Lạc vòng cuối cùng thì bắt đầu tỏa sáng, 'phun' ra hàng loạt vật phẩm. Bảo vật chồng chất như núi, hào quang ngút trời, rất nhanh đã thu hút sự chú ý của các cường giả còn lại trên nam lạc số 88. "Có người đào được bảo vật!" "Ba động thật mạnh mẽ, chẳng lẽ là đạo binh Thái Âm?" "Được, đó là người của Nguyệt Đàn Hầu phủ." "Còn có cả Nguyên để quân, tản ra đi." "Thật sự là gặp may a..." ... Hàng loạt bảo vật bị khai quật, Triệu Hưng và Cảnh Viêm cũng nhìn thấy những ánh sáng từ Bảo tàng. "Triệu huynh, thua lỗ rồi." Cảnh Viêm nói. "Chúng ta nhiều nhất chỉ được chia hai phần." "Hai phần cũng không tệ rồi." Triệu Hưng ngược lại rất bình tĩnh, "Nếu là hai ta, chắc chắn không giải được trăng lặn vòng, bảy ngày cũng không đủ để chúng ta quay về căn cứ tìm người giải quyết." "Coi như không, bây giờ có thể lấy một phần tiền, còn có thể kết giao nhân tình, còn gì không đủ chứ?" "Vậy cũng đúng. Làm việc cùng các thế lực lớn, chỉ cần phát hiện thì cơ bản có thể giữ gốc và có thêm lợi nhuận. Nếu tự mình làm thì bận một hồi, tay trắng ra về là chuyện nhỏ, thậm chí có thể lỗ vốn, bị thương cũng phải quay về chữa trị." Cảnh Viêm nói. Triệu Hưng lo lắng nói: "Độc hành hiệp thì tự chịu lời lỗ, tính an toàn cũng không cao như vậy. Khách khanh thế lực lớn thì hệ số an toàn cao, có giữ gốc thêm trích phần trăm. Hai bên khác nhau chính là làm công và lập nghiệp." Cảnh Viêm cười nói: "Có thể nói đào mộ là lập nghiệp, Triệu huynh cũng là nhân tài đấy." "Đi thôi, Tiểu Tỷ bảo chúng ta rồi." "Đi đi đi, chia tiền." ... Thời gian trôi qua, trong chớp mắt đã qua một trăm bảy mươi năm. Trên Tinh Lục nam lạc số 65, trong một hành cung, Lục Nguyệt Hàm vẻ mặt ưu sầu. Hồng Khải hỏi: "Tiểu Tỷ vì sao than thở?" Lục Nguyệt Hàm thở dài: "Tiên sinh, ta sợ là không giữ được Triệu Hưng rồi." "Từ khi hắn gia nhập đến nay đã được một trăm tám mươi năm, một trăm tám mươi năm này, từ nam lạc số 88 đến nam lạc số 65, hơn phân nửa mộ táng đều do Triệu Hưng phát hiện." "Ta cảm thấy được có lẽ trê
Bạn cần đăng nhập để bình luận