Thần Nông Đạo Quân

Chương 09:: Học giả Hoàng Lăng, tất cả đuổi khách! (một vạn ba) (1)

Cự Dương phân thân nắm chặt Huyền Linh sách sử – trang thời gian, không để lại dấu vết thu vào trong cơ thể. Trên Hô Thụy Tinh Lục, Triệu Hưng bản tôn, vẻ mặt trở nên vô cùng đặc sắc.
"Thì ra thuyền lăng Truyện Giới bị lật là vì cái đồ chơi này, uy năng của nó đã đảo loạn Thời Không, nói như vậy vị trí tàn chương của Huyền Linh sách sử, ngay tại trong dòng sông đảo ngược do 'Đồng sử pháp' tạo thành?" "Cự Dương phân thân của ta đã bắt được nó, phát động công hiệu của nó."
Sau khi Triệu Hưng thu trang thời gian vào trong cơ thể, linh hồn liền cẩn thận quan sát. Đó là một tấm giấy trắng mỏng tựa như không có độ dày, chiều dài và rộng chỉ khoảng nửa mét, trên đó có những sợi dây nhỏ. Khi linh hồn Triệu Hưng quan sát, các sợi dây nhỏ liền phóng to, tựa như vô số dòng sông hiện ra. Dòng sông từ trên trang giấy chảy ra ngoài, chui vào hư không.
"Giới hạn cho Thời Gian Quay Lại trong Truyện Giới." Triệu Hưng thầm nghĩ.
"Bản tôn của ta ở ngoại giới, thời gian vẫn bình thường. Hiện tại vẫn là năm Thủy Tân thứ 1158."
Năm 1146, bản tôn và phân thân bắt đầu chia nhau hành động, hiện tại đã qua mười hai năm. Hiện tại Truyện Giới bên trong xảy ra biến hóa, nhưng bên ngoài vẫn không thay đổi.
"Ảnh hưởng chỉ là nhánh của Thời Gian Đại Đạo." Triệu Hưng rất nhanh đã hiểu.
"Ta dù không biết cụ thể sử dụng như thế nào, nhưng ta đã có được nó, cho nên không bị ảnh hưởng, vẫn nhớ rõ tất cả, những người khác thì không biết."
Lúc này Triệu Hưng không tiện nghiên cứu kỹ, dù sao đây chỉ là phân thân, môi trường cũng không cho phép hắn lấy ra xem xét cẩn thận, thế là đành phải tạm kìm nén tò mò trong lòng.
"Chư vị, chúng ta đã đến bên trong cổ mộ." "Nơi này là một tòa «Truyện Giới»."
"Ba vị bậc đại thần thông của Tinh Hỏa đều đã tiến vào trong Truyện Giới…"
Bên tai lại vang lên giọng nói của Bạch Dương, Triệu Hưng nhìn thoáng qua xung quanh, phát hiện Cảnh Viêm và Dư Thiên Kình đều ở bên cạnh. Chỉ là Dư Thiên Kình đang cau mày, dường như đang thức tỉnh thiên phú của hắn. Triệu Hưng không nói một lời, chỉ là trò chuyện cùng Cảnh Viêm. Bạch Dương thì đang nói tiếp, liền lấy ra tinh bàn bắt đầu tìm đường.
Triệu Hưng thử truyền âm hỏi một câu: "Cảnh Viêm, ta thấy những thành viên khác đều lập tổ ba, năm người, chúng ta thì chỉ hai, có hơi thiệt thòi."
"Lão đệ, ngươi không xem Tiểu Dư là người sao?" Cảnh Viêm sửng sốt: "Tiểu Dư tuy không thích nói chuyện, cũng đã thay đổi xương cốt toàn thân, nhưng hắn vẫn tính là người mà, sao ngươi có thể không tính hắn chứ?"
"Ta đùa thôi." Triệu Hưng không nói gì thêm, hắn phát hiện Cảnh Viêm hiện tại vẫn nhớ Dư Thiên Kình.
"Xem ra Dư Thiên Kình là không bị quên lúc qua sông, có lẽ lúc vào thành thì bị quên mất."
Triệu Hưng đếm lại, phát hiện đội ngũ đúng là ba mươi người. Chỉ là ngoài Lam Hải và Hồng Đào tiên tử, những người còn lại hắn không có ấn tượng gì đặc biệt.
"Tính toán thời gian, còn mấy ngày nữa mới tìm đúng vị trí." Triệu Hưng suy tư. "Lần này có nên nhắc nhở Bạch Dương, cứu được hắn hay không?"
Bạch Dương là Sử Gia bậc đại thần thông, nếu hắn còn sống, Giới Tu bút, thái sử quan, giảng đạo thư hắn đều có thể sử dụng, có thể phát huy bộ phận uy năng. Ba người bọn mình cũng không cần trải qua nhiều năm chiến đấu cùng đào mệnh. Có thể nằm thì ai lại muốn đi đánh sống đánh chết?
"Việt Nữ và Trần Huyền mặc dù cũng lợi hại, nhưng không bằng Bạch Dương chuyên nghiệp, rốt cuộc thuyền lăng Truyện Giới có phải vì trang thời gian mà tan vỡ hay không, hai người này có hữu dụng hay không đối với chuyện gì, cũng không biết."
"Nếu Bạch Dương còn sống, ta, Dư Thiên Kình, có thể không cần khổ sở như vậy. Nhất là thiên phú Đại Thần Thông của lão Dư, việc bại lộ sẽ ít nguy hiểm hơn." Triệu Hưng suy nghĩ một lúc, quyết định sẽ nhắc nhở Bạch Dương ở một mức độ hạn chế. Nếu Bạch Dương không nghe lời khuyên nhủ, vậy thì thôi.
"Bạch Dương đại nhân." Triệu Hưng truyền âm cho Bạch Dương.
"Triệu Hưng, ngươi có vấn đề gì?" Bạch Dương rất nhanh hồi âm, ấn tượng của hắn với Triệu Hưng cũng không tệ. Di Tinh pháp trận sẽ gây ra một chút dao động nhỏ trong linh hồn, nhưng Triệu Hưng, Hồng Đào, Lam Hải là ba người phản ứng nhanh nhất. Trong đó, Triệu Hưng còn có hành động bảo vệ đồng đội, hai người còn lại thì không có.
"Bạch Dương đại nhân…"
"Cứ gọi ta là Bạch Dương là được, hoặc không thì gọi là đội trưởng Bạch Dương."
"Được, đội trưởng Bạch Dương." Triệu Hưng lựa lời: "Ta liếc thấy đội trưởng cầm, hình như là 'Định thời gian bàn' của sử quan?"
"Ồ? Ngươi nhìn ra?" Bạch Dương có chút bất ngờ, thứ hắn đang cầm bên ngoài là bàn định phương hướng mạch Tinh, thực chất là dùng để xác định thời gian. Bởi vì hắn có đại thần thông thời gian đảo ngược tìm hiểu, có thể nhìn thấy những chuyện đã xảy ra.
Thực tế, tầm nhìn mà Bạch Dương đang thấy, khác hoàn toàn với những người còn lại. Triệu Hưng và những người khác, nhìn thấy một vùng hoang dã, trên đỉnh đầu mây đen dày đặc, nhưng trong mắt Bạch Dương, đó là cảnh tượng trời trong gió nhẹ, tràn đầy sinh cơ, người đi đường, phi thuyền không ngừng qua lại. Thông qua các cảnh tượng đã qua, có thể nhanh chóng biết được vị trí của Vương Thành thông qua người đi đường, biển báo giao thông. Nhưng, đại thần thông như vậy không phải là không có nguy hiểm.
Nhất là sau khi bước vào Truyện Giới, Bạch Dương rất dễ lẫn lộn giữa quá khứ và hiện tại. Công hiệu của định thời gian bàn là một điểm neo, nhắc nhở hắn đang sống ở kỷ nguyên thứ Hai của Hoang Vực, chứ không phải là chút thời gian còn lại.
"Gia sư Thanh Du Tử chính là tiên nông của thiên Thời phái, nhưng hắn rất am hiểu về sử học, ta từng theo hắn đến một trụ sở của sử học, đã thấy qua định thời gian bàn." Triệu Hưng như cũ lấy Thanh Du Tử ra làm lí do thoái thác. Không cần hỏi, cứ hỏi thì đều do lão sư Thanh Du Tử dạy.
"Thì ra là vậy, tiên nông của thiên Thời phái rất mẫn cảm với canh giờ… Chỉ có điều, ngươi vậy mà lại đi theo Bản Ngã phái, cũng mới mẻ đấy." Bạch Dương vẫn rất hòa nhã. Việt Nữ cay nghiệt, Trần Huyền nóng nảy, nhưng nhà sử học Bạch Dương này lại tràn đầy trí tuệ, con đường này dù sao cũng do Lễ Tu phát triển mà ra.
"Đội trưởng Bạch Dương, vậy ngài thật sự là một nhà sử học?" Triệu Hưng giả vờ kinh ngạc hỏi.
"Ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, phản ứng của ngươi rất nhanh." Bạch Dương hào phóng thừa nhận, "Ta không phải cố ý giấu diếm các ngươi, mà là đang chuẩn bị ở trong thành Truyện Giới."
"Lẽ nào ngài muốn vào vai một Võ Giả trong Truyện Giới?" Triệu Hưng chợt nghĩ tới, thái sư Nguyễn Sưởng, hẳn là một Võ Giả cường đại. Lúc chết tại pháp trường, khí trùng thiên khung, Kim Thân khổng lồ, dường như còn tu biến thân thần thông, không hề nghi ngờ, đó chính là một võ giả.
"Sư phụ ngươi thật uyên bác, ngươi đã đoán ra nhanh như vậy rồi." Bạch Dương khen.
"Không sai, Tinh Hỏa đã chuẩn bị cho việc này từ lâu, ta cũng đã đặc biệt đi học một vài thần thông của Võ Giả, đồng thời bắt chước theo từng hành vi cử chỉ, chính là vì để khi đi vào, có thể nhanh chóng hòa nhập vào nhân vật."
"Khi vào Truyện Giới, muốn lấy được kịch bản nhân vật nào đó, thường phải chuẩn bị đầy đủ." "Nếu người mà ta tiếp cận nhất bên trong là nhân vật nguyên hình, mà không có ai tranh giành với ta, vậy cái 'nhãn hiệu' của nhân vật đó sẽ rất nhanh rơi xuống người ta."
"Thì ra là vậy." Triệu Hưng làm ra vẻ giật mình. Quả nhiên không còn nghi ngờ gì nữa, Tinh Hỏa chọn người rất cẩn thận, trong ba đội ngũ đều không có người thứ hai có Chức Nghiệp nhà sử học. Đồng thời, người hiểu rõ nhất lịch sử Nguyệt Lạc Cổ Quốc, cũng chỉ có một mình Bạch Dương, cho nên vị trí 'Nhân vật chính' này, không thể là ai khác ngoài hắn.
Cũng là do Bạch Dương nói, Triệu Hưng mới đột nhiên nhớ ra gì đó, hắn âm thầm phong ấn ký ức của mình về Nguyễn Sưởng, phải đến khi nhãn hiệu xác định mới giải phong. Bởi vì hắn đã thấy quá nhiều từ Giới Tu bút khi trải qua lần mạo hiểm trước, thêm nữa, trong thời gian qua hắn đã tìm Đỗ Vân để lấy rất nhiều bí mật tư liệu lịch sử để xem. Cho nên hiện tại hắn biết quá nhiều, thêm vào thân phận Võ Giả, vô cùng phù hợp với vị trí 'Nhân vật chính'.
"Không phong ấn ký ức về Nguyễn Sưởng, không chừng anh linh sẽ nhập vào ta mất, vậy là hỏng việc." Triệu Hưng nhanh chóng làm xong, lúc này mới tiếp tục trò chuyện với Bạch Dương.
"Đội trưởng, nói cách khác, lát nữa ngài sẽ trở thành nhân vật chính trong Truyện Giới?" Triệu Hưng hỏi. "Những người chúng ta, là đóng vai trò làm điểm neo ký ức của ngài sao?"
"Đúng." Bạch Dương không ngại trò chuyện với người khác về những điều này. Vốn dĩ Bạch Dương
Bạn cần đăng nhập để bình luận