Thần Nông Đạo Quân

Chương 02:: Võ Đế, đại ca dẫn ngươi đi cướp cô dâu! (cầu gấp đôi nguyệt phiếu) (2)

"Nếu như dựa theo sự phát triển của kiếp trước, Lão Liễu hiện tại chỉ sợ cũng không có khả năng gì để thay đổi được ý chỉ này."
"Thời kỳ này, hắn hẳn là còn đang bận quét sạch mâu thuẫn phe phái, bị họa do Vạn Pháp Thảo Nhân gây ra làm rối."
"Mà U Nhược công chúa lại là tự xin gả, căn bản không có lý do gì để can thiệp."
"Cho dù là hiện tại, ý chỉ của lão Cảnh đã được truyền ra từ trong đình, phát hướng trung tâm Lục Bộ, rất khó để ngăn cản." Triệu Hưng thầm nghĩ.
Hắn đã thăm dò từ nhiều phía, kết luận người ủng hộ nhiều hơn rất nhiều so với người phản đối.
Đại Chu cũng tương tự có phe chủ chiến và chủ hòa, Vương thất nguyện ý hòa thân, không đánh trận, vậy sao có thể không đồng ý?
Đánh trận thì sẽ có người chết! Nhìn lại hai cuộc Bình Man đại chiến gần đây, cơ bản có thể nói là đánh cho đến tàn lụi.
Không sinh ra được bao nhiêu quyền quý mới, các quyền quý cũ người chết kẻ bị thương, lại còn trải qua thanh trừng, thời gian quả thật là không dễ chịu gì.
So với thời Văn Hoàng Đế thì thế nào? Tuy nói Văn Hoàng Đế chủ trương tiết kiệm, nhưng không bắt buộc đại thần cũng phải như vậy. Tiết kiệm hay không, đóng cửa lại, bản thân vẫn có thể sống những ngày tháng thoải mái, dễ chịu.
Hiện tại là Cảnh Đế có chỉ, công chúa tự nguyện, lại còn có thể đổi lấy hòa bình, phản đối làm gì?
Người phản đối chủ yếu đến từ Đông Hải, cùng với một số phe chủ chiến cường ngạnh.
Đặc biệt là một số đại thần Lễ Tu, bọn họ cho rằng Nam Man chính là man di. Sao có thể gả U Nhược công chúa, trưởng công chúa, đi được? Đó chẳng phải là làm ô uế hay sao?
Ngay cả Văn Hoàng Đế, cũng chỉ bất quá là tùy tiện tìm một người có huyết mạch mờ nhạt trong Cơ Vương thất, tạm thời thêm phong hào công chúa rồi gả đi, dù vậy, cũng bị người đời lên án cả ngàn năm.
"May mà chuyến đi Long Đình của ta đạt được thành quả to lớn, khiến cho uy hiếp từ Nam Man giảm đi một chút, nếu không, chỉ sợ hiện tại người ủng hộ sẽ còn nhiều hơn." Triệu Hưng thầm nghĩ.
"Muốn hoàn thành tâm nguyện của U Nhược công chúa và Liễu Thiên Ninh, so với lần trước có độ khó nhỏ hơn rất nhiều."
Nếu là theo quỹ đạo bình thường, chuyến đi Long Đình lần trước, Bạch Vân Vũ bị vây, Đại Chu và đối địch liên minh đọ sức, kết quả là bất phân thắng bại, số cao phẩm chết nhiều như vậy, chắc chắn sẽ bị người lên án là hiếu chiến.
Tuy rằng đời này vẫn chết một đống, nhưng Triệu Hưng mang về thu hoạch quá lớn! Đủ để che lấp sự chấn động do cái chết của 400 cao phẩm mang lại.
Quan sát toàn cục Đại Chu, cục diện hai đời khác nhau hoàn toàn.
"Bất quá những người ủng hộ việc U Nhược công chúa xuất giá vẫn có số lượng không nhỏ so với người phản đối." Triệu Hưng phái rất nhiều phân thân đến Binh Bộ, Lễ Bộ để nghe ngóng tin tức.
"Cảnh Đế hạ chỉ, công chúa tự nguyện, người phản đối hòa thân đều không có lực lượng, cũng vì bị Cảnh Đế giết đến sợ rồi."
"Thượng thư vẫn là người đứng đầu, phải thử một chút trước."
Việt Hưng với tư cách là Phụng Thường đại phu, người thường lui tới Hoàng Cung, với một tấu chương như vậy, không có gì là đáng ngại cả, xét về tình về lý thì hắn đều phải đứng ra.
"Còn phải để Liễu Thiên Ninh, La Hầu Vương, cùng một đám người ủng hộ biểu lộ thái độ một lần, không ai dẫn đầu, thì ai dám lên tiếng."
"Ta có thể thăm dò ký ức của Cơ Tử Huyên, cũng không bị che đậy thiên cơ, đây chẳng phải là cho phép ta được nhìn hay sao."
Triệu Hưng lập tức lấy ra Địa Kính, hiệu triệu bạn bè thân hữu dâng tấu phản đối U Nhược công chúa xuất giá.
"Triệu huynh, vì lý do gì?" Hạ Tĩnh truyền tin đến hỏi, Hạ Tĩnh hiện giờ đã là Tam Phẩm cảnh, nhưng không phải quan tam phẩm.
Đương nhiên tấu chương này không liên quan gì đến chức quan, chỉ xem ngươi có đủ địa vị hay không.
Hạ Tĩnh hiển nhiên là đủ, cha hắn là Hạ Hầu, cô hắn lại là tông thất vương thân, qua gần trăm năm phát triển, Hạ Tĩnh đã bắt đầu tiếp quản mạng lưới quan hệ của cha mình.
"Viêm Quang Vương Đình, lũ man di. Sao xứng cưới U Nhược công chúa? Cứ dựa theo lý do của phe chủ chiến mà chép đi." Triệu Hưng trả lời.
Lý do thật đương nhiên không thể nói ra, đó chẳng phải là tát vào mặt lão Cảnh, vạch áo cho người xem lưng hay sao?
"Được, ta lập tức phát động." Hạ Tĩnh gật đầu, những năm gần đây hắn cũng thường đến phủ công chúa cùng Triệu Hưng gặp mặt, quan hệ vẫn luôn rất thân thiết. Nếu nói thật thì tính ra, hắn và U Nhược công chúa còn có quan hệ thân thích nữa.
Nói chuyện xong với Hạ Tĩnh, người thứ hai chính là Long Tiêu.
"Triệu Hưng, xảy ra chuyện lớn rồi! Ngươi có biết không?" Long Tiêu vô cùng lo lắng nói.
"Biết, bên Thủy tộc có động tĩnh gì không?" Triệu Hưng hỏi.
"Mỗi người một ý." Long Tiêu nói, "Có người nói công chúa bị ép buộc, có người nói công chúa bị giam lỏng, nhạc phụ ta đã lên đường đến Phong Kinh diện thánh rồi, Đường, Ngao hai nhà cũng phái người đến." "Rốt cuộc là tình hình thế nào? U Nhược công chúa có thể lấy hòa thân được không?"
Triệu Hưng nói: "Tình hình là như thế đó, những chuyện khác ngươi đừng hỏi nhiều, chẳng phải ngươi cũng có chức quan sao? Cứ chép một bản tấu chương rồi dâng lên là được."
"Được!"
Binh Giới, bên trong Bách Binh Tháp.
Triệu Hưng gặp được 'Tín Vương' đời sau, Tín Vương Lưu Vĩnh lúc trước đã mất, Tín Vương hiện giờ là con trai ông ta Lưu Thừa An, cũng chính là người hồi ở Thập Dương Động từng được Triệu Hưng cho ăn Linh Tú.
Địa vị quận vương Tín Vương này vẫn không bị hạ cấp, vì ban đầu Tín Vương vốn không có nhiều đất phong, chỉ một quận, vả lại ông ta cũng không nắm binh quyền, chỉ làm chân sai vặt chuyên môn, giống Lăng Đức Vương.
Kết quả, Lưu Thừa An bây giờ thừa kế vị trí quận vương của cha mình, về phần Lăng Đức Vương, An Ninh Vương trước kia thì đã qua đời rồi.
"Triệu huynh." Lưu Thừa An thấy Triệu Hưng vẫn gọi huynh, dù hắn là vương tước còn Triệu Hưng chỉ là hầu tước.
"Lưu huynh." Triệu Hưng nói, "Chắc hẳn ngươi đã đoán được ý đồ của ta đến rồi chứ?"
"Biết." Lưu Thừa An nói giơ tay lên một văn bản, "Đang định phát."
"Đa tạ." Triệu Hưng chắp tay, sau đó liền đi thẳng lên tầng cao nhất của Bách Binh Tháp, hắn muốn gặp La Hầu Vương.
Tầng cao nhất Bách Binh Tháp, La Hầu Vương đang đứng trước sa bàn, bốn phía đều là những Địa Kính lớn.
"Vương gia." Triệu Hưng chắp tay.
"Liễu Thiên Ninh vẫn chưa xuất quan sao?" La Hầu Vương hỏi.
"Đúng." Từ khi Liễu Thiên Ninh bế quan, chỉ có Triệu Hưng là có thể liên lạc được với hắn.
Việc lão Liễu bế quan không giống như Triệu Hưng, phân thân của hắn chỉ xử lý những công việc cố định, không có liên kết với bản tôn.
Đây là Triệu Hưng đặc biệt chuẩn bị cho hắn 【 Thiết Liên Pháp 】 cách mười năm, bản tôn sẽ thu hồi phân thân, sau đó dùng chủ hồn của bản tôn đào thải điểm hồn xấu, lại thả điểm hồn mới ra ngoài, giống như thay cũ đổi mới, dùng phương thức như vậy để trùng tu.
"Vất vả ngươi thay hắn chạy tới chạy lui." La Hầu Vương nói.
"Công chúa đã chăm sóc ta hơn trăm năm, người nhà của ta cũng ở phủ công chúa hơn trăm năm, cho dù không có mối quan hệ thầy trò, ta cũng sẽ phản đối." Triệu Hưng biểu thị thái độ của mình.
"Chuyện này, khó làm." La Hầu Vương thở dài nói, "Ta xin gặp bệ hạ, bệ hạ không tiếp, hiện giờ ngay cả mặt công chúa cũng không gặp được, Liễu Thiên Ninh thì đang bế quan, rất nhiều quan viên trong Lục Bộ cũng không biết phải làm sao cho phải."
La Hầu Vương căn bản không hiểu Cảnh Đế đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy thiên uy khó lường.
Dừng một chút, La Hầu Vương nói: "Lần đầu Lục Bộ họp bàn, do ta chủ trì, ta sẽ đứng ra phản đối, để việc này tạm thời gác lại."
"Nhưng lần thứ hai họp bàn vào khoảng bảy ngày sau sẽ mở, đại tướng 'Đông Văn Thăng' chắc chắn sẽ toàn lực ủng hộ."
"Lần thứ ba họp bàn do Lý Bá Khiêm chủ trì, nhưng hắn... Ta đoán chừng là không nhúng tay vào chuyện này."
"La Hầu Vương nói đúng, Lão phu cũng sẽ không quan tâm đến chuyện này." Lý Bá Khiêm từ từ nói, "Chuyện giữa U Nhược công chúa và Liễu Thiên Ninh, đây là chuyện riêng."
"Lão phu không thừa nước đục thả câu đã coi như là đại công vô tư rồi." Tại Đạo Nguyên Châu, trong một phủ đệ của Huyền Thiên Học Cung, Triệu Hưng cũng đã thấy Lý Bá Khiêm.
Triệu Hưng bất đắc dĩ, cuộc tranh đấu phe Ti nùng đã đến hồi cuối, Liễu Thiên Ninh trong các cuộc đấu ở đạo tràng, không một trận nào là thua, toàn bộ đều là chiến thắng một cách nhanh gọn.
Chuyện này làm nội bộ Huyền Thiên Học Cung cảm thấy mất mặt.
Bản thân Lý Bá Khiêm đã ủy quyền từ lâu, ngay cả việc công vụ đều do mấy tiểu Ti nùng đang quản.
Hắn đến công vụ cũng không quản, há lại sẽ xen vào chuyện của vương thất?
Lý Bá Khiêm dù sao cũng là đại Ti nùng do Thiên Thời phái ra, tuyệt đối không có khả năng đi giúp Liễu Thiên Ninh xử lý loại chuyện riêng này.
"Nếu là ngươi muốn cưới công chúa, thì cũng không có gì khác biệt." Lý Bá Khiêm tươi cười hớn hở nói: "Lão phu dù là trâu cũng phải bò tới chủ trì công đạo."
"Cái thứ mọi rợ gì, lại dám cùng Thánh tử Thiên Thời của ta tranh giành?"
"Ngài đến lúc này rồi vẫn còn nói đùa." Triệu Hưng bất đắc dĩ.
"Không nói đùa đâu." Lý Bá Khiêm đột nhiên ngồi xuống, cười hắc hắc nói: "Nếu không ngươi đi cưới U Nhược công chúa đi? Lão phu tuyệt đối đứng ra vì ngươi giương cờ."
"Với uy vọng của ngươi ở cả ba phe phái, quả thực có thể nắm chắc trong tay."
Triệu Hưng: ". . ."
Uy vọng của ba phe phái là dùng như vậy sao?
Lão đầu ở phút cuối cùng càng lúc càng hài hước.
Nhìn Lý Bá Khiêm như vậy, Triệu Hưng biết là không có cách nào hàn huyên.
"Ngài nghỉ ngơi cho khỏe, ta sẽ đến thăm ngài sau."
"Đến sớm một chút nha, Nguyên Phong còn chưa được học gì đâu." Lý Bá Khiêm hô, "Ta chịu được không lâu nữa đâu, xuống đất rồi thì ngươi muốn học cũng không được tiện lợi như vậy nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận