Thần Nông Đạo Quân

Chương 17:: Lĩnh vực mới, nhanh chóng Đột Phá! Ta thành Triệu Thiên tôn? (4)

Chương 17: Lĩnh vực mới, nhanh chóng Đột phá! Ta thành Triệu thiên tôn? (4)
Triệu Hưng lại lần nữa tiến vào kết giới. Bởi vì hắn báo cho Triều Đình tin tức, giờ phút này bên trong tòa thành cổ đã có hơn một trăm người đến tiếp nhận truyền thừa.
"Chưa đến bốn trăm tuổi, nắm giữ quy tắc đỉnh cấp, Chung Cực pháp, người phù hợp ngưỡng cửa truyền thừa cũng không ít." Triệu Hưng thầm nghĩ.
Đại Chu tùy tiện điều đến hơn một trăm người, hiển nhiên còn có nhiều người hơn trên đường. Phải biết, Đại Chu còn có không ít cường giả đang ở bên ngoài đánh trận, chí ít Lỗ Ứng, Vi Hoằng, La Hầu Vương, Lão Liễu những người này không vào được.
Vì Thanh Du Tử là Ti Nông, Phổ Tháp là Cơ Quan Sư, vậy thì Cơ Quan Sư và Ti Nông đến rất nhiều. Còn Tô tiên tử, nghe nói đi Linh Hồn chi đạo, nhưng chỉ cần nói là đi Linh Hồn chi đạo, chứ không hạn định chức nghiệp, phàm ai tu luyện Diễn Thần Quyết, phù hợp yêu cầu đều có thể đến thử một chút. Có thể đoán trước rằng chẳng bao lâu nơi này sẽ xuất hiện rất nhiều thiên tài cường giả.
Giới hạn thấp nhất của truyền thừa là Tam Phẩm. Chỉ cần có đạo thể đỉnh cấp, nắm giữ lĩnh vực quy tắc đỉnh cấp, và Chung Cực pháp, một trong ba thứ này, lại có tuổi đời thấp hơn 400 thì có thể, chứ không cần phải hội tụ tất cả mới được. Lúc trước, Triệu Hưng nhập Tam Phẩm chính là lấy chân ý đỉnh cấp ngưng tụ đạo thể, võ thể đỉnh cấp. Trên lý thuyết, những người còn lại ở Tam Phẩm cũng làm được.
"Bất quá Tam Phẩm chỉ là đến tham gia cho có náo nhiệt." Triệu Hưng bay đến trước thần điện, "Nhìn theo cách này, cửa thử thách thứ nhất sẽ rất khó."
"Muốn chỉ dựa vào uy lực đánh vỡ pháp tường truyền đạo, thì ít nhất phải đạt đến cấp độ Chung Cực pháp, mà cảm ngộ cũng phải rất cao mới được."
Đương nhiên, việc này còn liên quan đến Cơ Quan Sư của Phổ Tháp và thử thách Linh Hồn của Tô tiên tử, không chắc chỉ xét mỗi pháp uy lực. Triệu Hưng cũng chỉ nghe Thanh Du Tử lưu lại thử thách, giả sử người khác ở cuối hành lang bích họa thấy không phải pháp thân lập đạo của Thanh Du Tử, mà là Tô tiên tử hoặc Phổ Tháp, thì yêu cầu có lẽ không giống nhau.
"Triệu Hưng."
"Viện trưởng." Triệu Hưng chắp tay. Người chào hỏi hắn là Vương Thiên Tri, lãnh tụ đương nhiệm của Thiên Thời phái, đồng thời là viện trưởng Huyền Thiên Học Cung. Lăng Thiên Thần vì muốn chuyên tâm hoàn thiện Hầu Biến pháp, nên không đi tranh vị trí tổng viện trưởng này. Theo cách nhìn của Triệu Hưng, Lăng Thiên Thần và Vương Thiên Tri chỉ sàn sàn như nhau, còn phải xem hoàn cảnh thế nào. Nếu ở hoàn cảnh cực đoan thì Lăng Thiên Thần có phần thắng cao hơn.
Bởi vì hắn thi triển Hầu Biến pháp, chỉ dựa vào thân thể Thần Thú có thể chống cự hoàn cảnh cực đoan. Vương Thiên Tri thì phải hao thêm nguyên khí để đối kháng, càng chịu thêm áp lực từ môi trường. Nếu không phải môi trường khắc nghiệt, thì Vương Thiên Tri có phần thắng lớn hơn với song lĩnh vực. Lúc này Vương Thiên Tri và Lăng Thiên Thần đều đến, vì Triệu Hưng đã nói, đến lúc này việc đi vào tử quang thần điện đều an toàn. Ngay cả không vượt qua được, cũng không nguy hiểm gì.
"Viện trưởng đã vào trong chưa?" Triệu Hưng hỏi.
"Vẫn chưa." Vương Thiên Tri chỉ vào lối vào, "Ta cũng vừa mới đến đây, đang nghe người khác nhau gặp phải thế nào." Quy tắc hiện tại đã được tổng kết lại là: nếu lần đầu tiên trong khoảng thời gian ngắn mà bị di chuyển ra ngoài thì sẽ quên hết tất cả ở đây, sau này dù có người dùng tử quang thần lệnh dẫn vào, cũng không thể nhìn thấy ba bức bích họa quan trọng kia. Chỉ có một lần cơ hội, Vương Thiên Tri rất trân trọng.
"Viện trưởng, ta vào trước." Triệu Hưng đã xác định thời hạn, thử thách cũng đã định, chính là thử thách do Thanh Du Tử để lại.
"Cẩn thận." Vương Thiên Tri dặn dò: "Khách từ thiên ngoại đến, suy nghĩ thế nào không ai đoán được, mọi thứ nên cẩn trọng."
"Ta hiểu rồi." Triệu Hưng gật nhẹ đầu.
Vù ~ Sau đó hắn nhanh chóng tiến vào thần điện.
Đi qua hành lang bích họa, dễ dàng đến được dưới bia đá, Triệu Hưng phát hiện xung quanh không có ai.
"Xem ra không gian tham ngộ đều độc lập, không liên quan đến nhau." Có hơn một trăm cường giả đến, theo lý thì dưới tấm bia đá này sẽ có người, nhưng bây giờ thì không thấy ai cả.
"Ba bức họa ghi trên bia đá: «Diễn Thần Quyết», «Tử Nguyệt Bản Nguyên», «Hư Không Chi Phong»."
"«Diễn Thần Quyết» này mọi nghề đều dùng được, «Tử Nguyệt Bản Nguyên» hẳn là về tham ngộ, còn «Hư Không Chi Phong» là pháp giải tỏa kết cấu." "Xem ra Thanh Du Tử tu luyện cũng là ba loại này."
Triệu Hưng đầu tiên liếc nhìn Diễn Thần Bia. Hết nửa ngày mà không cảm thấy gì.
"Ta đã dung hợp thiên kỳ Hồn Khí, nhưng thiên kỳ Hồn Khí đối với việc tham ngộ Linh Hồn chi đạo, thì không có tác dụng gì, ít nhất đối với thiên phú của ta mà nói, nó không thể giúp thêm được." Triệu Hưng thầm nghĩ. Thiên kỳ Hồn Khí chủ yếu tăng cường cảm ngộ các loại đạo thường gặp như Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi, Âm, Dương. Còn Linh Hồn chi đạo, Sinh mệnh chi đạo không nằm trong phạm vi tác dụng của thiên kỳ Hồn Khí. Triệu Hưng chỉ có năm năm để vượt qua cửa thứ nhất, mà Linh Hồn chi đạo lại gần như không có cảm xúc gì nên hắn không nhìn Diễn Thần Bia nữa. Thay vào đó, hắn xem «Tử Nguyệt Bản Nguyên» và «Hư Không Chi Phong».
"Ông ~" Vừa nhìn vào bia đá Tử Nguyệt Bản Nguyên, Triệu Hưng liền cảm thấy xúc động. Hắn như xuất hiện dưới bầu trời đầy sao vô tận. Trên trời có một hành tinh màu tím vô cùng lớn, vô số người đang quỳ lạy mặt trăng này.
"Xem ra đây chính là quê nhà Thái Âm chi tinh của Thanh Du Tử, có điều sao lại màu tím?" "Chẳng lẽ do hình chiếu lên giới Tinh mà phát sinh biến đổi?" Triệu Hưng nghĩ ngợi lung tung. Ban đêm ở Huyền Hoàng Giới cũng thấy mặt trăng, chính là một Thái Âm chi tinh tồn tại xung quanh Huyền Hoàng Giới. Nhưng mặt trăng này rất mờ ảo, không lớn bằng cái thớt, chỉ to bằng nắm tay. Vì có giới bích Huyền Hoàng cách ngăn, hoặc là do bản thân nó cách Thái Âm chi tinh rất xa, nên hình chiếu ở đại lục Huyền Hoàng, nhìn thấy rất mờ và nhỏ bé. Tinh cầu mặt trời cũng thế, mặt trời ở Huyền Hoàng Giới, ngoại trừ Trung Thổ Thập Cửu Châu ra thì những nơi khác đều bất ổn.
"Nhưng khi đứng tại Thanh Du Tinh nhìn Thái Âm chi tinh thì lại rõ ràng như vậy, cảm ngộ lực Thái Âm lại mạnh mẽ thế này." "Thái Âm chi lực thế này, nghĩa là Thái Dương chi lực cũng rõ ràng." "Điều kiện tu luyện thật sự là được trời ưu ái!" "Âm Dương sinh Ngũ Hành, cảm ngộ quy tắc Ngũ Hành vùn vụt tăng lên." Triệu Hưng chìm đắm trong cảm giác tuyệt vời này. Có điều, vẫn có chỗ đặc biệt, chính là lực Thái Âm mạnh hơn lực Thái Dương một chút. Nói cách khác, người ở Thanh Du Giới Tinh khi tìm hiểu bản nguyên quy tắc Ngũ Hành Âm thì tự nhiên sẽ dễ dàng hơn một chút. Theo đó, các loại pháp thuật, võ kỹ, trận pháp thuộc âm sẽ phát triển hơn.
"Được rồi, xem ra Hư Không Chi Phong cũng là một môn Âm Phong pháp." Triệu Hưng lúc trước tu luyện loại phong pháp có tính sát thương đầu tiên chính là âm phong. Sau này hắn rất ít khi dùng phong pháp, thậm chí không hề sửa đổi nghiêm túc phong pháp đỉnh cấp, nhưng hôm nay gặp phải truyền thừa, lại là Âm Phong pháp.
Từ bia đá Tử Nguyệt Bản Nguyên, nhảy sang bia đá Hư Không Chi Phong, Triệu Hưng như thể đột nhiên đi vào vũ trụ tối tăm.
"Hô ~" Một cơn gió lớn thổi từ sâu trong vũ trụ tới, như thể Linh Hồn cũng sắp bị đông cứng, tư duy cũng ngưng lại. Khi tư duy hoàn toàn dừng lại, hắn cũng thoát khỏi tham ngộ.
"Xem ra trình độ của ta còn quá thấp, nói riêng về phong thuộc tính thôi, ta còn chưa lĩnh ngộ được lĩnh vực, nên tham ngộ những bí pháp như «Hư Không Chi Phong» căn bản là vô nghĩa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận