Thần Nông Đạo Quân

Chương 61:: Vương Thành đào bảo, ai trộm đi ta Thi Khôi Tông bí tỳ? (2)

"Hắn là hậu duệ của Đại Long vương 'Cổ Đinh đời thứ mười chín'."
"Nhưng Doãn Ly còn có một người ca ca là Long Vương Doãn Hưu." Triệu Hưng nhớ lại.
"Hai anh em thay nhau chấp chính, hiện giờ là thời kỳ của 'Doãn Ly'."
"Long Vương Doãn Hưu, vậy đang trong lúc ngủ say, nhưng hắn không phải là ngủ say, cứ mỗi trăm năm liền tiến vào trạng thái 'Ngủ Nông'. Điều này là để phòng ngủ say quá chết, nếu có ngoại địch xâm lấn, trạng thái ngủ nông hắn cũng dễ xuất quan."
"Để đánh thức hắn, chỉ cần mang những bảo vật mà Doãn Hưu thích đến cống nạp."
"Doãn Hưu sẽ cho phép người cống nạp vào kho báu của hắn, thu được một lần cơ hội mù chọn, xem như đáp lễ."
"Doãn Hưu sẽ xáo trộn tất cả bảo vật lên, khiến chúng long đong, bình thường không ai có thể chiếm được tiện nghi, hoàn toàn nhờ vào vận may để lựa chọn."
"Nhưng hiện tại còn chưa ai biết cái ẩn tình này." Triệu Hưng lộ vẻ tươi cười.
"Người cống nạp đa phần đều chọn Doãn Ly, mà Doãn Ly lại khá bá đạo và tham lam, là kẻ tiến mười lùi một."
Triệu Hưng tính toán: "Hơn ba trăm năm nữa sẽ đến thời kỳ Doãn Hưu chấp chính, đối với tuổi thọ dài của Long tộc thì Doãn Hưu đã gần đến giai đoạn thức tỉnh. Ta muốn đánh thức hắn cũng không khó."
"Vơ vét bảo vật từ Mông Vân Thành cũng đủ dùng rồi."
"Nhưng để có được lượt quy đổi thì vẫn còn hơi khó, chỉ với những thứ này ở Mông Vân Thành thì đổi một lần cơ hội cũng quá sức."
Doãn Hưu là Long Vương, những thứ đồ ở vương quốc Cổ Đinh, hắn có gì mà chưa thấy qua?
Cho nên, để đạt được phần thưởng của hắn vẫn là rất khó khăn.
"Ta thì đương nhiên không có bảo vật, cũng lười đi tìm, chỉ có thể mượn." Khóe miệng Triệu Hưng nhếch lên một nụ cười.
"Huyền Thiên Giáo, Thi Khôi Tông, Viêm Quang Vương Đình, Tử Vũ Vương Đình, Ngoan Xà Quốc... Hắc hắc, mượn kho báu của các ngươi dùng một chút."
Mượn của ai, đương nhiên là thế lực đối địch!
Thời gian Long Đình Cổ Địa mở ra, những tài liệu lịch sử sớm nhất có thể truy ngược lại hai triều đại trước Đại Ly.
Đương nhiên, khi đó các bên mới chỉ vừa thăm dò, còn chưa thiết lập được cơ chế thăm dò hoàn thiện.
Thêm nữa Long Đình cứ trăm năm mới mở một lần, nếu bên ngoài có sự thay đổi triều đại, có chiến loạn quy mô lớn, quy tắc Thiên Địa của Huyền Hoàng Giới quá hỗn loạn thì Long Đình Cổ Địa sẽ không mở ra.
Ví dụ như thời đại Vạn Quốc hỗn chiến kéo dài mấy vạn năm trước Đại Chu.
Chính vì thế nên trải qua mấy vạn năm, bản đồ của Long Đình mới được thăm dò ra từng chút một.
Hiện giờ, Huyền Hoàng Giới được xem là yên ổn, bởi vì Huyền Hoàng Giới loạn hay không là do Thập Cửu Châu quyết định.
Chỉ cần Thập Cửu Châu có Đại Nhất Thống Vương Triều, Long Đình chắc chắn sẽ mở ra.
Vậy nếu tính từ thời kỳ Thái Tổ thì Long Đình cũng đã mở ra ổn định được hai mươi lần.
Tiến vào Long Đình là để nhận được hồi báo, vậy thì đương nhiên cũng phải có đầu tư.
Bất kể là Đại Chu, các tông phái, Nam Man, Đông Doanh hay Thủy tộc, tất cả đều đã thiết lập 【 kho trữ vật 】 trong Long Đình.
Đặc biệt là từ khi 【 chế độ tiến cống 】 bị phát hiện thì số lượng kho trữ vật càng tăng lên nhiều!
Nhưng ở đây có một vấn đề, kho báu mà các tông phái, vương đình Nam Man và các thế lực khác để lại, tất nhiên có cấm chế và phong ấn, làm sao có thể để người tùy tiện đánh cắp?
Với những kho tàng cấp cao, Triệu Hưng thật sự rất khó, dù cho hắn biết địa điểm và phương pháp giải trừ thì cũng vô dụng.
Bởi vì hắn là Ti Nông chứ không phải Trận Pháp Sư hay Cơ Quan Sư.
Trên lý thuyết mà nói thì độ khó vẫn ở đó, chỉ bằng chính hắn thì rất khó thành công.
Nhưng bàn về lý thuyết thì tình hình thực tế lại khác.
Cần phải cân nhắc việc Long Đình Cổ Địa cứ trăm năm mới mở ra một lần để làm mấu chốt.
Khi thời gian đến, tất cả những kẻ ngoại lai trong Long Đình Cổ Địa sẽ bị đá ra ngoài.
Do đó, các pháp trận và cơ quan bảo hộ kho báu có cả trăm năm không ai trông coi.
Không người trông coi đã là một chuyện, còn phải cân nhắc đến sự thay đổi địa vực của Long tộc.
Long Đình Cổ Địa không có Ti Nông đến điều chỉnh thiên thời địa lợi.
Vậy nên sự thay đổi địa vực trên quy mô lớn trong Long Đình Cổ Địa là rất phổ biến.
Ngoài ra, còn có yếu tố Long tộc.
Long tộc cường đại có thể nô đùa, đào đất lung tung cũng có thể gây ra động đất.
Nếu như gặp phải chiến tranh, phá dỡ hay các yếu tố bất ngờ thì còn tăng thêm rắc rối.
Những điều này gây tổn hại rất lớn cho các pháp trận kho báu và phong ấn pháp chú.
"Cho dù những kho tàng kia có gắn liền với Long Thành đi nữa thì ta vẫn có biện pháp lấy được."
"Lần này ta đến Vương Thành, trước tiên có thể lấy một phần bảo vật đem đi cống nạp cho Doãn Ly, để xin điều đến cương vị khác."
Điều đến đâu? Đến bộ công binh của Long tộc, Long tộc là sinh vật bậc cao có trí tuệ, chúng có thể chế tạo ra thần binh lợi khí, như đám Long tướng Mông Vân Thành vậy, cầm trường mâu và mặc áo giáp tùy tiện.
"Việc này không phải chỉ có một mình ta đang làm, khắp nơi đều có thế lực, có cả đám An Gia, cũng có cả đám xét nhà."
"Ta phải nhanh chóng đến Vương Thành, mau chóng chiếm đoạt quyền hạn của bộ công binh ở Vương Thành, nếu không, sẽ có nhiều người muốn xin quyền hạn từ Doãn Ly, thì cái cánh cửa thu hoạch kia sẽ càng cao hơn." Ưu thế của Triệu Hưng là biết địa điểm và quen thuộc quá trình.
Nên hắn cảm thấy chuyến này có độ chắc chắn rất lớn.
Tào Thiên Nhạc nói đến chuyện chiếm địa bàn phát triển, có phát triển nào mà nhanh bằng cướp bóc xét nhà chứ.
"Một bước nhanh thì mọi việc đều nhanh, chỉ cần ta đổi được một lần từ chỗ Doãn Hưu, về sau ưu thế sẽ càng lớn hơn. Kiệt kiệt kiệt..." Triệu Hưng vui sướng nghĩ đến.
Định tới báo cáo cho Tào Thiên Nhạc, thấy Triệu Hưng mặt mũi dữ tợn, vẻ mặt âm trầm cười quái dị, không khỏi rùng mình một cái.
Hầu Gia, sao ta có cảm giác ông giống nhân vật phản diện thế?
Một lúc sau, ba chiếc long thuyền với ba trăm long tướng hộ vệ, nghênh ngang giương cao cờ hiệu của Mông Vân Long Thành, bắt đầu xuất phát đến Vương Thành.
Chỉ cần nộp Long Tinh để kích hoạt Cổ Lão Truyền Tống Trận ở Mông Vân Long Thành, thì có thể ngay lập tức xuất hiện trong lãnh địa của Dư thành chủ.
Chỉ cần ba ngày là có thể đến được Vương Thành.
Trên đường đi, hắn trải qua rất nhiều lãnh địa của thành chủ khác, thu hút không ít ánh mắt dòm ngó.
Vì Triệu Hưng là khí tức xa lạ, dù có treo cờ của Mông Vân thành chủ nhưng hắn mang theo quá nhiều bảo vật, nên rất dễ gây ra lòng tham.
Nhưng khi cảm ứng được thực lực của Triệu Hưng, mọi người đều lần lượt từ bỏ ý định.
Bởi vì cấp bậc Long ngữ của Triệu Hưng rất cao, là thượng vị cấp 5, đây đã là trình độ của Lãnh Chúa, mặc dù Long ngữ thượng vị cấp 5 không đồng nghĩa với độ mạnh pháp chú Long ngữ.
Nhưng ai dám liều mạng để thử xem Triệu Hưng có thực lực này không?
Long tộc tuy hiếu chiến nhưng các Thành Chủ cũng không phải đồ ngốc, chỉ cần Triệu Hưng không đến gây sự với bọn chúng thì chúng cũng không muốn gây sự.
Cứ như vậy, việc truyền tống diễn ra vô cùng thuận lợi.
Viêm Long Lãnh Chúa cũng không kịp phản ứng vì hắn cũng chẳng thèm để ý Mông Vân thành chủ là ai.
Ai giết chết 'Phổ' không quan trọng, chỉ cần vẫn thần phục hắn là Viêm Long Lãnh Chúa là được.
Hắn vẫn còn đang chờ Triệu Hưng đến cống nạp.
Kết quả khi Viêm Long Lãnh Chúa còn chưa kịp phản ứng thì Triệu Hưng đã chạy mất.
Khi tiến vào Long Đình được hai ngày rưỡi, Triệu Hưng với thân phận thành chủ Mông Vân đã mang theo ba thuyền bảo vật đến được Cổ Đinh Vương Thành.
Sau khi vượt qua được các pháp trận và sự dò xét của thủ vệ, Triệu Hưng tiến vào Vương Thành.
"Hầu Gia, nhiều long thật đấy." Tào Thiên Nhạc đứng sau lưng Triệu Hưng.
Trên trời dưới đất, đều có rất nhiều Long Tộc, trong đó không thiếu Long Tộc cấp Thành Chủ.
"Vương Thành thì đương nhiên phải có nhiều long." Triệu Hưng nói.
"Nói thật mạnh, ngươi sợ?"
Tào Thiên Nhạc cổ cứng lên, sờ vào chùy: "Sợ? Có Hầu Gia ở đây, ta sợ bọn chúng cho ta ăn không nổi thôi!"
"Ha ha ha." Triệu Hưng không nhịn được bật cười.
Bên trong Vương Thành khá an toàn, ngoại trừ khu đấu trường thì cơ bản không có Long Tộc nào dám đánh nhau giết chóc.
Nhưng Vương Thành có phạm vi rất lớn, sau khi vào thành bọn họ lại bay thêm nửa ngày mới đến khu vực bên ngoài hoàng cung.
"Nhìn kia, đó là Cổ Đinh hoàng cung. Do Cổ Lão Long Hoàng 'Bãi Bồi' sáng tạo ra, nhưng ở thời đại này không còn Long Hoàng nào nữa, chỉ có Đại Long vương." Triệu Hưng nhìn chằm chằm vào tòa cung thành cao lớn phía trước.
Cung thành không được xây bằng đá mà là một kết giới tường, có rất nhiều cây cối Bát Giai Cửu Giai bị chặt hạ dùng làm trận cơ, còn có vô số Long Thạch và cực phẩm Long Tinh được gắn ở dưới đất.
Bên ngoài cung thành còn có rất nhiều thủ vệ hoàng cung đi tuần.
"Những thủ vệ ở đây đều có Huyết Mạch cấp bậc rất cao, cứ mỗi mười dặm lại có một Long Tộc cấp Thành Chủ."
"Còn có không ít Long Tộc cấp Lãnh Chúa, ngươi đừng lộn xộn, cũng không cần đi lung tung." Triệu Hưng dặn dò.
"Vâng." Tào Thiên Nhạc nhìn chằm chằm, ngay cả liếc cũng không dám liếc sang bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận