Thần Nông Đạo Quân

Chương 43:: « Phòng Tai Bản Thảo » cùng Bản Ngã Thiên Vật Luận, khiếp sợ Bàng Nguyên Chẩn! (3)

Chương 43: «Phòng Tai Bản Thảo» cùng Bản Ngã thiên Vật Luận, khiến Bàng Nguyên Chẩn khiếp sợ! (3) Nhưng lại làm cho khí âm ba quá nặng, tiết khí xuân phân đột ngột nhảy tới đại hàn. Triệu Hưng phất tay, trên thiên thời hình lập tức xuất hiện một tầng mây màu băng lam, Trác quận cũng biến thành một vùng đất màu xanh lam.
“Ba ngày sau, Trác quận sẽ xảy ra đại hàn tai.” “Nửa quận đều sẽ bị đóng băng, trên trời thì mưa đá, mặt đất thì băng dày năm thước.” “Trác quận sẽ trở thành một quận lạnh giá.” Triệu Hưng nói: “Phương pháp phòng sắc trời này, huy động rất nhiều nhân lực vật lực, cuối cùng chẳng những không giải quyết được vấn đề, ngược lại khiến tình hình thêm nghiêm trọng.” “Cho dù cuối cùng hắn có thể giải quyết được, riêng chi phí nhân lực vật lực bỏ ra thôi, đã không có lời, lão sư anh minh, tính toán sổ sách thì sẽ biết hắn sai lầm.” Tư Mã Vân Hải nhìn Triệu Hưng, lại liếc nhìn bộ dạng hiện tại của Trác quận, ánh mắt có chút nheo lại.
Hắn nhận ra chút ý tứ.
Khá lắm tên tiểu vương bát đản, ngoài miệng thì “lão sư” bên trái, “lão sư” bên phải, trong lòng thì đang giở trò quỷ.
Nói tất cả là do phòng sắc trời không tốt, kỳ thực là đang phủ nhận phương án của hắn.
Bởi vì phương án mà hắn quy hoạch cho Trác quận cũng tương tự với phòng sắc trời.
Thế chẳng phải là đang nói hắn sao?
Trác quận hiển nhiên là một ví dụ phức tạp.
Xem ra Triệu Hưng đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ hắn Tư Mã Vân Hải lao đầu vào thôi!
“Vậy ngươi có cao kiến gì không?” Tư Mã Vân Hải nhìn Triệu Hưng.
Triệu Hưng cười hề hề lấy ra từ trong tay áo một phần phương án đã chuẩn bị xong, đưa cho Tư Mã Vân Hải: “Học sinh kiến giải còn vụng về, mời lão sư xem xét.” Sau đó Triệu Hưng lại đưa thiên thời hình Trác quận trở về bộ dạng trước khi phòng sắc trời can thiệp.
Tư Mã Vân Hải nhận lấy hồ sơ, sau đó đứng trước thiên thời hình Minh Nguyệt.
Một tay ông thao tác 🗺Bản Đồ🗺, bắt đầu thôi diễn, một tay cầm hồ sơ Triệu Hưng đưa cho, bắt đầu thi pháp.
Đây là đang mô phỏng cách quản lý.
Theo Tư Mã Vân Hải thôi diễn, thiên thời hình phát sinh biến hóa mới.
Những vệt nắng đỏ gay gắt dần nhạt đi, cây cối trên mặt đất héo úa bắt đầu tỏa ra sức sống.
Độ ấm bình hoa hạ xuống hai khắc bảy, dù vẫn không phù hợp nhiệt độ tiết xuân phân.
Nhưng đã tốt hơn biện pháp phòng sắc trời nhiều.
Ít nhất người ta không biến Trác quận thành quận lạnh giá, phải không?
“Hừ!” Tư Mã Vân Hải đặt hồ sơ xuống, đã hiểu ý của Triệu Hưng.
Triệu Hưng muốn đóng vai người chủ quan, để Tư Mã Vân Hải phải nghe theo sắp đặt của mình.
“Ngươi còn chuẩn bị bao nhiêu nữa, đều lấy ra hết đi.” “Vâng.” Triệu Hưng phất tay, từ trong rương sau lưng bay ra hơn trăm phần hồ sơ.
Tất cả đều do Triệu Hưng sớm chuẩn bị xong!
Thấy cảnh này, khóe miệng Tư Mã Vân Hải không khỏi giật giật.
Tiểu tử này đến Minh Nguyệt phủ cũng chỉ mới trước có ba ngày.
Sao lại chuẩn bị được đầy đủ đến như vậy?
Tư Mã Vân Hải không biết rằng, Triệu Hưng đã sớm chuẩn bị từ rất lâu!
Nói đúng ra, từ khi hắn đến Đông Hải, ngay cái ngày Lương Vương tạo phản đã bắt đầu chuẩn bị rồi.
Địa hình địa vật các quận ở Bình Hải Châu, những loại thiên tai có thể xảy ra đều đã được Triệu Hưng thôi diễn vô số lần.
Sau khi luyện thành Diễn Thần Quyết, khả năng tính toán này quả thật rất kinh khủng.
Sau này hắn trở thành ‘Ngũ Phủ tuần tra’, lẽ nào lại không chú ý tới tình hình các phủ sao?
Hắn sớm đã giải quyết vấn đề của thiên Hà phủ, đương nhiên sẽ phóng tầm mắt tới nơi xa hơn!
Chỉ là không ngờ, hôm nay đối tượng giả vờ của hắn, lại là người quen Tư Mã Vân Hải.
Lão Tư Mã dù sao cũng là người quen, còn từng dạy bảo hắn, cho nên Triệu Hưng cố gắng nói chuyện uyển chuyển hết mức có thể.
Lúc này xung quanh cũng không có ai khác, Trương Bình là người thật thà, chắc chắn sẽ không nói lung tung, Lưu bá công là Cơ Quan Sư, cũng không hiểu được.
Còn về Dạ Vũ Không thì càng không rõ.
Cho nên có thể nói, Triệu Hưng cũng không có ý định đánh vào mặt Tư Mã Vân Hải.
“Phốc hô ~” đầu ngón tay Tư Mã Vân Hải xuất hiện một sợi hỏa diễm, đốt sạch những phương án mà ông đã chuẩn bị trong vòng hai ngày qua.
Bởi vì ông phát hiện, phương án của mình hoàn toàn không thể so sánh với Triệu Hưng được.
Không phải nói Tư Mã Vân Hải kém Triệu Hưng bao nhiêu.
Mà là Triệu Hưng chuẩn bị quá chu toàn!
“Lão sư…” “Ngươi không cần phải nói.” Tư Mã Vân Hải khẽ nói: “Đã là kế sách vô dụng, giữ lại làm gì?” “Ngươi đã chuẩn bị rất lâu, ta mang người, sẽ nghe theo điều động của ngươi.” Triệu Hưng lui lại hai bước, hướng về Tư Mã Vân Hải chắp tay hành lễ: “Đa tạ lão sư ủng hộ.” “Ta không phải vì ngươi, mà là vì dân chúng Minh Nguyệt phủ này.” Tư Mã Vân Hải thản nhiên nói: “Ngoài ra, ta còn một yêu cầu, ngươi không được sắp xếp ta cùng tên phản nghịch kia làm việc chung, cho dù đối mặt cũng không được, lão phu sợ không nhịn được giết cẩu tặc này!” Trong phương án quản lý của Triệu Hưng, không chỉ có thiên Thời pháp, vậy thì chắc chắn sẽ phải dùng đến hai phái khác của Ti nông.
Nhưng Tư Mã Vân Hải thực sự không thể chấp nhận việc phải cùng tên phản đồ Bàng Nguyên Chẩn hành động chung.
Bọn họ trước kia đều là chữ Vân trong tên, tên này đổi sang tu Đại Đạo thì cũng thôi đi, cớ gì phải sửa luôn cả chữ mà lão sư đã ban cho?
Hắn, Tư Mã Vân Hải tuyệt đối không thể tha thứ!
“Lão sư yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không khiến ngài phiền lòng.” “Cút đi! Ngươi đã làm ta thấy phiền rồi.” Tư Mã Vân Hải vung ra từ trong tay áo một cái lệnh bài, “Mau cút mau cút.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận