Thần Nông Đạo Quân

Chương 38:: Nguyên âm đưa thần, Chúc Thanh U chấn kinh, ta Âm Binh Âm Tướng đâu? (2)

Chương 38: Nguyên âm dẫn thần, Chúc Thanh U kinh hãi, âm binh âm tướng của ta đâu? (2)Đương nhiên, những người như Phó Thiên Dương, Ngô Trừng là nhất phẩm âm thần thì không có nỗi lo này. Những kẻ đi theo Lương Vương làm loạn, cơ bản đều là một số ít âm thần ít được chú ý, hoặc sắp bị người lãng quên. Hiện tại dù sao không phải thời kỳ Đại Chu suy vong, nếu qua thêm hơn hai nghìn năm nữa thì thực sự loạn. Khả năng khống chế suy yếu đi rất nhiều, chưa kể âm giới còn xuất hiện cơ hội phục sinh! Ranh giới giữa hai cõi âm dương cũng suy yếu đi rất nhiều. Đến cả mấy tiểu thần cấp hương trấn cũng nhảy xuống thần đàn để hại nhân gian. “Cảnh Đế đúng là điên rồi, một đợt tạo phản của Lương Vương này, chẳng những cho hắn thấy rõ những cải cách hai ba trăm năm trước mà không nhìn ra được, còn có những bè phái ngoan cố ẩn sâu bên trong, lại còn tiện tay dọn dẹp, chém giết hàng loạt những âm thần mà hắn vẫn muốn đổi chế độ.” “Sau chuyện này, số lượng âm thần âm giới không biết sẽ ít đi bao nhiêu, những âm thần bị tiêu diệt này phần lớn lại là tổ tiên của thế gia quyền quý.” “Lương Vương chinh phạt thành công, tự nhiên là tốt nhất. Hắn có thể mang theo thiên uy vô thượng để làm việc này. Nếu không thành thì cũng có thể tiện tay dọn dẹp, làm nền tảng tốt cho đời sau.” Ô ô ô ~ vô số âm thần gào khóc, đủ loại suy nghĩ vang vọng bên tai Triệu Hưng. Những ý niệm này đều ở tầng cấp cao, chỉ là bị âm dương cách trở và thần miếu phong ấn nên không thể phá phong. Ý chí lực mà hơi yếu một chút, e là không nhịn được mà bị hấp dẫn, có lẽ nhất thời có thể có được sức mạnh cường đại, nhưng sau đó sẽ biến thành ‘thần bộc’, ‘khôi lỗi’. Đương nhiên, những âm thần như Ngô Trừng, Phó Thiên Dương không nằm trong số này. Bọn hắn vốn không cần 'cướp đoạt' cũng sẽ không làm chuyện tà ác. Ti nông Thần không thiếu hương hỏa cúng bái, cũng không cần tham gia vào những chuyện phá hoại này. "Dừng lại! Ngươi là ai!" Đi một khắc đồng hồ, Triệu Hưng rất nhanh lại gặp được một tế tự có thể hoạt động bên ngoài. Hắn ta trông rất bình thường, hoàn toàn là người phàm, Triệu Hưng dùng thiên nhãn pháp xem xét, người này sau lưng cũng không có thần linh phụ thể. "Đã đến khu vực Xã Thần Điện?" "Đây là một vị xã thần tế tự." Triệu Hưng thông qua quan sát nhiều mặt, lập tức đánh giá ra thân phận của đối phương. Hắn không nhìn ra sâu cạn của đối phương, lại cảm thấy người này có chút nguy hiểm. "Ta gọi Triệu Hưng, là trăm đạo chuyển vận sứ của thiên hà phủ, kiêm tuần sát sứ ngũ phủ ba cấp đông bộ Bình Hải Châu, Nguyên Nhương Hầu do triều đình sắc phong!" "Ta đến thỉnh kim thân của Thiên Dương Chân Quân!" Trăm đạo chuyển vận sứ chỉ là ngũ phẩm, nhưng tuần sát sứ ngũ phủ ba cấp đông bộ, đây chính là chức quan chính tứ phẩm. Triệu Hưng có lý do chính đáng, thân phận hợp lệ, xuất hiện ở thần miếu thì không có gì vấn đề. Vị tế tự đối diện nghe vậy, lập tức chắp tay, tự báo thân phận: “Hạ quan Diêu Nguyên Thuần, là hữu chưởng ti của Xã Thần Điện”. Hắn trở nên khách khí, không phải vì thân phận của Triệu Hưng, vì hắn cũng là chính tứ phẩm. Sở dĩ như vậy, chủ yếu là vì Triệu Hưng phân thân, giơ đầu Bát Tí Dạ Xoa. "Ngươi là ti nông hay tế tự?" Triệu Hưng hỏi. “Tế tự, ta tin là Hải Sơn Chân Quân.” Diêu Nguyên Thuần nói. Hải Sơn Chân Quân, tức Đại Ti nông đời thứ tư, Mạnh Hải Sơn. Ông cũng là ông nội của Mạnh Khôn. "Thì ra là vậy, ngươi và ta coi như là người cùng chí hướng." Triệu Hưng khách sáo với đối phương. Thực chất là dùng sức quét nhìn Diêu Nguyên Thuần. Một lát sau, thiên nhãn pháp cấp cao nhất, rốt cục nhìn ra một vài mánh khóe. “Diêu Nguyên Thuần là tế tự chủ điện, công pháp tu luyện hẳn là công pháp « Vận Ý Tàng Thần ». Hạch tâm là 【 thần cung 】【 linh đài 】. Tương tự như Ti nông Tiết Khí Lệnh, Hậu Thổ đất cát," "Khi thỉnh thần, có thể để thần linh ở tại thần cung và linh đài hai khiếu của hắn." "Chẳng trách ta vừa nãy không nhìn ra sâu cạn của hắn, người này thỉnh thần nhập thân có chút bất phàm, âm thần không vào thức hải của hắn mà lại tồn tại xung quanh các huyệt khiếu." "Ngoài thần cung, linh đài ra, đôi mắt của hắn cũng ẩn chứa hai tôn âm thần, trên dưới toàn thân ít nhất có chín vị thần linh, hơn nữa dường như bao gồm cả các thần linh ở những chức nghiệp khác nhau... Đây là đụng phải cao thủ rồi!" Triệu Hưng thầm nghĩ. Cửu thần nhập khiếu, tu ra 【 thần cung 】【 linh đài 】 còn tinh thông nhiều loại chức nghiệp. Người này có thiên phú trong giới tế tự, giống như chính mình vậy, tu ra vạn pháp phân thân, thuần nguyên thổ nhưỡng, đồng thời còn tinh thông thiên thời, địa lợi pháp! Bởi vì hắn có chín vị thần, đều có thể ẩn mình trong huyệt khiếu, điều này có nghĩa là có thể phát huy uy lực rất lớn. Đương nhiên, nhìn thọ mệnh mạch luân của hắn thì Diêu Nguyên Thuần tứ phẩm này chí ít đã 200 tuổi. Diêu Nguyên Thuần nhìn Triệu Hưng cũng có cảm giác tương tự. Vì phân thân của Triệu Hưng, không phải pháp thân phù chú hoặc pháp thân nguyên khí mà chỉ tồn tại trong thời gian ngắn mà là bản ngã phái vạn pháp phân thân! Bên ngoài nhìn thấy chỉ có tám cỗ phân thân nhưng vẫn còn mấy chục cỗ khác đang ẩn hình! Kết hợp với lôi pháp dao động vừa rồi, và cái chết của Bát Tí Dạ Xoa, Diêu Nguyên Thuần cũng biết là mình gặp phải cao thủ. Bây giờ hắn cũng rất cảnh giác. Vì hắn không biết Triệu Hưng là địch hay bạn. Nhưng dù sao thì cũng phải hỏi: "Triệu đại nhân, ngài đến thỉnh Thiên Dương Chân Quân, có việc gì vậy?" Diêu Nguyên Thuần tiến lên một bước, ánh mắt sắc bén. "Là tôn Lương Vương, hay là phản Lương Vương?" Triệu Hưng đưa tay đặt lên Nguyên Âm Thánh Điển, nhắm mắt lại. Động tác này khiến Diêu Nguyên Thuần càng căng thẳng hơn. Hắn nghi ngờ Triệu Hưng đã nhìn ra thần giấu trong mắt mình, đây là tư thế chiến đấu. Liền nhìn câu trả lời tiếp theo! "Lương Vương là phản tặc. Ta lấy tam hồn thề, nếu có năng lực, nhất định tru diệt chúng!" Triệu Hưng vừa nói, cả người liền ẩn vào đám mây mù phía sau. Diêu Nguyên Thuần suýt nữa ra tay, nghe vậy thì lập tức hô lớn: "Chờ một chút, đừng động thủ, từ đã!" "Ta cũng lấy tam hồn thề, tiêu diệt bè đảng phản nghịch Lương Vương!" Bá bá bá bá bá ~ Tám đạo phân thân từ Vụ Ẩn bên trong xuất hiện, hướng thiên lôi chỉ vào Diêu Nguyên Thuần, rồi lập tức dập tắt. Diêu Nguyên Thuần liếc nhìn xung quanh, trán có chút đổ mồ hôi. Vì những phân thân này rất gần, cách hắn chỉ có hai mươi mét. Ngay lúc nói, Triệu Hưng đã xong xuôi việc bố trí mà hắn lại không hề hay biết. Mà khi Triệu Hưng ẩn vào mây mù, hắn đã hoàn toàn mất đi khả năng khóa chặt đối phương, trong cảm ứng thức hải xuất hiện bảy mục tiêu giống nhau như đúc. Nếu đối phương là kẻ địch thì lần giao chiêu này, hắn đã rơi vào thế yếu. “Diêu đại nhân, thất lễ rồi.” Triệu Hưng lệnh phân thân thu thiên lôi chỉ, rồi lại ẩn mình. "Triệu đại nhân, thất lễ rồi." Diêu Nguyên Thuần cũng chắp tay, thần thái trong mắt từ trong trẻo trở nên đục ngầu. "Thời kỳ đặc biệt, ngươi và ta không cần quá khách sáo." Triệu Hưng nói, “Diêu huynh, giới thiệu cho ta một chút tình hình trong thần miếu đi.” Diêu Nguyên Thuần là cao thủ, trong tình hình hiện nay khi năng lực thỉnh thần suy yếu thì hắn hoàn toàn có thể giết một tam phẩm sơ kỳ. Nếu là phe phản Lương, thì chính là bạn. “Tế tự thông huyền chính tam phẩm Vu Huyền Ảnh của thiên hà thần miếu, cùng với tế tự thông u tòng tam phẩm Chúc Thanh U, mỗi người chiếm bốn tòa thần điện, hiện đang tranh đoạt anh linh điện, nơi này là cửa vào thông đạo của âm dương hai giới." "Bình thường anh linh vẫn hưởng cúng tế, bắt đầu từ đây tiến vào dương gian.” Triệu Hưng nhẹ gật đầu, xem ra tình hình thực tế đúng như mình đoán. Hai bên đều đang giằng co, không rảnh quan tâm đến việc của người ngoài. "Diêu huynh dự định làm gì?" "Hiện tại âm phủ hỗn loạn, các loại ý nghĩ tạp nham, chủ điện bị phong ấn, ta vừa mới thoát khốn, vẫn chưa có dự định gì thêm." Sắc mặt Diêu Nguyên Thuần có chút khó coi. Tình hình này là chuyện hiếm gặp cả đời. Diêu Nguyên Thuần không biết phải làm gì bây giờ cũng là chuyện bình thường. "Nếu Diêu huynh không biết làm gì, thì mời đi cùng ta." Triệu Hưng nói, “Cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.” "Triệu huynh muốn đi thỉnh kim thân của Thiên Dương Chân Quân sao?" Diêu Nguyên Thuần nói. "Việc này e là có chút khó, bây giờ các điện đều bị phong ấn, lại còn không ít người có âm mưu làm loạn. . ." "Ta đến là để làm chuyện này." Triệu Hưng nói, "Không thể để bọn người bẩn thỉu làm ô uế sự thanh tịnh của Thiên Dương Chân Quân, để cho thần lực của ngài bị kẻ xấu lợi dụng." "Được, vậy ta dẫn đường cho ngươi." Diêu Nguyên Thuần nói. “Làm phiền Diêu huynh.” Bên trong Thiên Dương Chân Quân Điện, có hai tế tự dẫn người, đang không ngừng tụng xướng trước tượng thần của Phó Thiên Dương. Phó Thiên Dương thì nhìn một màn trong sương mù xoáy, không khỏi có chút kinh ngạc. “Tiểu tử này, vận khí cũng tốt đấy, đi loanh quanh một vòng lại gặp được Diêu Nguyên Thuần?” "Đường đến Chân Quân Điện có bảy lối, trong đó sáu lối có âm thần tam phẩm thoát khốn, phụ thể vào tế tự." "Hắn lại một mình chọn trúng con đường của Diêu Nguyên Thuần?" "Chẳng trách đồ nhi nhờ ta chiếu cố hắn, không chỉ tư chất tự nhiên xuất chúng mà còn có thiên vận, ở nơi như vậy cũng có thể gặp dữ hóa lành.” Việc Phó Thiên Dương hiển thánh trước đó, hiển nhiên không phải là nhất thời nghĩ ra. Mà là đã có sự sắp đặt từ năm thứ ba mươi ba Cảnh Tân. Lúc đó, Lý Bá Khiêm đã nhờ hắn hiển thánh và kể cho ông nghe về chuyện của Triệu Hưng. Đồng thời cầu ông chiếu cố trong lúc động loạn. Nói cách khác, dù Triệu Hưng ở bất kỳ phủ nào của Bình Hải Châu, đều có thể kích hoạt 'Nhiệm vụ cứu vớt Kim Thân sư tổ'. Về phần tại sao lại là Phó Thiên Dương mà không phải các Đại Ti nông phái Thiên Thời khác. Chủ yếu liên quan đến đặc điểm chế độ âm thần: Một là thần linh của bản triều bình thường mạnh hơn trước đây, điều này là do khí vận của hệ thống vương triều quyết định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận