Thần Nông Đạo Quân

Chương 06:: Phá Vọng Chi Nhãn, Sử Gia Tứ Thần thông, thu hoạch và nguy cơ! (một vạn bốn) (5)

Kình trịnh trọng gật đầu. "Sát Lục Niệm Nhận" của Triệu Hưng là từ đâu mà có? Là do Trác Ân sao chép từ người Tu La tộc mà ra, thần thông này cũng là độc hữu của Tu La tộc. Trác Ân nói là dựa theo Đạo Vận ngưng tụ từ 178 chiến sĩ Tu La tộc trong di tích mà thành. Hắn chưa hề nói cụ thể quá trình cần khoét xương rút tủy, tinh luyện huyết mạch. Vì cái danh sáng bóng, được người tôn kính là học giả, bên trong cũng có một mặt tàn khốc và hắc ám. Tất nhiên, đối với kiểu Dị Tộc tàn nhẫn như Tu La tộc thì mức độ chấp nhận sẽ cao hơn một chút. Rất nhiều học giả truyền đạo hắc ám, căn bản không quản đồng tộc hay Dị Tộc."Bí mật gì mà ta Cảnh Viêm còn không thể nghe, ta sắp chết rồi a, cho ta thỏa mãn một chút đi." Cảnh Viêm đưa đầu lại gần, hắn hiểu rõ Triệu Hưng và Dư Thiên Kình khẳng định đang truyền âm, nếu không Dư Thiên Kình cứ gật đầu làm gì?"Bớt nói xúi quẩy đi, ngươi muốn chết, ta cái phân thân này còn không muốn bỏ đấy." Triệu Hưng đẩy đầu hắn ra. "Ha ha, vậy bản vương tử muốn sống rồi." Cảnh Viêm vui vẻ cười lên. Có hắn ở đây, không khí không thể nào nặng nề nổi. "Dư huynh, con đường phía sau phải nhờ vào ngươi dẫn đường rồi." Triệu Hưng nói. Bốn thần thông của chủ mộ, toàn bộ đều là để ngăn cản Dư Thiên Kình, vì ngay từ khi Dư Thiên Kình bước vào đã bắt đầu thức tỉnh Thiên Phú Thần Thông. Không có cách nào ngăn cản Dư Thiên Kình, cũng chỉ có thể chặt đứt liên hệ giữa đồng đội với Dư Thiên Kình. Nhưng chủ mộ không ngờ rằng ngoài Dư Thiên Kình ra, ở đây còn có một gia hỏa đặc thù, Triệu Hưng dựa vào ý chí Thần Thông của Tu La tộc, quả thực là đã tìm về ký ức và liên hệ được với Dư Thiên Kình. Tất nhiên, nguyên nhân chủ yếu là do Triệu Hưng chỉ mới vào Đệ Tam Cảnh, lại không vào Hoàng Cung, nếu hắn mà là thực lực Bạch Dương thì áp lực sẽ càng lớn hơn rồi. Đồng hành hiểu rõ nhất đồng hành, người bị hố chính là nhà sử học như Bạch Dương. "Tiếp theo ngươi mở đường, những gì ngươi thấy, hãy miêu tả lại cho ta và Cảnh Viêm." "Không sao hết." Dư Thiên Kình gật đầu. Liên hệ được với đồng đội, lòng tin của hắn cũng đủ hơn, khi Triệu Hưng nói với hắn về "Phá Vọng Chi Nhãn", Dư Thiên Kình phát hiện bản thân vận dụng thần thông này càng thêm thuận buồm xuôi gió. Ba người Triệu Hưng không còn hướng cửa thành đi nữa. Vì Dư Thiên Kình nói với họ, mặt đất dưới chân là một trang giấy, mà trang giấy này lại lưu động, không gian cũng thế. Giống như kiến bò trên một vòng xoắn, đi thẳng trên cùng một mặt nhưng nếu đi về phía cửa thành thì vĩnh viễn không thể nào ra ngoài được."Lúc chúng ta vào thành, nghe được thái sư Nguyễn Sưởng Khải Toàn hồi triều, thế giới "Liệt truyện" này, nên ghi chép lại quá trình Nguyễn Sưởng gặp mặt quân vương." Triệu Hưng giải thích cho Dư Thiên Kình, vì Dư Thiên Kình lúc đầu không nghe được những âm thanh này, hắn còn quá nông cạn trong việc sử dụng thần thông. "Triệu Hưng, ngươi nghe thấy chưa?" Cảnh Viêm đột nhiên rùng mình. "Nghe rồi." Triệu Hưng lắc đầu, "Không cần quan tâm người khác." Triệu Hưng phất tay, thu lại ba pháp tiền. Nơi này ban đầu là nơi Hồng Đào tiên tử đợi. Sau mười một tháng, Hồng Đào tiên tử đã biến mất. Nhưng ở bên cạnh lầu các, truyền đến một giọng nói khiến người ta kinh hãi: "Thiên Âm Lâu Hồng Đào tiên tử hôm nay mở các, nàng là Thủy Nguyên đạo thể trời sinh, đoàn tụ một năm, có thể tăng một kỷ nguyên tu vi, ai trả giá cao thì được~" Dư Thiên Kình liếc nhìn hướng rao hàng, hắn không hiểu ý nghĩa, nhưng lại thấy trên một tòa thư lâu, Hồng Đào tiên tử đang kiều mị cởi xiêm y. Có những chữ viết đen như nòng nọc đang trôi dưới làn da của nàng."Triệu Hưng, Cảnh Viêm, các ngươi còn sống sót?" Lam Hải thấy hai người đi ngang qua, không khỏi mừng rỡ. "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, tại sao các ngươi lại quay về?" Ba người Triệu Hưng bước chân không dừng lại, trực tiếp đi về phía Hoàng Cung. "Uy, chờ một chút!" Lam Hải không ngừng kêu gọi, nhưng ba người lại làm ngơ. "Chờ một chút, nếu các ngươi bằng lòng giúp ta một tay, ta có thể nói cho các ngươi biết một tin!" "Ngươi có gì thì nói luôn đi, nói xong ta mới cân nhắc." Triệu Hưng bước chân không dừng lại. "Không được, các ngươi nhất định phải thề đã." Triệu Hưng không để ý, tiếp tục bước đi. Thấy Triệu Hưng và Cảnh Viêm sắp biến mất khỏi tầm mắt, Lam Hải không thể lo được nhiều, hắn lập tức nói: "Ta nói, ta nói! Bạch Dương bị bắt lại rồi! Ta tận mắt thấy hắn bị thị vệ Hoàng Cung áp giải lên xe tù!" Triệu Hưng dừng bước, hơi nghiêng đầu: "Miêu tả cẩn thận hơn chút." Lam Hải nói: "Theo những gì ta biết về văn vật Nguyệt Lạc Cổ Quốc, trên người Bạch Dương cột một tấm trảm chữ lệnh, tức là hắn không biết vì sao, muốn bị các anh linh ở đây xử trảm!" "Phía đông nam." "Phương hướng nào?" "Cảm ơn, ngươi là người tốt. Ta cân nhắc rồi, hay là ai tự lo thân mình đi." Triệu Hưng không quay đầu bước đi. "Thảo! Ngươi đạp mẹ không giữ chữ tín!" Triệu Hưng đã cân nhắc, mang theo Lam Hải sẽ thêm một gánh nặng. Hắn lại không hiểu rõ người này, cho nên lựa chọn của hắn là không mang theo, không phí dê trấn thủ, hắn không thể nào tập hợp 30 người cùng nhau hành động. Không sợ người cướp đi pháp tiền thủ hộ trước người bọn họ, đó đã là giới hạn cuối cùng của Triệu Hưng, chuyện cứu người thì tuyệt đối không thể."Triệu Hưng, phía trước là Hoàng Cung rồi." Dư Thiên Kình truyền âm nói: "Ta thấy có hai người giấy, tay đều cầm trường thương." Triệu Hưng phát động ý chí Thần Thông nhìn thoáng qua, cũng thấy một chút dấu vết pháp thuật: "Thư khôi Đệ Nhị Cảnh viên mãn nhưng kèm theo anh linh." "Thiên Kình, tìm thử nhược điểm xem, ngươi có thể nhìn thấu bản chất, chỉ cần tìm ra nhược điểm, chúng ta xử lý nó sẽ dễ hơn." "Nhược điểm..." Trong mắt Dư Thiên Kình loé lên ánh vàng nhạt, "Rốn của chúng là điểm yếu, ngươi nói anh linh, chắc chắn giấu ở chỗ đó." "Đầu chúng có vật gì đó, như một tấm giấy mạ vàng, vẽ hai đường hoa văn, nơi nào ngược lại là nơi dao động Bản Nguyên mạnh nhất." Nghĩ một lát, Dư Thiên Kình phất tay, vẽ ra bộ dạng trang giấy. Cơ Quan Sư Hư Không thành binh là Cơ Thao, vẽ tranh cũng không phải việc khó. Dù Dư Thiên Kình không vẽ ra được thần vận, nhưng Triệu Hưng vừa nhìn đã hiểu. "Thư khôi Song Sinh, kèm anh linh Lạnh Lạc, trên chữ viết có chữ 'Lạnh Lạc', có nghĩa là chúng thuộc về quân Lạnh Lạc, hai đạo hoa văn chứng tỏ chúng là tu vi Đệ Nhị Cảnh." "Bất quá chúng là Thư Khôi Song Sinh, sức chiến đấu phải xem là Đệ Tam Cảnh mới đúng." "Thư khôi Song Sinh là sao?" Cảnh Viêm không hiểu thì hỏi. "Giết một con, con còn lại lập tức hấp thụ lực lượng bạo tẩu, hình thành Thư khôi ba truyền hoặc bốn truyền, thực lực đạt tới Đệ Tam Cảnh, thậm chí có thể thành bậc đại thần thông." "Cảnh Viêm, ngươi đi xử lý chúng." "Không vấn đề gì." Cảnh Viêm lấy ra một Tinh Vận Tệ."Trong vòng ba mươi nhịp thở không giết chết được chúng, ta Cảnh Viêm..." "Đừng đùa cái trò này nữa, đi luôn đi. Khí vận Tinh Vận Tệ không ảnh hưởng tới việc chiến đấu với Thư khôi." "Được rồi." Cảnh Viêm chu mỏ một cái, "Như vậy không có cảm giác..." Hưu~ Cảnh Viêm vạn pháp đạo binh trong tay, mười hai du thần bắt đầu tổ hợp thành mười hai khôi lỗi chiến đấu, đồng loạt xông về phía thư khôi. Triệu Hưng một bên nhìn Cảnh Viêm, một bên nhìn xung quanh. "Thiên Kình, ngươi nhìn, Thư khôi như thế này nhiều không?" Triệu Hưng hỏi. "Không nhiều, trước cửa cung này cũng chỉ có hai." Dư Thiên Kình nói. Triệu Hưng gật nhẹ đầu: "Xem ra thông tin Nguyễn Sưởng bị áp giải đi hỏi trảm có chút chân thực." "Nguyễn Sưởng là ai?" Dư Thiên Kình hỏi. "Mạt đại thái sư." Triệu Hưng giới thiệu: "Theo thông tin mộ táng đã được khai quật thì Nguyễn Sưởng là chiến tử, chết trong tay Yêu tộc Khê Hải." "Hoàng Đế còn để tang cho ông, đồng thời xây dựng tế đàn luân hồi cố gắng phục sinh ông ta." "Chỉ là đáng tiếc, không thành công. Sau khi ông chết, Nguyệt Lạc Vương Quốc không có ai có thể điều khiển thiên quân vạn mã như một thống soái cường giả." "Trên đây là kết luận của các nhà sử học Tinh Không." "Hiện tại xem ra, lịch sử không phải là như vậy." Triệu Hưng nói. Anh linh đều là cảnh Sinh Tử Đạo Vực, rõ ràng Nguyễn Sưởng khi còn sống chắc chắn là Luân Hồi cảnh! Bởi vì các nhà sử học không có khả năng sao chép các nhân vật lịch sử một cách hoàn toàn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận