Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 08: Bán lương thực (length: 4451)

Mua xong đồ ở Hợp tác xã Cung Tiêu, tại cửa ra vào ngửi thấy được một mùi thịt kho tàu, đối diện Hợp tác xã Cung Tiêu chính là tiệm cơm quốc doanh, trách gì thơm như vậy.
Hạ Đồng sờ sờ bụng, cất bước đi vào tiệm cơm quốc doanh, điểm cháo loãng và hai miếng thịt gà ăn buổi sáng đã tiêu hóa hết từ lâu.
Hạ Đồng nhìn lên thực đơn viết trên tường tiệm cơm quốc doanh, có thịt kho tàu, cá kho, gà hầm nấm, vừa rồi ngửi thấy mùi thịt kho tàu, giờ phút này Hạ Đồng chỉ muốn ăn thịt kho tàu.
"Chào cô, cho tôi một phần thịt kho tàu, một bát mì gà xé." Hạ Đồng đưa tem phiếu và tiền cho một nhân viên thu ngân nữ có thân hình mập mạp.
Nhìn dáng người đầy đặn của nữ phục vụ, Hạ Đồng không khỏi cảm thán những công việc như ở tiệm cơm nhà ăn vẫn nổi tiếng, người béo tốt. Thời đại này người có thể nuôi được một thân nhiều thịt như vậy không có nhiều.
Sau đó liền nghe thấy nhân viên thu ngân nữ lớn tiếng gọi vọng vào cửa sổ hậu trù, "Một phần thịt kho tàu, một phần mì gà xé."
Chỉ chốc lát, đồ ăn được mang lên, Hạ Đồng đắc ý ăn thịt kho tàu, tuy rằng ít gia vị, nhưng tay nghề đầu bếp không tệ, rất ngon miệng.
Đồ ăn thời đại này rất thật, đầy ắp một bát lớn, ăn xong Hạ Đồng no đến mức khó chịu.
Ăn xong, Hạ Đồng chạy bộ một hồi trên đường, tìm một chỗ vắng vẻ, tiến vào không gian.
Ở trong không gian, Hạ Đồng sắp xếp lại 20 cân mì, mỗi bó một cân, xé bỏ bao bì, chuẩn bị thêm 20 cân gạo, 10 cân bột mì, đem đồ vật bỏ vào trong gùi.
Hạ Đồng đi đến mấy nhà máy lớn trong thị trấn, nhà máy có nhiều người, có tiền lương có phiếu, có thể bỏ tiền ra mua lương thực ngon.
Hạ Đồng đi quanh trong khu tập thể nhà máy, bán lẻ được mấy chục cân lương thực. Bán hết đồ, Hạ Đồng lại lấy từ không gian đổ vào gùi.
Hạ Đồng không dám ở một chỗ quá lâu, sợ bị bắt vì tội đầu cơ trục lợi, nên bán xong một mẻ là đổi chỗ khác ngay.
Hạ Đồng vòng vo đi tới hai trường cấp ba duy nhất trong huyện thành, tìm đến khu nhà giáo viên, gõ cửa từng nhà, bán được hơn một trăm cân.
Còn lấy từ không gian ra hai bộ quần áo bốn mùa màu xanh chàm không đụng hàng, bán mỗi bộ 45 đồng cho hai nữ lão sư có vẻ có điều kiện tốt và khá chú ý đến ăn mặc.
Hai vị nữ lão sư rất vui vẻ, dặn dò lần sau có đồ tốt nhớ tìm đến các nàng, Hạ Đồng cũng rất cao hứng vì k·i·ế·m được tiền.
Hạ Đồng lén lút xem giờ trong không gian, đã hơn ba giờ chiều, lương thực bán cũng gần hết, bán tiếp nữa dễ bị p·h·át hiện, thời gian cũng không còn sớm.
Hạ Đồng đi đến một địa điểm tương đối gần nơi hẹn gặp với lão Phùng đầu, là một con hẻm nhỏ, nhìn xung quanh không có ai, Hạ Đồng nhanh ch·óng tiến vào không gian, cầm 20 cân gạo, 20 cân bột mì, 2 cân đường đỏ, còn có mấy cân t·h·ị·t khô cùng 7, 8 quả táo lớn Hồng Phú Sĩ, bỏ vào sọt, ra khỏi không gian, nhanh ch·óng đi đến chỗ lão Phùng đầu.
"Khuê nữ, cháu về rồi à, việc xong xuôi chưa?" Lão Phùng đầu nhìn thấy Hạ Đồng đến vội vàng giúp Hạ Đồng để sọt lên xe b·ò.
"Phùng thúc, việc của cháu đều xong rồi, trời không còn sớm, chúng ta nhanh ch·óng về thôn thôi." Hạ Đồng cười nói với lão Phùng đầu.
Lão Phùng đầu gật gật đầu, nhìn Hạ Đồng trèo lên xe, cầm lấy roi đ·u·ổ·i xe b·ò.
Dọc đường đi Hạ Đồng và lão Phùng đầu trò chuyện, lão Phùng đầu thấy Hạ Đồng t·h·í·c·h nghe chuyện trong thôn, nên chậm rãi kể cho Hạ Đồng không ít chuyện mới mẻ trong thôn, Hạ Đồng nghe rất thích thú.
Xe b·ò đến cửa thôn, Hạ Đồng đưa cho lão Phùng đầu số tiền đã chuẩn bị trước đó.
"Khuê nữ, cháu cho nhiều quá, cháu chỉ cần cho ta 5 hào là được rồi, trưa cháu còn t·r·ả cho ta hai cái bánh bao lớn nữa," lão Phùng đầu từ chối.
Hạ Đồng nh·é·t mạnh một đồng vào tay lão Phùng đầu, "Lão Phùng thúc, mặc kệ người khác cho chú bao nhiêu, đây là cháu cho rằng nên đưa cho chú, đáng giá mà, hôm nay làm chậm trễ của ngài cả ngày, trời lạnh như vậy vẫn luôn ở trên đường chờ cháu, chú đừng từ chối."
Từ chối nữa thì lộ vẻ khó coi, lão Phùng đầu cũng không từ chối, nh·ậ·n một đồng. Đem xe b·ò chạy tới cửa nhà Chu, Hạ Đồng xuống xe.
Hạ Đồng cố ý đưa tiền xe cho Phùng lão đầu từ sớm, sợ rằng nếu đưa trước mặt người nhà sẽ bị nói là phung phí, lão thái thái cần kiệm chăm lo việc nhà, một xu cũng phải tính toán chi li, tiền xe b·ò cũng không cho nhiều đâu, Hạ Đồng chắc chắn sẽ bị nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận