Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 488: Tiểu Hồng tiến bộ (length: 7187)

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Chu Tấn Bắc cùng Chu Diệp liền ra khỏi nhà.
Sau khi ăn xong điểm tâm, Hạ Đồng dẫn Đại Nữu cùng Tiểu Hồng đi xem điện ảnh. Hạ Đồng không hứng thú với điện ảnh, nhưng hai cô bé lại t·h·í·c·h.
Đây là lần đầu tiên Đại Nữu đến rạp chiếu phim xem phim, nàng có chút thấp thỏm, lại có chút hưng phấn.
Hạ Đồng mua vé dẫn các nàng vào trong, hôm nay rạp chiếu phim c·h·i·ế·u phim c·h·i·ế·n· ·t·r·a·n·h, không có gì để chọn, c·h·i·ế·u gì xem nấy.
Lúc máy c·h·i·ế·u của rạp phim vừa vang lên, Đại Nữu liền hưng phấn nắm lấy tay Hạ Đồng đang để bên cạnh.
Hạ Đồng vỗ vỗ tay nàng trấn an, nghĩ nha đầu kia cao hứng hay không đều thể hiện trên động tác và thần sắc.
Bộ điện ảnh này xem buồn ngủ, Hạ Đồng ngủ một giấc tỉnh lại, thấy hai cô bé xem lại tràn đầy năng lượng.
Nàng dụi dụi mắt, liếc nhìn phía trước tr·ê·n màn hình, bên trong tiếng súng đang "Phanh phanh phanh" vang lên.
Nàng nhìn thoáng qua đồng hồ tr·ê·n cổ tay, thời gian đã trôi qua quá nửa, nàng ngẩn ngơ tr·ê·n ghế ngồi, chờ phim kết thúc.
Ra khỏi rạp chiếu phim, hai cô bé vẫn líu ríu không ngừng, Hạ Đồng nhìn các nàng, cảm thán tuổi trẻ thật tốt! Tràn đầy sức s·ố·n·g, vẫn là nên có bạn cùng lứa tuổi trò chuyện cùng nhau.
Thấy bên đường có bán nước ngọt, Hạ Đồng mua nước ngọt cho mọi người uống bên đường.
Đại Nữu mím môi uống từng ngụm nhỏ nước ngọt, nói: "Tứ thẩm, đây là lần đầu tiên cháu uống nước giải khát, nước ngọt có vị quýt, thật ngon."
"Điện ảnh cũng là lần đầu tiên cháu đến rạp chiếu phim xem, ở quê cũng có sân phơi c·h·i·ế·u qua hai lần, nhưng cảm giác không giống."
"Kinh Đô thật tốt, so với ở quê vui chơi và ăn ngon hơn nhiều, sau khi trở về, cháu có thể kể cho ba mẹ và các bạn trong thôn, chắc chắn họ sẽ rất tò mò vì chưa ai từng đến đây."
Hạ Đồng cười nói: "Vẫn còn nhiều chỗ vui chơi khác mà ta chưa dẫn cháu đi, sau này có thời gian, cháu cứ nhờ Tiểu Hồng dẫn đi dạo, Tiểu Hồng rất quen thuộc đường lớn ngõ nhỏ ở đây, biết chỗ nào có đồ ăn ngon và chỗ chơi vui."
"Nếu không phải ta bụng to không t·i·ệ·n, còn muốn dẫn các cháu đi trượt băng, ở quê làm gì có cái này, trẻ con và người trẻ tuổi ở đây ai cũng t·h·í·c·h, tuy rằng ta không biết trượt lắm, nhưng đi lên vịn vào cột rồi chạy cũng được."
Đại Nữu hiếu kỳ nói: "Thật ạ?"
Hạ Đồng gật đầu: "Nếu cháu muốn đi, hai ngày nữa bảo Tiểu Hồng dẫn đi, dù sao vào mùa này là có."
"Vâng ạ."
Hạ Đồng s·ờ s·ờ đầu nàng: "Xem ra Đại Nữu của chúng ta cũng hám chơi ghê."
"Ta dẫn các cháu đi mua chút đồ ăn ngon nhé! Các cháu muốn ăn gì, ta mua cho."
Tiểu Hồng và Đại Nữu đồng thời nói: "Không cần ạ."
Nói xong hai người nhìn nhau cười một tiếng, không ngờ lại ăn ý đến vậy.
Tiểu Hồng nói: "Hạ tỷ, chúng ta về nhà ăn thôi! Ăn xong em muốn may quần áo, tay em ngứa lắm rồi, em muốn xem bản thân vẽ ra đồ thì sẽ làm ra quần áo như thế nào."
Hạ Đồng cũng hiểu tâm trạng nôn nóng của Tiểu Hồng, dù tốt hay x·ấ·u đây cũng là lần đầu tiên nàng vẽ đồ, mong chờ cũng là chuyện bình thường.
Hạ Đồng cười nói: "Được, vậy chúng ta uống xong nước ngọt rồi về nhà thôi!"
Uống xong nước ngọt, trả lại vỏ chai, mấy người liền đi về nhà, tr·ê·n đường thấy sạp bán dưa hấu, còn mua hai quả dưa hấu mang về.
Về đến nhà, việc đầu tiên Hạ Đồng làm là nghỉ ngơi, bụng càng ngày càng khó chịu, đi một chút là thở dốc.
Hai cô bé vội vàng nấu cơm, cơm nước xong, Hạ Đồng ở trong phòng viết bản thảo, tuy rằng xin nghỉ phép, nhưng c·ô·ng việc không thể chậm trễ.
Hai cô bé ở trong phòng cặm cụi may quần áo, Hạ Đồng cũng không qua quấy rầy các nàng, để các nàng thoải mái ở cùng nhau.
Đến lúc chạng vạng, Đại Nữu và Tiểu Hồng vẻ mặt hưng phấn ôm quần áo vừa may xong đến trước mặt Hạ Đồng.
Khuôn mặt Đại Nữu k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g đỏ bừng: "Tứ thẩm, xem này! Tiểu Hồng đã may xong quần áo cho cháu, cháu mặc thử thấy đặc biệt hợ·p, rất xinh đẹp, cháu chưa bao giờ mặ·c quần áo đẹp như vậy."
Hạ Đồng cười cầm quần áo lên xem xét, quả thực rất đẹp, so với bản vẽ còn tinh tế hơn một chút, xem ra trong quá trình may nàng đã không hoàn toàn dựa th·e·o bản vẽ, mà thêm vào một vài yếu tố khác.
Cho nên bộ quần áo nhìn đẹp hơn trong hình nhiều, còn có những trái tim hồng nhỏ nhỏ, không phải cứng nhắc in toàn bộ theo hình vẽ.
"Tiểu Hồng, bộ y phục này em may rất đẹp, nói xem suy nghĩ của em đi, còn vì sao lại thêm những thứ này lên quần áo."
Tiểu Hồng cười nói: "Ban đầu em định may hoàn toàn theo bản vẽ, nhưng trong quá trình may em p·h·át hiện ra một vài chỗ không hợp lý, nhìn tr·ê·n ảnh căn bản không thấy vấn đề, đến khi may mới biết, có chỗ đẹp thì đẹp thật, nhưng lại không phù hợp với cơ thể người."
"Một vài chi tiết trang trí quá cầu kỳ em vẽ ra cũng không nghĩ nhiều như vậy, trong quá trình may, em mới nghĩ đến nó không thực dụng, em lại hỏi ý kiến của Đại Nữu, xem em ấy t·h·í·c·h cái dạng gì."
"Vì quần áo là may cho em ấy mặ·c, nên việc em ấy t·h·í·c·h hay không rất quan trọng, vì vậy em cũng tiếp thu một vài ý kiến của em ấy."
Hạ Đồng vui mừng vỗ vỗ vai Tiểu Hồng: "Tiểu Hồng, em giỏi lắm, em trưởng thành lên nhiều rồi, biết tự suy nghĩ vấn đề, em làm rất tốt, quần áo may đẹp hơn trong hình, rất có ý tưởng riêng."
"t·h·iết kế quần áo là như vậy, không thể quá c·ứ·n·g nhắc, bởi vì kiểu dáng trang phục thì đa dạng, nhưng cuối cùng vẫn là người mặ·c nó, sự thoải mái và việc người mặ·c t·h·í·c·h mới quan trọng nhất."
"Em có ý tưởng riêng của mình, điều này siêu tốt, em phải không ngừng cố gắng nhé! Có một đồ đệ ưu tú và cố gắng như em, ta cũng rất vui."
Tiểu Hồng gật đầu: "Em biết rồi Hạ tỷ, sau này em nhất định sẽ làm tốt hơn, bây giờ em đã có kinh nghiệm, em biết phải làm gì."
Hạ Đồng khẽ gật đầu: "Rất tốt, bước ra bước đầu tiên rất quan trọng, nếu em t·h·í·c·h nghề này, hãy kiên trì, ta sẽ giúp đỡ em."
"Vâng ạ."
Đến chạng vạng, Hạ Đồng ngó nghiêng xung quanh vẫn chưa thấy Chu Tấn Bắc đưa Chu Diệp về.
Khí trời nóng nực, nàng có chút không đói bụng nên dạy Tiểu Hồng và Đại Nữu làm mì lạnh, buổi tối ăn mì lạnh với dưa hấu thì chắc chắn rất ngon miệng.
Khi ba người ăn xong mì lạnh thì Chu Tấn Bắc và Chu Diệp mới về đến nhà.
Hạ Đồng nghênh đón: "Sao lại muộn thế này mới về, đói bụng không!"
Chu Tấn Bắc ôm c·h·ặ·t vai nàng, nói: "Tr·ê·n đường gặp một chút sự cố, nên về trễ."
"Sự cố gì vậy? Vào ăn cơm đi rồi nói, ba người bọn ta ăn rồi."
Tiểu Hồng bưng ra hai bát mì lạnh: "Hai bác nếm thử đi, đây là Hạ tỷ làm mì lạnh, món này mùa hè ăn rất ngon miệng, em không cho nhiều tương ớt lắm, không biết hai bác ăn cay được nhiều không."
"Tương ớt để ở đây, hai bác tự thêm vào theo khẩu vị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận