Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 293: Xuất bản thành công (length: 7217)

Hạ Đồng bình thường lên lớp của mình, chuyện của Vương Bát Muội đều ném ra sau đầu, nàng cũng không phải là người nhà của nàng, nàng là người trưởng thành rồi, có quyết định của chính mình.
Cứ như vậy thanh tĩnh đi làm mấy ngày, một ngày đi làm, vừa tiến vào đơn vị, các đồng sự liền đem Hạ Đồng vây quanh.
Hạ Đồng cười hỏi: "Đây là làm sao vậy, mọi người hôm nay sao lại náo nhiệt như thế."
"Tiểu Hạ, ngươi còn không biết sao! Bản thảo các ngươi xuất bản phản ứng đặc biệt tốt, mới mấy ngày mà lượng tiêu thụ đã tăng vù vù rồi!"
"Thật sao! Ta còn không biết đấy?"
"Đúng vậy; mọi người đều truyền tai nhau, bộ phận in ấn tuần này đều phải tăng ca làm thêm giờ đấy."
"Tiểu Hạ có bản lĩnh nha! Lần này tiền thưởng lại sắp vào tay rồi, hai người mới này coi như đi theo đúng tổ chức, theo ngươi làm việc là chuẩn không sai."
"Bọn họ cũng vất vả như nhau, công lao cũng không hoàn toàn là của ta, đây là nỗ lực của cả đoàn đội."
Mấy người đang nói chuyện, liền thấy Giang Càng và Hứa Mạn đi vào, mọi người trêu ghẹo nói: "Mấy 'tiểu c·ô·ng thần' đến rồi kìa, mau lại đây, mau lại đây, đang nói đến các cậu đây này."
Hứa Mạn cười hỏi: "Nói chúng mình cái gì vậy! Mọi người náo nhiệt thế!"
"Đương nhiên là nói các cậu có phúc khí lớn rồi! Vừa tới đợt đầu đã có thành tích lợi h·ạ·i như thế, để những nhân viên kỳ cựu như chúng ta biết giấu mặt vào đâu!"
Hứa Mạn "ha ha" cười nói: "Đây đều là do Tiểu Hạ dẫn dắt tốt, rất nhiều ý tưởng đều là do nàng nghĩ ra, đều là nàng tổ hợp lại, nếu không thì chúng mình cũng không thể hoàn thành nhanh như vậy."
"Ấy da, tổ của các cậu đây là đang khen ngợi lẫn nhau đấy à!"
"..."
Mấy người nói chuyện xong, ai nấy đều bận rộn, mặc kệ người khác hào quang thế nào, cuộc sống của mình vẫn phải làm việc thôi.
Hạ Đồng vẫy tay, gọi Giang Càng và Hứa Mạn ra ngoài, lại đến địa điểm họp bí m·ậ·t của ba người bọn họ.
"Lần này thành quả các cậu cũng biết, ta không có đi x·á·c minh, nhìn bộ dạng mọi người, chắc là thật rồi."
Hứa Mạn vội vàng nói: "Là thật đó, tớ sớm đã đi hỏi thăm rồi, đồng nghiệp bộ phận in ấn đều chúc mừng tớ đấy, tớ còn chưa tin, phải tự mình đi thăm dò mới được."
Giang Càng nói: "Cậu ấy nói không sai, bây giờ bên ngoài đều đang bàn tán về chuyện chúng ta đăng nhiều kỳ câu chuyện, đều truyền ra rồi, phản ứng thật sự rất tốt, từ lúc xuất bản tới giờ tớ vẫn luôn chú ý."
Hứa Mạn vui vẻ kêu lên: "Chúng ta thật sự thành c·ô·ng rồi, tớ thật sự rất vui, cuối cùng nỗ lực không uổng phí."
"Cũng đừng cao hứng quá sớm, đăng nhiều kỳ tiếp theo mới là cực kỳ quan trọng, tiếp theo mọi người sẽ cùng nhau cố gắng, viết bản thảo tốt hơn nữa."
Hứa Mạn gật đầu nói: "Tiểu Hạ, tớ biết rồi, tớ sẽ càng cố gắng hơn, tớ biết lần này đều là nhờ phúc của cậu mới thành c·ô·ng như vậy."
"Không có chuyện đó đâu, ai cũng có c·ô·ng lao, chúng ta là một thể, đừng để thành c·ô·ng ngắn ngủi làm choáng váng đầu óc, đường còn dài mà."
"Tiền thưởng nhà xuất bản chúng ta vẫn rất hậu hĩnh, lần này chắc chắn lại được lĩnh không ít, đến lúc đó chúng ta ra ngoài tụ tập, chơi t·h·ố·n·g k·h·o·á·i."
"Ừ ừ."
Trở lại văn phòng, mọi người đều đang rất yên tĩnh viết bản thảo, Phương Phương ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Đồng.
"Các cậu lại đi mở hội nghị bí m·ậ·t gì đấy."
"Hội nghị bí m·ậ·t gì chứ! Chỉ là họp tùy t·i·ệ·n thôi, cổ vũ một chút đoàn đội."
"Tiểu Hạ, tớ cảm thấy lựa chọn của tớ sai lầm rồi, sớm biết thế tớ đã theo cậu rồi, tại sao tớ lại từ chối lời mời của cậu, bỏ lỡ tiền thưởng phong phú như vậy."
"Hay là cậu lại mời tớ một lần nữa đi, tớ đảm bảo gia nhập."
Hạ Đồng mỉm cười liếc nàng một cái, "Thôi đi, tránh ra một bên, lại ở trước mặt ta diễn trò, nói toàn những lời đùa ta, để cho ngươi thật sự tới thì lại không chịu tới."
"Theo tỷ thì có t·h·ị·t ăn, cậu không t·h·í·c·h ăn t·h·ị·t thì tớ cũng không thể ép được."
Phương Phương nói: "Lại còn đắc ý trước mặt tớ, biết cậu lợi h·ạ·i rồi được chưa! Tớ nói đầu óc cậu làm bằng gì thế, ý tưởng nhiều như thế, hết cái này đến cái khác đúng là đánh trúng lòng người, quần chúng chính là t·h·í·c·h xem, cảm thấy có sự đồng cảm."
"Mấy đồng nghiệp phụ trách thể loại tình cảm, bát cơm suýt chút nữa thì giữ không được sau bao nhiêu năm, bọn họ đều không có cải tiến gì cả, cậu vừa ra tay, đã bỏ xa bọn họ cả ba trượng rồi, bọn họ còn ngóc đầu lên được à!"
"Cũng không còn lý do gì để nói là viết thể loại không hay, lần này coi như là tâm phục khẩu phục rồi nhỉ."
Hạ Đồng cười nhạt nói: "Tớ cũng không cố ý làm cho bọn họ khó chịu, Kim chủ nhiệm giao nhiệm vụ này cho tớ, tớ cũng phải t·r·ả giá cố gắng chứ! Nếu không thì cũng áy náy."
"Thứ này cũng không thể để mất, đây là vấn đề nguyên tắc, đây cũng là thành quả cố gắng của tớ, thật ra thì thể loại này quá khó, Kim chủ nhiệm cảm thấy m·ấ·t mặt, mới muốn cho tớ thử một lần bổ túc một chút, bản thân tớ cũng không chắc có thể làm tốt, kỳ thật cũng rất thấp thỏm, tớ cũng chỉ là người thường thôi mà."
"Bất quá kết quả này cũng vượt quá sự mong đợi của tớ, rất tốt, tớ cũng rất cao hứng."
Phương Phương khẽ gật đầu, "Vậy thì tốt, đều nhờ vào bản lĩnh cả, không nhường nhịn gì chuyện này."
"Phương Phương, đừng nói mỗi ta, gần đây cậu cũng rất tốt mà! Nghe nói cuốn trước của cậu cũng có thành tích không tồi đấy chứ! Lần này tiền thưởng cũng sẽ được không ít đấy nhỉ!"
"Hắc hắc, tớ gặp may mắn thôi, viết một cái ít người để ý, mọi người đều không muốn viết, trong tay tớ việc ít nhất, cho nên chỉ có tớ làm thôi, không ngờ lại có phản ứng không tồi, vận khí vận khí."
"Không có cố gắng thì làm gì có vận khí, vẫn là cậu dụng tâm thôi, tr·ê·n đời không có nhiều vận khí như vậy đâu, cơ hội đều dành cho người có chuẩn bị cả."
"Bất kể thế nào, chúc mừng chúc mừng nha!"
Liên tục mấy ngày, Hạ Đồng đều thành nhân vật nổi bật trong đơn vị, còn náo nhiệt hơn cả khi có thành tựu với thể loại đồng thoại.
Mấy ngày nay đều náo nhiệt vô cùng, Kim chủ nhiệm khen ngợi bọn họ ba người hết lời, mời mọi người đi ăn cơm một lần nữa, tự nguyện mời bởi vì lần này bọn họ đã làm rạng rỡ mặt mũi cho hắn.
Toàn bộ đơn vị đều vui vẻ phấn khởi, Kim chủ nhiệm tâm tình tốt thì mọi người cũng ít bị mắng, toàn bộ bầu không khí đều vô cùng tốt.
Hạ Đồng ba người bọn họ cũng tích cực chuẩn bị bản thảo tiếp theo, sĩ khí mọi người đang lên cao, Hạ Đồng tính toán nhất cổ tác khí hoàn thành bản thảo tiếp theo.
Hạ Đồng đang cặm cụi viết bản thảo, Hứa Mạn đi tới nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Hạ, nghe nói chúng ta có tiền thưởng rồi, chúng ta ra chỗ kế toán lĩnh đúng không?"
"Đúng vậy; là lĩnh ở bên kia."
"Tiểu Hạ, cậu không đi lĩnh à!"
"Tớ còn chút việc trong tay, đợi tớ viết xong đoạn này, tan làm tớ sẽ đi, tớ biết các cậu không chờ được, cậu mau đi đi."
"Ngày mai được nghỉ, hay là chúng ta ra ngoài chơi đi! Tiểu Hạ, cậu thấy thế nào?"
"Được thôi! Tớ không có ý kiến gì, có phải là nh·ậ·n được tiền thưởng, muốn đi mua mua mua không đấy!"
Hứa Mạn ngượng ngùng nói: "Ừm, tớ muốn mua nhiều thứ lắm đó, vậy tớ đi nói với Giang Càng một tiếng."
Nhìn theo bóng lưng Hứa Mạn vui vẻ đi ra khỏi cửa, Hạ Đồng cũng không khỏi cảm thấy vui lây...
Bạn cần đăng nhập để bình luận