Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 10: Nghe bát quái câu chuyện (length: 9466)

Ngày thứ hai vừa rạng sáng Hạ Đồng liền tỉnh, tối qua ngủ sớm, buổi sáng liền tự nhiên sớm tỉnh.
Hạ Đồng phát hiện từ lúc tới nơi này sinh hoạt của bản thân đều có quy luật, không giống đời sau chính mình nghỉ ngơi ngày đêm điên đảo, trong lòng không nỡ rời tay cơ. Thường xuyên buổi tối không ngủ, ban ngày không lên, mỗi ngày đi làm cũng cảm giác mình mê man.
Sau khi tỉnh lại Hạ Đồng liền tiến vào không gian, tại buồng vệ sinh trong siêu thị không gian cẩn thận rửa mặt, dùng sữa rửa mặt rửa xong mặt, lại theo thứ tự ở trên mặt thoa mỹ phẩm, thời tiết khô ráo, làm xong Hạ Đồng cảm giác trên mặt mình nhẹ nhàng khoan khoái rất thoải mái.
Hạ Đồng lại dùng nồi điện nấu hai cái trứng gà luộc, ở trên kệ tủ siêu thị cầm một hộp sữa đặt ở trong nồi điện hâm nóng, Hạ Đồng ăn xong trứng gà luộc uống xong sữa nóng cảm giác cả người đều có tinh thần sau đó liền ra không gian.
Bởi vì ngày hôm qua Hạ Đồng mang về không ít lương thực tinh, lão thái thái buổi sáng cũng hào phóng lên, điểm tâm khi múc thêm một chén bột mì nữa đi ra, còn cắt một khối lớn chừng bàn tay thịt khô xuống dưới.
Hôm nay đến phiên Hạ Đồng nấu cơm, Đại Nữu sáng sớm cho gà ăn xong liền tự giác đến giúp đỡ Hạ Đồng.
Hạ Đồng dùng bột mì và bột kiều mạch mà lão thái thái lấy ra trộn lẫn cùng nhau, hấp hai lồng bánh bao, đem thịt khô thái thành miếng mỏng cùng bắp cải xào chung một chậu lớn, lại dùng bột ngô nấu một nồi lớn cháo ngô đặc sệt, Hạ Đồng nấu cơm dùng lượng không hề hàm hồ, cháo ngô nấu rất đặc và nhiều, không giống như những người khác nấu loãng hoe.
Cũng không trách những người khác nấu cơm loãng, lão thái thái bình thường quản lý quyền lương thực trong nhà rất chặt, mỗi bữa ăn đều khống chế số lượng, nấu nhiều thì lão thái thái chắc chắn sẽ kêu la cả ngày mất.
Lão thái thái cũng có đạo lý quản gia của riêng nàng, nếu một đám người không kế hoạch rộng mở ăn, thì nhiều lương thực cũng không đủ ăn!
Bất quá Hạ Đồng cũng mặc kệ nhiều như vậy, hẹp hòi keo kiệt không phải là tác phong của nàng, bất quá coi như xem trên phần ngày hôm qua Hạ Đồng cũng đã cung cấp lương thực cho nhà, lão thái thái cũng sẽ không chỉ trích Hạ Đồng.
Quả nhiên, điểm tâm vừa lên bàn đạt được cả nhà nhất trí khen ngợi, bánh bao lớn mềm mại, cháo ngô nồng đậm, thịt khô thái lát mỏng, một người cũng có thể chia được hai miếng, mọi người ăn rất thỏa mãn.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, những ngày ở nông thôn tuy rằng bình thường, nhưng cũng đầy thú vị.
Mấy ngày nay thời tiết ít khi có nắng ráo, các phòng đem vỏ chăn đệm trải giường trong phòng tháo ra giặt giũ phơi nắng, cả nhà nữ nhân bưng chậu gỗ xách thùng từ trong viện ra ra vào vào đi bờ sông.
Hạ Đồng từ bờ sông bưng chậu gỗ vào sân, liền nhìn thấy Đại Nữu trong viện đứng cạnh một nữ hài xấp xỉ tuổi nàng, Hạ Đồng không biết.
Nhìn thấy Hạ Đồng vào sân, Đại Nữu kêu một tiếng "Tứ thẩm", nữ hài cũng theo kêu một tiếng.
Hạ Đồng nhẹ gật đầu.
Hạ Đồng ở trong sân phơi quần áo, nghe nữ hài nói chuyện với Đại Nữu, cả tiếng cười vui vẻ của Đại Nữu.
Nhìn thấy Hạ Đồng ở trong sân, nữ hài nói chuyện giống như ngượng ngùng, Đại Nữu dẫn theo nữ hài vào phòng, không bao lâu sau hai người liền đi ra.
Nữ hài ôm khư khư cái túi, cười đến sáng lạn nói với Đại Nữu: "Đại Nữu, ta đây qua vài ngày lại tới tìm ngươi chơi".
Hạ Đồng mắt tinh nhìn thấy tay nữ hài che một góc miệng túi, là quả táo, không cần đoán nhất định là quả táo lớn mà mấy hôm trước nàng cho, bất quá Đại Nữu cũng thật biết cho đấy.
Nữ hài vừa ra sân đụng phải Vương Thúy Nga vừa vào cửa, nữ hài kêu Vương Thúy Nga một tiếng, Vương Thúy Nga hừ một tiếng không để ý nàng tự mình vào sân, nữ hài có chút xấu hổ bỏ đi.
"Con bé đó sao cứ cả ngày lảng vảng nhà chúng ta vậy, Đại Nữu, nó lại lừa cái gì của ngươi rồi hả, cháu đừng ngốc nghếch để nó lừa." Vương Thúy Nga tức giận nói.
Đại Nữu vội kêu lên: "Nhị thẩm, Cửu Muội không có lừa đồ của cháu, nó đến tìm cháu chơi thôi, cũng không phải ngày nào cũng đến, lâu lắm rồi nó không đến nhà chúng ta."
"Ta đây mới không tin cháu không cho nó đồ, nếu không lấy chút đồ, nó còn chịu đi à, con bé mặt mũi nhọn hoắt, dáng vẻ giảo hoạt thích chiếm tiện nghi, được chân truyền từ mẹ nó, gian dối thủ đoạn giống y hệt mẹ nó, cháu đó, bị nó lừa cho chóng mặt, bán cháu đi chắc cháu còn phải đếm tiền cho nó ấy." Vương Thúy Nga khinh thường lắc đầu.
Cũng không biết anh cả chị dâu nuôi con thế nào, vừa đần lại xuẩn, đồ vật cứ thế bị lừa mất, lại không cho người trong nhà, lương thực trân quý như vậy, lại cho một người ngoài còn chưa đến tuổi vị thành niên, nhìn thôi đã tức rồi.
"Cháu không. . . . . Không có. . . Cửu Muội không phải người như vậy, nó là bạn tốt của cháu, Nhị thẩm đừng nói lung tung." Đại Nữu giải thích.
"Ta nói lung tung à, cháu dám nói cháu không vụng trộm cho con bé kia ăn à? Riêng ta nhìn thấy thì đã mấy lần rồi, chia nhau ăn, lần nào cháu chẳng vụng trộm để dành cho nó, nếu không ta gọi mẹ ra nói chuyện cho mà xem."
Đại Nữu vừa nghe thấy muốn gọi nãi của nàng ra, hốc mắt đỏ hoe.
Đồ ăn quý như vậy, để cho nãi nàng biết chắc không đánh cho một trận, cha mẹ phỏng chừng cũng bị mắng.
"Nhị tẩu, chuyện của trẻ con cứ để trẻ con giải quyết, đừng dọa Đại Nữu, con bé còn nhỏ, chưa nhận ra ai tốt ai xấu, biết chị vì tốt cho nó thôi; Đại Nữu biết chứ, chị là thím ruột của con bé, sao có thể hại nó?"
Vài câu nói của Hạ Đồng khiến Vương Thúy Nga trong lòng thoải mái, cũng không theo Đại Nữu tiếp tục giằng co, buôn chuyện với Hạ Đồng bóc phốt cả nhà Vương Cửu Muội.
Vừa rồi nữ hài tên Vương Cửu Muội, không sai, nghe đến số chín nhất định có thể nghĩ đến cái gì đó, khỏi phải nghi ngờ, chính là mọi người nghĩ đó, Vương Cửu Muội đứng thứ chín trong nhà, phía trên còn có tám chị gái.
Cha mẹ Vương Cửu Muội là Vương Thiết Ngưu và Cát Hồng Hoa cũng là những nhân vật truyền kỳ trong thôn, cái gọi là truyền kỳ là "Truyền kỳ lười biếng".
Vương Thiết Ngưu có người vợ đầu, sinh ba cô con gái rồi bệnh qua đời, vài năm sau dùng tiền sính lễ gả hai con gái lớn lấy người vợ thứ hai, mấy năm sau lại liên tục sinh bốn cô con gái, trong đó có một cặp song sinh.
Vương Thiết Ngưu từng bị người trong thôn chế nhạo, nói là tuyệt tự, số mệnh không có con trai, nào ai như nhà hắn sinh liên tiếp bảy cô con gái, Vương Thiết Ngưu không cam lòng, quyết định phải sinh con trai để cho những kẻ cười nhạo ông phải nhìn.
Người vợ thứ hai của Vương Thiết Ngưu một ngày trượt chân rơi xuống sông chết đuối, người trong thôn đều nói Vương Thiết Ngưu số mệnh quá cứng, khắc chết cả hai người vợ, lúc này Vương Thiết Ngưu đang tuổi trung niên, ngày tháng tiếp theo vẫn phải sống, vẫn phải cưới vợ.
Một hôm Vương Thiết Ngưu đi xem bói trên đường, thầy bói nói Vương Thiết Ngưu trong mệnh có con, phải cưới một người đàn bà số cứng rắn, thì sẽ có con trai, việc này một lần nữa thắp lại hy vọng cho Vương Thiết Ngưu, qua người giới thiệu, ông cưới Cát Hồng Hoa, người đã chết ba đời chồng.
Cát Hồng Hoa trong mười năm lấy ba đời chồng, đều trước sau qua đời, con cái một mống cũng không sống sót, sau khi người chồng thứ ba chết thì bị nhà chồng đuổi về nhà mẹ đẻ, mang tiếng khắc chồng khắc con lại ham ăn biếng làm nên không ai dám cưới.
Ở nhà mẹ đẻ đợi ba năm, bị anh chị dâu ghét bỏ, mặc kệ họ nói gì, lười vẫn cứ lười, sau cùng Cát Hồng Hoa nhờ người giới thiệu gả cho Vương Thiết Ngưu với giá sính lễ cao ngất, nhìn thấy sính lễ anh chị dâu nheo mắt cười, vui vẻ đưa bà Phật lớn Cát Hồng Hoa này đi gả.
Cát Hồng Hoa ở nhà Vương Thiết Ngưu trong mười năm sinh hai cô con gái là Vương Bát Muội và Vương Cửu Muội, sau khi sinh Vương Cửu Muội thì trong bụng không có động tĩnh gì nữa.
Vương Thiết Ngưu lại một lần nữa trở thành đề tài câu chuyện trà dư tửu hậu của dân làng, Vương Thiết Ngưu nhìn Cát Hồng Hoa sinh ra hai cô con gái, triệt để tắt ngấm ý định sinh con trai, chạy đến đánh cho thầy bói xem mệnh một trận, nói là đồ lừa đảo.
Không ngờ hai năm sau Cát Hồng Hoa muộn còn có con, ở tuổi 49 sinh ra con trai út, Vương Thiết Ngưu ở tuổi 55, tuổi làm ông nội cuối cùng cũng có được đứa con trai lúc về già, đặt tên Tiểu Bảo, Vương Tiểu Bảo, hai vợ chồng coi Vương Tiểu Bảo là bảo bối tròng mắt.
Hạ Đồng nghe được câu chuyện của cả nhà này, quả thực chấn kinh cằm.
So với mấy chuyện dân gian còn khúc chiết hơn nhiều, phập phồng lên xuống.
"Tứ đệ muội, giờ cô mới biết vì sao tôi không ưa con bé đó rồi đấy, cái nhà Vương kia ham ăn biếng làm vậy, bà vợ già đó thì nuôi dạy ra được đứa con gái nào tốt, Vương Bát Muội Vương Cửu Muội hai chị em một đứa còn sắc sảo hơn một đứa. Mấy cô con gái trước Vương Thiết Ngưu sinh ra đứa nào cũng gả dở, có đứa gả què chân có đứa gả cho thằng cờ bạc ốm yếu, chỉ cần có sính lễ là gả."
"Vậy Vương Thiết Ngưu mặc kệ sao, việc hôn sự của con gái tùy tiện cho Cát Hồng Hoa an bài?" Hạ Đồng hỏi.
"Quản gì chứ, đến vợ hắn còn là bán con gái lấy sính lễ cưới, trong lòng hắn chỉ có Vương Tiểu Bảo đứa con trai lúc về già đó thôi, năm ngoái bà vợ già đó còn chạy đến nhà chồng Vương Tứ Muội đòi tiền, Tứ Muội bị làm cho nhảy sông, may mắn được người cứu sống." Vương Thúy Nga nói xong chuyện bát quái, cảm thấy mình khô miệng rát lưỡi, lắc mông đi xuống bếp tìm nước uống...
Bạn cần đăng nhập để bình luận