Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 460: Ấm áp gởi thư (length: 7448)

Ăn xong cơm tối, Triệu t·h·iến t·h·iến lại xem Tiểu Hồng vẽ một hồi tranh.
Nàng nhìn Tiểu Hồng vẽ tranh rồi nói: "Tiểu Hồng, ngươi theo Tiểu Hạ thật sự là không tệ, nàng còn dạy ngươi vẽ tranh, ngươi phải học thật tốt, đem bản lĩnh của nàng đều học được, nàng chính là một đại tài nữ, học được bản lĩnh của nàng đến nơi nào cũng không sợ."
Tiểu Hồng liền vội vàng gật đầu, "Ta biết, ta biết Hạ tỷ rất lợi h·ạ·i nàng vẫn là tấm gương của ta."
"Như thế, Hạ tỷ của ngươi chính là một thân tài nghệ, nhớ ngày đó, nàng ở trước mặt ta ba hai cái vẽ xong mấy tấm đồ kiểu dáng xinh đẹp, ta cũng bị kinh ngạc đến ngây người, cảm thấy người phụ nữ này sao mà lợi h·ạ·i như vậy?"
Hạ Đồng ở một bên nghe được, cười nói: "Ngươi bớt thổi p·h·ồ·n·g ta, Tiểu Hồng t·h·í·c·h vẽ, ta chỉ là dạy một chút cho nàng thôi, nàng ở nhà một mình cũng có thể g·i·ế·t thời gian."
"Ta nào có thổi p·h·ồ·n·g, chẳng lẽ ngươi không lợi h·ạ·i sao?"
Hạ Đồng vỗ n·g·ự·c nhướng mày nói: "Lợi h·ạ·i a! Ta vẫn luôn rất lợi h·ạ·i a!"
"Ngươi xem chính ngươi cũng không khiêm tốn."
"Không phải ngươi vẫn luôn đang tâng bốc ta sao? Ta việc gì phải khiêm tốn."
Triệu t·h·iến t·h·iến khoát tay, "Thôi thôi, không th·e·o ngươi múa mép khua môi, ta không phải đối thủ của ngươi."
Hạ Đồng p·h·á lên cười, cảm thấy cùng Triệu t·h·iến t·h·iến đấu võ mồm cũng rất có ý tứ.
Thời gian không còn sớm, Triệu t·h·iến t·h·iến đứng dậy cáo từ, Hạ Đồng cùng Tiểu Hồng đưa nàng ra ngoài cửa.
Buổi tối trước khi ngủ, Hạ Đồng cứ th·e·o lẽ thường trò chuyện với hài t·ử rồi mới chìm vào giấc ngủ.
Ngày thứ hai, Hạ Đồng ngủ một giấc thẳng đến sáng bảnh mắt.
Ngày nghỉ rất thong dong tự tại, nàng cùng Tiểu Hồng cũng không có việc gì phải làm, nàng ở một bên vẽ đồ kiểu dáng, Tiểu Hồng ở một bên luyện vẽ.
Sau khi nghỉ trưa, Tiểu Hồng cầm mấy bộ quần áo nhỏ của hài nhi đưa cho Hạ Đồng.
Nàng hưng phấn nói: "Hạ tỷ, đây là quần áo ta thường làm cho Bảo Bảo, ngươi xem thử xem thế nào?"
Hạ Đồng nhận quần áo, rất là t·h·í·c·h, quần áo đều làm bằng vải bông, thoáng khí hút mồ hôi, kiểu dáng đặc biệt đáng yêu, tr·ê·n mặt Tiểu Hồng còn thêu hình cá vàng, đặc biệt tinh xảo đáng yêu.
"Tiểu Hồng, ta rất t·h·í·c·h mấy bộ quần áo này, ngươi làm thật tốt, tay thật khéo."
Tiểu Hồng cười đến mắt cong cong "Hiện tại còn chưa biết Bảo Bảo là con trai hay con gái, nếu không ta có thể làm nhiều hơn, có máy may gia gia để lại cho ta, làm quần áo cũng rất thuận t·i·ệ·n ."
"Có chút vải vóc vẫn là vải vụn của k·h·á·c·h trước kia làm quần áo còn thừa, một số nhà có điều kiện không cần đến đồ bỏ đi, ta liền thu gom lại, vải xấu thì ta luyện tay nghề, vải tốt ta đều giữ lại, có thể làm một ít đồ chơi nhỏ."
Hạ Đồng cười nói: "Tiểu Hồng của chúng ta thật biết chăm lo việc nhà nha! Như vậy không lãng phí, rất tốt."
"Hạ tỷ, ngươi có muốn làm quần áo gì không, có thể nói với ta, ta có thể giúp ngươi làm, chỉ cần không phải kiểu dáng đặc t·h·ù, ta đều biết, trước kia ta cũng thường giúp gia gia làm cho k·h·á·c·h."
Hạ Đồng nghĩ nghĩ, nói: "Nghe ngươi nói vậy, ta còn thật sự nghĩ tới, ta còn có rất nhiều vải vóc, vẫn luôn để đó, ta đi tìm xem, ngươi có thể làm chút quần áo."
"Ngươi chờ, ta vào trong tìm xem." Nói xong Hạ Đồng liền tiến vào phòng, lục tìm trong tủ quần áo.
Nàng tìm được kha khá vải vóc trước kia đã sửa sang lại trong không gian, nàng đưa cho Tiểu Hồng.
"Tiểu Hồng, ngươi xem số vải này có thể làm được gì, hiện tại ta bụng lớn, quần áo đẹp cũng không mặc được, ngươi làm cho ta hai bộ váy bầu mỏng một chút là được rồi, còn lại ngươi xem có t·h·í·c·h thì làm mấy bộ quần áo đẹp cho mình."
"Ngươi bây giờ còn trẻ, là lúc t·h·í·c·h chưng diện, mặc đẹp một chút, người cũng tinh thần hơn."
Tiểu Hồng giòn tan đáp: "Vâng, cảm ơn Hạ tỷ, ta sẽ làm cho ngươi hai bộ váy mát mẻ, vải này nhiều như vậy, ta cũng không dùng hết, có chút đợi ngươi sinh Bảo Bảo xong, ta lại làm cho ngươi."
Hạ Đồng xoa đầu Tiểu Hồng, "Con bé này, thật là hiểu chuyện khiến người thương."
Lúc xế chiều, Tào Tú tới nhà, nàng mang cho Hạ Đồng một phong thư.
"Đồng tỷ, ta ghé thăm ngươi một chút, sẵn tiện mang phong thư này cho ngươi, chắc thư này đã để ở hộp thư lâu lắm rồi, lúc ta đi thăm người thân thì thấy, chắc cũng hơn nửa tháng rồi! Ngươi vẫn luôn chưa về lấy, ta sợ là thư quan trọng gì nên mang đến cho ngươi."
Hạ Đồng nhìn thoáng qua phong thư, là thư từ lão gia gửi đến, phía tr·ê·n có ghi tên Đại Nữu, xem ra là Đại Nữu viết thư cho nàng, địa chỉ gửi thư vẫn là địa chỉ cũ.
Hạ Đồng cảm ơn rồi nói: "Cảm ơn quá, bên kia ta hầu như không qua đó, người nhà cũng không biết ta chuyển nhà, nên vẫn gửi địa chỉ cũ, nếu không có ngươi mang đến, không biết đến khi nào ta mới thấy được thư."
Tào Tú tươi cười, "Không cần cảm ơn, ta vừa từ n·ô·ng thôn trở về không lâu, nên qua xem một chút."
"Đồng tỷ, ngươi xem thư trước đi, đừng có chuyện gì gấp."
"Ừm." Hạ Đồng mở thư ra xem.
Chữ viết vừa nhìn chính là Chu Diệp, hẳn là Đại Nữu nói, Chu Diệp viết thay.
"Tứ thẩm, ta là Đại Nữu, lần trước người nói cho ta với ca ca nghỉ hè đi Kinh Đô thăm người, ca ca đã tốt nghiệp, hắn có thời gian, ta muốn cùng anh ấy đi Kinh Đô thăm người có được không?
Người không cần lo lắng cho nhà, nhà mình hiện tại mọi thứ đều rất tốt, gia gia khỏe mạnh, làm việc nhanh nhẹn, Tam thúc cũng thường về thăm ông, ta cũng thường giúp ông làm một số việc nhà.
Ta rất nhớ người, ta có rất nhiều điều muốn nói với người.
Cha mẹ ta cũng đồng ý cho ta đi, trước đó họ sợ chúng ta làm phiền người, khiến người thêm phiền toái nên không mấy tán thành.
Bụng của người có phải ngày càng lớn không, mẹ ta nói còn hai tháng nữa là người sinh, Tứ thúc lại rất bận, không nhất định có thể ở bên người hầu hạ, bà cũng không tiện lo được, bảo ta qua đó chăm sóc người mấy tháng, giúp người nấu cơm giặt quần áo, chứ người một mình ở bên đó rất khó khăn.
Mẹ ta còn bảo ta suốt ngày lải nhải nhắc tới người, thật ra bà còn lải nhải hơn cả ta, bà luôn sợ người lúc sinh một mình, không có ai bên cạnh, không biết phải làm sao.
Người xem lúc nào thuận t·i·ệ·n, ta và ca ca qua đó, ta hơi nhát gan, nên nhờ ca ca đưa ta đến."
Nội dung thư không nhiều lắm, Hạ Đồng rất nhanh đã xem xong.
Sau khi xem xong nội dung trong thư, trong lòng nàng ấm áp, người nhà Đại tẩu thật tốt, rất nhớ thương nàng.
Nàng nhận được thư này đã hơn nửa tháng, chắc trong nhà đang nóng lòng chờ thư trả lời, viết thư bây giờ quá chậm, nàng quyết định ra bưu điện gửi điện báo trả lời.
Nàng xem xong liền cất thư, bỏ vào túi.
Tào Tú hỏi: "Sao, có việc gấp à?"
Hạ Đồng lắc đầu, "Không có gì gấp lắm, không chậm trễ việc gì, lát nữa ta sẽ gửi điện báo trả lời là được."
"Ừm, vậy thì được."
Hạ Đồng cười nói: "Nếu không phải ngươi mang đến, ta cũng không biết đến khi nào mới có thể đọc được thư này."
Tào Tú mím môi cười một tiếng, "Ta tiện tay thôi."
Hạ Đồng nhìn vẻ mặt nàng có vẻ nặng trĩu tâm sự, nói chuyện cũng ít hơn trước kia rất nhiều, cũng không biết nàng đã xảy ra chuyện gì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận