Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 04: Sinh hoạt hàng ngày (length: 4041)

Hạ Đồng ngủ rất sảng khoái, mở mắt ra thì trời đã sáng hẳn.
Lười biếng duỗi lưng, mới p·h·át hiện bên cạnh đã không có ai, vội vàng bật dậy ngồi nắm lấy áo bông quần bông mặc vào người rồi rời g·i·ư·ờ·n·g, xỏ giày bông vải đi ra khỏi phòng.
"Đại Nữu đi hầm trữ rau lấy hai củ cải trắng!" Lão thái thái ở trong sân lớn tiếng gọi Đại Nữu, Đại Nữu nghe thấy liền nhanh nhẹn dạ một tiếng rồi đi đến hầm trữ rau, sợ chậm trễ sẽ bị mắng.
Lão thái thái nhìn thấy Hạ Đồng, nói: "Lão Tứ trời chưa sáng đã xuất p·h·át, thấy ngươi còn chưa tỉnh, bảo ta không cần đ·á·n·h thức ngươi, tối qua vất vả, hôm nay nghỉ ngơi cho tốt, giữa mùa đông cũng không có việc gì làm".
Hạ Đồng cảm thấy lời của lão thái thái sao mà kỳ cục, nghĩ đến điều gì đó, chẳng lẽ lão thái thái hiểu lầm gì rồi sao?
Khuôn mặt nhỏ đỏ lên, vừa định mở miệng với lão thái thái giải t·h·í·c·h không phải như bà nghĩ, ta với Chu Tấn Bắc chỉ là, chỉ là..., có nói cũng không ai tin họ chỉ thuần đắp chăn nói chuyện phiếm, phỏng chừng lão thái thái cũng sẽ không tin.
Thôi vậy, hiểu lầm thì cứ hiểu lầm đi.
Điểm tâm là một đ·ĩa dưa muối, một chậu nước nấu cải trắng, một chậu cháo loãng đến mức soi được cả mặt người, một chậu bánh bao bột ngô trông c·ứ·n·g đơ.
Theo quy củ nhà Chu, đàn ông trưởng thành được một cái rưỡi bánh bao bột ngô, còn được thêm chút cháo có hạt gạo, những người khác như Đại tẩu, Nhị tẩu, lão thái thái cùng Hạ Đồng mỗi người một cái bánh bao bột ngô, trẻ con nửa cái bánh bao bột ngô, nước cháo thì tùy t·i·ệ·n uống.
Gọi là cháo, nhưng chẳng bằng nói là nước lã.
Cải trắng trong chậu thì được tự do ăn, nhưng trẻ con nhiều, lúc ăn cơm như đ·á·n·h nhau, vội vã cúi đầu húp soạt soạt rồi ăn cơm, chậm chân một chút là không gắp được thức ăn, gắp lần thứ hai là cái chậu thức ăn liền t·r·ố·ng không.
Hạ Đồng cuối cùng đã hiểu vì sao ở cái thời đại này đồ ăn trong nhà đều phải chia phần, nếu không chậm tay là đói bụng ngay.
Ăn những thứ này, Hạ Đồng hoàn toàn không thấy no, cả nhà phỏng chừng cũng chẳng ai no, đều là ăn no bằng nước.
Ngay cả như vậy, điều kiện sinh hoạt của nhà Chu ở cả cái tân n·ô·ng thôn này cũng thuộc hàng có số má, Hạ Đồng không biết nhà khác sống thế nào, chắc cũng chẳng dễ chịu gì.
Nhà Chu một ngày hai bữa cơm, Hạ Đồng tuyệt nhiên không quen, luôn lén lút lấy đồ ăn trong không gian ra ăn, nhìn bọn trẻ con trong nhà thường x·u·y·ê·n kêu đói bụng trong lòng cũng rất áy náy, nghĩ xem có biện p·h·áp nào lấy đồ ăn trong không gian ra cải t·h·iện điều kiện trong nhà một chút.
Cuộc sống ở n·ô·ng thôn tẻ nhạt, cũng không có hoạt động giải trí gì. Mấy ngày nay Hạ Đồng liền cùng Đại Nữu học may vá, c·ắ·t quần áo, cứ du du nhàn nhàn t·r·ải qua ngày.
Đừng thấy Đại Nữu mới 13 tuổi, sang năm mới 14, còn nhỏ tuổi, nhưng lại rất giỏi may vá, dễ dàng c·ắ·t may quần áo, quần áo làm cho mấy đứa em trai được khen là chỉnh tề.
Các loại việc nhà đều làm rất tốt, nghe Đại Nữu kể từ năm 5 tuổi nàng đã phải giúp gia đình tìm rau dại, rửa chén, cho gà ăn, gà trong nhà từ nhỏ đến lớn đều do một tay nàng chăm sóc, 7 tuổi đã bắt đầu giặt quần áo nấu cơm, cùng Đại tẩu học thêu thùa, may vá quần áo rách cho người trong nhà.
Hạ Đồng thật sự xấu hổ, chính mình đừng nói năm 5 tuổi, ngay cả lúc 13 tuổi vẫn còn là một đứa nha đầu ngốc chỉ biết chơi, làm sao được tài giỏi như Đại Nữu.
Hạ Đồng rất hợp với Đại Nữu, rất t·h·í·c·h con bé này, vợ chồng Đại ca giáo dục Đại Nữu rất tốt, áo bông tuy rằng đ·á·n·h từng lớp từng lớp miếng vá, nhưng lại rất sạch sẽ, mỗi ngày đều gọn gàng, rất được người khác yêu mến.
Hạ Đồng cũng lén la lén lút cho Đại Nữu một ít đồ ăn, Đại Nữu rất hiểu chuyện lén lút giữ lại một nửa cho em trai, nha đầu này cứ tưởng Hạ Đồng không p·h·át hiện, thật ra Hạ Đồng đã sớm thấy rồi.
Sống chung một thời gian, Đại Nữu cũng rất t·h·í·c·h người tứ thẩm xinh đẹp dịu dàng này, mấy ngày nay cứ rảnh là chạy sang phòng Hạ Đồng, quan hệ của hai người cũng thân m·ậ·t hơn rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận