Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 480: Đại Nữu hai huynh muội đến (length: 7145)

Kỳ nghỉ của Chu Tấn Bắc cũng sắp kết thúc, Hạ Đồng luôn cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh, thời gian ở bên nhau sao mà ngắn ngủi.
Hạ Đồng ở đơn vị cũng nhận được điện thoại của Đại ca Chu Tấn Đông, nói đã đưa Chu Diệp và Đại Nữu lên xe lửa.
Hai ngày sau vào buổi sáng, Hạ Đồng và Chu Tấn Bắc đi đến trạm xe lửa đón người.
Hạ Đồng vươn cổ trên sân ga lo lắng nhìn quanh, "Sao vẫn chưa thấy bóng dáng của bọn họ?"
Chu Tấn Bắc ôm chặt nàng, nhà ga người đến người đi, nàng bụng lớn, hắn sợ người đi đường va chạm phải nàng.
"Đừng nóng vội, lát nữa sẽ ra thôi, hiện tại người đông, cũng phải từng đợt từng đợt đi ra."
"Đã bảo ngươi đừng theo tới, ngươi không nghe, ở nhà chờ cho khỏe, người ta đón về là được chứ sao."
Hạ Đồng vừa dùng ánh mắt tìm kiếm trong đám người có thân ảnh quen thuộc hay không, vừa nói: "Như thế không giống nhau, hôm nay ta xin nghỉ phép là để đón bọn họ, nếu không đến đây, việc xin phép của ta sẽ không có ý nghĩa."
"Trước kia ta đã đáp ứng Đại Nữu, nếu nàng đến đây, ta nhất định phải đến nhà ga đón nàng, ta không thể nói mà không giữ lời, ta cũng muốn để nàng lần đầu tiên nhìn thấy ta, để nàng vui vẻ một chút."
Chu Tấn Bắc cười nói: "Đúng là ngươi giữ chữ tín, thảo nào Đại Nữu thích ngươi như vậy."
Hạ Đồng "Vui tươi hớn hở" nở nụ cười, "Đó là đương nhiên, ta đây rất được người khác yêu mến đó, người được người khác yêu mến như vậy là lão bà ngươi, chẳng phải là ngươi đã k·i·ế·m được rồi sao."
"Đúng vậy a! Lấy được ngươi, là ta đã k·i·ế·m được."
Hạ Đồng lại nói: "Đã hơn nửa năm không thấy Đại Nữu, ta cũng rất nhớ nàng, không biết mấy ngày nay ở nhà trôi qua thế nào."
"Không phải nàng viết thư cho ngươi rồi sao? Nói cho ngươi ở nhà mọi chuyện đều tốt mà!"
Hạ Đồng liếc hắn một cái, nói: "Biết gì chứ! Viết thư phần lớn chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện x·ấ·u, người một nhà Đại ca là người như thế nào, ngươi còn không biết sao!"
"Cho dù p·h·át sinh chuyện không tốt, phỏng chừng cũng sẽ không nói, trừ phi nước đến chân mới nhảy, nếu không sẽ không làm phiền người khác, một phong thư viết không được nhiều nội dung, rất nhiều chuyện đều lược bớt."
"Bất quá cũng không sao, chờ nhìn thấy Đại Nữu, ta sẽ cẩn t·h·ậ·n hỏi han tình hình trong nhà."
Chu Tấn Bắc nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng.
Hạ Đồng rốt cuộc thấy được hai bóng người quen thuộc, lôi k·é·o cánh tay Chu Tấn Bắc nói: "Ta thấy rồi, bọn họ ở kia!"
Hạ Đồng hướng phía bọn họ phất phất tay, "Đại Nữu, Tiểu Diệp, chúng ta ở đây."
Như nghe thấy tiếng gọi, Đại Nữu và mọi người quay đầu lại, thấy được bọn họ.
Đại Nữu k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g cũng phất phất tay, "Tứ thúc tứ thẩm, ta ở đây."
Hai bên đều hướng về phía đối phương, Chu Tấn Bắc một đường nâng Hạ Đồng.
Khi hai bên gặp nhau, Đại Nữu k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g ôm lấy Hạ Đồng, "Tứ thẩm, nhìn thấy ngươi con thật sự rất vui đó! Nhà ga Kinh Đô lớn quá! So với huyện thành ở quê còn lớn hơn nhiều, lúc mới ra tới con còn tưởng bị lạc mất, vẫn là ca con kéo con đi theo."
Hạ Đồng đ·á·n·h giá Đại Nữu, thấy so với năm ngoái gầy đi không ít, thân thể vẫn khỏe mạnh, nhưng t·h·ị·t tr·ê·n mặt ít đi nhiều, ngũ quan cũng rõ ràng hơn.
Nàng nắm tay Đại Nữu, cười nói: "Đến là tốt rồi; dọc đường vất vả rồi."
"Không vất vả, con thấy dọc đường thú vị lắm ạ! Con còn lần đầu tiên đi xa nhà, con ở tr·ê·n xe lửa hưng phấn không ngủ được luôn đó ạ?"
Chu Tấn Bắc nhìn Đại Nữu phấn khởi, nói: "Được rồi, nhà ga đông người, có gì về nhà nói."
Đại Nữu lúc này mới chú ý tới Chu Tấn Bắc, giòn tan hô một tiếng, "Tứ thúc."
"Con nha đầu này, bây giờ mới nhớ tới ta hả!"
Đại Nữu ngượng ngùng gãi đầu một cái, "Hắc hắc, con vui quá, không cố ý lơ ngươi đâu."
Đứng ở sau lưng Đại Nữu, Chu Diệp chờ Đại Nữu nói xong, lúc này mới chào hỏi, kêu một tiếng, "Tứ thúc, tứ thẩm."
Chu Tấn Bắc khẽ gật đầu, một tay tiếp lấy mấy cái túi lớn trong tay hắn, giúp hắn giảm bớt gánh nặng.
Hạ Đồng cũng cười nói: "Tiểu Diệp cao lớn hơn nhiều, gần bằng Tứ thúc của con rồi, ba mẹ con ở nhà cho con ăn gì mà lớn nhanh vậy."
"Còn kém Tứ thúc nhiều ạ." Chu Diệp là người hướng nội, không hoạt bát như Đại Nữu, ít nói, t·r·ả lời tương đối ngắn gọn.
Nhìn tr·ê·n mặt hắn rất vui, nhưng không biểu hiện ra ngoài như Đại Nữu.
Đại Nữu chen miệng vào nói: "Ba mẹ con không cho ca con ăn gì đâu, bọn con ăn giống nhau mà, bất quá ca con đặc biệt háu ăn, lượng cơm ăn nhiều lắm, một bữa ca con ăn bằng ba con ăn."
Chu Diệp có chút x·ấ·u hổ, khẽ nói: "Đại Nữu, muội đừng nói mấy chuyện này."
Đại Nữu "Vui tươi hớn hở" làm mặt quỷ với hắn.
Hạ Đồng cũng không nhịn được bật cười, nha đầu này, hoạt bát hơn nhiều.
Đoàn người ra khỏi nhà ga, Chu Tấn Bắc gọi một chiếc xe ba gác, đem hành lý chuyển lên, mấy người cùng ngồi lên xe.
Dọc th·e·o đường đi, Đại Nữu đối với mọi thứ xung quanh đều rất tò mò, không ngừng ngoái đầu nhìn xung quanh.
Chu Diệp nhìn xung quanh, đôi mắt cũng ánh lên vẻ thích thú, xem ra cũng rất tò mò.
Ngồi tr·ê·n xe ba gác, Đại Nữu k·é·o tay áo Hạ Đồng nói: "Tứ thẩm, từ trước đến giờ con chưa từng nghĩ có một ngày con có thể đến Kinh Đô, khi con tới, trong thôn nhiều người ghen tị với con lắm đó ạ?"
"Nói con có phúc khí, ngay cả Kinh Đô cũng được đi, còn nói chờ con trở về, bảo con kể hết phong tục tập quán của người Kinh Đô cho họ nghe."
Hạ Đồng xoa đầu nàng, "Vậy các cháu nghỉ ngơi khỏe rồi Tứ thẩm đưa các cháu đi dạo Kinh Đô, chơi vui và ăn ngon."
"Dạ dạ, cảm ơn tứ thẩm."
"Nhà Tứ thẩm có một cô em gái tuổi không sai biệt nhiều với cháu, nhỏ hơn cháu hai tuổi, người tốt lắm, đến lúc đó hai đứa có bạn có thể làm tỷ muội."
Đại Nữu mở to đôi mắt sáng long lanh hỏi: "Thật ạ? Cô bé là người nhà tứ thẩm ạ?"
"Ừ, đúng vậy; là ta quen một cô em gái, nó không có người thân, bây giờ đang ở cùng ta."
Đại Nữu cau mày nói: "Không có người thân ạ? Vậy cô bé đáng thương quá! Con nhất định sẽ đối xử tốt với cô bé."
Hạ Đồng nhìn khuôn mặt ngây thơ của Đại Nữu, không khỏi mỉm cười nhẹ gật đầu.
"Tứ thẩm, thời gian trôi nhanh quá! Bụng của ngươi tròn trịa chẳng mấy chốc sẽ sinh em bé rồi."
Hạ Đồng cười nói: "Đúng vậy a! Chẳng mấy chốc sẽ sinh em bé."
"Mẹ con nói bụng lớn sẽ rất vất vả, ngươi mang cái bụng to có mệt không?"
"Cũng được, quen rồi cũng không thấy mệt, bất quá có thể kiên trì."
"Tứ thẩm, ngươi cảm thấy trong bụng là con trai hay con gái?"
"Ta không biết, vậy Đại Nữu cháu hy vọng Tứ thẩm sinh con trai hay con gái?"
"Đều được ạ, em trai hoặc em gái con đều rất thích, con sẽ chăm sóc chúng, dẫn chúng đi chơi."
"..."
Dọc th·e·o đường đi Đại Nữu nói không ngớt lời, bất tri bất giác xe ba gác đã đến trước cửa nhà.
Chu Tấn Bắc đem hành lý mang xuống, trả tiền xe, Hạ Đồng mở cửa chính của sân, chào hỏi bọn họ đi vào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận