Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 404: Ký hợp đồng (length: 7354)

Hạ Đồng đạp xe đến xưởng quần áo, bác gác cổng đã gặp nàng, nghe nói nàng đến tìm trợ lý Lương, rất nhanh cho nàng vào.
Hạ Đồng tìm được Lương Cùng trong văn phòng, Lương Cùng cười đón nàng vào.
"Ngươi ngồi trước, xem qua hợp đồng đi."
Hạ Đồng cẩn thận xem hợp đồng trong tay, các điều khoản rất công bằng, Hạ Đồng không có ý kiến gì, lấy tiền mình mang đến ra.
Lương Cùng vừa thấy, "Thật không ít đó? Đồng chí Hạ, ngươi đúng là rất giàu có."
Hạ Đồng cười, "Không có chút thực lực, sao dám để ông Chương dẫn ta đi!"
Lương Cùng nghe xong liền cười đứng lên, thu hợp đồng trên bàn vào.
"Bây giờ ngươi đã là tiểu lão bản của xưởng quần áo chúng ta rồi."
Hạ Đồng nói: "Ta chỉ ném có chút tiền đó thôi, so với ông Chương còn kém xa, anh gọi tôi tiểu lão bản, tôi ngại lắm."
Lương Cùng nói: "Thì là tiểu lão bản đó! Cô cứ chờ xem! Ông Chương có con mắt đầu tư lắm, đi theo ổng có thịt ăn."
"Để mai ông Chương đến, tôi đưa hợp đồng cô ký cho ổng xem qua."
Hạ Đồng gật đầu, "Được."
"Ông Chương nói, nếu cô muốn tham quan xưởng quần áo cũng được, dù sao cô cũng ném tiền vào, cũng phải xem quy mô nhà máy."
Hạ Đồng hỏi: "Tôi có thể tham quan sao?"
"Được chứ, ông Chương đã dặn rồi."
"Vậy được, vậy phiền anh dẫn tôi đi xem với, tôi cũng tò mò."
"Mời" Lương Cùng dẫn Hạ Đồng đi xem xét mấy phân xưởng của xưởng quần áo.
"Xưởng quần áo này lớn thật, nhiều phân xưởng ghê."
"Đúng vậy! Đồng chí Tiểu Hạ, cô đừng xem đây là phân xưởng chúng tôi, nhưng quy mô lớn lắm đó, chỉ nhỏ hơn xưởng quần áo quốc doanh một chút thôi. Cô biết đấy, ở đây, không nên quá nổi bật, nếu không phiền phức lắm."
"Nhưng xưởng này k·i·ế·m tiền đó! Từ khi năm ngoái cô t·h·iết kế đám kiểu dáng đó, đơn đặt hàng cứ ào ào tới không cản được, bây giờ có tiếng lắm trong giới quần áo."
"Tiểu Hạ giỏi thật, t·h·iết kế được nhiều quần áo đẹp thế."
Hạ Đồng "Hắc hắc" cười, "Cũng tàm tạm thôi! Đ·á·n·h bậy đ·á·n·h bạ, tôi cũng không ngờ lại hot đến vậy."
Hạ Đồng xem mấy phân xưởng, công nhân bên trong đang bận rộn đạp máy may, tiếng máy may "Kẽo kẹt kẽo kẹt" vang lên.
Hạ Đồng nói: "Quản lý một cái xưởng quần áo cũng đâu dễ, đầu tư lớn lắm nhỉ! Mấy cái máy may này thôi cũng tốn bộn tiền rồi."
Lương Cùng cười nói: "Đầu tư không nhỏ, nhưng nhà máy này trước là của quốc doanh làm không n·ổi nữa, ông Chương mới tiếp nh·ậ·n lại, tốn cũng bộn tiền, nhưng so với tự mua cũng t·i·ệ·n nghi hơn nhiều."
"t·h·iết bị là chuyện nhỏ, có tiền là được, nhưng cái nhà máy này đâu phải ai cũng quản được." Lương Cùng chỉ lên đầu nói: "Phải có người đỡ đầu mới được."
Hạ Đồng ngầm hiểu gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.
Tham quan xong một vòng, Hạ Đồng chuẩn bị cáo từ, không nên làm trễ thời gian của người khác.
Lương Cùng nói: "Đồng chí Hạ, cho tôi xin số của cô, để có gì chúng tôi liên lạc cho tiện."
"Nhà tôi không có điện thoại, tôi cho anh số cơ quan, trừ ngày nghỉ ra thì lúc nào cũng tìm được tôi."
Hạ Đồng viết số cơ quan mình lên giấy, đưa cho Lương Cùng.
Ra khỏi xưởng quần áo, Hạ Đồng đạp xe về nhà.
Về đến nhà, Hạ Đồng nằm lên sô pha nghỉ ngơi, cảm giác cuối tuần này mình đã làm được một việc lớn, thú vị thật.
Mình với cái ông Chương Hoài Tiên kia mới gặp lần đầu, mình đã tin ổng, còn lấy cả tiền cực khổ k·i·ế·m từ chợ đen ra đầu tư, cũng gan thật.
Ai bảo cái ông Chương Hoài Tiên kia có cái khí chất khiến người ta tin phục chứ?
Mấy ngày sau đó, Hạ Đồng vẫn bận rộn ở cơ quan như thường.
Mạc Gia Cầm cầm bản thảo đã sửa lại đến cho Hạ Đồng xem qua, Hạ Đồng xem xong nhíu mày.
Mạc Gia Cầm nói: "Đây là tôi đã sửa toàn diện rồi, cũng dựa t·h·e·o yêu cầu của cô, vậy đã đủ tiêu chuẩn để xuất bản chưa?"
Hạ Đồng đặt bản thảo xuống, nhìn cô ta nói: "Nếu tôi nói vẫn chưa được, chắc cô lại cho là tôi nhằm vào cô, nhưng x·i·n· ·l·ỗ·i, tôi không muốn bản thảo như thế này xuất hiện tr·ê·n báo của tổ tôi."
"Cô sửa theo yêu cầu của tôi thật sao? Tôi thấy chưa chắc đâu! Ý kiến của tôi cô không hề nghe, vẫn làm th·e·o ý mình như vậy không tốt đâu."
Trong mắt Mạc Gia Cầm có chút tức giận, "Cô có ý gì, cô dám nói không phải cô đang làm khó dễ tôi, người khác thì duyệt luôn, còn tôi thì cứ sửa đi sửa lại, cô đừng quá đáng."
"Quá đáng? Cô đang nói chuyện với tôi đó à? Mới thế này mà cô đã chịu không n·ổi, cô x·á·c định còn có thể ở lại tổ của tôi được sao?"
Mạc Gia Cầm c·ắ·n môi, "Tôi không nói với cô nữa, tôi đi tìm người c·ô·ng chính nói chuyện."
Nói xong Mạc Gia Cầm bỏ đi, Hạ Đồng bất đắc dĩ xoa đầu, thật đau đầu.
Phương Phương thấy vậy, cười nói: "Không ngờ cô ta cũng đanh đá đấy? Cô ta mà vào tổ của cô thì cô mệt đấy!"
Hạ Đồng bất đắc dĩ cười, "Bình thường thì không sao, mỗi tội không nghe ý kiến, viết bản thảo cũng không được tốt lắm, không hợp với nội dung bên trong, góp ý thì lại tự ái, khó trị."
"Vậy cô cứ kệ cô ta, cứ cho qua bản thảo đi, đến khi có kết quả rồi cô ta sẽ biết sai thôi."
Hạ Đồng nói: "Đây chẳng phải là lấy tiền của cơ quan ra thử nghiệm sao? Với lại không có trách nhiệm với các thành viên khác trong tổ, sẽ liên lụy mọi người."
Phương Phương vỗ vai Hạ Đồng, "Cô nghĩ nhiều quá rồi đó, có gì phải lo chứ? Chỉ có kết quả mới khiến cô ta tâm phục khẩu phục thôi. Nếu là tôi, tôi chẳng quản nhiều vậy đâu? Chỉ cần trị được cô ta là được."
Hạ Đồng cười, không nói gì thêm, cũng không kể thêm với Phương Phương, nàng rất bận, còn nhiều việc phải làm.
Hạ Đồng vẫn cúi đầu bận rộn, đến xế chiều, khi nàng đang cùng Hứa Mạn thảo luận c·ô·ng tác, có một đồng nghiệp đến nhắn, nói chủ nhiệm Kim tìm nàng, bảo nàng đến văn phòng của ông ấy một chuyến.
Hạ Đồng cũng không biết chủ nhiệm Kim tìm mình làm gì, lãnh đạo gọi, không thể không đi, nàng thu dọn bàn làm việc của mình, rồi chuẩn bị đi qua.
Khi nàng đi ngang qua bàn làm việc của Mạc Gia Cầm, hai người chạm mắt, Mạc Gia Cầm đắc ý nhìn nàng một cái, trong ánh mắt đó Hạ Đồng thấy sự khiêu khích.
Thật là khó hiểu, Hạ Đồng lười nghĩ, không th·e·o nàng tính toán, tr·ê·n thế giới này người não tàn nhiều lắm, tính hết thì tính sao cho xuể?
Nàng thu lại ánh mắt của mình, càng để ý người khác lại càng đắc ý, nàng nhìn thẳng ra cửa, đi đến văn phòng của chủ nhiệm Kim, tr·ê·n đường gặp mấy đồng nghiệp còn cười chào hỏi nàng, vì nàng đối xử ôn hòa với mọi người, nên quan hệ ở cơ quan cũng rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận