Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 496: Đại Nữu thân cận một hai sự (length: 7340)

Lúc ăn cơm tối, Hạ Đồng ăn có chút ít.
Đại Nữu hỏi: "Tứ thẩm, có phải ngươi luyến tiếc Tứ thúc không? Hắn rất nhanh sẽ trở về thôi, ngươi đừng khổ sở."
Hạ Đồng lắc đầu, "Ta không khổ sở, hắn thường xuyên rời xa ta, ta quen rồi, ta cũng không phải thân thể không khỏe, các ngươi đừng lo lắng."
"Ừm, vậy tứ thẩm, ngươi đừng lo Tứ thúc. Cha ta nói, Tứ thúc lợi hại lắm, hắn làm lính nhiều năm như vậy, toàn bằng chính mình, ở trong bộ đội làm quan quân, vẫn luôn trợ cấp trong nhà, còn có thể đi Kinh Đô tiến tu, là người rất ưu tú."
"Ta cũng cảm thấy Tứ thúc rất ưu tú, người vừa cao, vừa đẹp trai, lại rất có khí khái nam nhi, đối tứ thẩm ngươi lại tốt; ngươi nói gì hắn đều làm theo, chưa từng cùng ngươi cãi nhau, sau này ta cũng phải tìm một người đàn ông tốt như Tứ thúc để làm chồng."
Hạ Đồng vốn tâm tình có chút không tốt, nhưng bị nàng nói làm cho bật cười.
"Không ngờ Đại Nữu nhà ta lại có lý tưởng như vậy! Vậy ngươi phải mở to mắt ra mà tìm, tìm một người giống Tứ thúc ngươi ấy."
Hạ Đồng cảm thấy Đại Nữu còn rất tinh mắt nha, Chu Tấn Bắc đúng là không sai, cho dù không phải là chồng nàng, mà là một người qua đường Giáp người qua đường Ất, ở chung lâu cũng có thể nhận ra ở hắn không ít ưu điểm.
Trừ việc cho nàng quá ít thời gian bên cạnh, còn lại, trên người hắn thật đáng để những người đàn ông khác học tập.
Đại Nữu nói: "Nhưng mà một người vừa tốt vừa ưu tú như Tứ thúc nhà ta, trong thôn thật sự là hiếm có, không chỉ thôn mình, mấy thôn khác cũng chẳng thấy ai ưu tú bằng."
"Chỉ riêng chiều cao thôi, nhiều người không với tới được rồi, khối người to con mà lùn tịt."
"Mẹ ta còn hay mắng ta kén chọn, đâu phải tại ta, bọn họ một đám lớn xác mà như gà con, nhìn chẳng có chút sức lực nào."
"Lớn lên đẹp trai thì được ích gì, sống lại chẳng làm nên trò trống gì, chẳng lẽ lại để ta nuôi chắc! Ta thích người giỏi giang."
Hạ Đồng cảm thấy nha đầu Đại Nữu vẫn rất thú vị.
Nói: "Xem ra con bé không ít xem mắt rồi nhỉ! Gặp không ít thanh niên trai trẻ ấy hả? Kể ta nghe chút đi!"
Đại Nữu thở dài, "Thật ra cũng xem không ít rồi, có điều không phải hai người gặp mặt, là mấy thím lén lút gọi ta ra xem trộm, bọn họ cũng xem ta cũng chỉ là nhìn trộm ngoài mặt."
"Từ năm ngoái, trong thôn có khối thím tới thu xếp cho ta rồi."
Hạ Đồng hỏi: "Năm ngoái ngươi mới mười sáu thôi chứ gì! Còn bé quá mà! Ba mẹ ngươi cũng chịu?"
"Chứ còn sao nữa, ta cũng thấy mình còn trẻ lắm, cơ mà mấy thím ấy bảo ta giỏi giang, cứ nhất định muốn kiếm cho ta một nhà khá giả, có thể sống sung sướng, chạy đôn chạy đáo thu xếp cho ta, nhiệt tình quá nên ba mẹ ta cũng chẳng biết làm sao, cô biết đấy ba mẹ ta là người thật thà, có từ chối ai đâu."
"Mẹ ta bị các thím thuyết phục luôn rồi, bảo con gái nên tìm sớm thì hơn, xem nhiều cũng có cái để chọn, lại còn có thể lựa tới lựa lui."
Hạ Đồng hiếu kỳ hỏi: "Vậy từ năm ngoái đến giờ, không có ai lọt nổi vào mắt xanh của con à?"
Đại Nữu đáp: "Không phải là không ưng ai mà là như này, có người thì ta ưng mà họ chê ta, chê ta không xinh, người to lớn, ai ưng ta thì ta lại không ưng người ta, cứ thế qua đi qua lại nên thành ra thế."
"Chuyện này làm mẹ ta cuống hết cả lên, như thể không ai thèm lấy tôi đến nơi."
Hạ Đồng nhéo nhéo má Đại Nữu, cười nói: "Đại Nữu nhà ta sao lại ế được chứ? Con còn chưa tới tuổi mà, còn bé, cứ chơi thêm mấy năm nữa đi, cái thời con gái là thoải mái nhất đời người đấy."
"Ai mà chê Đại Nữu nhà ta là mắt họ có vấn đề rồi, dung mạo con có xấu đâu, ta thấy còn đáng yêu ấy chứ, sau này con sẽ gặp được một người rất thích con, con cũng rất thích người ta, nên đừng sốt ruột."
"Có khi điều tốt đẹp nhất còn chưa tới đâu, vẫn còn ở phía sau kia kìa?"
Đại Nữu cười toe toét, "Tứ thẩm, nghe cô nói vậy, con thấy tự tin hẳn lên, con vốn đâu có vội gì đâu, con mới từng này tuổi mà! Tại mấy bà thím bà bác cả đấy, cứ làm như con già lắm rồi không bằng."
Hai người vui vẻ trò chuyện, chút cảm xúc không vui vì Chu Tấn Bắc rời đi của Hạ Đồng cũng bay biến đâu mất.
Sau khi Chu Tấn Bắc đi, mấy ngày liên tục, Hạ Đồng sinh hoạt đã khôi phục như thường, đi làm rồi tan tầm, trong nhà có ba đứa con nhỏ, cũng không cần lo lắng gì.
Một ngày tan tầm về, mở cửa sân ra, liền thấy một người quen.
Hạ Đồng nhìn nàng, cười hỏi: "Trợ lý Lương, sao cô lại tới đây, ít khách quá à! Tối nay ăn cơm ở nhà ta đi!"
Lương cùng đẩy mắt kính gọng vàng trên mũi, cười từ chối: "Không cần đâu, ta đến là để nói chuyện với cô thôi, lát nữa ta còn phải về nhà, nhà cũng có việc."
"Được rồi, cô nói đi! Tôi rót cho cô ít nước trà nhé!"
"Không cần đâu, vừa rồi vị tiểu cô nương kia đã rót nước trà cho ta rồi, ta uống rồi."
Tiểu Hồng đi tới, "Chị Hạ, vị anh trai này đã đợi chị nãy giờ rồi, uống hết hai ly nước trà đó."
"Thật hả? Xem ra trợ lý Lương có chuyện quan trọng cần tìm ta đây!"
Lương cùng cười đáp: "Đúng là có chuyện quan trọng, là xưởng mới của chúng ta sắp khai trương, tiên sinh Chương bảo ta qua báo cho cô một tiếng, bảo cô hôm đó qua xem, cô cũng là một trong các lão bản mà, cần có mặt."
"Nhanh vậy sao! Trợ lý Lương quả nhiên là cánh tay đắc lực của tiên sinh Chương, xưởng nhanh thế đã khai trương."
Lương cùng nói: "Cũng là do gặp may, vớ được một đám máy may cũ tốt, chúng ta vốn đã có vài xưởng quần áo rồi, quy trình đều nắm rõ, mở rộng quy mô cũng dễ."
"Kỳ thực mấy hôm trước làm xong cả rồi, chỉ là tiên sinh Chương vẫn ở ngoài chưa về, nên mới kéo dài một chút, vì có vài khách hàng là vì nể mặt ông ấy mà đến."
Hạ Đồng gật đầu, ra vẻ hiểu rõ, Chương Hoài Tiên là một đại lão bản, nịnh hót ông ta không thiếu, người cầu ông ta làm việc hoặc muốn hợp tác chắc cũng không ít.
Khai trương chỉ là cái cớ, các ông chủ mượn cơ hội để gặp Chương Hoài Tiên, muốn bàn chuyện làm ăn mới là thật.
"Vậy hôm khai trương, ta sẽ chuẩn bị một chút, đến lúc qua đó."
"Chủ nhật này."
"Thế là ba ngày nữa, nhanh quá."
Lương cùng gật đầu, "Đúng vậy, dạo này ta cũng bận, không đến báo trước được, xin lỗi."
"Không sao đâu, ta hiểu mà, đến lúc ta sẽ đến đúng giờ, cô vất vả rồi, công việc này còn vất vả hơn, tan làm rồi, còn phải chạy ngược chạy xuôi."
Lương cùng cười nói: "Biết sao được, ăn lộc của vua, phải lo cho vua, xử lý việc vua giao."
Hạ Đồng "ha ha" cười, "Trợ lý Lương, cô đúng là thú vị, lôi cả cổ văn ra."
Lương cùng ngượng ngùng gãi đầu, "Ta không có ý gì khác, chỉ là buột miệng nói vậy thôi."
"Hiểu hiểu."
"Vậy tôi về trước, chúng ta gặp lại ở buổi khai trương."
Hạ Đồng gật đầu, "Ừm, nếu trong nhà có việc thì cô về sớm nhé."
Hạ Đồng tiễn hắn ra cửa, sau đó trở vào sân...
Bạn cần đăng nhập để bình luận