Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 499: Tào Tú thuê phòng (length: 7249)

Liên tục đi làm mấy ngày, cuối cùng đã tới thứ bảy, Hạ Đồng rốt cuộc ngủ một giấc thật đã, một giấc ngủ thẳng đến tự nhiên tỉnh giấc.
Ban ngày nàng nhàn nhã đọc sách, vốn cũng không có bao nhiêu việc nhà cũng bị Đại Nữu cùng Tiểu Hồng giành làm hết, cho nên nàng không có chuyện gì.
Lúc xế chiều, Hạ Đồng ở trong phòng khóa cửa lại, tiến vào không gian, ở trong kho hàng sửa sang lại hai rương đồ trang điểm.
Nàng suy nghĩ nhiều lần, vẫn cảm thấy có thêm một chút tương đối tốt; nàng vẫn là muốn kiếm thêm tiền, sau này đầu tư cái gì cũng tương đối dễ dàng.
Kiến thức qua Chương Hoài Tiên lợi h·ạ·i, nàng liền luôn muốn phải làm gì đó, có tiền trong tay an tâm một ít.
Làm xong hết, nàng ở trong không gian chờ lâu một hồi, dù sao chưa đến giờ cơm, Tiểu Hồng các nàng cũng sẽ không vào phòng gọi nàng, nàng có đầy đủ thời gian ở trong không gian làm gì thì làm.
Nàng ở trong không gian hóng mát ăn quà vặt, n·g·ư·ợ·c lại rất tiêu sái, trong nhà người ở nhiều, nàng vào không gian số lần liền ít đi cũng có đoạn thời gian không có ăn linh thực trong không gian, n·g·ư·ợ·c lại rất thèm.
Nàng mở mấy túi đồ ăn vặt ra ăn, ăn no lúc này mới ra khỏi không gian.
Đã ăn cơm trưa, nàng nghỉ ngơi một hồi, vừa tỉnh liền nghe được Tiểu Hồng đang gõ cửa phòng nàng.
Nàng mở cửa phòng, "Làm sao vậy, Tiểu Hồng."
"Hạ tỷ, có người tìm tỷ."
Hạ Đồng có chút kỳ quái, ai có thể đến tìm nàng nha!
Hạ Đồng ra khỏi phòng, Tiểu Hồng dẫn nàng tới nhà chính, nhìn người tới, nàng cười cười.
"Tiểu Tú, sao ngươi lại tới đây."
Tào Tú cũng cười nói: "Đồng tỷ, ta ghé thăm tỷ một chút, thuận t·i·ệ·n muốn cùng tỷ đàm chút việc."
"Được, ngươi nói đi, có chuyện gì." Nàng rót cho Tào Tú một ly nước trà.
Tào Tú nói: "Đồng tỷ, việc này ta có chút ngại mở miệng, nhưng ta lại không thể không mở miệng, nếu tỷ có khó xử, tỷ không đồng ý cũng không sao."
Bị Tào Tú nói như vậy, Hạ Đồng càng thêm tò mò, "Chuyện gì vậy! Ngươi cứ nói đi, có thể giúp ngươi, ta nhất định tận lực giúp ngươi."
"Ta... Ta..."
"Không có gì, có chuyện ngươi nói thẳng, ngươi cứ ấp úng như vậy càng làm ta tò mò."
Tào Tú hít một hơi nói: "Là như vậy, Đồng tỷ cái phòng ở đối diện nhà ta không phải đang bỏ t·r·ố·ng sao? Tỷ có thể cho ta thuê được không, bởi vì nhà ta thực sự là ở không đủ."
"Đệ đệ của ta Tiểu Tứ mấy ngày trước nghịch ngợm, cùng người đ·á·n·h nhau b·ị· ·t·h·ư·ơ·n·g chân, bác sĩ nói cần tĩnh dưỡng, nó phía trước vẫn ngủ ở ghế sofa phòng kh·á·c·h, nhưng nó càng lớn, vóc dáng cũng ngày càng cao, ngủ co ro trên sô pha cũng khó chịu, không tốt cho việc dưỡng bệnh."
"Trong nhà liền hai gian phòng, ta vốn ở với nãi nãi, mấy ngày nay nhường phòng cho nãi nãi cùng nó ở, nó là tiểu t·ử nên cũng không quen."
"Ta ngủ ở phòng kh·á·c·h cũng không ngon giấc, nửa đêm lại đi tới đi lui, giờ ta mới biết mấy năm nay đệ đệ ta ngủ ở phòng kh·á·c·h cũng không dễ dàng, chưa kể tỷ của ta còn thường về nhà ở một thời gian, thành ra ở không đủ."
Hạ Đồng nghe xong, suy nghĩ một chút, hỏi: "Chuyện này cũng không phải không thể, cũng không phải việc gì to tát, vốn nhà kia của ta chính là t·r·ố·ng không, ta cũng vẫn muốn cho thuê, vẫn chưa dọn dẹp xong."
"Ngươi thuê cũng vừa vặn, bớt được việc, bất quá việc mướn phòng này, ba mẹ ngươi biết không? Sẽ không có ý kiến gì chứ?"
Tào Tú vội vàng nói: "Không có ý kiến, ta đã thương lượng với họ rồi, họ đồng ý, nếu là trước kia không nhất định đồng ý, nhưng bây giờ khác, ta chuyển chính thức c·ô·ng, tiền lương so với trước kia nhiều hơn một nửa, có khả năng thuê được."
"Với lại ca ta năm nay ăn tết nhất định sẽ dẫn tẩu t·ử về, cũng không thể không có chỗ ở, cha ta vẫn luôn áy náy với ca ta, ông ấy trăm phần trăm ủng hộ, lại là ở đối diện, ông ấy còn mong gì hơn? Chỉ sợ tỷ không đồng ý thôi."
Hạ Đồng hỏi: "Ngươi có tẩu t·ử?"
"Cũng chưa hẳn, bất quá cũng coi như ổn, là thanh niên trí thức cùng ca ta xuống n·ô·n·g thôn, một người đại tỷ tỷ, hai người họ đang tìm hiểu nhau, lần trước ta đi thăm ca ta, ta còn nhìn thấy nàng, xinh lắm, ca ta có phúc đó."
Hạ Đồng nhẹ gật đầu, "Như vậy tốt vô cùng, hai người hơn một người; có người bầu bạn."
"Ta có gì mà không đồng ý, không thuê ngươi thì thuê ai a! Sao ngươi còn sợ ta không đồng ý thế?"
Tào Tú ngượng ngùng gãi đầu một cái, "Chẳng phải là sợ nhà ta có chuyện phiền lòng, làm phiền đến tỷ sao?"
Hạ Đồng cười cười, cảm thấy Tào Tú nha đầu này vẫn rất đáng yêu.
Kỳ thật nàng cũng thật sự nghĩ như vậy, thuê ai cũng là thuê, phòng ở không cũng lãng phí, người đến tận cửa thuê còn giúp nàng bớt được chút việc.
Nàng nói: "Được thôi! Ta không có vấn đề gì, bên kia chính đang t·r·ố·ng không đấy, ngươi gấp không? Nếu gấp thì nói chuyện rõ ràng, hôm nay ngươi có thể dọn vào luôn."
"Thật ạ? Đồng tỷ, ta còn mong có một phòng nhỏ của riêng mình, tỷ yên tâm, nhà đó là của cụ nãi nãi nhà ta, phòng trong nhà dọn ra cho đệ đệ ta, cụ nãi nãi rất t·h·í·c·h sạch sẽ, sẽ không làm bẩn phòng của tỷ đâu."
Hạ Đồng cười nói: "Ta biết, nhìn Tào nãi nãi mỗi ngày thu dọn nhà cửa đâu ra đấy là biết bà là người cẩn thận rồi."
"Ta tuyệt đối không lo các ngươi không giữ gìn phòng ốc, ta rất tin các ngươi."
"Vậy tính chuyện thuê như thế nào, tỷ định cho thuê mấy năm, tiền thuê như thế nào ta cũng không rõ lắm."
Tào Tú lộ ra một nụ cười sáng lạn, "Đồng tỷ, ta đều hỏi thăm rồi, phòng ở của Ngô đại mụ lầu hai cho thuê mười hai đồng một tháng, nhà của tỷ ta thấy mới hơn nhà bà ấy lại sạch sẽ hơn, ta trả thêm hai đồng một tháng, tỷ thấy có được không?"
"Tiểu Tú, ngươi dù sao cũng chuyển chính thức rồi, làm tới tổ trưởng, một tháng chắc cũng được 30 đồng, ngươi chi hơn một nửa tiền lương để thuê phòng, ngươi thấy đáng không?"
Tào Tú kiên định nói: "Đáng chứ, có một môi trường yên tĩnh quan trọng hơn mọi thứ, từ nhỏ ước mơ lớn nhất của ta là có một căn phòng thuộc về mình."
"Tiền thuê này rất đáng giá, tỷ đừng lo, tiết kiệm một chút tiền ta đủ tiêu, hồi làm người học việc, tiền lương ta còn tiêu được, bây giờ lương cao hơn nhiều rồi, đủ mà."
"Cha ta nói nếu không đủ ông sẽ trợ cấp thêm, nhưng ta không muốn ông trợ cấp, ông ấy cũng không dễ dàng gì."
Hạ Đồng nhẹ gật đầu, "Vậy ngươi định thuê bao lâu?"
"Ta thấy ngươi cũng không còn nhỏ, thuê hai ba năm nữa chắc là phải lấy chồng rồi."
Tào Tú có chút ngượng ngùng nói: "Ta còn chưa nghĩ nhiều vậy đâu, chuyện lấy chồng để sau hãy nói, chuyện kết hôn của tỷ ta ám ảnh quá lớn, làm ta không muốn lấy chồng luôn."
"Ngươi là ngươi, chị ngươi là chị ngươi, sao có thể giống nhau được?"
Hạ Đồng nhờ Tiểu Hồng tìm giấy b·ú·t mang ra, "Ta cho ngươi thuê một năm trước nhé! Đến lúc đó muốn thuê tiếp cũng thuận t·i·ệ·n."
Tào Tú gật đầu, "Dạ được, vậy tiền thuê hai tháng em trả một lần cho tỷ nhé, tỷ thấy được không ạ?"
"Được thôi! Cái này tùy ngươi thuận t·i·ệ·n, nếu túng thiếu một tháng một cũng không thành vấn đề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận