Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 143: Hàn Nguyệt đề nghị (length: 6158)

Chu phụ cũng rất ưu sầu, hắn nhất thời không biết làm sao cho tốt, mấy người con dâu chắc chắn không ai cần đứa nhỏ này, mà mình và bạn già thì không ai giúp một tay, trông nom đứa nhỏ này vẫn rất khó khăn.
Mọi người đều im lặng, Hàn Nguyệt lẩm bẩm mở miệng nói: "Cha, con có một chủ ý, không biết có nên nói hay không."
"Đại tức phụ, con có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi!"
Hàn Nguyệt suy nghĩ nửa ngày, mới mở miệng nói: "Chuyện là thế này, hôm trước con về nhà mẹ đẻ, nghe mẹ con nói trong thôn có một hộ gia đình giàu có, điều kiện gia đình đặc biệt tốt, hai ông bà đặc biệt chất phác, con trai của họ làm ở cung tiêu xã, là cái 'bát sắt', tuy không phải đại phú đại quý, nhưng cũng không lo ăn uống, cuộc sống dễ chịu hơn người bình thường."
"Khuyết điểm duy nhất là, con dâu nhà họ qua cửa tám năm vẫn chưa sinh con, con trai nhà họ lại là con trai một, trên chỉ có một người tỷ tỷ, gia đình rất đơn giản, nếu không... chúng ta... đem đứa bé cho nhà họ, họ nhất định sẽ đối xử rất tốt với Tiểu Mộng."
Mọi người nghe đề nghị của Hàn Nguyệt đều có chút giật mình, Chu lão thái lớn tiếng nói: "Vợ cả, ta còn tưởng con là người tốt, không ngờ con cũng như Vương Thúy Nga kia, chỉ là không muốn thấy con bé được tốt đẹp phải không!"
Hàn Nguyệt nghe lời của lão thái thái cũng rất tủi thân, nàng cũng rối rắm nửa ngày, cũng vì muốn tốt cho đứa bé mới đề nghị vậy.
"Nương, con không phải... con cũng là vì đứa bé suy nghĩ, Tiểu muội không thể quay lại được nữa rồi, con cũng muốn cho đứa bé tìm một gia đình tốt, để cuộc sống sau này của nó tốt hơn một chút."
"Con không phải cái gì, cái nhà kia tám năm không sinh được con, nói không chừng là con dâu nhà người ta có vấn đề về thân thể, đến khi muốn cháu trai, họ lại bỏ con dâu, cưới người khác rồi sinh con trai mập mạp, cháu ruột với con nuôi có thể giống nhau sao? Đến lúc đó họ còn đối xử tốt với Tiểu Mộng của chúng ta không?"
Hàn Nguyệt giải thích: "Nương, nương hiểu lầm rồi, mẹ con với nhà họ là người thân thích ở xa, con nghe được nói, là do thân thể người nam có bệnh, cả đời không sinh được con, mà thân thể người nữ cũng có chút vấn đề, cho dù người nam có thể sinh thì nàng cũng không sinh được, thân thể quá yếu không chịu nổi."
"Hồi trước, nhà họ đã hỏi thăm xem nhà ai có đứa bé thích hợp, muốn nhận nuôi, nhưng vẫn không có ai thích hợp, Tiểu Mộng đến nhà họ sau này, nhất định sẽ sống rất tốt, họ nhất định sẽ yêu thương Tiểu Mộng như châu như bảo."
"Hơn nữa lại ở ngay trong thôn nhà mẹ đẻ con, cách thôn mình chỉ hơn mười dặm đường, nếu cha mẹ hoặc Tiểu muội nhớ nó vẫn có thể lén lút đến thăm, ở ngay thôn nhà mẹ đẻ con, có chuyện gì chúng ta cũng biết."
Mọi người nghe xong đều im lặng, không thể nghi ngờ đề nghị của Hàn Nguyệt rất tốt, một gia đình tốt, chắc chắn tốt hơn nhiều so với việc ở cạnh hai ông bà già nhà họ Chu, cho dù hai ông bà nhà họ Chu có tốt với đứa bé đến đâu, cũng không thể thay thế được tình yêu của cha mẹ.
Vương Thúy Nga mắt sáng lên, "Đại tẩu chủ ý này hay đó, vẫn là Tiểu Mộng có phúc khí, nếu không phải Nhị Nữu với ba con gái nhà ta lớn tuổi, hiểu chuyện rồi, thì ta đã muốn đưa một đứa trong số chúng đi rồi."
Mọi người nghe những lời không ra gì của Vương Thúy Nga thì không ai nói gì.
Vương Thúy Nga vội vàng nói: "Cha, cha đừng do dự nữa, điều kiện tốt như vậy nếu bỏ lỡ cơ hội này thì sẽ không có lần thứ hai đâu, nhỡ đâu nhà kia lại nhắm trúng đứa bé khác thì chúng ta có mà k·h·ó·c."
Chu phụ bây giờ đã bình tĩnh lại, cảm thấy lúc đó mình nghĩ quá đơn giản, nhiều việc không nghĩ thấu đáo, không muốn liên lụy đến các con trai, không ngờ lại liên lụy ngược lại các con.
Nhưng thân là một người cha, ông đã không giáo dục tốt con gái của mình, ông có thể làm gì đây, vốn nghĩ mình có miếng ăn thì cũng không để đứa bé này bị đói, nhưng nuôi một đứa bé không phải chuyện đơn giản như nuôi mấy con mèo con c·h·ó con.
'Lòng bàn tay mu bàn tay đều là t·h·ị·t', các con trai đều đã lập gia đình, ông không thể ích kỷ phá hỏng gia đình nhỏ của các con được, khiến gia đình họ không yên, đó là điều ông không muốn thấy.
Vốn dĩ ông đặt hy vọng vào con trai cả, nó luôn hiếu thuận nghe lời, không ngờ lần này lại bị vợ nó 'bắt bí' cho nên im thin thít, ông có thể làm gì, ông cũng không thể ép buộc được!
Vì vậy ông nhìn về phía mấy người con trai, "Các con nói sao?"
Chu Tấn Đông không nói gì, chủ ý này là do vợ mình đề nghị, nói gì cũng không tiện, chỉ lẩm bẩm nói ra: "Tất cả nghe cha."
Chu Tấn Nam lại càng không có tiếng nói, ở nhà anh ta chỉ là một người 'tàng hình', không phải con trưởng cũng chẳng phải con út, không tiền không quyền không có năng lực, sao có thể nói được mấy lời.
Mọi người cũng không xem lời anh ta ra gì, bởi vì có Vương Thúy Nga ở bên cạnh, anh ta có thể nói gì, không nói được gì cả, mọi người cũng không trông chờ anh ta nói được gì.
Chu Tấn Tây nghĩ ngợi, anh ta không nghĩ đến sẽ có kết quả như vậy, cũng không biết đây là tốt hay x·ấ·u, anh ta cảm thấy mình vẫn còn quá ích kỷ, không có tư cách phát biểu ý kiến, liền im lặng.
Chu Tấn Bắc trầm tư một chút, lên tiếng nói: "Thật ra con thấy đề nghị của Đại tẩu rất tốt, nếu gia đình kia đích xác tốt như lời Đại tẩu nói, thì đó chắc chắn là một biện pháp không tồi."
"Cha mẹ chăm sóc tốt đến đâu, cuối cùng cũng không phải cha mẹ ruột, đứa bé lớn lên trong lòng nhất định sẽ có suy nghĩ riêng, mấy người chúng ta không thể mang theo nó, thì càng nên tìm cho nó một gia đình tốt."
"Tiểu muội thì thôi đi, bản thân nó còn chưa lo xong, sau này nó cũng không quản được đứa bé này, chúng ta cứ quan sát đã, xem nhân phẩm gia đình kia thế nào, nếu được thì tốt quá."
Chu phụ lại lấy t·h·u·ố·c l·à·o ra hút, nhả ra một làn khói mờ ảo rồi nói: "Cha với mẹ con sẽ cân nhắc lại, thời gian không còn sớm nữa, các con đi nghỉ sớm đi."
Mọi người ra khỏi phòng của hai ông bà, Hàn Nguyệt bảo Đại Nữu lấy một chậu nước nóng đến, lau mình cho Chu lão thái, rồi đi ra ngoài...
Bạn cần đăng nhập để bình luận