Ta Mang Không Gian Xuyên 70

Ta Mang Không Gian Xuyên 70 - Chương 528: Chuyện mới mẻ (length: 7255)

Hạ Đồng cũng thở dài một tiếng, "Người Trung Quốc truyền thống trong nhà chính là như vậy, tuy rằng ta không có vấn đề gì, nhưng rất nhiều người vẫn rất để ý, mỗi người ý nghĩ bất đồng, cái này cũng không có cách nào."
"Không nói những thứ này nữa, nói chút chuyện khác đi! Gần đây đơn vị thế nào, ta nộp mấy kỳ bản thảo đều sớm, cho nên gần đây một vài sự tình trong đơn vị ta cũng không để ý lắm."
"Gần đây có cái gì mới mẻ không?"
"Có có có, ta vừa rồi đang chuẩn bị nói với ngươi đây? Vừa rồi nói với ngươi, bị ngắt lời một chút, thiếu chút nữa quên m·ấ·t."
Phương Phương rất k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g, đem hài t·ử đang ôm trong n·g·ự·c t·r·ả cho Đại Nữu, mình ngồi ở tr·ê·n mép g·i·ư·ờ·n·g Hạ Đồng, khoa tay múa chân bắt đầu nói chuyện bát quái.
"Mấy ngày hôm trước Kim chủ nhiệm cùng Mạc Gia Cầm đã kết hôn rồi."
Hạ Đồng giật mình, "A! Nhanh như vậy à! Ngươi không nói ta còn không biết đấy? Lãnh đạo kết hôn ta còn chưa có tặng đồ đâu?"
Phương Phương khoát tay, "Không cần, tình huống của ngươi đặc biệt, lại không ai thông báo cho ngươi, ngươi cứ coi như không biết, nếu không phải ta ở đơn vị không tránh được, ta mới không muốn biết chuyện kết hôn của bọn họ đâu?"
"Ta h·ậ·n không thể nhổ một ngụm nước miếng vào mặt hai người bọn hắn, còn phải đưa tiền mừng, còn phải trái lương tâm mỉm cười nói lời chúc phúc."
Hạ Đồng cười nói: "Có đến mức chán gh·é·t vậy không? Bọn họ kết hôn thì cứ kết, có liên quan gì đến chuyện của ngươi đâu, không t·h·í·c·h thì không để ý là được."
Phương Phương mím môi nói: "Không phải ta không để ý là xong chuyện, ở trong đơn vị, địa phương lớn như vậy, cùng nhau làm c·ô·ng, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, muốn tránh cũng không tránh được."
"Bọn họ tổ chức hôn lễ rất khiêm tốn, chỉ mời một ít c·ô·ng nhân viên kỳ cựu trong đơn vị, một chút người có thâm niên, chuẩn bị mấy bàn tiệc rượu, thêm người nhà bọn họ, mời mọi người ăn một bữa cơm."
"Bất quá tr·ê·n bàn rượu xảy ra một chút phong ba nhỏ, lúc Mạc Gia Cầm mời rượu, con gái của Kim chủ nhiệm hắt một ly rượu lên đầu nàng, chửi mắng nàng một trận, nói vài lời khó nghe, rồi chạy đi."
"Lúc ấy làm cả trường có chút x·ấ·u hổ, Mạc Gia Cầm tức giận đến đỏ mặt, Kim chủ nhiệm cũng xanh mét mặt mày làm không khí hiện trường đặc biệt không tốt, mọi người cũng rất x·ấ·u hổ, chỉ biết cúi đầu không nói gì."
"Ngươi có thể tưởng tượng cảnh tượng lúc đó không? Quá lúng túng, ăn xong bữa cơm này, ta cảm giác trong dạ dày không tiêu hóa nổi."
Hạ Đồng nghe Phương Phương kể lại mà có thể tưởng tượng được cái cảnh tượng kia, đoán chừng là rất x·ấ·u hổ.
Nàng nói: "Ngươi x·ấ·u hổ cũng không bằng hai vị đương sự x·ấ·u hổ, bất quá về sau Kim chủ nhiệm sẽ đau đầu, tóc của hắn đã trọc đến mức kia phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ r·ụ·n·g hết đi!"
Phương Phương "Xì" một tiếng bật cười, "Rất có khả năng đó, c·h·i·ế·n· ·t·r·a·n·h trong nhà hắn phỏng chừng sẽ long trời lở đất, hắn phải tiêu hóa cho tốt thôi."
"Ta mang cho ngươi một vài thứ, ngươi xem có cái gì dùng được không."
Phương Phương mở cái túi to mang tới, nàng lấy ra hai đôi hài đầu hổ đáng yêu, "Đây là ta nhờ bà bà ta làm đó, đáng yêu không? Tay nghề làm hài của bà bà ta rất tốt đấy?"
Hạ Đồng nhìn thoáng qua, tiếp nh·ậ·n hai đôi hài đầu hổ đáng yêu, cẩn t·h·ậ·n cầm trong tay ngắm nghía.
Hài đầu hổ làm rất sống động, phía tr·ê·n thêu t·h·ùa cũng rất tinh tế, vừa thấy đã biết dụng tâm.
"Hài t·ử tiểu xảo xinh đẹp quá, mùa đông có thể cho Bảo Bảo mặc vào, tay nghề của a di thật khéo, thay ta cảm ơn a di nhé."
Phương Phương cười lại móc ra một cái túi nhỏ, "Trong này là một túi nhỏ lá ngải cứu phơi khô, ngươi có thể bảo Tiểu Hồng nấu cho ngươi gội đầu tắm rửa."
"Dù sao ta là khắc sâu nh·ậ·n thức được, không gội đầu tắm rửa thật sự rất đòi m·ạ·n·g, bản thân mình bẩn mình cũng sẽ rất gh·é·t bỏ mình."
"Dùng cái này tốt cho thân thể; ngươi nhớ dùng nhé."
"Còn có cái này, là một hộp đường đỏ, hiện tại đang ở cữ không cần uống, đợi về sau hẵng ngâm uống, còn có miếng vải bông này, rất t·h·í·c·h hợp cho tiểu hài t·ử làm quần áo, ta mang cho ngươi luôn."
"Còn có..."
Hạ Đồng nhìn nàng lấy đồ ra, cười nói: "Sao ngươi lấy cho ta nhiều đồ vậy! Thật là cảm ơn ngươi."
"Ôi, ngươi còn kh·á·c·h khí với ta à! Ta đây chẳng phải có chút kinh nghiệm thôi, lấy cho ngươi chút đồ dùng được."
"Tốt; không kh·á·c·h khí với ngươi, mấy thứ này ta đều nhận."
"Dạo này ngươi thế nào rồi? Vừa rồi nghe ngươi nói chuyện bát quái t·r·ả lại ta không biết tình hình gần đây của ngươi đấy?"
Phương Phương cười nói: "Còn không phải như cũ, có lúc bận có lúc nhàn, chỉ là ngươi không ở đây, ta hơi chán, không có ai để nói chuyện."
Hạ Đồng vỗ vỗ bờ vai nàng, "Đừng nóng vội mà! Chờ đến khoảng tháng sau ta sẽ trở về."
"Ta thì đang mong đấy nhưng mà hài t·ử còn nhỏ như vậy, đến lúc ngươi đi làm, phỏng chừng sẽ bận quá sức đó, trẻ con thế này không dễ trông, dù có ngoan ngoãn đến mấy, thì cũng vẫn cần ăn uống vệ sinh."
"Hai người giúp việc của ngươi chưa chắc đã làm được đâu?"
Nghe Phương Phương nói vậy, Hạ Đồng mới nghĩ lại một chút, nàng nói rất đúng, Đại Nữu không thể, cũng không thể cứ luôn ở đây, đến lúc nàng đi, Tiểu Hồng một mình phỏng chừng không lo nổi.
C·ô·ng tác của nàng, thật đúng là một chuyện khó giải quyết, đúng là vạn sự khó vẹn toàn.
Nếu thật sự phải chọn, nàng chắc chắn sẽ ưu tiên con cái, không gì quan trọng hơn con cái cả.
Nàng thật sự phải suy nghĩ thật kỹ, phải lên kế hoạch một chút.
Hạ Đồng gật đầu, "Vấn đề này ta phải suy nghĩ kỹ, thật sự là có chút làm khó ta đấy."
Hai người hàn huyên một hồi lâu, Phương Phương cũng đợi cả một buổi chiều, mãi đến lúc chạng vạng mới trở về.
Mãi đến nửa tháng sau, Hạ Đồng rốt cuộc ra ngoài, mỗi ngày Đại Nữu Tiểu Hồng thay nhau nấu cho nàng những món ăn ngon, nàng cũng vì thế mà mập thêm mấy cân.
Nhìn xem mỡ tr·ê·n bụng, nàng thật sự muốn giảm cân.
"Tứ thẩm, Tiểu Hồng muốn đi mua thức ăn, hôm nay người muốn ăn gì ạ?" Đây là việc Đại Nữu nhất định hỏi mỗi ngày.
Hạ Đồng nhìn nhìn mỡ tr·ê·n người mình, nói: "Hôm nay ăn thanh đạm thôi, đừng nấu canh cho ta nữa ta ăn không trôi."
Đại Nữu thấy nàng đã hết tháng ở cữ, cũng rất sảng k·h·o·á·i, "Được, vậy ta cùng Tiểu Hồng đi nói một tiếng."
Vừa dứt lời, nàng đã hấp tấp chạy đi.
Nàng nhìn thoáng qua tr·ê·n bàn của mình, mấy ngày nay ở nhà lúc rảnh rỗi vẽ mẫu mã, tr·ê·n bàn bị nàng làm rất loạn, liền tùy tay sửa sang lại một chút.
Bình thường bàn làm việc của nàng, Đại Nữu và Tiểu Hồng cũng không đụng vào, sợ làm rối đồ của nàng.
Nàng tính toán qua vài ngày đi một chuyến xưởng quần áo, đem mấy mẫu mã này giao cho Lương cùng, nàng cũng có chút ngày không giao bản thảo.
Tiện thể xem Chương tiên sinh có ở đó không, nhân tiện cùng hắn nói chuyện, đem đề nghị lần trước của Lương cùng cho nàng nhắc với Chương tiên sinh một chút.
Nếu đã quyết định kỹ càng thì không nên chần chừ, đây không phải là phong cách làm việc của nàng, đề nghị hay thì nàng phải tiếp thu.
Nếu không phải do trận sinh con này làm trễ nải, đáng lẽ nàng đã sớm tìm Chương Hoài Tiên để bàn rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận