Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi

Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi - Chương 482: Cố Phàm tiểu kim khố (length: 14028)

"Đi ngược lại con đường cũ?" Lilith hứng thú.
Tần Phượng Lương giải thích: "Mọi người chơi game vì sao lại thích chơi game mô phỏng kinh doanh chiến thuật?
"Theo ta thấy, có một nguyên nhân rất quan trọng: Thích cảm giác khống chế mọi thứ.
"Nhìn một quốc gia nhỏ bé vùng biên, dưới sự quản lý của ta mà nhanh chóng lớn mạnh, mọi chỉ số đều tăng lên vùn vụt, cuối cùng chinh chiến khắp nơi, thống nhất thiên hạ, điều đó mang đến cho ta cảm giác thành tựu to lớn.
"Hơn nữa trong quá trình chơi game, dù thất bại, ta cũng không thấy thất vọng lắm.
"Vì ta biết, game không có vấn đề gì, do mình quá gà thôi. Chơi lại lần nữa, chỉ cần ta có thể bù đắp sai lầm trước đó, hoặc dứt khoát làm theo từng bước trong hướng dẫn, thì sẽ đạt được kết quả khác.
"Vậy nên game mô phỏng kinh doanh chiến thuật truyền thống, mang lại rất nhiều cảm xúc tích cực cho người chơi.
"Đó là một loại game mà chỉ cần hơi cố gắng, là có thể được đền đáp."
Lilith khẽ gật đầu: "Ừ, đúng là vậy."
Nàng quá hiểu điều này, nên khi làm game "Thiên Mệnh Ngọa Long Truyền" và "Thần Bỏ Đi Thành" mới cố gắng tránh những điều này.
Chỉ là khi đó phương án giải quyết còn chưa hoàn thiện, có chỗ hổng.
Tần Phượng Lương nói tiếp: "Vậy nên muốn thu thập cảm xúc tiêu cực rất dễ, làm ngược lại là được!
"Biến game mô phỏng kinh doanh thành game hai người chơi, một người đóng vai lãnh tụ, còn một người đóng vai quan lại.
"Lãnh tụ có quyền hạn cao hơn, có thể đưa ra chính sách, thậm chí có thể tịch thu tài sản, giết cả nhà của quan lại.
"Nhưng người đóng vai quan lại thì không bị diệt. Dù hiện tại đang là quan bị xét nhà, hắn cũng sẽ chuyển sinh sang quan khác.
"Quan lại tuy quyền lực nhỏ hơn, nhưng hắn sẽ chịu trách nhiệm thực hiện các chính sách.
"Với những chính sách hắn không thích, hắn có thể làm ngơ, không cố gắng làm.
"Nếu xuất hiện số liệu bất lợi cho hắn, quan lại có thể sửa số liệu, thậm chí che giấu, không cho lãnh tụ biết.
"Người chơi vai quan lại cũng có thể lựa chọn bán nước, thậm chí soán vị nếu thấy có cơ hội.
"Thế là, hai người chơi đấu đá nhau, biến game mô phỏng kinh doanh chiến thuật thành game PVP, như vậy, chẳng phải cảm xúc tiêu cực sẽ đến liên tục sao?"
Lilith càng nghe mắt càng sáng: "Hả? Đây đúng là một ý kiến hay!"
Trước đó Tần Phượng Lương đã nói về tác hại trong việc sản sinh cảm xúc tiêu cực của game mô phỏng kinh doanh truyền thống, giờ thêm yếu tố hai người chơi vào thì giải quyết hết luôn!
Ví dụ như, game chiến thuật truyền thống không gây cảm giác thất bại quá nghiêm trọng.
Người chơi sẽ rõ do mình có vấn đề, chơi lại chỉ cần sửa sai trước đó, hoặc tham khảo hướng dẫn là có thể đạt được kết cục tốt.
Nhưng khi chơi hai người thì tình hình hoàn toàn khác.
Dù thua, người chơi cũng không rõ lý do cụ thể là gì, là do mình đưa ra lựa chọn sai, hay do người kia chơi lầy?
Phần lớn người chơi gặp tình huống này đều sẽ nghĩ là do người khác, gọi nôm na là đổ thừa.
Chơi lại cũng chưa chắc giải quyết được vấn đề.
Vì mỗi lần tình hình sẽ khác, người kia chưa chắc sẽ hợp tác 100%, dù muốn tham khảo hướng dẫn, cả hai cũng chưa chắc đã thống nhất được ý kiến.
Chưa kể còn có kiểu người chuyên thích gây sự, nếu gặp trúng người như vậy thì coi như xong.
Trong quá trình đó những xung đột nhỏ, bất ngờ nhỏ sẽ liên tục tạo ra cảm xúc tiêu cực.
Tất nhiên, không loại trừ trường hợp người chơi chân thành hợp tác.
Ví dụ có người chơi nịnh bợ, hợp tác vô điều kiện với người kia, như vậy cả hai sẽ khó mà sinh ra nhiều cảm xúc tiêu cực.
Nhưng trường hợp này khá hiếm.
Tần Phượng Lương nói thêm: "Không chỉ vậy, Li tổng, cách này còn rất hay ở chỗ, không cần quá bận tâm đến vấn đề Fake-AI.
"Vì quyết định quan trọng thật sự, đều do người chơi đưa ra."
Lilith ngạc nhiên gật đầu: "À, đúng vậy!"
Trước đây vì sao Fake-AI lại làm mình lao đao như vậy?
Chủ yếu là do game offline, người chơi tương tác với trí tuệ nhân tạo.
Mà sự tương tác này, rất dễ nảy sinh tình huống bất ngờ.
Nhưng với hình thức hai người chơi, dù người chơi có tương tác với trí tuệ nhân tạo, cũng chỉ khiến tình hình càng hỗn loạn hơn.
Ví dụ, người chơi lãnh tụ đã bắt đầu nghi ngờ người chơi quan lại, lúc này một Fake-AI đóng vai NPC lại đâm thọc, nói quan lại có ý định phản quốc...
Thôi rồi, nghĩ thôi cũng thấy kích thích!
Có phải sẽ làm cho người ta phát điên lên không.
Người chơi khó lòng tin người kia, đồng thời, người chơi cũng càng không thể hoàn toàn tin Fake-AI.
Vốn dĩ hình thức người chơi - trí tuệ nhân tạo giống như là một cặp sao nhị phân vững chắc, quy luật vận hành rất dễ nắm bắt.
Nhưng bây giờ, vì có thêm một người chơi khác vào, tạo thành hệ thống hỗn loạn người chơi - người chơi - trí tuệ nhân tạo, khiến mọi thứ khó lường.
"Tốt, rất tốt!"
Lilith vô cùng cao hứng, nàng phấn khích đứng dậy đi lại vài bước, tâm trạng suy sụp trước đó vì "Hoang Ngôn Chi Huyết" đã biến mất trong nháy mắt.
Tất nhiên, đối với Lilith lúc này, "Hoang Ngôn Chi Huyết" vẫn có thể tìm cách giải quyết, vẫn có thể vùng vẫy giãy chết một phen.
Nhưng sau khi có ý tưởng mới về game, nàng gần như ngay lập tức xem "Hoang Ngôn Chi Huyết" như rác rưởi, dồn hết tâm trí vào game mới.
"Vậy cụ thể sẽ làm game mô phỏng kinh doanh bối cảnh gì rồi?" Lilith hưng phấn hỏi.
Tần Phượng Lương lắc đầu: "Chưa có, Li tổng, cô cũng biết tôi không giỏi mấy chi tiết đó.
"Tôi chỉ đưa ra một hướng đi thôi, cụ thể bối cảnh gì, vẫn là do cô quyết định."
Lilith gật đầu: "Tốt, cậu làm được như vậy là quá giỏi rồi, vất vả rồi!
"Chuyện tiếp theo cứ để tôi lo!"
Tuy đã xác định làm game mô phỏng kinh doanh chiến thuật hai người, nhưng bối cảnh lại rất đa dạng.
Ví dụ như, có thể làm đề tài chiến tranh cổ đại, hoặc là kinh doanh thương nghiệp hiện đại, cũng có thể làm chiến tranh khoa huyễn tương lai, hoặc là tận thế sinh tồn...
Gần như mọi bối cảnh đều có thể ứng dụng vào.
"Tốt, chuyện này tôi sẽ cân nhắc kỹ.
"Nếu lần này thành công, cậu là người có công đầu!"
Lilith hài lòng rời đi.
...
...
Chiều hôm sau.
Quán cà phê ở một góc khuất trên tầng hai của một quán cà phê gần biệt thự.
"Dạo gần đây cậu làm rất tốt, thiên đường thu thập được cảm xúc tích cực đã tạo nên đỉnh cao mới.
"Tiếp tục cố gắng, duy trì nhé."
Hạ Di gỡ mắt kính xuống, biểu hiện của nàng nghiêm trang, cho người ta cảm giác còn giống lãnh đạo hơn cả Cố Phàm.
Chỉ là cầm ly cà phê trên bàn lên uống thử một ngụm, rồi lại không nhịn được nhíu mày.
"Ngọt quá."
Cố Phàm không nói gì, chỉ thầm oán trách, đã thấy ngọt sao không gọi cà phê đen đi…
Nhưng Hạ Di vừa nói ngọt, lại cứ tiếp tục uống, đúng là khẩu hiềm thể chính trực.
Cố Phàm khẽ hắng giọng hai tiếng: "Đương nhiên rồi Hạ tổng, tôi thu thập cảm xúc tích cực cho thiên đường đây là phải xông pha lửa đạn đấy ạ!
"Tuy Li tổng... à không, con ác ma địa ngục đáng ghét kia luôn đề phòng tôi, tìm đủ mọi cách cô lập tôi, tôi vẫn trụ được, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.
"Hạ tổng xem xét có thể nâng mức chiết khấu của tôi lên chút được không?
"Tôi không tham lam đâu, thêm 5% thôi."
Hạ Di đặt ly cà phê xuống, suy nghĩ một chút rồi nói: "5% thì khó rồi, nhưng trong quyền hạn của tôi thì có lẽ 2% là được."
Cố Phàm vui vẻ: "Không vấn đề gì, 2% tôi cũng không chê."
Hạ Di tò mò: "Thật ra tôi hơi thắc mắc, hiện tại trong tay cậu đã tích cóp được bao nhiêu cảm xúc tích cực rồi?
"Trên người cậu cũng không có dùng cảm xúc tích cực tạo ra niềm vui hay may mắn gì, để dành hết à?"
Cố Phàm nói năng có khí phách: "Mấy cảm xúc tích cực đó đương nhiên là phải dùng để thiên đường tạo ra nhiều cảm xúc tích cực hơn rồi, tôi sao có thể lấy ra hưởng lạc được?
"Tôi không phải là loại người như thế."
Khóe môi Hạ Di có chút co rút: "Ừ, miệng lưỡi loài người các ngươi đúng là không có câu nào thật.
"Nhưng điều đó không quan trọng, không có tố chất này thì làm sao lừa được Lilith thông minh kia.
"Chỉ cần cậu có thể tiếp tục tận tâm tận lực làm việc cho thiên đường, trong nhiều chuyện tôi có thể nhắm một mắt làm ngơ."
Cố Phàm thầm oán trách, cái gì mà "Lilith thông minh"?
Thiên đường và địa ngục cũng có cơ chế ghép đôi ưu tú đúng không.
Thiên đường cử ra thiên sứ ưu tú nhất của họ là Hạ Di đến đối đầu với Lilith, kết quả Hạ Di lại cảm thấy thông minh của Lilith rất hợp gu mình.
Chuyện này thật khiến người ta khó chấp nhận.
Với tư cách thiên sứ, Hạ Di ngươi xác thực có thể nhìn thấy Cố Phàm sử dụng dấu vết cảm xúc tích cực.
Với tư cách người bình thường, Cố Phàm vận dụng cảm xúc tích cực vẻn vẹn chỉ ở mức giới hạn hai phương diện, một là vui sướng, hai là may mắn.
Không chỉ có thể dùng lên người khác, mà còn có thể dùng lên chính mình.
Lấy vui sướng mà nói, Cố Phàm có thể chọn tiêu hao một lượng giá trị cảm xúc tích cực nhất định, tăng lên sự vui sướng mà một nhóm người chơi đặc biệt nào đó thu được trong game, từ đó kích thích càng nhiều giá trị cảm xúc tích cực.
Tương tự, Cố Phàm cũng có thể trực tiếp dùng giá trị cảm xúc tích cực lên chính mình, để bản thân vui vẻ.
Chỉ là, nếu dùng số giá trị cảm xúc tích cực này lên người mình, thì với tư cách thiên sứ Hạ Di ngươi có thể thấy dấu vết.
Cho nên Hạ Di ngươi mới thấy kinh ngạc, vì từ trước đến giờ, Cố Phàm hoàn toàn không hề có dấu hiệu dùng riêng cảm xúc tích cực.
Tên nhân loại này ý chí kiên định đến vậy ư?
Nói thế, rất khó mà kiềm chế được lòng hiếu kỳ không đi nếm thử chứ?
Rõ ràng là, Cố Phàm cho rằng mình hiện tại đang ở trong tình trạng như giẫm trên băng mỏng, lỡ vui vẻ quá độ, mất cảnh giác với Lilith rồi lật xe thì sao?
Vậy rất có thể sẽ hối hận mãi mãi vì một sai lầm.
Đến lúc đó lại có thể chỉ đứng nhìn thiên sứ vạch trần thôi.
Từ trước đến nay, Cố Phàm vẫn luôn cẩn thận từng chút một dùng cảm xúc tích cực để kích thích thêm nhiều cảm xúc tích cực.
Hoặc là tạo một vài sự trùng hợp đặc biệt, hoặc là nhắm vào một nhóm người nhất định nào đó, tăng sự vui vẻ mà họ nhận được trong game.
Nhờ tính toán tỉ mỉ như vậy, giá trị cảm xúc tích cực mà Cố Phàm tích cóp trong tay đã đạt đến một con số kinh ngạc.
Cụ thể là: 2,59 triệu.
Đây là con số khiến Hạ Di ngươi cũng phải đỏ mắt.
Dù sao, trước kia Hạ Di ngươi chỉ cho Cố Phàm 1 triệu giá trị cảm xúc tích cực làm thí nghiệm, còn Lilith thu thập được mấy trăm ngàn giá trị cảm xúc tiêu cực thôi đã đủ vui vẻ lắm rồi.
Đương nhiên, Cố Phàm không có ý định nói số lượng này cho bất cứ ai, bao gồm cả Hạ Di ngươi.
Còn lý do vì sao phải tích trữ nhiều như chuột đồng như vậy, thì đương nhiên vẫn bắt nguồn từ ý thức gian nan khổ cực của Cố Phàm.
Hắn cực kỳ lo lắng Lilith ngày nào đó đột nhiên nảy ra một ý tưởng lớn.
Nếu thật sự gặp phải loại tình huống đặc biệt đó, thì lượng cảm xúc tích cực lớn chính là sức mạnh lật bàn của hắn, cũng là bảo hiểm để tiếp tục ẩn mình.
Đương nhiên, Cố Phàm trích 10%, xét đến việc những game này tính tổng cộng đã sinh ra ít nhất 40 triệu giá trị cảm xúc tích cực ở thiên đường, cho nên Hạ Di ngươi chắc hẳn cũng sẽ dự đoán được đại khái giá trị cảm xúc tích cực thực tế mà Cố Phàm có được.
Nhưng đối với việc Cố Phàm đã bỏ ra cụ thể bao nhiêu, nàng lại không đếm được.
Cho nên, Hạ Di ngươi cũng không cách nào biết chính xác số lượng trong tiểu kim khố của Cố Phàm.
"Lilith sẽ làm gì với game tiếp theo, ngươi có dự đoán được không?" Hạ Di ngươi đã uống xong cà phê.
Cố Phàm lắc đầu: "Đương nhiên là không đoán được.
"Nếu chỉ là mình nàng ấy thôi, thì còn có thể thử đoán, nhưng chắc hẳn nàng ấy vẫn còn vài quân sư khác.
"Ta không hiểu rõ lắm về mấy quân sư này, đương nhiên cũng không thể dự đoán được.
"Nhưng không sao, cứ binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, đợi các phương án thiết kế game ra rồi, thì có thể từ từ suy nghĩ đối sách trong quá trình phát triển."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận