Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi

Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi - Chương 24: Khảo thí tổ trưởng phải có thái độ (length: 10659)

Cố Phàm đi đến bên cạnh máy tính của Tô Đồng, vừa nhìn Tô Đồng thao tác, vừa nói về chuyện tăng ca tối nay.
"Tối nay có nhà đầu tư của công ty chúng ta đến, nên cần phải tăng ca thêm một chút, chắc đến 7 giờ.
"Bữa tối chúng ta sẽ giải quyết luôn ở công ty."
Tô Đồng gật đầu: "Không vấn đề gì, Cố tổng. Là nhà đầu tư thiên thần của công ty mình sao?"
Cố Phàm nhất thời có chút không biết nên tiếp lời thế nào: "Nhà đầu tư thiên thần? Ừm... cũng gần như vậy. Nói chính xác thì, phải gọi là nhà đầu tư ma quỷ thì đúng hơn..."
"A? Sao ngươi chơi trò này thuần thục vậy rồi!!"
Cố Phàm đột nhiên phát hiện, mình lại có chút không hiểu thao tác của Tô Đồng!
Chỉ thấy nàng điều khiển Sisyphus, vô cùng thành thạo nhảy vọt trên những bệ đỡ lơ lửng, sau khi đáp đất lại nhanh nhẹn vượt qua hết chướng ngại vật phía trước, quả thực là một mạch hoàn thành, hoàn toàn không có sai sót gì mà qua được giai đoạn này!
Đây là thao tác mà nàng có thể làm được ư?
Phải biết rằng, mười ngày trước Cố Phàm xem thì Tô Đồng vẫn còn thường xuyên "lật xe" đấy chứ.
Sao có thể tiến bộ nhanh như vậy được?
Cố Phàm kinh ngạc hỏi: "Ngươi luyện khi nào mà thuần thục thế?"
Tô Đồng không quay đầu lại, vẫn nghiêm túc nhìn vào hình ảnh trò chơi, vừa điều khiển vừa nói: "Hả? Cố tổng, ta chơi gần 150 tiếng rồi, có trình độ này thì có gì lạ..."
Cố Phàm nhíu mày: "Không đúng, sao ngươi có thể chơi đến 150 tiếng?"
Trò chơi này hoàn thành sản xuất sau đó, thử nghiệm hai tuần, bán ra ba ngày, trong khoảng thời gian này còn có ba ngày cuối tuần.
Tính theo thời gian làm việc bình thường là tám tiếng thì Tô Đồng nhiều nhất cũng chỉ chơi hơn 80 tiếng thôi.
Vậy 150 tiếng lấy ở đâu ra?
Tô Đồng thờ ơ nói: "Mỗi ngày tan làm về ta đều luyện tập mà! Buổi tối với cuối tuần cũng chơi nữa."
Cố Phàm chấn kinh: "Cũng không cần phải liều mạng đến vậy chứ..."
Tô Đồng nghiêm túc nói: "Không được, ta là tổ trưởng tổ kiểm thử của công ty mà, đây chẳng phải là trách nhiệm sao? Nếu để người ngoài biết, tổ trưởng tổ kiểm thử của công ty mình mà không chơi rõ trò này, thì mất mặt lắm."
"Chỉ là ta quá dở, chơi lâu như vậy mà thỉnh thoảng vẫn sai."
Cố Phàm nhất thời không biết nên nói gì.
Nếu không hiểu rõ con người Tô Đồng, hắn thậm chí còn nghĩ lầm Tô Đồng đang "khoe mẽ".
Chơi 150 tiếng mà thành ra như vậy, cũng đã cực kỳ không bình thường rồi, được không!
Dù sao độ khó của trò này có như thế nào thì ai cũng thấy.
"Chẳng lẽ... Tô Đồng thực ra không phải gà mờ game? Sở dĩ thể hiện ra vẻ "gà", một phần là do trước đây chơi game quá ít, thực lực quả thật chưa vững, một phần khác là do... điểm thiên phú game của nàng hơi bị lệch?"
Cố Phàm mơ hồ có một suy đoán lạ thường như vậy.
Trong tuần thử nghiệm đầu tiên, Cố Phàm cố ý quan sát Tô Đồng chơi game, phát hiện thiên phú game của nàng đúng là không cao, không chỉ tay chân vụng về mà còn rất thiếu nhạy cảm với cơ chế trò chơi.
Đây chính là nhược điểm tự nhiên của Tô Đồng về mặt thiên phú trò chơi, và cũng là lý do trực tiếp Cố Phàm chiêu mộ nàng vào làm tổ trưởng tổ kiểm thử.
Một người không nhạy cảm với cơ chế trò chơi sẽ không tìm ra những bug cốt yếu mà Cố Phàm cố tình giấu đi, đương nhiên cũng sẽ không phá hỏng kế hoạch của Cố Phàm.
Nhưng người ta thường nói, ông trời đóng cánh cửa này của ngươi thì sẽ mở cho ngươi một cánh cửa khác.
Tô Đồng lại có một ưu thế tự nhiên ở phương diện khác.
Đó chính là sức bền và sự kiên nhẫn!
Trong 17 ngày đã chơi liền 150 tiếng, thậm chí tan làm về cũng còn chơi, nếu như là các game khác thì có thể hiểu được, nhưng trò chơi Sisyphus này vốn là trò chơi "hành xác" mà!
Mà Tô Đồng còn không biết đến các bug có thể cải thiện trải nghiệm game một cách triệt để như "đá lăn gia tốc" và "rồng vỗ cánh", chỉ bằng lối chơi "tra tấn" nhất mà đã có thể chơi lâu như vậy.
Điều này cho thấy tâm lý và sự kiên nhẫn của nàng đã tốt đến mức đáng kinh ngạc.
Mà cái này, thật ra cũng được xem là một loại thiên phú chơi game.
Cùng một trò chơi, có những người bắt nhịp rất nhanh, lập tức có thể tỏa sáng, nhưng lại thiếu kiên nhẫn, gặp phải trở ngại là từ bỏ ngay hoặc là đổi trò khác; còn một số người khác thì tuy bắt nhịp chậm nhưng quý ở chỗ kiên trì.
Chỉ cần có thời gian đủ dài, người đứng trên đỉnh cao nhất của trò chơi này chắc chắn phải là loại người thứ hai.
Và đây cũng là một loại thiên phú chơi game.
Hiển nhiên, tính cách đặc biệt này của Tô Đồng cũng rất có ích cho việc học, thảo nào nàng là "học bá" (người học giỏi).
Nếu kiến thức cơ bản này lại kết hợp với "đá lăn gia tốc" và "rồng vỗ cánh" thì sẽ thế nào?
Phải nói là Tô Đồng thật sự rất nghe lời, trước đây Cố Phàm đã bảo nàng tự chơi Địa Ngục Quỹ Tích mà không được xem hướng dẫn, nàng đã thật sự không xem hướng dẫn. Ngay cả đến game Sisyphus này, nàng cũng vẫn tự mình mày mò, không xem hướng dẫn.
Nếu không thì tối qua nàng chắc chắn đã xem được video "rồng ngẩng đầu" rồi.
Nghĩ đến đây, Cố Phàm nói: "Trước đừng vội luyện tiếp, ngươi mở trang video lên, tìm kiếm video cắt ngắn trực tiếp của giảng viên Đinh đi."
Vốn cho rằng khi Tô Đồng xem thao tác của giảng viên Đinh xong sẽ rất hào hứng, nhưng không ngờ nàng lại ỉu xìu, xem ra tâm trạng đang rất tệ.
Cố Phàm hơi ngạc nhiên: "Sao thế?"
Tô Đồng chỉ vào video hướng dẫn "rồng vỗ cánh" trên màn hình: "Cố tổng, có phải ta sai rồi không... bug nghiêm trọng thế này mà ta lại không kiểm thử ra..."
Nàng tỏ vẻ vô cùng thất vọng.
Mặc dù trên mạng vẫn đang có nhiều tranh cãi về việc hai cách chơi "đá lăn gia tốc" và "rồng vỗ cánh" rốt cuộc có phải là bug hay không, nhưng dù sao Tô Đồng cũng đã xem qua bản thiết kế, biết rõ ràng bản thiết kế không hề đề cập đến hai tính năng này.
Thành ra nàng lại cảm thấy mình - tổ trưởng kiểm thử có chút không xứng.
Cố Phàm có chút dở khóc dở cười, lại là vì tinh thần trách nhiệm mà áy náy?
Vậy thì thật không cần thiết chút nào!
Thực tế thì Cố Phàm tìm Tô Đồng làm tổ trưởng, là bởi vì nàng không tìm ra bug!
Nhưng Cố Phàm cũng hiểu rằng, về sau loại tình huống này sẽ còn xảy ra nhiều lần, nên lần này nhất định phải giải quyết ổn thỏa.
Tô Đồng là nhân viên đầu tiên của mình, lại đang giữ một vị trí then chốt như vậy trong tổ kiểm thử, về vấn đề bug này, hai người nhất định phải thống nhất với nhau, thì mới có thể cùng nhau xây dựng nên một công ty game mạnh nhất thế giới, khiến kế hoạch của Lilith thất bại hoàn toàn.
Nghĩ đến đây, Cố Phàm an ủi: "Về điểm này, ngươi hoàn toàn không cần tự trách."
Nghe vậy, Tô Đồng trên mặt thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên vui mừng: "Hả? Chẳng lẽ đây không phải là bug, mà là cơ chế trò chơi mà Cố tổng đã thiết kế sẵn sao?"
Cố Phàm vội vàng lắc đầu: "Đương nhiên là không thể rồi."
Tuy rằng Lilith không thể đến thế gian vào ban ngày, nhưng Cố Phàm không chắc chắn được liệu cô ta có tai mắt gì ở nhân gian hay không.
Để chắc chắn, Cố Phàm có thể đưa ra những ám chỉ tương đối rõ ràng với một số người mình tin tưởng, nhưng tuyệt đối không thể thừa nhận với bất kỳ ai và ở bất kỳ đâu rằng "đạn rẽ ngoặt" và "rồng vỗ cánh" là cơ chế trò chơi mà mình cố ý tạo ra, mà chỉ có thể khẳng định rằng đó là bug.
Nếu không rất có thể sẽ bị Lilith dùng khế ước trừng phạt.
Tô Đồng lại ỉu xìu: "Vậy có nghĩa là, đây đúng là bug, là do ta không phát hiện ra..."
Cố Phàm ho nhẹ hai tiếng: "Sở dĩ ngươi cảm thấy ủ rũ, chủ yếu là do ngươi hiểu chưa đúng về công việc kiểm thử game."
Tô Đồng hơi ngạc nhiên: "Sao lại thế? Công việc kiểm thử game rất đơn giản mà, chẳng phải chỉ là kiểm thử kỹ càng, để trò chơi không có bất kỳ bug nào sao?"
Cố Phàm khẽ lắc đầu, nói một cách đầy ý vị: "Đó chỉ là yêu cầu của các công ty rác rưởi thông thường trên thị trường đối với việc kiểm thử game thôi, còn công ty chúng ta thì khác!"
Tô Đồng nghi hoặc nói: "Vậy yêu cầu kiểm thử của công ty mình là gì?"
Cố Phàm suy nghĩ sắp xếp ngôn từ một chút, rồi nói: "Rất đơn giản, ngươi cần phải đạt được ba điều dưới đây."
"Thứ nhất, ngươi phải hiểu rằng chúng ta chỉ là người bình thường, không phải thần thánh gì cả, ta không thể viết ra những dòng code hoàn toàn không có bug, mà ngươi cũng không thể nào kiểm hết tất cả bug trong game."
"Chúng ta chỉ có thể làm trong phạm vi khả năng để không thẹn với lương tâm, còn những việc không làm được thì không cần gượng ép."
"Thứ hai, ngươi phải biết, bản thân trò chơi vốn là thứ đầy bí ẩn. Nhiều khi, một trò chơi nổi lên một cách khó hiểu, và cũng tàn lụi một cách khó hiểu. Những cách chơi xuất hiện ngoài dự tính của nhà thiết kế trong game lại càng thường xuyên xảy ra."
"Ngươi có biết người chơi ghét nhất loại nhà thiết kế nào không?"
"Họ ghét nhất những nhà thiết kế thích dạy người chơi cách chơi game. Mà những nhà thiết kế này có đặc điểm chung, đó là một khi phát hiện ra người chơi tìm thấy những cách chơi vượt quá quy tắc thiết kế của họ, thì liền tìm mọi cách để ngăn cản, sửa chữa."
"Nói theo một khía cạnh nào đó, việc người chơi phát hiện ra những cách chơi nằm ngoài quy tắc game chính là một loại ân huệ từ ông trời, khiến cho trò chơi có thêm nhiều khả năng hơn."
"Trời đã ban cho thì không nên từ chối, phản lại sẽ gặp tội, nếu nhà thiết kế cứ nhất quyết muốn xóa bỏ những cách chơi nằm ngoài quy tắc như vậy, còn muốn dạy người chơi chơi game thì chắc chắn sẽ không có kết cục tốt."
"Thứ ba, ngươi là nhân viên kiểm thử, đồng thời cũng là nhà thiết kế trong tương lai."
Bất kể là nhân viên kiểm tra hay là nhà thiết kế, điều quan trọng không phải là biết trước, mà là tùy theo đó mà hành động.
"Nói cách khác, thay vì hối hận vì sao ta không phát hiện ra lỗi này, chi bằng xem nó như một loại ý trời hoặc là sự ban ân, thật tốt nghiên cứu, lợi dụng lỗi này, hiểu rõ người chơi vì sao yêu thích nó, thậm chí còn thuần thục hơn cả người chơi."
"Đó mới là thái độ cần có."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.) - 24
Bạn cần đăng nhập để bình luận