Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi

Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi - Chương 264: Phiên bản đổi mới làm cái gì? (length: 11121)

Ngay lúc này, Chu Dương giơ tay lên, hắn yếu ớt hỏi: "Li tổng, ta có một vấn đề nhỏ."
Lilith lúc này tâm tình cũng không tệ lắm, rộng lượng gật đầu: "Ngươi cứ hỏi!"
Chu Dương nói: "Nếu như làm MMORPG thì... Vậy sau khi cập nhật phiên bản mới thì làm cái gì?"
Lời vừa nói ra, mọi người đều sững sờ một chút, rồi lập tức giật mình, đúng vậy, phiên bản mới thì làm cái gì?
Đây đúng là hỏi trúng tử huyệt của trò chơi Nghịch Thiên Đường!
Trước đây, Nghịch Thiên Đường đã tuyên bố tất cả các trò chơi, chú ý, là tất cả trò chơi, đều hoàn toàn không có tiến hành cập nhật sau đó!
Đừng nói là cập nhật phiên bản mới, thậm chí ngay cả bản vá sửa lỗi cũng không có.
Chủ yếu là giữ nguyên bản gốc, trò chơi trên khung như thế nào thì về sau vẫn là như vậy. Cập nhật sửa chữa? Chuyện đó tuyệt đối không thể nào.
Thậm chí có một số người chơi không nhịn được, tự mình bắt đầu sửa mod cho trò chơi.
Nếu như không phải có những bản mod này, tuổi thọ của một số trò chơi chắc hẳn đã kết thúc sớm hơn.
Nhưng nếu là MMORPG thì tuyệt đối không thể không cập nhật phiên bản mới chứ?
Bởi vì loại hình trò chơi này thường bao quát vạn vật, cơ chế phức tạp, nên các loại lỗi kỳ quái xuất hiện, người chơi lợi dụng sơ hở cũng rất nhiều.
Nếu như xuất hiện một số lỗi tương đối nghiêm trọng, ví dụ như phòng làm việc farm tiền, lỗi bug giết Boss, lỗi bug farm chiến trường... thì nhất định phải lập tức tiến hành sửa chữa khẩn cấp.
Cho dù Nghịch Thiên Đường có thực lực kỹ thuật rất cao, không có xuất hiện loại lỗi nghiêm trọng này thì cũng không thể không cập nhật.
Vì loại hình trò chơi MMORPG hoàn toàn khác với game offline.
Game offline, người chơi chơi vài tiếng là đã đủ chi phí bỏ ra, còn số lượng người chơi trực tuyến hiện tại nhiều hay ít cũng không có bất kỳ ảnh hưởng nào đến trải nghiệm trò chơi của người chơi khác.
Nhưng trò chơi MMORPG thì khác, nó muốn có lợi nhuận thì phải vận hành lâu dài.
Thú vui của loại trò chơi này chủ yếu ở việc người chơi tương tác với nhau, bất kể là hệ thống kinh tế trong game hay cách chơi đoàn đội PVE cấp cao đều cần nhiều người chơi tham gia.
Một khi trò chơi ngừng cập nhật, điều này có nghĩa là sau khi trải nghiệm xong nội dung hiện tại, người chơi sẽ nhanh chóng mất đi hứng thú và bỏ đi.
Mà người chơi tiếp tục giảm sút lại tạo thành một loạt phản ứng dây chuyền, khiến trải nghiệm chơi game của người khác trở nên kém đi, từ đó cũng xảy ra tình trạng bỏ đi.
Cứ như vậy, số lượng người chơi tích cực trong game sẽ sụt giảm nghiêm trọng, nhanh chóng trở thành "quỷ phục".
Cho nên, từ góc độ của Chu Dương mà nói, loại hình trò chơi MMORPG này và Nghịch Thiên Đường căn bản là không hợp nhau, không thể làm được!
Ngụy Thành Kiệt thì lại tỏ ra không quan trọng: "Ôi, đây đâu phải là vấn đề lớn gì? Trước đây chúng ta không cập nhật trò chơi mới là vì mấy trò này không cần thiết phải cập nhật. Bây giờ đã làm MMORPG, thì cập nhật chút ít thì có sao đâu?"
Nhưng Lilith lại tỏ vẻ nghiêm túc: "Không được, tuyệt đối không thể cập nhật!"
Ngụy Thành Kiệt: "Hả?"
Hắn nhìn Chu Dương, thấy Chu Dương mặt mày đầy vẻ "ngươi đúng là người tối cổ".
Rõ ràng là, với tư cách một nhân viên mới gia nhập Nghịch Thiên Đường, Ngụy Thành Kiệt chưa nắm rõ những quy tắc sâu bên trong của Nghịch Thiên Đường.
Hắn hoàn toàn không hiểu, cũng không thể chấp nhận việc vì sao Nghịch Thiên Đường lại coi trọng việc trò chơi không thể cập nhật sau khi phát hành như vậy.
"Nhưng mà Li tổng, nếu như không kiên trì điểm này thì chúng ta căn bản không thể làm game MMORPG được!"
Ngụy Thành Kiệt hoang mang, vốn nghĩ rằng mấy chục triệu tiền đầu tư nghiên cứu này có lẽ lỗ vốn, giờ mới biết, là chắc chắn 100% lỗ vốn rồi...
Trò chơi đã không hay, lại còn không được cập nhật tiếp?
Chuyện này giống như đi thi công chức, người khác có thể thi từ 22 tuổi đến 35 tuổi, chỉ có mình, kỳ thi chỉ có một cơ hội. Xác suất thành công này quá thấp rồi!
Lilith không thèm để ý: "Ôi, không sao đâu mà."
"Chúng ta cứ từng bước một phát hành trò chơi là được, còn việc người chơi có bỏ đi hay không, thì làm sao nói cũng phải mấy tháng hoặc một năm sau mới xảy ra, không cần suy nghĩ nhiều quá."
Rõ ràng, phương án giải quyết của Lilith là: Nhắm mắt làm ngơ, làm như không có vấn đề gì!
Thực tế, cách nàng làm như vậy cũng có đạo lý.
Đầu tiên, dung lượng của game MMORPG đủ lớn, cho dù là bản hiện tại của Ma Giới Phân Tranh, thì người chơi cũng chơi được vài tháng.
Dù sao các game tương tự đều có giới hạn thời gian đánh phụ bản, mỗi tuần mỗi phụ bản chỉ đánh được một lần, mỗi lần lượng trang bị nhận được đều có hạn, một số trang bị hiếm thì tỉ lệ rớt rất thấp, còn bị nhiều người tranh nhau.
Nên cho dù người chơi mỗi tuần đều tổ chức đi đánh phụ bản, muốn cho tất cả người chơi "tốt nghiệp" cũng mất rất nhiều thời gian.
Hơn nữa sau này sẽ còn người mới gia nhập.
Cứ tính như thế thì trò chơi này người chơi chơi được ít nhất một năm.
Với Lilith, mấy chục triệu tiền đầu tư mà có thể thu được một năm cảm xúc tiêu cực thì đã quá đủ, nàng vốn không quan tâm việc vận hành lâu dài, điều đó ngược lại là một dấu hiệu nguy hiểm.
Bởi vì nếu trò chơi vận hành lâu dài không gặp sự cố thì có nghĩa là người chơi thu thập được cảm xúc tích cực từ trong game quá nhiều, bọn họ càng nhanh chóng vui vẻ chơi game thì Lilith càng khó chịu.
Tiếp theo, việc người chơi bỏ game mà gây ra trải nghiệm trò chơi kém đi cũng là một phần trong việc thu thập cảm xúc tiêu cực.
Mọi người hoàn toàn bó tay rồi, chỉ có thể nhìn về phía Cố Phàm.
Ý là: Cố tổng, anh mau quản lý đi! Hai người này đầu tư như trên trời!
Tuy rằng tiền mất đều là của công ty, nhưng vấn đề là tiền thưởng của mọi người đều liên quan trực tiếp đến lợi ích của game. Ai cũng không muốn vất vả mấy tháng trời, cuối cùng một đồng tiền thưởng cũng không có lại còn bị người chơi, đồng nghiệp chê cười.
Cố Phàm hắng giọng hai tiếng, mở lời: "Tôi thấy, ý tưởng của Li tổng cũng không thành vấn đề, có thể xem là một cách giải quyết.
"Làm game thì quan trọng nhất là phải lựa chọn.
"Mà lựa chọn thì quan trọng nhất là xác định mức độ ưu tiên.
"Chỉ cần có thể nghĩ rõ rốt cuộc mình muốn cái gì thì những cái khác có thể kiên quyết bỏ đi.
"Nếu Li tổng cho rằng việc game không cập nhật sau này là quan trọng hơn thì việc từ bỏ một số trải nghiệm khác trong game là hợp lý."
Lilith không ngờ Cố Phàm lại kiên định đứng về phía mình như vậy, không khỏi cảm động.
Nhưng Cố Phàm hiển nhiên chưa nói xong.
"Nhưng mà... Tôi thấy chuyện này vẫn có một số cách giải quyết khác.
"Thực ra, chúng ta hoàn toàn có thể tiếp tục mang lại trải nghiệm mới cho người chơi mà không vi phạm điều kiện tiên quyết là trò chơi không cập nhật sau này."
Lời vừa nói ra, mọi người đều ngây người.
Chu Dương ngạc nhiên hỏi: "Hả? Cố tổng, vậy cụ thể là làm như thế nào? Chế tạo mod à?
"Nhưng mà với dung lượng mod lớn như vậy thì dựa vào những người yêu thích game thì chắc chắn không được rồi.
"Nếu chúng ta tự làm thì chẳng phải là trò hề sao..."
Cố Phàm khẽ lắc đầu: "Dĩ nhiên không phải là mod.
"Ý tôi là, chúng ta hoàn toàn có thể mỗi năm mở một phiên bản mới. Phiên bản này sẽ được phát triển dựa trên nền tảng trước đó, ví dụ như trước đó người chơi có cấp cao nhất là 60 thì trong phiên bản mới, cấp cao nhất của người chơi là 70.
"Nội dung trước kia phần lớn giữ lại, nhưng chúng ta cũng sẽ kết hợp với đặc tính của phiên bản mới, tạo ra một số chỉnh sửa.
"Khác biệt duy nhất là, phiên bản mới này không phải là trực tiếp thay thế phiên bản cũ, mà là... được phát hành như một trò chơi khác.
"Khi người chơi trải nghiệm phiên bản mới này, hoặc có thể nói là trò chơi mới, có thể trực tiếp sử dụng tài khoản trò chơi trước đó của mình.
"Nhưng những gì người chơi có được ở phiên bản mới sẽ không thể mang ngược trở lại phiên bản cũ."
Lời vừa nói ra, mọi người hoàn toàn chết lặng.
Hả?
Cái này cũng được à?
Chu Dương cảm thấy CPU của mình như sắp quá tải, trước đó hắn thật sự không nghĩ đến, lại còn có thể có cách xử lý như vậy.
Nghĩ kỹ lại thì có vẻ thật sự được đấy chứ.
Làm như vậy đúng là không cập nhật hay sửa chữa trò chơi ban đầu, chỉ là trò chơi mới tiếp tục sử dụng nội dung của trò chơi cũ thôi!
Hơn nữa không nói thì thôi, làm như vậy còn có một số chỗ tốt.
Ví dụ như, có thể giữ lại phiên bản ban đầu, những người chơi nào muốn hoài cổ thì tùy ý trở về.
Lại ví dụ như, nếu như trong game có cơ chế đặc biệt nào xung đột với lối chơi của phiên bản mới, cũng không cần sửa chữa, có thể bảo lưu nguyên vẹn.
Hình như... Đây đúng là một giải pháp vẹn toàn đôi bên?
Lilith cúi đầu suy nghĩ một lúc: "Ừm? Cách này hình như cũng được!"
Rõ ràng là đề nghị của Cố Phàm không ảnh hưởng đến việc nàng thu thập cảm xúc tiêu cực.
Trò chơi ban đầu không thay đổi, vậy thì giao kèo cũng không thay đổi, cảm xúc tiêu cực vẫn có thể thu thập được.
Thậm chí cách này còn có tác dụng tích cực đến việc thu thập cảm xúc tiêu cực.
Mỗi khi mở một phiên bản mới, nàng đều có thể lại đi làm một chút chiêu trò độ khó cao để tra tấn người chơi, nói không chừng ngược lại có thể tăng thời gian người chơi chịu khổ, cho nàng kiếm được càng nhiều cảm xúc tiêu cực.
"Như vậy... Li tổng, mỗi chủ đề phiên bản liền do ngươi quyết định đi." Cố Phàm đề nghị.
Lilith suy nghĩ một chút: "Được!
"Vậy thì trước định ba phiên bản nhé!
"Phiên bản thứ nhất là Level 60 cấp tối đa, chủ yếu kẻ địch là cự long, liền gọi thời đại cự long; "Phiên bản thứ hai là Level 70 cấp tối đa, chủ yếu kẻ địch là ác ma, liền gọi thời đại ác ma; "Phiên bản thứ ba là Level 80 cấp tối đa, chủ yếu kẻ địch là thiên sứ, liền gọi thời đại thiên sứ!
"Trước mắt cứ định như vậy, dù sao ba phiên bản này mở xong, trò chơi này cũng không sai biệt lắm tiếp tục vận hành ba năm, đủ rồi!"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận