Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi

Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi - Chương 112: Trò chơi bắt đầu lại còn không sai (length: 11563)

CG kết thúc, liền chính thức đăng nhập vào giao diện trò chơi.
Màn hình trước là một cảnh quan sát từ trên không nhìn xuống, sau đó dần dần thu hẹp lại, cuối cùng dừng trên không tòa thành, bắt đầu trò chơi với góc nhìn 45 độ quen thuộc.
Người chơi dùng chuột kéo tầm nhìn đến vị trí xa nhất, có thể quan sát toàn cảnh thành trì, nhưng vì thành trì quy mô rất lớn, chi tiết rất nhiều, nên muốn thao tác tỉ mỉ vẫn cần phóng lớn hơn một chút để thao tác chi tiết các yếu tố trong thành.
Các sự kiện trong trò chơi sẽ có hai kiểu nhắc nhở tùy theo mức độ quan trọng.
Sự kiện có mức độ quan trọng thấp sẽ trực tiếp xuất hiện một biểu tượng than thở ở rìa tầm mắt, hướng dẫn người chơi di chuyển màn hình đến xem; còn sự kiện lớn có mức độ quan trọng cực cao thì sẽ hiện popup trực tiếp trong màn hình.
Không thể không nói, tòa thành bị thần bỏ rơi này rất hùng vĩ.
Ở rìa ngoài giao diện là chiến trường hoang vu, những thôn nhỏ rải rác, còn có đồng ruộng, nông trang và mỏ quặng các loại công trình.
Chúng phân bố xung quanh thành bị thần bỏ rơi, kết nối với thành qua những con đường nhỏ.
Còn thành bị thần bỏ rơi thì có các phân khu khác nhau, các công trình kiến trúc đặc trưng với phong cách riêng. Tham quan tòa thành này giống như đang xem mô hình giải phẫu thành trì thời Trung Cổ vậy.
Nhìn từ ngoài vào, thành trì chia làm mấy lớp phòng thủ khác nhau.
Lớp ngoài cùng là hào nước bao quanh thành, nhưng không phải toàn bộ đều có nước: khu vực gần cửa chính có nước, nhưng hào nước càng kéo dài về phía đông, càng xa cửa chính thì địa thế càng cao, nước sông cũng cạn dần, thay vào đó là các cọc gỗ nhọn cắm trong lòng hào phát huy tác dụng phòng ngự.
Hào nước phía tây sẽ nối liền với một con sông nhỏ rồi đổ ra biển.
Vì vậy ở phía tây thành còn có một bến cảng nhỏ.
Ở lối vào thành, có một vọng lâu rất lớn, hai bên là các tháp canh hình trụ nhô ra, bên trong vọng lâu có đại môn bằng song sắt kim loại có thể hạ xuống.
Khi giao tranh, lính trong vọng lâu có thể dùng trường mâu đâm quân địch bên ngoài qua lớp song sắt.
Ngoài vọng lâu là cầu treo bằng gỗ lớn, sẽ được thu lên tùy theo tình hình.
Trên trần vọng lâu có vài lỗ thủng, gọi là lỗ sát thương, một khi quân địch phá được cổng lớn, lính sẽ ném đá, nước sôi hoặc các vật khác từ những lỗ này để gây sát thương cho quân địch.
Đi vào trong là tường thành ngoài, trông vừa cao vừa dày, được xây bằng gạch đá ngay ngắn.
Trên tường thành có các lỗ châu mai cách đều, bao gồm lỗ châu mai, đường đi, tấm chắn, khe bắn tên cùng nhiều cấu trúc phụ khác.
Cứ cách vài lỗ châu mai lại có một tháp phòng ngự lớn hơn, những tháp này về cơ bản đều có cấu trúc hình trụ tròn, xây ở các góc tường thành để cung cấp tầm nhìn.
Xuyên qua tường ngoài là quảng trường ngoại thành, còn gọi là chiến lũy, đây là một không gian rộng lớn với một đài phun nước lớn.
Nếu quân địch phá cổng chính, chúng sẽ bị lính ở tường ngoài, tháp canh bên ngoài, tường trong, tháp canh bên trong tấn công dữ dội trong khu vực trống trải này.
Nhưng hiện tại thành đang không trong trạng thái chiến tranh nên quảng trường ngoại thành được sử dụng như chợ và nơi luyện tập cho binh lính.
Tường trong trông cao hơn hẳn tường ngoài, cũng dày hơn, còn bên trong tường trong là khu vực chính của cả thành bị thần bỏ rơi.
Nơi đây có thể chia thành nhiều khu vực khác nhau:
Đầu tiên là khu thương mại, kết nối trực tiếp với quảng trường ngoại thành qua cổng nội thành, người đi lại nườm nượp.
Các công trình chính trong khu thương mại bao gồm ngân hàng, phòng đấu giá, khách sạn, tiệm vũ khí, tiệm rèn, trông rất náo nhiệt.
Phía đông khu thương mại là khu dân nghèo, môi trường ở đây rất tồi tệ với những căn nhà thấp bé và những con hẻm chật hẹp, các vụ việc an ninh bất ổn thường xuyên xảy ra.
Phía tây khu thương mại là khu nhà giàu, kiến trúc ở đây trông tráng lệ hơn, đường xá cũng sạch sẽ hơn.
Ở phía bắc khu thương mại còn có một thánh đường lớn nguy nga, bên cạnh là tòa thị chính, nơi xử lý các công việc công cộng của thành phố.
Còn phía đông của khu dân nghèo là một khu kiến trúc trông có vẻ hơi quỷ dị, tường thành ở đây thậm chí có dấu hiệu bị ăn mòn, một mỏ quặng ngoài trời lớn kéo dài xuống lòng đất, có thể mơ hồ thấy di tích ác ma thượng cổ lộ ra sau khi khai quật.
Phía tây khu nhà giàu và khu thánh đường là bến cảng đã thấy trước đó, rất nhiều đội thuyền neo đậu ở đây.
Ngoài ra còn rất nhiều công trình khác như ngục tối dưới lòng đất, cửa hàng thảo dược, nơi cứu tế, nơi lính bảo vệ thành đóng quân…
Khi trò chơi tiến triển, những khoảng đất trống lớn trong thành cũng có thể được người chơi sử dụng để xây các công trình khác nhau, ứng phó với các tai họa nghiêm trọng hơn.
Còn phía bắc nhà thờ, ở vị trí cao nhất trên núi là một pháo đài lớn, tức phủ thành chủ.
Tường cao của phủ thành chủ càng dễ thủ khó công, tượng trưng cho tuyến phòng thủ cuối cùng của toàn thành bị thần bỏ rơi.
Nếu ngay cả nơi này cũng thất thủ, tức là thành bị thần bỏ rơi hoàn toàn đình trệ, trò chơi cũng sẽ lập tức kết thúc.
Chỉ nhìn vào bố cục cả thành đã thấy được sự huy hoàng của nó trước đây.
Nhưng đáng tiếc, hiện tại thành này đang bị bao phủ bởi một bầu không khí quỷ dị, giao diện như có một lớp kính lọc, bầu trời u ám, không khí dường như còn có tro tàn bay lơ lửng, nhìn kỹ thì tinh thần cư dân trong thành cũng không được bình thường.
Giao diện trò chơi có khá nhiều thông tin, trên cùng là thời gian, thời tiết, số lượng tài nguyên (đá, gỗ, thức ăn,...) nhân khẩu..., còn ở dưới cùng là xu hướng tín ngưỡng, thanh độ hài lòng, cùng các thao tác chính như công trình, pháp điển, tín ngưỡng.
Xu hướng tín ngưỡng đại diện cho tín ngưỡng chính trong thành là thiên sứ hay ác ma, độ hài lòng thể hiện mức độ hài lòng tổng hợp của cư dân trong thành đối với cuộc sống.
Ba nút công trình, pháp điển, và tín ngưỡng khá nổi bật, là các chức năng cốt lõi của trò chơi.
Nhấn vào công trình sẽ hiện ra bản thiết kế các công trình, có thể trực tiếp kéo thả đến vị trí nhất định để xây.
Việc xây dựng ở đây khá tự do, dù không đủ tài nguyên cũng có thể xây, nhưng khi thiếu tài nguyên sẽ ngừng thi công, trở thành công trình dang dở.
Pháp điển được ban hành thông qua tòa thị chính và sở thẩm phán, có thể lựa chọn luật pháp cho thành, có thể là khoan dung, cũng có thể là vô cùng khắc nghiệt, nếu người chơi muốn thậm chí có thể trực tiếp xử tử tất cả kẻ trộm.
Đương nhiên, có thể không có đủ lính canh để thực thi luật này, còn luật được ban bố sẽ có phản ứng dây chuyền gì hay không thì phải xem tiếp.
Tín ngưỡng thì được thi hành qua đại giáo đường, có thể tăng cường tín ngưỡng của người dân vào thiên sứ, hoặc có thể tăng cường sự nghi ngờ của họ vào thiên sứ, dẫn dắt họ đảo sang tin ác ma.
Chỉ xét riêng phần này thì trò chơi lại có chút giống với một số game kinh doanh phổ biến.
Nhưng Thần Bỏ Đi Thành còn thêm yếu tố chiến đấu RPG.
Phía trên bên trái giao diện là chân dung thành chủ, nhấp vào sẽ chọn và điều khiển được thành chủ.
Thành chủ là một kỵ sĩ cao lớn uy mãnh, khoác áo giáp nặng, người chơi có thể điều khiển hắn đi lại khắp thành trấn, xử lý kịp thời các công việc trong thành, hoặc trực tiếp chiến đấu với quân địch xâm lược.
Nhưng ngoài thành chủ thì không thể điều khiển trực tiếp các nhân vật khác.
Muốn điều khiển binh lính thì có hai cách: một là nhấp vào chỗ lính canh của quân bảo vệ thành để thay đổi phương châm tác chiến và điều chỉnh khu vực phòng thủ của lính; hai là khi đang điều khiển thành chủ, chọn chế độ chiến đấu cho lính, để họ áp sát thành chủ và vây quanh thành chủ chiến đấu theo các đội hình khác nhau.
Giai đoạn đầu trò chơi chủ yếu là hướng dẫn tân thủ, bao gồm cách ban bố pháp điển, xây dựng công trình, điều chỉnh cách bố phòng quân bảo vệ thành...
Đinh giảng sư từng bước thao tác theo nội dung hướng dẫn, rất nhanh nắm được cách chơi cơ bản của game.
Sau đó, hắn liền nghênh đón đợt quân địch đầu tiên.
Đợt xâm chiếm Thần Bỏ Đi Thành đầu tiên là một đám giặc cỏ, chúng cướp phá những thôn xóm nhỏ xung quanh thành.
Đinh giảng sư theo chỉ dẫn của trò chơi, điều khiển thành chủ dẫn theo vài chục lính dũng cảm xuất kích, đánh lui đám giặc cỏ, thu được chút chiến lợi phẩm, thuận lợi khải hoàn.
“Ồ, trò này làm cũng không tệ lắm đấy chứ! Sao ta đột nhiên cảm thấy mình không phải đang chơi game Nghịch Thiên Đường nhỉ?” Đinh giảng sư hơi kinh ngạc phát hiện, mình tiến vào trò chơi giai đoạn đầu, vậy mà không hề cảm thấy buồn nôn!
Điều này thật khiến người ta ngạc nhiên.
Trò chơi này vẫn giữ phong cách nhất quán của Nghịch Thiên Đường, phong cách tinh tế, chi tiết phong phú, phong cách nổi bật, đặc biệt là loại phong cách thời Trung cổ này, thật sự là rất có khí thế, ngoại trừ Nghịch Thiên Đường ra, những công ty khác trong nước thật đúng là không thể nào làm được cái vị này.
Cảm giác chiến đấu cũng không tệ, tuy chỉ có thể điều khiển nhân vật thành chủ, nhưng mỗi một kiếm chém vào người địch nhân đều có phản hồi rõ ràng khi bị đánh trúng, động tác vững chắc, âm thanh sống động, thậm chí còn làm tốt hơn một số trò chơi quy mô lớn.
Bất quá khác với mấy trò chơi trước đó, Đinh giảng sư ở trong trò chơi này cũng không gặp phải "Đánh đòn cảnh cáo" ngay khi mới vào trò chơi mà là chơi rất thoải mái.
Trò chơi này xem ra khá bình thường.
Điều này có vẻ không hợp với phong cách nhất quán của Nghịch Thiên Đường thì phải?
Trở lại trong phủ thành chủ, Đinh giảng sư lại đơn giản sắp xếp một số công việc trong thành, xem ra mọi chuyện đều vui vẻ và tươi sáng.
Nhưng đúng lúc này, hắn thấy trong phủ thành chủ xuất hiện một tin nhắn nhắc nhở mà trước đó chưa từng gặp: Một bức ảnh chân dung của một cô bé.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận