Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi

Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi - Chương 401: Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con (length: 12156)

Sáng thứ hai, ở tòa soạn của trang web game, mọi người ít chơi game hơn.
Trương Kỳ Phong vừa mới đến văn phòng chưa kịp ngồi xuống, thì cánh cửa đã bị “RẦM” một tiếng đẩy tung ra.
“Trương Kỳ Phong! Ngươi xem chuyện tốt mà ngươi làm đi!”
Trương Kỳ Phong giật mình, vội ngẩng đầu lên thì thấy người đến chính là tổng thanh tra của trang web game, Lưu Đống.
Cũng coi như là lãnh đạo trực tiếp của hắn.
Trương Kỳ Phong vô cùng hoang mang, bởi vì rất hiếm khi thấy Lưu Đống nổi cơn thịnh nộ như vậy, lần trước hình như là khi một biên tập dưới quyền của hắn phạm phải một sai lầm sơ đẳng trong lúc phỏng vấn một công ty nước ngoài rất quan trọng, khiến rất nhiều người chơi hiểu lầm về việc “coi thường game thủ trong nước”.
Lần đó, trang web game suýt thì tụt dốc không phanh, Lưu Đống giận dữ mắng cho cả Trương Kỳ Phong lẫn biên tập đó một trận tơi bời, xem như một trang sử đen mà Trương Kỳ Phong không mấy muốn nhớ lại.
Ai ngờ rằng sau ngần ấy năm, hắn lại được chứng kiến cái bộ mặt giận dữ không kiềm chế của Lưu tổng.
“Lưu tổng, có chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Trương Kỳ Phong vừa đứng dậy cố gắng xoa dịu cơn giận của Lưu Đống, vừa cố hết sức vận não để nhớ lại xem rốt cuộc mình đã gây ra chuyện gì.
Trang web game hiện giờ vẫn là một trang tin tức game khá nổi, gần như mỗi ngày đều có vô số tin tức game và những mẩu tin nhỏ được công bố, những bài viết mà Trương Kỳ Phong đã duyệt trong vài ngày nay cũng phải mười mấy hai mươi cái, vội vàng như vậy sao có thể nhớ rõ vấn đề cụ thể là ở đâu được.
Hơn nữa, Trương Kỳ Phong cũng cảm thấy khó hiểu, những bài viết này hắn đều xem xét rất kỹ càng, có vấn đề lớn gì đâu chứ?
Lưu Đống giận dữ đương nhiên là có lý do: “Ngươi chơi thử 《Nhịp Tim Giấc Mơ》 chưa?”
Trương Kỳ Phong ngẩn người: “Chưa, chưa chơi. Đây chẳng phải game mới của Nghịch Thiên Đường sao? Ra mắt rồi à?”
Lưu Đống có chút thất vọng chỉ tay vào hắn: “Ngươi, ngươi đó, tự mình xem dư luận về game này trên mạng hiện tại đi!”
Điều này càng khiến Trương Kỳ Phong khó hiểu hơn, không đúng sao, game của Nghịch Thiên Đường thì liên quan gì đến bọn hắn chứ?
Tuy nói là biên tập viên của một trang tin tức game, nhưng không có nghĩa là game nào họ cũng chơi. Dù sao bình thường công việc của họ cũng đã rất bận rộn, phải viết bài, có khi một lúc còn phải theo dõi mười mấy game khác nhau, sao có thể chơi hết được.
Cùng lắm thì mấy đồng nghiệp cùng nhau chơi thử một game, mỗi người một game, chỉ những game nào có độ hot cực cao, được nhiều người chú ý thì mới có nhiều biên tập cùng chơi.
Đó cũng là lý do tại sao rất nhiều trang tin game dễ “lật thuyền”, cũng chính vì không đủ người, không chơi hết được game, nên khi viết bài rất dễ xảy ra sai sót.
Nhưng dù sao thì Trương Kỳ Phong cũng là một biên tập kỳ cựu giàu kinh nghiệm, rất cẩn thận trong vấn đề này, bài viết đều được thẩm định nghiêm túc.
Cho tới bây giờ, những gì trang web game và 《Nhịp Tim Giấc Mơ》 “giao nhau” hình như cũng chỉ có bài tin hôm đó thôi thì phải?
Tuy rằng trong nội bộ trang web có kế hoạch làm bài bình luận và hướng dẫn chơi 《Nhịp Tim Giấc Mơ》, và nhiệm vụ viết bài cũng đã được giao xuống rồi, nhưng còn lâu mới đến ngày giao bài.
Nói bài tin hôm đó có vấn đề sao?
Càng không có lý, bởi vì Trương Kỳ Phong chỉ ghi lại lời của Chu Dương, nhà sản xuất 《Nhịp Tim Giấc Mơ》, thứ này mà cũng “lật thuyền” được ư? Trừ phi hắn lừa ta!
Nghĩ tới đây, Trương Kỳ Phong vội vàng giải thích: “Lưu tổng, bài tin hôm đó tôi tuyệt đối viết theo những gì nhà sản xuất của 《Nhịp Tim Giấc Mơ》 nói, hoàn toàn không có chỗ nào tự do phát huy, tôi thề! Không tin thì có thể kiểm tra ghi âm.”
Lúc này Trương Kỳ Phong cảm thấy may mắn vì mình có thói quen lưu lại toàn bộ bản ghi âm thành văn bản, nếu mà xóa đi thì đúng là có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Lưu Đống hiển nhiên không mấy tin lời Trương Kỳ Phong.
Dù sao đều là người làm truyền thông, sao lại không biết tính tình của đám biên tập dưới trướng của mình chứ?
“Sức quyến rũ của môn báo chí”, ai mà chẳng hiểu chứ.
Đương nhiên, trang web game cũng còn chút ranh giới cuối cùng, sẽ chỉ tô vẽ cho nội dung phỏng vấn chút ít, có lẽ thỉnh thoảng hơi thêm thắt chút mắm muối, nhưng nhìn chung sẽ không đi quá xa so với sự thật.
Nhưng nhìn thái độ khẳng khái này của Trương Kỳ Phong, có lẽ lần này phỏng vấn thật sự là một chữ cũng không thay đổi?
Xác thực là có khả năng đó, bởi vì thời điểm phỏng vấn, 《Nhịp Tim Giấc Mơ》 còn chưa ra mắt, Trương Kỳ Phong cho dù muốn “tự do phát huy” cũng không có tư liệu và lý do.
Nghĩ tới đây, Lưu Đống chau mày: “Vậy ý ngươi là, chúng ta bị lợi dụng?
“Là do nhà sản xuất của Nghịch Thiên Đường, cố ý lợi dụng bài viết này của chúng ta, để truyền tin sai sự thật cho người chơi, khiến người chơi cảm thấy bị lừa gạt?
“Như vậy thì thật là không có đạo đức võ thuật!”
Lưu Đống càng nghĩ càng thấy có lý.
Bởi vì hiện tại 《Nhịp Tim Giấc Mơ》 đã bị người chơi xem như một vụ lừa đảo, phía chính phủ của Nghịch Thiên Đường cho dù có tung ra demo, tuyên truyền hay bán mô hình, thì về cơ bản cũng là cố gắng lừa gạt người chơi.
Đã đều là lừa đảo, vậy thì lừa dối thêm một bài báo, thì có gì kỳ lạ đâu chứ?
Trương Kỳ Phong lại có chút không chắc chắn: “Cái này…Lưu tổng, không thể nói vậy được. Tôi thấy nhà sản xuất của 《Nhịp Tim Giấc Mơ》 kia trông rất thật thà, không nói nhiều, chắc là không cố ý gạt tôi.”
Lưu Đống có chút thở dài: “Người càng ít nói, có đúng vậy không? Biết người biết mặt khó biết lòng a, ngươi phải nhớ kỹ đó!”
Trương Kỳ Phong không biết nên nói gì, sự thật rành rành trước mắt, hắn khó mà tranh cãi.
Chỉ có thể nhanh chóng xem tin tức liên quan trên mạng, rồi đối chiếu với nội dung phỏng vấn lúc đó.
Sau đó, Trương Kỳ Phong có chút phức tạp nói: “Lưu tổng, anh nói cũng không sai, nhà sản xuất này nói toàn lời thật đấy, chỉ là lúc đó tôi không nghe ra…
“Anh xem, ông ta nói không nên phỏng đoán trước cách chơi của game này, còn nói game này sẽ mang đến cho người chơi trải nghiệm chơi game như mơ, hơn nữa người chơi sẽ cảm nhận được nhịp tim và thứ tình yêu vượt qua không gian chiều thứ nguyên…”
Lưu Đống ngơ ngác, hắn cẩn thận suy nghĩ, mấy câu này hình như thật sự không có vấn đề gì!
Thậm chí trong đó còn có rất nhiều nội dung ám chỉ rằng game này không tầm thường.
Ví dụ như, chơi game này người chơi cần có tố chất tâm lý tuyệt vời, có kỹ năng thao tác khá, còn có tư cách tốt đẹp…
Game tình yêu bình thường có cần những thứ này không? Rõ ràng là không cần mà.
Nhưng rõ ràng là, cho dù là Trương Kỳ Phong phỏng vấn lúc đó, hay người chơi đọc được bài phỏng vấn này về sau, đều không ai nghĩ theo hướng đó cả.
Nhưng bảo Chu Dương lừa người ư? Cũng không phải, chỉ là do người ta hiểu sai thôi.
Trương Kỳ Phong tiếp tục nói: “Lưu tổng, anh nhìn đây, còn một câu cuối nữa. Nhà sản xuất cũng nói rồi, việc có thể đạt được điều bất ngờ hay không còn tùy thuộc vào từng người, nhưng nói chung thì cũng đạt được một nửa, có lẽ không thành vấn đề.
“Lúc đầu tôi còn tưởng là ông ta nói đạt được một nửa ý là sẽ kinh ngạc vui mừng, nhưng giờ nghĩ lại, ý của ông ta là ít nhất có thể làm người chơi giật mình đến mức không còn thích thú nữa…”
Lưu Đống không khỏi lấy tay day trán: “Bị lừa rồi!
“Không ngờ tới, mải đánh ngỗng, cũng có lúc bị ngỗng mổ vào mắt…”
Với tư cách là một người làm truyền thông, trước giờ bọn họ chỉ đi “xoay” đối tượng phỏng vấn, sao còn có chuyện bị đối tượng phỏng vấn “xoay” lại được nữa chứ?
“Vậy…Lưu tổng, hiện tại chúng ta phải làm gì…” Trương Kỳ Phong nhỏ giọng hỏi.
Lưu Đống cũng không biết nên nói gì.
Tốt, giờ sự thật rõ rồi, vậy ai có vấn đề? Hình như ai cũng không có vấn đề gì!
Đầu tiên Trương Kỳ Phong khẳng định không có vấn đề, hắn nghiêm túc đặt câu hỏi, và viết lại đúng từng chi tiết ghi âm, không có một chút “gia công” nghệ thuật nào.
Trang web thì lại càng không thành vấn đề.
Thế còn Chu Dương?
Thứ nhất, những gì hắn nói xác thực là lời thật lòng, chỉ là do mọi người hiểu sai. Tiếp đó, nếu game này lừa dối thì chắc chắn là do lãnh đạo của Nghịch Thiên Đường quyết định, với thân phận nhà sản xuất chắc chắn hắn cũng không thể nào trực tiếp phanh phui nội tình của game, chỉ có thể dùng cách ám chỉ để phát tín hiệu cầu cứu ra bên ngoài mà thôi.
Nhưng có ai thật sự hiểu được loại tín hiệu cầu cứu này đâu chứ!
Vậy thì cuối cùng, vẫn là do ông chủ của Nghịch Thiên Đường đã quyết định chuyện này phải “gánh nồi” thôi!
Li tổng và Cố tổng, ừm, Cố tổng trông có vẻ hiền lành, không có vẻ gì là tính công kích, như vậy người chủ mưu thật sự là ai thì đã rõ như ban ngày rồi.
Cơn giận của Lưu Đống cũng nguôi ngoai, hắn ngồi phịch xuống ghế: “Hiện tại việc cấp bách là phải suy nghĩ thật kỹ xem, làm sao mới có thể xóa tan những ảnh hưởng tiêu cực này!
“Dù sao những người chơi đang giận dữ này cũng đang tìm chỗ để trút giận, làm video bóc phốt thôi vẫn chưa đủ thỏa mãn bọn họ, mà Nghịch Thiên Đường thì cứ thích làm con rùa đen rụt đầu, khiến bọn họ tức không có chỗ xả, nên là bọn họ mới trút lên đầu chúng ta luôn.
“Chúng ta phải tìm cách thanh minh, chứ không thể để người chơi cảm thấy chúng ta đồng lõa với Nghịch Thiên Đường được.” Trương Kỳ Phong cũng hơi đau đầu: "Chuyện này, anh Lưu cứ yên tâm, đừng vội, để tôi nghĩ cách đã."
Nếu nói cách xử lý đơn giản nhất, thì chính là trực tiếp phát thông báo, nói rõ là lúc đó chơi game thử nghiệm nên chưa chơi đến bản chính thức của trò chơi, bài phỏng vấn hoàn toàn dựa theo câu trả lời của nhà sản xuất mà viết.
Nói tóm lại là phủi sạch quan hệ.
Nhưng làm như vậy, không khỏi có vẻ quá cứng nhắc, với lại rất dễ làm căng thẳng mối quan hệ với Nghịch Thiên Đường.
Anh mới gặp chút áp lực dư luận đã vội vàng phủi trách nhiệm, cắt đứt quan hệ ngay, vậy lần sau anh còn muốn tìm Nghịch Thiên Đường sắp xếp bài tin tức độc quyền gì nữa, e là người ta sẽ không thèm để ý tới anh.
Cho nên, nếu không đến mức không thể, tốt nhất vẫn là không nên làm vậy.
Nhưng nói đến cách xử lý khác, Trương Kỳ Phong nhất thời cũng không nghĩ ra.
Cũng may chuyện này thật ra không khẩn cấp đến vậy, chưa đến mức là khủng hoảng truyền thông đặc biệt nghiêm trọng, hắn vẫn còn khoảng hai ba ngày để cân nhắc kỹ lưỡng.
Lưu Đống gật đầu: "Được, gần đây anh cứ gác các công việc khác lại, xử lý tốt chuyện này trước đi! Dù sao dạo này giới game cũng không có gì mới nổi bật, độ nóng cơ bản đều tập trung ở 《Nhịp Tim Giấc Mơ》 này.
"Nếu đến lúc đó có gì phát hiện mới, biết đâu lại có thể viết thêm mấy bài khác."
Lưu Đống nói xong cũng quay người rời đi.
Trương Kỳ Phong lặng lẽ thở dài, vội vàng tải 《Nhịp Tim Giấc Mơ》 về máy tính.
Xem ra, phải tự mình ra trận rồi!
Không vào hang cọp, sao bắt được cọp con? Vẫn là phải tự mình chơi thử một chút, sau đó xem trò chơi này và bài phỏng vấn kia, rốt cuộc còn có chỗ nào có thể cứu vãn hay không.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận