Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi

Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi - Chương 221: Đi đua xe sao? Đã phân cao thấp, vậy quyết sinh tử! (length: 11144)

Lilith tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Chu Dương...
"Ta đã biết ngay cái tên nhãi ranh này có vấn đề, toàn là tại nó cả!"
Thấy Chu Dương hăng hái như vậy, Cố Phàm rất vui mừng, lúc này không cần bàn trước, Cố Phàm cũng biết mình nhất định sẽ giúp Chu Dương chặn đỡ một trận.
Huynh đệ tốt lúc xông lên phía trước, mình đến yểm trợ hỏa lực, nếu không thì làm sao thắng nổi quân địch hung ác chứ?
Cố Phàm vội vàng nói: "Li tổng, thật ra nói cho đúng... Chuyện này cũng không thể nói là do Chu Dương cả.
"Cô xem này, hai điều quy tắc chi tiết này rõ ràng cũng đều là xuất phát từ bản thảo thiết kế khái niệm của cô mà ra."
Cố Phàm vừa nói, vừa mở bản thảo thiết kế khái niệm ban đầu của Lilith ra.
Trong bản thảo này, chưa có những chi tiết sau đó, nhưng có một số quy tắc rộng, mang tính chỉ đạo, xuyên suốt trò chơi.
Cố Phàm chỉ vào một quy tắc: "Li tổng cô xem này, ở đây cô viết, để khơi dậy cơn giận của người chơi tốt hơn, những chiếc xe xung quanh có hành vi lái xe mất văn minh sẽ ngày càng nhiều, ngày càng khác người, chính là phải biểu hiện trạng thái tăng tiến dần.
"Mà cũng không hề nhắc tới chuyện thiết lập giới hạn cao nhất."
Lilith không phục, cô giận dữ trợn to mắt: "Chẳng phải thừa lời sao!
"Các người cũng là người, lẽ nào ngay cả vấn đề ngữ văn cơ bản như vậy mà cũng cần hỏi một con quỷ địa ngục thông thạo thứ chín ngôn ngữ là tiếng Trung sao?
"Cho đến khi xảy ra tai nạn xe cộ', câu này hiển nhiên là tiếp nối chủ ngữ trước đó, vậy chủ ngữ ban đầu của câu này là gì? Là người chơi!"
Tựa hồ nguyên nhân gốc rễ không liên quan đến Chu Dương nằm ở chỗ bản thảo thiết kế khái niệm của cô diễn giải quy tắc không đủ chặt chẽ, có ý khác, nên mới khiến Chu Dương hiểu lầm, lúc viết quy tắc chính thức đã viết thành như vậy.
Cố Phàm hiển nhiên không đồng ý với quan điểm này: "Li tổng, cô đã nói vậy thì tôi phải tranh cãi một phen về ngữ văn mới được.
Lilith nhất thời á khẩu.
Tuy nói với tư cách ác ma, Lilith nắm giữ nhiều ngôn ngữ, hơn nữa đều có thể sử dụng và giao tiếp thành thạo, nhưng dù sao cô ta cũng chỉ là ác ma, không thể nào giống nhà ngôn ngữ học nhân loại, có nghiên cứu sâu về ngữ pháp, lại càng không thể để ý đến chi tiết nhỏ nhặt.
"Theo thời gian người chơi không gặp sự cố tăng lên, cơ chế điều chỉnh động thái giao thông trên đường sẽ tiếp tục có hiệu lực, những chiếc xe NPC xung quanh sẽ tiếp tục tấn công người chơi, cho đến khi xảy ra tai nạn xe cộ."
Một hồi sau, Lilith cuối cùng bất đắc dĩ chấp nhận hiện thực.
Rất nhiều chỗ có nghĩa khác, ngay cả người bản xứ còn có thể bất cẩn dùng sai, huống hồ là ác ma?
Nhưng Cố Phàm với tư cách lập trình viên, đồng thời là một người khi còn đi học nghiêm túc học ngữ pháp, phương diện này hiển nhiên có ưu thế hơn so với Lilith.
"Cũng chính là những chiếc xe NPC xung quanh."
"Vậy nên theo cách hiểu bình thường, vế trước là điều kiện để cơ chế điều chỉnh động thái giao thông trên đường tiếp tục có hiệu lực, vế sau là những chiếc xe NPC xung quanh tiếp tục tấn công, hai ý này phải tách nhau ra. Như vậy thì 'cho đến khi xảy ra tai nạn xe cộ' tất nhiên sẽ tiếp nối chủ ngữ phía trước, mà ai cũng tự nhiên sẽ hiểu thành...Những chiếc xe NPC xung quanh xảy ra tai nạn xe cộ."
Lilith ỉu xìu nghiêm túc xem bản thảo thiết kế khái niệm của mình, dù nghĩ thế nào cũng không tìm được lý do để phản bác.
"Mà 'cơ chế điều chỉnh động thái giao thông trên đường' làm chủ ngữ mà đi với 'xảy ra tai nạn xe cộ' rõ ràng không hợp lý, vậy nên theo cách hiểu bình thường, sẽ phải đến chủ ngữ tiếp theo.
"Li tổng, cô ở đây cũng đâu có viết, rốt cuộc là người chơi gặp tai nạn xe cộ, hay là NPC gặp tai nạn xe cộ!"
"Cô nhìn kỹ xem, chủ ngữ nửa câu đầu vốn không phải người chơi, mà là cơ chế điều chỉnh động thái giao thông trên đường."
Đây đúng là điểm mù kiến thức của cô!
Lilith hơi mím môi, có chút trợn mắt há mồm.
" 'Theo thời gian người chơi không gặp sự cố tăng lên', điều này đại diện cho một điều kiện, nó không có tư cách làm chủ ngữ. 'Cơ chế điều chỉnh động thái giao thông trên đường tiếp tục có hiệu lực' mới là nội dung chính.
Cố Phàm nói đúng...
"Nếu chỉ xét về mặt chữ nghĩa, đây nhất định là không giới hạn."
Cố Phàm lại chỉ vào một quy tắc bên dưới: "Li tổng cô lại nhìn vào chỗ này."
Đương nhiên, ở điểm này, Lilith vẫn phải gánh nồi thứ hai.
Vì Chu Dương sau khi viết xong phương án thiết kế chi tiết, cô cũng có xem qua, nhưng lúc đó cô cũng không để ý hai quy tắc này có vấn đề gì, liền trực tiếp duyệt cho Chu Dương làm.
Thấy Lilith ủ rũ như một cây lúa khô héo, Cố Phàm cố gắng nhịn cười.
Xem đi, ta đã nói cái người phụ trách bộ môn trò chơi này của ta làm gì có vấn đề?
Cô cứ nhất định phải đổi ta đi, nhưng đổi xong rồi thì lại chứng minh là để ta làm tiếp vẫn hơn đấy thôi!
Nhưng Lilith không biết rằng, Cố Phàm có một số điều không nói rõ với cô.
Đó chính là, cho dù là trên phương án thiết kế như thế, Chu Dương vậy quả thật đã làm một chút tiểu xảo.
Mà chút tiểu xảo này nằm ở cơ chế điều chỉnh động thái giao thông trên đường, ở chỗ huấn luyện trí tuệ nhân tạo.
Trước đó Chu Dương sau khi hỏi Cố Phàm xong, cuối cùng tìm được hướng đột phá, mà cách làm của hắn, chính là để Triệu Hải Tuyền lúc huấn luyện trí tuệ nhân tạo mới, tại chỗ ký hiệu trung tâm đã hạ thấp thứ tự ưu tiên bảo đảm an toàn của trí tuệ nhân tạo.
Nhìn bề ngoài thì điều này sẽ tăng tính công kích của trí tuệ nhân tạo lên, nhưng thực tế trong game, lại sẽ cho người chơi một con đường sống.
Vì trí tuệ nhân tạo càng hung hãn, càng không để ý đến an toàn của mình, thì càng dễ xảy ra tai nạn xe cộ. Nếu người chơi có thể chịu được thì có thể không hề bị tổn hại gì mà toàn thân rút lui.
Chẳng qua những chi tiết nhỏ về trí tuệ nhân tạo này, Cố Phàm đương nhiên sẽ không nói cho Lilith.
Mà nói cho cùng, những chuyện này hắn cũng không nắm rõ tình hình mà, có gì mà phải nói chứ.
Hắn hiện giờ chỉ là một cái người quản lý cửa hàng trải nghiệm đã rời xa bộ phận trò chơi, hoàn toàn không biết gì về phương án thiết kế game mới và các chi tiết chế tác vô tội mà thôi.
Lilith tức giận đến nghiến răng: "Đáng ghét mà!
Cô rất muốn tìm người trút giận, nhưng lại không có chỗ nào để xả, chỉ có thể lần nữa phẫn nộ biến mất.
...
Thấy Lilith đi, Cố Phàm thở phào một cái.
Cũng may, bộ phận game Nghịch Thiên Đường coi như là đã có thể tự lập!
Kỳ thực trước đó Cố Phàm trong lòng cũng rất bất an, hắn không biết Chu Dương rốt cuộc có lĩnh hội được ý của hắn không.
Đương nhiên, Cố Phàm cũng không phải là nói để Chu Dương nhất định phải đi theo mạch suy nghĩ ban đầu của mình để làm trò, nếu như Chu Dương có thể tìm được mạch suy nghĩ mới, đạt được hiệu quả trăm sông đổ về một biển, vậy thì đương nhiên càng tốt.
Mà bây giờ xem ra, Chu Dương hoàn thành nhiệm vụ khá ổn.
Cũng không uổng công Cố Phàm mỗi lần đều chi cho mọi người nhiều tiền như vậy, vào thời khắc mấu chốt, vẫn là lợi ích quan hệ vững chắc nhất!
Điều này có nghĩa từ nay trở đi, cho dù Cố Phàm cũng không quản đến ngành game nữa, ngành này vẫn có thể tiếp tục vận hành, không ngừng kiếm tiền và tạo danh tiếng cho Nghịch Thiên Đường.
Đương nhiên, nếu nói Cố Phàm hoàn toàn không còn cơ hội quản lý ngành game nữa sao?
Vậy thì cũng không đến mức đó.
Vì sau khi bộ phận game thành công, càng ngày càng có nhiều game hơn, Lilith chắc chắn sẽ càng sụp đổ hơn, đến lúc đó vẫn rất có khả năng lại mời Cố Phàm trở về.
Lúc đầu Cố Phàm muốn lập tức về khách sạn nghỉ ngơi, nhưng thấy tình huống lúc này, hắn quyết định vẫn là ở lại, xem những biến hóa sau của trò chơi 'Máy mô phỏng chứng giận trên đường' này.
Cửa hàng trải nghiệm có TV lớn, Cố Phàm mở kênh trực tiếp, đắc ý bắt đầu hưởng thụ.
...
Phòng livestream của giảng sư Đinh.
"Ôi, mấy huynh đệ nói đúng thật! Sau khi đổi mạch suy nghĩ, game này thực sự trở nên có thú vị hơn!
"Nếu như chỉ tập trung tinh thần vào chuyện mở taxi kiếm tiền thì những vụ tai nạn xe cộ này thật sự rất khiến người ta phát cáu.
"Nhưng nếu là để rèn luyện kỹ thuật điều khiển phòng ngự của mình? Nắm vững kiến thức cấp cứu? Hoặc chỉ đơn thuần là xem mấy chiếc xe này trổ hết tài năng? Vậy khi có được niềm vui thú này thì mới nghĩ đến việc kiếm tiền thì mới có ý nghĩa!
"Ôi, mọi người nhìn bên này của tôi không khác gì lại xuất hiện một chiếc xe ngu ngốc, để chúng ta bám theo, xem nó đụng kiểu gì!
"Mấy huynh đệ, trò chơi này vô cùng có tính giáo dục đấy nhé, tôi thích nói lời thật lòng."
Giảng sư Đinh cũng chơi bằng vô lăng, chỉ có điều anh ấy cũng không cố ý điều chỉnh độ cao của ghế và vô lăng, lúc này tư thế tương đối buồn cười, hơi giống trẻ vị thành niên đang lái SUV, vô lăng gần như dán mặt, hai tay giơ lên cao, dùng bốn chữ để hình dung thì có chút buồn cười.
Nhưng có thể thấy, sau một hồi mài giũa, kỹ thuật lái xe của anh ấy đã tiến bộ vượt bậc, thậm chí có thể so chiêu với những chiếc xe NPC nổi điên trên đường này.
Chỉ thấy chiếc xe sang trọng tấn công dồn dập, không ngừng khiêu khích các xe khác, nhưng giảng sư Đinh cũng không vừa, hết phanh gấp rồi lại đổi hướng, trong một hai phút ngắn ngủi mà hai bên đã chém giết đến khó phân thắng bại, khiến người xem mồ hôi ròng ròng.
"Dựa vào, rõ ràng chỉ là trên đường đua xe thôi mà, sao lại có cái cảm giác kinh tâm động phách thế này?"
"So xem F1 với thi kéo xe còn kích thích hơn á!"
"Dù sao thì thi kéo xe cũng không cho phép ngươi cố tình đi đụng xe người khác chứ, ngươi tưởng đây là đua xe bạo lực à?"
"Huynh đệ, đi đua xe hả? Chúng ta đã phân cao thấp rồi, vậy thì quyết sinh tử luôn!"
"Nói hay lắm, chụp cái 12 điểm giam 30 ngày!"
Sau một hồi ác chiến, Đinh giảng sư suýt soát tránh được cú va chạm của chiếc xe sang trọng kia, còn đối phương thì cuối cùng mất kiểm soát, "Ầm" một tiếng đâm vào trụ cầu vượt bên đường.
Đinh giảng sư cười ha hả: "Tiểu tử ta còn không trị được ngươi chắc?
"Đến, cứu người cứu người!"
Hắn đắc ý xuống xe, đi đến bên cạnh chiếc xe sang trọng để cứu chữa cho NPC chủ xe này.
Dù trước đó có bực tức đến thế nào, giờ thấy cảnh đối phương thê thảm, cơn giận trong lòng cũng sớm tan thành mây khói.
Nên làm!
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận