Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi

Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi - Chương 331: Không hợp thói thường kiểu chết (length: 7931)

Ngày 8 tháng 8, tối thứ sáu, 8 giờ.
《Truyền Thuyết Huyễn Tưởng Vô Tận》 chính thức mở bán!
Trần Thính Tuyền hôm nay đã sớm kết thúc công việc, cũng đã tải sẵn trò chơi, chỉ đợi đến giờ để trải nghiệm.
"Các bạn thân mến, Nghịch Thiên Đường cuối cùng cũng lại ra một trò chơi đúng chuyên môn của ta rồi!"
"Cái gì? Mọi người không hiểu sao trò chơi này lại đúng chuyên môn của ta á?
"Mọi người xem này, đây chẳng phải là đề tài dũng giả mạo hiểm sao? Chẳng phải diễn ra trên một đại lục hư cấu à? Phía chính phủ quảng cáo chẳng phải nói sẽ có rất nhiều di tích cổ đại sao? Lại còn cần người chơi sử dụng trí thông minh của người Trung Quốc, dùng các năng lực đặc biệt để phá giải từng câu đố nữa?
"Chẳng phải còn nói, trò chơi trước, trong, và sau giai đoạn, đều sẽ có thay đổi, để người chơi có những trải nghiệm hoàn toàn khác biệt? Sẽ đầy những điều bất ngờ và thú vị sao?
"Mọi người thấy đấy, trò chơi này chẳng phải là làm riêng cho ta hay sao?
"Ta đã bảo là cái đầu của tiểu Đinh chơi game đỉnh lắm mà, chuyện này vẫn là phải để ta ra tay!"
Trên màn hình chat xuất hiện các loại bình luận "he~ thối", nhưng Trần Thính Tuyền không hề lay chuyển.
Trước đây, Nghịch Thiên Đường ra 《Âm Ảnh Thế Giới》 không hấp dẫn hắn cho lắm, dù sao thì game MMORPG bản chất là một trò chơi giao tiếp mạnh mẽ, người thích thì cực kỳ thích, người không thích thì hoàn toàn không có cảm giác gì.
Nhưng lần này, 《Truyền Thuyết Huyễn Tưởng Vô Tận》 tập trung quảng bá về các di tích cổ đại, điều này khiến Trần Thính Tuyền rất mong đợi.
Theo phía chính phủ nói, trò chơi này diễn ra trên một đại lục ảo tưởng, mà đại lục này lại có lịch sử rất lâu đời.
Nhân vật chính là một dũng giả vô danh, một ngày nọ, thế giới nơi hắn ở xảy ra biến đổi long trời lở đất, cung điện của ma vương tựa như một thanh kiếm đen khổng lồ từ trên trời rơi xuống, đâm sâu vào trung tâm đại lục, không chỉ xé nát đại lục mà còn dùng ma khí tản mát để toàn bộ thế giới rơi vào hỗn loạn, làm đảo lộn hoàn toàn các nguyên tố lực vốn có của thế giới này.
Người chơi sẽ điều khiển dũng giả vô danh từ một ngôi làng nhỏ đi lên, trên đường trải qua các cuộc phiêu lưu, thu thập các năng lực, đánh bại đủ loại ma vật, và cuối cùng phong ấn ma vương, giúp đại lục này hồi sinh.
Nhìn tổng thể cốt truyện, đây là một câu chuyện tương đối phổ biến, thậm chí có thể nói là hơi cũ rích.
Nhưng Trần Thính Tuyền cũng không để ý, đây dù sao cũng chỉ là một trò chơi, cốt truyện game xét cho cùng cũng chỉ là để phục vụ cho cách chơi, không cần phải cao thâm khó lường hay ly kỳ hấp dẫn, vừa đủ là được.
Điều mà Trần Thính Tuyền mong đợi nhất chính là việc trò chơi được quảng cáo là có nhiều di tích cổ đại, mà mỗi di tích lại đòi hỏi người chơi phải sử dụng đúng cách các năng lực đặc biệt mới có thể vượt qua, cái này đặc biệt khảo nghiệm trí tuệ của người chơi.
"Được rồi, vậy thì hãy bắt đầu cuộc phiêu lưu thôi!"
Đúng giờ, nút "Bắt đầu" sáng lên, Trần Thính Tuyền quyết đoán đăng nhập vào trò chơi.
...
Dũng giả vô danh ơi, mau tỉnh lại đi, gió đang gọi ngươi!
Vào game đầu tiên là một màn hình đen ngắn, sau đó một giọng nữ xa xăm mơ hồ văng vẳng bên tai.
Hình ảnh dần dần sáng lên, dũng giả vô danh nằm lơ xơ trên giường gỗ thức dậy, rồi đứng lên.
Tiếp theo là một đoạn hướng dẫn đơn giản, bao gồm đi lại, di chuyển góc nhìn, nhặt đồ vật, đổi vũ khí, tấn công, vân vân.
Đều là những thao tác hết sức thông thường, Trần Thính Tuyền nhanh chóng làm quen được.
Nơi này có vẻ là một căn nhà gỗ nhỏ, nhưng hình như vừa có động đất nên bị sập mất gần một nửa. Lối vào nhà gỗ đã bị chặn bởi xà ngang và ngói vụn rơi xuống.
Dũng giả nhặt một chiếc búa chẻ củi ở bên đống củi, chặt lối vào, gian nan chui ra khỏi căn nhà gỗ nhỏ.
Sau đó màn hình chuyển cảnh, theo tầm mắt của dũng giả, Trần Thính Tuyền thấy được tòa kiến trúc màu đen cao vút tận mây xa xa.
Cung điện quấn quanh ma khí lạnh lẽo tựa như một lưỡi kiếm, đâm sâu vào vùng trung tâm của đại lục, có vẻ nguy hiểm trùng trùng.
Lúc này, mặt đất bên ngoài căn nhà gỗ có vẻ gồ ghề do động đất, con đường ban đầu vì vậy mà xuất hiện chỗ cao chỗ thấp đến ba bốn mét.
Theo hướng dẫn, Trần Thính Tuyền điều khiển dũng giả đi đến vách núi nhỏ này, vừa đẩy cần analog tiến về phía trước vừa nhấn nút nhảy, dũng giả liền bám vào vách tường bắt đầu leo lên.
Sau khi tốn một chút thể lực, dũng giả đã leo lên thành công.
Lúc này, phía trước xuất hiện một làn gió mát, nó thổi dọc theo con đường về phía xa, vô hình trung biến thành chỉ dẫn.
Dựa theo đường đi thì nó có vẻ như đang chỉ về phía đỉnh núi nhỏ phía trước.
Hãy theo tiếng gọi của gió, thu thập nguyên tố lực thân cận với gió!
Giọng nói mơ hồ bên tai lại lần nữa vang lên, Trần Thính Tuyền biết đây có lẽ là hướng dẫn tân thủ giai đoạn đầu, vì vậy theo hướng gió mà leo lên.
Trong lúc đó có chỗ phải nhảy qua khe hở, có chỗ phải leo vách đá, thậm chí có thể nhặt được trái cây rơi trên mặt đất, cành cây, và thậm chí có thể bắt được cả bướm trong bụi cỏ.
Rất nhanh, Trần Thính Tuyền đến được đỉnh núi.
Lúc này màn hình lại chuyển cảnh, có vẻ như vào một đoạn hoạt hình do hệ thống điều khiển. Sau khi đợi một lát, dũng giả dùng hai tay nắm lấy vách núi phía bên kia rồi leo lên.
Màn hình chậm rãi xoay quanh dũng giả, thu hết vào tầm mắt cảnh sắc xung quanh núi, ngoài những vùng quê, con sông, ruộng bậc thang, khe nứt, rừng rậm mà trước đó đã nhìn thấy, còn nhìn thấy cả biển rộng mênh mông, bờ cát và những quần đảo trên biển.
"Phong cảnh này, ghê đấy chứ!"
"Quá rung động!"
"Nhưng mà cũng phải nói lại, đây chẳng phải là cảnh trong video mà phía chính phủ đưa ra sao?"
"Rõ ràng rồi, tiếp theo là nhảy xuống từ trên núi, sau đó đi bắt con sói trắng làm thú cưỡi!"
Trần Thính Tuyền không nói hai lời, trực tiếp điều khiển dũng giả nhảy xuống núi.
Nhưng không như những gì tưởng tượng, dũng giả thẳng tắp đâm xuống đất, như bị bổ nhào.
"Ấy! Lướt đâu? Chẳng phải là có lướt bay sao?"
Rất nhanh, đầu của dũng giả và mặt đất dưới núi có một sự va chạm thân mật, trực tiếp phát ra một tiếng rên, rồi nằm co quắp trên đất như con búp bê vải.
Các con vật nhỏ xung quanh giật mình hoảng sợ, chạy tán loạn, sau đó lại cẩn thận lân la lại gần ngửi thi thể dũng giả.
Có vẻ như chúng đang thắc mắc, kẻ ngốc nào mà lại nhảy từ chỗ cao như vậy xuống thế này.
Trên màn hình xuất hiện dòng chữ màu đỏ tươi: GAME OVER!
"Phụt!"
Trần Thính Tuyền suýt chút nữa thì phun ra ngụm máu: "Lừa đảo! Video lừa đảo! Làm gì có cái dù lượn nào, gió lực gì chứ, toàn là lừa hết!"
Màn hình chat đều bó tay rồi.
"Ta mẹ nó đều nghe thấy nguyên tố gió bảo ngươi đi cái di tích ở bên cạnh mà!"
"Cười chết mất, cái dù lượn gió nhẹ lực chắc chắn đều phải mở khóa chứ, ngươi lại thẳng cẳng nhảy xuống luôn."
"Ngươi làm các con vật nhỏ giật cả mình rồi kìa, ở đâu ra thằng ngốc vậy."
"Cười chết mất, có thể nghĩ ra kiểu chết này ngươi cũng hay thật."
Trần Thính Tuyền hơi bất lực, chọn lại bắt đầu trò chơi, quay trở về điểm kiểm tra trước đó.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.).
Bạn cần đăng nhập để bình luận