Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi

Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi - Chương 260: Ngươi viết biên nhận theo! (length: 9543)

Lilith vừa ăn khoai tây chiên, vừa nghiêm túc nói: "Cố Phàm, ngươi mau giúp ta phân tích một chút, ba trò chơi này nên chọn cái nào thì tốt hơn?"
Cố Phàm đặt tập tài liệu xuống bàn trà, sau đó lại ngả người ra ghế sô pha, bắt đầu kiểu ngồi Cát Ưu: "Đều được cả, ta thấy cái nào cũng ổn, không có gì đặc biệt cả."
"Dù sao bây giờ ta chỉ là người phụ trách cửa hàng thực tế, việc quản lý trò chơi không phải nghiệp vụ của ta."
Lilith có chút bất đắc dĩ, hiển nhiên, trạng thái "không bạo lực không hợp tác" hiện tại của Cố Phàm khiến nàng không thoải mái, nhưng hắn lại có lý do chính đáng, nàng không tiện nổi nóng.
Chẳng phải ngươi nghi ngờ ta giở trò trong game sao? Vậy thì ta không tham gia vào nữa thôi!
Vốn dĩ Lilith điều Cố Phàm xuống cửa hàng thực tế, cũng là muốn cách ly hắn khỏi trò chơi, chỉ là sau khi cách ly mới phát hiện, hình như chẳng có tác dụng gì, hơn nữa không có ý kiến của Cố Phàm, nàng có chút khó xử.
Nhưng dù sao cũng là ác ma địa ngục, bảo nàng cúi đầu nhận sai là điều không thể.
Thế là Lilith tỏ vẻ nghiêm túc: "Cố Phàm, với tư cách nhân viên số một của Nghịch Thiên Đường, sao ngươi có thể phân biệt rõ rạch ròi giữa nhiệm vụ và làm việc hết mình như vậy?
"Công ty chúng ta đang ở giai đoạn mở mang bờ cõi, năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng cao, ngươi phải đứng ra gánh vác chứ!"
Cố Phàm tiếp tục nằm dài, thờ ơ.
Lilith đi qua đi lại hai bước trong phòng khách: "Vậy việc tiếp quản trò chơi này, giao cho ngươi làm! Làm tốt việc này, sẽ được khen thưởng!"
Cố Phàm vẫn không phản ứng.
Lilith kinh ngạc: "Cố Phàm! Sao bây giờ ngươi lại lười biếng vậy! Ngay cả khen thưởng cũng không khiến ngươi hứng thú sao?"
Cố Phàm trong lòng cười nhạt, khen thưởng? Ngươi khi nào thật sự khen thưởng đâu...
Tiền thưởng của ta chẳng phải đều đã được viết trong hợp đồng từ đầu sao? Có thấy ngươi cho thêm đồng nào đâu.
Huống hồ, chút tiền thưởng đó vốn dĩ ngươi không định cho ta, căn bản không có ý định để trò chơi có lợi nhuận. Toàn là ta nhờ bug game, đoạt thức ăn trước miệng cọp mà có.
Cho nên, "khen thưởng" mà Lilith nói hoàn toàn không có chút sức hút nào với Cố Phàm.
Hắn dang tay ra: "Li tổng, tôi hài lòng với hiện tại, không cần thêm bất kỳ phần thưởng nào. Nếu cô nhất định muốn tôi giải quyết việc này, vậy thì một điều kiện thôi: Nếu sau này game này có vấn đề gì, cô đừng đổ hết tội lên đầu tôi là được."
Lilith tỏ vẻ có chút xoắn xuýt.
Với nàng, nếu thật sự có thể thu thập được nhiều cảm xúc tiêu cực, vậy thì nhất thời cao hứng, thưởng cho Cố Phàm chút tiền cũng không thành vấn đề.
Nhưng... nếu trò chơi lại thất bại, chẳng lẽ không nghi ngờ Cố Phàm? Điều đó là không thể.
Dù sao tính cách ác ma là vậy, trời sinh đa nghi.
Nhưng Lilith sau khi cân nhắc, cảm thấy đồng ý là lựa chọn tốt hơn.
Bởi vì từ tình huống của Máy mô phỏng chứng giận cho thấy, dù Cố Phàm không tham gia, trò chơi này vẫn có khả năng xảy ra chuyện; mà việc mình trước đây chuyển Cố Phàm ra khỏi bộ phận trò chơi, đúng là đã tạo cớ cho Cố Phàm không hợp tác, nếu mình không đưa ra nhiệm vụ rõ ràng, Cố Phàm chắc chắn không chịu nhúng tay vào.
Sau khi cân nhắc, Lilith đành gật đầu: "Được, vậy ta đồng ý, dù MMORPG này có xảy ra vấn đề gì, cũng không liên quan đến ngươi!"
Cố Phàm vẫn không nhúc nhích: "Cô viết giấy cam kết đi!"
Lilith: "...Cố Phàm, ngươi đừng có quá đáng!"
Cố Phàm nhìn nàng một cái, rồi lại trượt xuống, nằm càng thoải mái.
"Ngươi!"
Lilith có chút cạn lời, nhưng cuối cùng vẫn im lặng thở dài, chấp nhận yêu cầu của Cố Phàm.
Nàng vừa định phẩy tay tạo ra một bản khế ước ác ma, thì thấy Cố Phàm đột nhiên đứng phắt dậy khỏi ghế sofa, không biết từ trong túi nào lấy ra một bản giấy khế ước có sẵn, đưa cho nàng.
"Li tổng, nếu cô không có ý kiến gì thì tôi muốn dùng bản hợp đồng này."
Lilith hết hồn: "Cố Phàm, ngươi đúng là càng ngày càng được đà lấn tới!
"Đây là lần đầu tiên ta gặp con người chủ động tìm ta ký hợp đồng!"
Cố Phàm ho nhẹ hai tiếng: "Khụ khụ, quen rồi ấy mà, cô xem hợp đồng của chúng ta ngắn gọn rõ ràng hơn nhiều, bên địa ngục các cô nên học tập một chút, tinh giản quá trình đi. Tóm lại, bản hợp đồng này Li tổng không hề bị thiệt gì đâu, chỉ cần ký nó, game tiếp theo tôi nhất định sẽ tận tâm tận lực làm việc!"
Lilith rất không tình nguyện cầm lấy bản hợp đồng, nhanh chóng xem qua.
Nội dung hợp đồng rất đơn giản, chỉ là một vài điều khoản miễn trừ trách nhiệm.
Cố Phàm sẽ phụ trách tổ chức việc phát triển MMORPG lần này, nhưng trong hợp đồng cũng quy định, Cố Phàm phải nghiêm ngặt làm theo yêu cầu của Lilith, không được tự ý quyết định, nếu không sẽ bị coi là vi phạm điều ước.
Đồng thời, nếu Cố Phàm đã làm theo yêu cầu của Lilith mà game vẫn xảy ra vấn đề thì Cố Phàm sẽ không phải chịu bất cứ trách nhiệm gì.
Không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào tức là Lilith không thể gây khó dễ cho hắn dưới bất cứ hình thức nào, kể cả việc chuyển hắn sang lĩnh vực khác.
Nếu sau này Lilith vẫn cần Cố Phàm phát triển game thì phải dành 100% sự tin tưởng, không được để xảy ra tình huống phát triển game đến một nửa lại chuyển hắn đi, hoặc là cố tình loại Cố Phàm ra khỏi dự án mới.
Nói cách khác, hoặc là hoàn toàn không dùng đến Cố Phàm, hoặc là phải tin tưởng tuyệt đối sử dụng.
Bản hợp đồng này, có vẻ rất công bằng, ít nhất là công bằng hơn nhiều so với hợp đồng ác ma.
Cho nên Lilith hơi kinh ngạc, nàng còn tưởng rằng Cố Phàm sẽ đưa ra điều khoản bất lợi đặc biệt cho mình chứ.
Đối với Lilith, bản hợp đồng này cũng có ràng buộc Cố Phàm: Cố Phàm nhất định phải phát triển game theo yêu cầu của nàng; đồng thời, nàng cũng có quyền lựa chọn, có thể không dùng Cố Phàm.
Chỉ là khi đã quyết định dùng thì không thể đổ lỗi.
Điều kiện này có thể chấp nhận được.
Sau khi cân nhắc, Lilith tỏ vẻ hào phóng: "Được, vậy thì theo bản hợp đồng này! Ngươi nên thấy vinh hạnh, ngươi là người đầu tiên chủ động ký hợp đồng với ác ma địa ngục đó!
"Cũng là do Lilith đại nhân vĩ đại khoan dung độ lượng, chứ mà đổi thành ác ma khác, sớm đã ném ngươi vào chảo dầu rán thành gà miếng rồi!"
Cố Phàm nghiêm túc nhìn Lilith ký xong hợp đồng, rồi mới nhấc người lên một chút: "Tốt rồi, đã đạt được thỏa thuận, vậy Li tổng cô nói đi, cụ thể tôi cần phải làm gì?"
Lilith cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng việc chính vẫn quan trọng hơn, nên không nghĩ nhiều mà đi thẳng vào vấn đề chính.
"Trước tiên hãy giúp ta phân tích, ba game này chọn cái nào thì tốt hơn!"
Cố Phàm lại cầm ba tập tài liệu trên bàn lên, lướt qua một lần nữa, ra vẻ đang suy nghĩ thấu đáo.
Ai cũng biết, khi lãnh đạo bảo bạn cho ý kiến, thật ra cũng không hẳn là muốn bạn đưa ra ý kiến thật sự.
Nói rõ hơn, việc lãnh đạo yêu cầu bạn cho ý kiến, không nhất thiết là ý kiến chân thật trong lòng bạn, mà thường là ý kiến mà lãnh đạo đã có xu hướng.
Nếu không hiểu rõ điểm này thì tốt nhất đừng nên lăn lộn chốn công sở.
Mà Lilith là một người lãnh đạo đặc biệt hợp với điều này.
Cố Phàm rất hiểu, nếu mình nói ra đáp án không phải thứ Lilith muốn nghe, vậy thì một khi game không thu thập đủ cảm xúc tiêu cực, thì dù có bản hợp đồng này, Lilith về sau cũng khó tránh khỏi việc ghi hận.
Cho nên, Cố Phàm không thể trực tiếp chọn bừa, mà phải thông qua việc giải thích, phân tích lý tình, vừa đúng ý Lilith, vừa đúng trò chơi nàng có xu hướng, và để chính nàng đưa ra quyết định.
Nghĩ đến đây, Cố Phàm bắt đầu phân tích.
"Trước hết, chúng ta làm rõ một điểm, Li tổng cô tuy không thiếu tiền, nhưng vẫn phải để ý một chút đến tính kinh tế, đúng không? Tức là phải dùng ít tiền để thu thập được nhiều cảm xúc tiêu cực hơn."
Lilith gật đầu: "Không sai!"
Tuy nói Lilith không thiếu tiền, nhưng tiền ở nhân gian của nàng đương nhiên là có hạn.
Với mỗi một chi tiêu cho game, nàng đều có một giới hạn mong muốn trong lòng, chỉ là giới hạn này dao động tương đối lớn.
Dù sao, tiết kiệm được tiền, có thể dùng cho việc quảng bá, tiếp thị trò chơi thu thập cảm xúc tiêu cực, lại có thể tạo ra nhiều cảm xúc tiêu cực hơn.
Cho nên, vẫn cần cân nhắc đến tính kinh tế.
Cố Phàm tiếp tục nói: "Nếu vậy thì tôi thấy game thứ nhất có thể loại đầu tiên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận