Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi

Khi Ta Viết Cái Bug Lại Biến Thành Hạch Tâm Cách Chơi - Chương 453: Cò súng lưng khóa chính xác cách dùng (length: 12192)

Gia Cát Quân trên tay cầm lấy vẫn luôn là cái tay cầm này, nhưng đối với hai cái lưng khóa đặc biệt kia, thì trên cơ bản chưa từng dùng đến.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn không thấy được ý nghĩa tồn tại của hai cái lưng khóa này.
Trước mắt thì thấy, chúng chỉ là chiếu xạ hai nút LT và RT trên tay cầm.
Tuy nói có thể sửa đổi chiếu xạ trên phần mềm, đổi thành nút khác, nhưng làm vậy thì có ý nghĩa gì?
Lưng khóa cần dùng ngón giữa móc, điều này với phần lớn người chơi là hơi khó thích nghi.
Bởi vì đa số người chơi game bằng tay cầm, thường xuyên dùng nhất là ngón cái và ngón trỏ, trải qua nhiều năm sớm đã thành thói quen cơ bắp, hễ dùng đến nút LT và RT, phản ứng đầu tiên chắc chắn dùng ngón trỏ.
Khách quan mà nói, Gia Cát Quân cảm thấy làm lưng khóa thành L3 và R3, tức là ấn trục xoay trái phải còn thực dụng hơn, dù sao thao tác "theo trục xoay" vẫn có vẻ hơi dị người.
Vậy nên trong thời gian chơi game này, Gia Cát Quân cơ bản đều dùng các nút mặc định của tay cầm, hai nút cò súng phía sau kia gần như quên bẵng.
Nhưng sau năm lần bảy lượt trải nghiệm tầm quan trọng của biến hình trảm, hắn chợt nhớ đến hai lưng khóa này, nhất là lưng khóa bên tay phải.
Nghĩ đến đây, hắn bóp lưng khóa, cẩn thận cảm nhận xúc giác của nó.
Một tiếng "cụp" giòn vang.
Sau khi bóp lưng khóa, nó sẽ có cảm giác giảm dần rõ ràng, không thể ấn thẳng xuống dưới cùng.
Nó sẽ xoay với tốc độ cố định, trong quá trình đến một điểm nhất định, sẽ phát ra âm thanh "cụp" thanh thúy, đồng thời cảm giác tay thay đổi rõ rệt.
Vượt qua điểm này, nó còn một đoạn hành trình, cuối cùng dừng lại ở vị trí dưới cùng.
Còn khi nhả ra, cũng sẽ có một quá trình tương tự, có điều tốc độ di chuyển sẽ khác, thời điểm "cụp" cũng khác đôi chút.
Gia Cát Quân nhìn động tác của nhân vật trên màn hình, vừa cẩn thận cảm thụ cảm giác khi bóp lưng khóa cò súng, bỗng lóe lên linh quang, dường như đã hiểu.
"Thì ra là thế! Lưng khóa cò súng này không chỉ đơn giản chiếu xạ nút RT, thực chất nó còn có mối quan hệ đối ứng chặt chẽ với biến hình trảm trong game!
"Hành trình của cò súng chính là toàn bộ quá trình của biến hình trảm, còn tiếng 'cụp' đó thực ra là thời điểm biến hình trảm có vô địch!
"Không những vậy, nó còn có thể đọc dữ liệu game theo thời gian thực. Vũ khí khác nhau, chi tiết biến hình trảm khác nhau, lưng khóa cò súng này cũng sẽ biến đổi theo.
"Hai lưng khóa trái phải đều có chức năng này, hơn nữa, người chơi cũng có thể tự thiết lập, ví dụ như có thể cài thành tự động đàn hồi, vậy chỉ cần bấm xuống mà không cần nhấc lên, hợp với thói quen thao tác của nhiều người chơi.
"Nút bấm bên ngoài này thật là có ích mà!"
Gia Cát Quân không khỏi ngạc nhiên vui mừng, bởi vì lưng khóa này giúp ích rất nhiều cho việc luyện tập GP.
Trong game, thứ gọi là "Vô địch tấm" vốn là mơ hồ khó nắm bắt, người chơi dù xem đi xem lại hàng chục lần chiêu biến hình trảm, cũng khó nhớ được vị trí cụ thể có vô địch tấm ở đâu.
Nhưng có nút bên ngoài này, người chơi có thể dùng cả ba giác quan, thị giác, thính giác, xúc giác để cùng lúc phán đoán.
Đặc biệt là xúc giác, điều này rất quan trọng đối với cảm giác tay của người chơi, có thể giúp đẩy nhanh quá trình hình thành cơ bắp ghi nhớ.
Tựa như nhiều trò chơi hay dùng độ rung khác nhau ở tay cầm trong những thời điểm đặc biệt, và độ rung ngày càng phong phú hơn. Một phần để người chơi có cảm xúc hòa nhập hơn, một phần cũng để nhắc nhở thao tác của người chơi.
Dùng lưng khóa này để luyện tập GP, chắc chắn sẽ đạt hiệu quả làm ít công lớn.
Vậy chẳng phải tay cầm này chỉ dùng để chơi 《Hoang Ngôn Chi Huyết》 sao?
Thật ra không phải vậy.
Thực chất nó dùng được trong bất kỳ game nào có cơ chế tương tự.
Thiết kế biến hình trảm tuy cực kỳ hiếm gặp trong game khác, nhưng nhiều game vẫn có cơ chế tương tự.
Ví dụ như đỡ phản, hoặc kỹ năng đặc biệt.
Lấy đỡ phản làm ví dụ, cơ chế của nó thực chất giống với biến hình trảm, đều có động tác vung ra rõ rệt, và trong lúc vung tấm chắn sinh ra phạm vi phán đoán đỡ phản.
Vậy phạm vi phán đoán này cụ thể ở đâu? Chuyện này chỉ có thể do người chơi tự tìm tòi và ghi nhớ.
Nhưng tay cầm này có thể đọc dữ liệu trong game, kết nối hành trình của cò súng với toàn bộ quá trình đỡ phản, đồng thời trong quá trình đó, cảm giác "cụp" đặc biệt tương ứng với phạm vi phán đoán đỡ phản.
Một số kỹ năng đặc biệt mang hiệu quả GP, cũng tương tự vậy.
Với vai trò là nút bên ngoài, tay cầm này không thay đổi cơ chế của game, muốn đỡ phản hoặc GP thành công vẫn cần luyện tập nhiều, vẫn chỉ có thể GP các chiêu đặc biệt.
Nhưng nó giúp người chơi quen thuộc hơn, hiểu rõ hơn động tác GP của bản thân, rồi chỉ cần dồn sức nghiên cứu động tác của Boss là được.
Không những vậy, người chơi có thể dùng phần mềm tinh chỉnh cò súng, thay đổi hành trình của nó, cách đàn hồi, vị trí nhắc nhở của phạm vi phán đoán, và nhiều chi tiết khác.
Từ đó giúp nó được sử dụng rộng rãi trong các game hành động, game bắn súng, game lái xe.
Nó có thể mô phỏng lúc nạp đạn, mô phỏng hộp số lúc lái xe, vừa làm nổi bật bầu không khí, lại thực sự nâng cao một thao tác cụ thể, giảm bớt chi phí luyện tập.
Dù các game đó không hỗ trợ cũng không sao, chắc chắn sẽ có cao thủ tự mày mò điều chỉnh.
Đợi họ điều chỉnh xong, gửi file cấu hình lên phần mềm tay cầm, người chơi khác chỉ cần tìm game tương ứng và tải file cấu hình về là được.
Nói tóm lại, nó có nhiều cách chơi rất hay!
Gia Cát Quân như mở ra cánh cửa thế giới mới, hắn vội vàng dùng đến lưng khóa, và tìm mấy con quái nhỏ luyện tập.
Quả nhiên, khả năng nắm bắt động tác GP trong tay đã tăng lên rõ rệt!
Gia Cát Quân lại lấy khiên kiếm phủ bụi lâu ngày ra thử, thấy cũng có tác dụng.
Dù động tác GP của khiên kiếm và giáo mâu không hoàn toàn giống nhau, và phạm vi phán đoán GP cũng khác nhau, nhưng dùng lưng khóa cò súng này có thể nhanh chóng cảm nhận sự khác biệt giữa động tác của cả hai, và thích nghi với tốc độ nhanh nhất.
"Để đi thử xem!"
Gia Cát Quân rất vui, trước đó vốn chuẩn bị cam chịu, nhưng giờ đột nhiên thấy ánh rạng đông, lại dấy lên hy vọng.
Cuối cùng, sau một trận chiến ác liệt, Gia Cát Quân không nguy hiểm đánh xong độ khó đơn giản.
Và lần này, đối diện với việc chân phải của Boss giẫm đất, Gia Cát Quân kết hợp thời điểm GP mà Sát Vách Lão Vương đã nói trong video, cùng với cảm giác từ cò súng lưng khóa, quả quyết tung ra biến hình trảm.
"Thành công!"
Động tác GP này phát huy hiệu quả rất tốt, đùi phải Boss phun nhiều máu, đồng thời sinh ra trạng thái choáng lớn, và tích lũy được một lượng sát thương phá hủy bộ phận nhất định.
Gia Cát Quân vội vàng xông lên tấn công, đồng thời nhân lúc đó dùng biến hình trảm để lại trở về trạng thái hai tay.
Vì hắn chỉ luyện GP biến hình trảm ở trạng thái hai tay, để đảm bảo thành công cao nhất.
Boss lại giẫm đất, lại GP!
"Lại thành công!"
Hai lần GP liên tiếp thành công khiến Gia Cát Quân cảm thấy thoải mái lạ thường, cứ vậy lặp lại liên tục, sau một đợt tấn công, đùi phải của Boss bị đánh nát, HP cũng xuống nửa cây, chuyển sang giai đoạn hai.
Nhanh thật!
Chỉ có thể nói lợi ích của GP quả thật rất lớn, thao tác này đúng là khó, một khi sai lầm hậu quả cũng rất nghiêm trọng, nhưng một khi GP liên tục thành công thì vừa nhanh vừa dễ, còn rất thú vị nữa.
Gia Cát Quân thấy thời cơ đã đến, khi Boss cúi đầu xuống, liền nhún bước tiến lên, xông đến dưới bụng nó, tấn công điên cuồng vào chân trái còn lại.
Cuối cùng, Boss ầm ầm ngã xuống.
Lúc này Gia Cát Quân mới nhận ra, mình lại đánh ra vô hại rồi.
"Mẹ nó mình vậy mà mạnh đến vậy à? !"
Chính Gia Cát Quân cũng kinh ngạc, hắn không ngờ lần đầu tiên vượt qua Boss này, mà lại đánh ra vô hại.
Nếu ở các game khác, khoảng cách giữa việc "vượt qua Boss" và "vô hại Boss" ít nhất cần mười mấy tiếng luyện tập.
Nhưng 《Hoang Ngôn Chi Huyết》 vì cơ chế độ khó động đặc biệt, và hiệu quả phá hủy bộ phận, đã rút ngắn rất nhiều khoảng cách giữa hai cái đó.
Nói đơn giản là càng gà thì càng khó, càng giỏi thì càng đơn giản.
Một khi xử lý được chiêu thức của Boss, Boss sẽ càng ngày càng dễ, thêm vào hiệu quả suy yếu động tác của Boss sau khi phá hủy bộ phận, đến cuối thậm chí còn có thể dùng sức mạnh qua một cách vô hại.
Thiết kế độ khó động kiểu này thì có ích lợi gì?
Theo tư tưởng ban đầu của Lilith, nó có thể làm các cao thủ thấy chưa đủ đô, dù sao càng đánh càng nhàm chán, chưa cần dùng hết sức Boss đã gục rồi; nó có thể giúp người gà phá phòng, bởi vì càng gà thì càng khó.
Hai mặt này, cơ chế độ khó động đúng là đã làm được.
Nhưng mọi thứ đều có cái giá của nó, và cái giá của độ khó động lúc này hiện ra rõ.
Khi người chơi chịu khổ một thời gian, có thể ứng phó thích đáng phần lớn các chiêu thức về sau, liền có thể đánh vào "Chế độ đơn giản" từ đó trực tiếp vượt qua "Thông quan gian nan" đi thẳng tới "Thông quan vô hại"!
Mà điều này sẽ cho người chơi cảm giác thoải mái cực lớn, cũng tăng lên trên diện rộng sự tự tin của họ.
Gia Cát Quân lúc này chính là ở trạng thái như vậy.
Không chỉ những khó khăn, trở ngại trước đó hoàn toàn quên sạch sành sanh, còn đối với cảm giác thoải mái khi giành GP hình thành ấn tượng sâu sắc.
Trong đầu không còn gì, chỉ còn lại cảm giác thoải mái lên đến đỉnh đầu khi ba lần GP thành công.
Còn việc châm lửa xong sẽ phụ ma cho Boss? Vấn đề nhỏ nhặt này càng không đáng nhắc tới.
Thiết kế rác rưởi gì chứ, đây chính là thiết kế nghĩ ra một kiểu khác được không?
"Thậm chí có chút chưa đã thèm, muốn đánh lại một lần."
Gia Cát Quân có hơi xúc động, chỉ tiếc là lúc đánh trước đó hắn không hề dùng tay quay lại.
Với lại nghĩ một chút, thời gian hắn trì hoãn ở con Boss này cũng đã rất lâu rồi, hiện tại đã tụt lại sau đội hình thứ nhất rồi, vẫn nên tiếp tục nắm chắc thời gian tiến lên thôi.
Phía sau khẳng định còn có những Boss cường đại hơn đang chờ hắn.
Trở lại khách sạn, quả nhiên cốt truyện lại tiếp tục được đẩy nhanh.
NPC được cứu ra trước đó lại thêm một vài công năng mới, có thể mua sắm vũ khí và trang phục mới, còn xuất hiện không ít đoạn đối thoại cốt truyện hoàn toàn mới.
Gia Cát Quân đi lòng vòng vài vòng trong khách sạn, cuối cùng là xử lý những việc cần xử lý đến đâu vào đấy.
Chỉ là lúc hắn vừa định đi ra ngoài tiếp tục thăm dò thì đột nhiên sửng sốt, cảm giác được hình như có chỗ nào đó không đúng.
Chuyển góc nhìn, cẩn thận xem xét kỹ lưỡng nhân vật của mình.
"Ơ, mặt của ta có phải chỗ nào đó trở nên kỳ quái một chút không?"
"Lúc mới bắt đầu chỉnh sửa khuôn mặt ta là như vậy sao?"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận