Thiên Ảnh

Chương 713: Quyết chiến.

Long tộc từng là một chủng tộc vô cùng hùng mạnh ở Trung Thổ Thần Châu. Chỉ có điều từ thời cổ đại tới nay, đám thần thú có lực lượng khủng bố đã bị diệt sạch. Đến nay, qua vô số năm tháng không hề thấy bóng dáng của chúng xuất hiện.
Sau khi con người xuất hiện thống trị thế giới Trung Thổ Thần Châu, trong một thời gian rất dài, Long tộc chỉ còn được ghi lại trong truyền thuyết. Thật ra ở một mức độ nào đó nó chỉ là một lời biện luận, bởi vì mọi người đều biết rất lâu sau khi Long tộc bị diệt vong, con người mới xuất hiện. Ít nhất trong sử sách đã ghi lại như thế.
Như vậy trong lịch sử Nhân tộc tại sao lại có bóng dáng của Long tộc? Hay là, chủng tộc thần thú như Long tộc là do con người tưởng tượng ra?
Con người là một loại động vật có sức tưởng tượng vô cùng phong phú. Nên nếu như đó là sự thật thì cũng chẳng có gì là lạ.
Có điều, rất nhiều năm trước, trong một khoảng thời gian ngắn, đại khái chừng ba trăm năm, từ từ mọi người phát hiện tại một số địa phương xa xôi hoang vắng như núi cao, khe sâu, biển rộng…có một số bộ hài cốt khổng lồ tới mức khó tưởng tượng. Cuối cùng, mọi người nhận định chúng chính là Long tộc từ thời cổ trong truyền thuyết.
Chỉ có điều, không một ai có thể ngờ được thế gian này vẫn còn có Long tộc sót lại, hơn nữa không chỉ có một mà tới tận hai con. Điều khiến cho người ta kinh ngạc hơn ở chỗ hai con rồng khổng lồ đó lại là anh em.
Mặc dù hình dạng của chúng hoàn toàn khác biệt, nhất là con rồng đen bước ra từ trong cánh cổng bóng tối bị hàng vạn yêu quỷ bám lấy, nhìn qua đã không còn mùi của Long tộc mà có phần giống với ác quỷ tới từ sâu trong Địa Ngục.
Trong tích tắc đó, Lục Trần chợt nhớ lại rất lâu trước kia, ban đêm, ở một nơi nào đó hắn từng gặp ác mộng. Trong mơ, hắn như xuyên qua biển sao, vượt qua vô số hư không thấy được một cảnh tượng trời đất tan vỡ. Vô số yêu quỷ bay ra từ dưới nền đất, tàn hại thế gian, sinh linh đồ thán. Mà bay lượn phía trên bầu trời còn có một con rồng khổng lồ đang phun lửa, một mình chiến đấu với vô vàn yêu quỷ.
Cảnh tượng đó chỉ lóe lên một chút trong chớp mắt nhưng Lục Trần lại nhớ kỹ bởi vì nó thực sự rung động.
Vào lúc này, Lục Trần chợt nhớ lại cảnh tượng đó, theo bản năng quay đầu nhìn xung quanh rồi nhìn lên trên trời. Chợt hắn phát hiện cảnh tượng trước mắt mình hoàn toàn tương tự với cảnh tượng trong mơ, ngoại trừ trên bầu trời có thêm một con mắt khổng lồ.
Con rồng khổng lồ lao tới chỗ con rồng đen. Thân thể của nó cứ như sinh ra từ hư không, nhanh chóng thoát ra khỏi Côn Luân ấn, lao xuống đất rồi lao thẳng tới thân thể của con rồng đen mà cắn.
Chỉ nghe một tiếng gầm thê lương rung chuyển trời đất, kèm theo đó là máu đen bay như mưa, khiến cho vô số yêu quỷ hét lên những tiếng hét the thé đầy hoảng sợ.
Một loạt những tiếng động quái dị khiến cho người ta ớn lạnh vang lên. Trên bụng của con rồng đen xuất hiện một vết thương rất lớn. Đồng thời có mấy trăm yêu quỷ đáng sợ hóa thành tro tàn sau một đòn đó.
Cái áo giáp yêu quỷ tưởng chừng như không thể phá được đó, bị thần thú thời cổ dốc hết sức đánh lén, hoàn toàn mất đi tác dụng, chẳng khác gì một tờ giấy.
Con rồng hắc ám rơi xuống ầm ầm. Hiển nhiên đòn tấn công bất thình lình đã làm cho nó bị thương nặng. Có điều loại sinh vật hùng mạnh bước ra từ trong cánh cổng hắc ám như nó rất khó có thể xong đời một cách dễ dàng như vậy. Mặc dù thân hình gần như bị chặt làm đôi, nhưng gần như là bị thương cùng lúc với nhau, yêu quỷ khắp người nó cũng ngửa mặt lên trời mà gầm rít. Khí hắc ám bắt đầu chuyển động, tràn về phía miệng vết thương để chữa trị.
Mà cái đầu rồng khủng bố kia cũng quay lại, hai con mắt bốc lên ngọn quỷ hỏa, kèm theo đó là một tiếng gầm rung chuyển trời đất. Cái đầu như một tia chớp, cắn thẳng vào cổ rồng đen.
Rầm!
Một tiếng động lớn vang lên do cái chân to của rồng đen giáng thẳng vào đầu của con rồng Hắc ám. Trong nháy mắt xuất hiện một cảnh gió tanh mưa máu. Đồng thời, máu rồng bắt đầu chảy ra từ cổ của nó, kèm theo đó là một vết thương rất to.
Cùng lúc với long huyết phun ra, vô số yêu quỷ trên thân con rồng Hắc ám bắt đầu gầm rú. Trong nháy mắt, vô số yêu quỷ tràn tới miệng vết thương của con rồng đen mà cắn xé máu thịt, hút lấy long huyết một cách điên cuồng.
Con rồng đen rít lên đau đớn, giáng thẳng một chân vào cái đầu của con rồng hắc ám. Sau đó hai con thú khồng lồ bắt đâu chiến đấu với nhau.
Hai con thú với sức mạnh khủng bố hoàn toàn chẳng hề có thần thông nào như trong tưởng tưởng mà lao vào vật lộn một cách đơn giản. Dường như tất cả đạo pháp thần thông trên thế gian đều chẳng lọt vào mắt của chúng. Chỉ có điều con rồng đen từ từ yếu thế. Đặc biệt vết thương trên cổ của nó bị vô số yêu quỷ đáng sợ tấn công nên có dấu hiệu sắp không khống chế nổi.
Trong chiến đấu kịch liệt như vậy, những khu vực xung quanh không chịu nổi đòn tấn công của hai con thú khổng lồ lập tức trở nên tan nát. Lục Trần bay về phía sau. Nhưng trong lúc đó, hắn chợt phát hiện, Thiên Lan chân quân vẫn còn đứng nguyên tại đó, không lui lại phía sau giống như mình.
Lão đang ngửa mặt nhìn lên trời, miệng thì lẩm bẩm như nói cái gì đó. Lục Trần giật mình, ngẩng đầu lên chỉ thấy chẳng biết từ lúc nào, vầng trăng máu đã sắp biến mất trong lốc xoáy hắc ám.
Đột nhiên đất trời như mờ đi. Vào một khắc đó, toàn bộ ánh trăng dường như biến mất, bất chấp ánh trăng đó có màu đỏ như màu máu.
Còn con mắt giữa không trung đột nhiên to hơn. Dường như nó mới nếm được một thứ gì rất ngon, thỏa mãn vô số năm tháng khát vọng, khiến cho không còn có thể ngăn cản nổi dục vọng của bản thân. Cái bàn tay to ở trên trời vẫn không thu về, tiếp tục chuyển động giữa không trung, lao xuống dưới, chụp thẳng vào đỉnh đầu của con rồng Hắc Ám kia.
Trong một khắc đó, con rồng Hắc ám chịu địch hai phía, khiến cho từ trạng thái đang đánh đâu thắng đó chợt rơi vào đường cùng.
Con rồng hắc ám gầm lên giận dữ. Thân hình cao lớn của nó vẫy mạnh. Con rồng đen vẫn đang giữ chân nó có sức mạnh không bằng. Nhưng vào thời điểm quan trọng này, con rồng đen lại ôm chặt lấy nó.
Chỉ thấy bàn tay to với khí thế hủy thiên diệt địa từ trên cao lao xuống chợt nắm lấy đầu con rồng Hắc ám. Gần như cùng lúc đó, ba cột sáng đang bao vây ba vị Hóa thần chân quân cũng phình to hơn mấy lần.
Trong tiếng kêu thảm thiết, ba cái bóng bên trong cột sáng loạng choạng rồi nổ tung, không còn thấy tăm hơi.
Khóe mắt Lục Trần giật giật, sau đó hắn không để ý tới trận chiến đấu hủy thiên diệt địa kia nữa mà quay sang nhìn về phía Thiên Lan chân quân.
Vào lúc này, Thiên Lan chân quân chợt vẫy tay. Một tia sáng lóe lên, nhánh Thần thụ tỏa ra sự sống ngút trời từ từ bay tới bàn tay của lão.
Lão cầm nhánh cây rồi quay đầu lại, mỉm cười với Lục Trần.
Nụ cười đó vô cùng ôn hòa, nhưng lại khiến cho Lục Trần cảm thấy ớn lạnh. Hắn cảm giác đó là gương mặt đáng sợ nhất mà mình gặp phải trong cuộc đời.
73/ 1
Bạn cần đăng nhập để bình luận