Thiên Ảnh

Chương 689: Ánh mắt trông ngóng

Bạch Liên xoay cổ, hình như cảm giác có chút tê cứng, bước chân nàng không hề vì thế mà ngừng nghỉ, vẫn tiếp tục hướng về phía trước trên thông đạo này.
Trong thông đạo hết sức im ắng, đến một chút âm thanh cũng chẳng có, còn bước chân nàng dường như cũng hệt như bước chân loài mèo trong truyền thuyết, lặng lẽ vô thanh.
Có điều đi được một lúc, Bạch Liên như sực nhớ ra gì đó, quay ngoắt lại, quả nhiên, không ngoài dự đoán, con hắc cẩu A Thổ cao to đó vẫn đang đi theo sau lưng nàng, chỉ có điều lòng bàn chân nó cứ như được lót một lớp thịt đệm, bước đi cũng im lìm.
Bạch Liên nhìn A Thổ, bỗng nhiên cười bảo:
- Chúng ta thế này hình như có hơi đáng sợ, không khéo trước khi chưa ám sát được người khác, hai chúng ta đã tự đánh nhau rồi chứ?
A Thổ hình như không hiểu câu này của Bạch Liên, nó ngẩng đầu lên đánh hơi trong không khí, sau đó lại tiếp tục đi tới phía trước.
Bạch Liên nhún vai, theo A Thổ đi tiếp, cứ thế đi qua con đường dài dằng dặc, cuối cùng cũng nhìn thấy lối ra.
Bên ngoài im ắng đến mức phát sợ, Bạch Liên và A Thổ đều không có động thái đi thẳng qua khỏi lối ra đó, mà cùng nép vào vách đá hai bên cạnh cửa, sau đó lén lút thò đầu ra nhìn bên ngoài.
Mái vòm huyệt động khổng lồ đã bị đục thủng một lỗ lớn, tòa thành dưới lòng đất không thấy mặt trời bao nhiêu năm lần này cuối cùng cũng lộ diện ra bên ngoài. Có điều nó lại không hề trông thấy được ánh mặt trời xán lạn, vì mây đỏ khắp trời đã phủ kín tất cả.
Mọi thứ đều u ám, rất nặng nề, có điều so ra, tòa thành dưới lòng đất này còn sáng sủa hơn thế giới phía trên nhiều, có thể nhìn thấy những dải sáng mọc lên trên khắp các ngôi nhà, đường phố, chiếu rực chung quanh. Tuy không rõ công dụng của những dải sáng này, nhưng xem bộ còn có sinh khí hơn lúc trước nhiều.
Trừ điều đó ra, nơi này vẫn trống vắng, không có điểm bất thường nào nữa, chỉ là toàn bộ huyệt động này im ắng đến vậy, có vẻ như chính là điểm kỳ lạ nhất.
Bạch Liên rụt cổ lại, liếc nhìn A Thổ ở phía bên kia, thấp giọng bảo:
- Ngươi xuống xem sao trước đi.
A Thổ ngó một lúc, rụt cổ lại, sau đó nhìn Bạch Liên, tuy nó không biết nói tiếng người, nhưng nét khinh bỉ trong ánh mắt của con hắc cẩu này đã vô cùng rõ ràng rồi.
- Hừ.
Bạch Liên khẽ hừ một tiếng, có điều cũng không có vẻ gì là thất vọng, hẳn là kết quả này nàng đã lường trước được rồi. Nàng chỉ cúi đầu nhìn bao la là nhà cửa bên dưới, rồi ngước lên nhìn huyết nguyệt mây mù thấp thoáng bên ngoài cái lỗ khổng lồ trên cao, không kìm được nhíu mày lại.
Một chốc sau, chỉ nghe thấy nàng trầm giọng lẩm bẩm:
- Còn thiếu một chút nữa, còn thiếu một chút nữa thôi…
Hắc cẩu A Thổ lấy làm lạ ngẩng đầu lên nhìn thiếu nữ xinh đẹp này, chỉ thấy Bạch Liên đang cúi đầu thì thào, thần sắc cứng đờ, ánh mắt cũng đột nhiên khác hẳn lúc trước, trở nên sắc lẹm và u ám, hệt như khí chất ở nàng thình lình biến thành một người khác.
A Thổ kinh ngạc, ánh mắt bỗng nhiên cảnh giác hơn hẳn, nó đứng dậy, đang định bày tư thế phòng bị, thì chợt chỉ thấy Bạch Liên rùng mình, gương mặt xinh đẹp thoát tục thoáng lướt qua vẻ đau khổ, cơ mặt co quắp, dường như vào lúc ấy, có thứ gì đó đang cong gập trong đầu nàng, khiến nàng đau đớn cùng cực.
Ngay sau đó, thần sắc trên mặt Bạch Liên chợt trở nên mơ màng, hai tay nàng bưng lấy đầu, khẽ vỗ mấy cái, sau đó nàng ngước lên nhìn A Thổ.
Ánh mắt A Thổ đầy ngạc nhiên.
Bạch Liên nhìn A Thổ một lúc, sau đó cười cười, đưa một ngón tay lên môi, khẽ khàng nói với A Thổ:
- Đừng nói với ai đấy.
Khoảnh khắc đó nàng nhoẻn miệng cười, nụ cười mang chút vẻ không quan tâm, làn da trắng ngần và đôi môi đỏ cùng tôn nhau lên, hệt như một bức họa được khắc trong huyệt động lạnh băng này.
※※※
Ầm…
Thình lình, một âm thanh đột nhiên vọng tới từ phía xa, hệt như tiếng sấm sét, khiến cả thiên địa chấn động hô ứng.
Bạch Liên và A Thổ đều quay đầu lại nhìn, phương hướng âm thanh đó không phải ở dưới lòng đất này, mà là trong bầu trời bao la phía bên ngoài lỗ thủng kia.
Một vầng trăng máu đã di chuyển đến vị trí chính giữa cái lỗ không rõ từ lúc nào, hoặc thực ra nó chưa bao giờ rời đi, mà là mây đỏ vốn che phủ quanh nó đã tản đi thôi.
Một tia sáng, ánh trăng đỏ thẫm và sâu thẳm từ trên trời rơi xuống, chiếu thẳng vào thế giới ngầm này. Tuy huyết nguyệt lúc này đã treo cao trên bầu trời, xa hơn rất nhiều so với lúc còn ẩn náu trong huyệt động dưới lòng đất này, song không hiểu vì sao, tia trăng chiếu xuống vào lúc này lại còn sáng hơn tất cả mọi hào quang lúc trước, tựa như một thanh kiếm sắc bén, xé toạc không gian, giữa tiếng rít vô hình, trong nháy mắt đã đáp xuống một nơi trong thành trì dưới lòng đất này.
Ầm!
Mặt đất rung chuyển, đất đá bay mù mịt, xung quanh tia sáng đó, có ít nhất năm sáu ngôi nhà đột nhiên bị một sức mạnh cực kỳ lớn đánh sập, sau đó hóa thành tro tàn.
Giữa bụi đất, từ một bức tường nứt đổ nào đó, Bạch Liên và A Thổ đột nhiên nhìn thấy từ xa, giữa tia sáng huyết nguyệt đó, còn có mấy bóng người.
Lạ ở chỗ, tuy nhà cửa xung quanh bị đánh sập trong nháy mắt bởi đòn tấn công bất thình lình này của huyết nguyệt, nhưng bên trong tia sáng đó, nơi vốn đáng lẽ phải là nơi nguy hiểm khủng khiếp nhất, nơi những người đó đang đứng hình như là một trạch viện nhỏ, lại không hề chịu bất cứ tổn hại nào quá lớn.
Thậm chí Bạch Liên còn loáng thoáng nhìn thấy giữa hào quang huyết nguyệt có một cái đình nhỏ, có một người đàn ông thân hình cao lớn, đầu trọc lóc, và một người đàn ông khác đang đứng cạnh ông ta. Còn bên ngoài cái đình, còn có bóng dáng lờ mờ của hai người khác.
Cũng chính vào lúc này, Bạch Liên bỗng dưng thấy tim chợt đập mạnh một nhịp.
Người đàn ông không mấy nổi bật đứng trong đình, luôn trầm mặc đó, đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía nàng.
Đúng vậy, mấy người trông có vẻ khí thế ngút trời kia đều không để ý thấy, chỉ có duy nhất tên nam tử không mấy nổi bật này, tên nam tử trông có vẻ thua xa ba người còn lại này lại đột nhiên nhìn về phía nàng.
Ánh nhìn đó bình thản, không có sát khí, cũng không có kinh ngạc hay thương hại, hình như không có bất cứ sắc thái cảm xúc nào. Bạch Liên chậm rãi rụt người lại, lưng tựa vào vách đá, một lát sau, nàng khẽ nhếch mép.
- Thú vị đấy.
Nàng khẽ nói một câu.
※※※
Bạn cần đăng nhập để bình luận