Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 79: Đêm nay Bao thế tử điện hạ hài lòng!

Chương 79: Đêm nay Bao thế tử điện hạ hài lòng!
Bắc Vực Tần địa.
Hàm Cốc quan, trong phủ thành chủ.
Lúc này đèn đuốc sáng trưng.
Diệp Thiên cùng trưởng công chúa Cơ Linh Tịch bị trói gô.
Đứng tại Tần Phong trước mặt.
Lúc này bị nhốt trong hạp cốc dài hẹp, bốn mươi vạn đại quân của Đại Chu.
Còn không biết vị trưởng công chúa đã vứt bỏ bọn hắn mà đi, đã bị Tần Phong bắt lại trở về.
Nếu như bọn hắn nhận được tin tức, nhất định sẽ lớn tiếng cảm tạ thương thiên.
Dù sao bọn hắn sắp bị đói một ngày một đêm.
Nằm tại trong hạp cốc, đói đến đầu óc quay cuồng.
Liên tiếp tổ chức phá vây nhiều lần, đều vô công mà trở lại.
Trưởng công chúa Cơ Linh Tịch hoàn toàn không nghĩ tới, lời nói trước đó của mình đối với Tần Phong mà nói không có bất kỳ tác dụng nào.
Hơn nữa còn khiến đối phương càng nhanh đem mình và Diệp Thiên bắt trở về.
"Tần Phong, ngươi bắt được ta thì thế nào, ngươi dám giết ta sao!"
"Ta thế nhưng là thiên Diễn tông tông chủ quan môn đệ tử!"
"Ngươi liền không sợ thiên Diễn tông chúng ta trả thù sao!"
Lúc này Diệp Thiên bị trói đến ban đêm, thấy đối phương một mực không có ý muốn giết mình.
Liền càng thêm phách lối.
Bởi vì hắn từng nghe nói, làm khí vận chi tử, giai đoạn trước càng kéo cừu hận.
Chẳng những sẽ không chết, mà lại hậu kỳ đánh vào mặt đối phương, sẽ đánh càng thêm thoải mái.
Chỉ cần mình chạy đi về sau, liền sẽ gặp kỳ ngộ không ngừng.
Trở nên càng thêm cường đại, sẽ còn cưa đổ vô số mỹ nữ nhất lưu.
Đầu định luật này, trong vòng luẩn quẩn của khí vận chi tử đã sớm được truyền ra.
Mà lại đã thành một đầu thiết luật.
Dù sao đối phương không giết mình, vậy thì phách lối một chút chứ sao.
Nhìn thấy đối phương kiêu ngạo như vậy, không đợi Tần Phong hạ lệnh.
Chương Hàm đi lên, cho Diệp Thiên hai cái tát lớn vào mặt.
Ba ba hai tiếng, toàn bộ trong đại sảnh đều có thể nghe được.
Ban ngày bị Tần Phong đánh hai bàn tay còn chưa tiêu đâu.
Lúc này lại bị Chương Hàm lần nữa tát hai cái.
Mặt Diệp Thiên sưng phù giống như đầu heo.
Diệp Thiên lập tức cảm giác được, tin tức lưu truyền trong vòng tròn của khí vận chi tử, có khả năng là giả.
Mình vừa phách lối xong, chẳng những không có ai đến nghĩ cách cứu viện.
Còn bị đánh hai cái tát lớn.
Mình thật sắp bị hố chết!
Lúc này hắn khóc không ra nước mắt!
"Lớn mật!"
Tần Phong thấy Chương Hàm tự tiện động thủ, từ trên ghế đứng lên.
Nghe được giọng nói của hắn, Chương Hàm lập tức cúi đầu.
Phảng phất đứa trẻ phạm lỗi.
"Sao ngươi có thể đối đãi khách nhân của ta như thế!"
"Diệp Thiên Diệp công tử là quan môn đệ tử của tông chủ thiên Diễn tông, sao có thể chịu được ngươi đánh đập như vậy!"
Tần Phong đi một vòng xung quanh Diệp Thiên đánh giá.
Ngoài cười nhưng trong không cười nói ra: "Đáng lẽ phải đánh như vậy mới đúng!"
Tần Phong nói xong, một cước liền đá vào bụng Diệp Thiên.
Diệp Thiên kêu thảm một tiếng, ngã trên mặt đất.
Tần Phong giữ lấy hắn, từ dưới đất nhặt lên một khối gạch vỡ.
Đập vào ót Diệp Thiên.
Ầm!
Bởi vì tu vi của Diệp Thiên bị phong, bị một gạch nện trúng đầu.
Đau đến mức hắn nhe răng trợn mắt.
"Đã bị bản thế tử trói lại rồi, còn mẹ nó phách lối!"
"Ta bảo ngươi phách lối!"
"Ta bảo ngươi phách lối!" . . . .
Tần Phong miệng lẩm bẩm, một bên cầm gạch vỡ trong tay nện lên đầu Diệp Thiên.
Diệp Thiên bị đánh tiếng kêu rên liên hồi.
Ầm!
Cuối cùng gạch vỡ rốt cục không chịu nổi mà vỡ nát.
Coi như thế, Tần Phong vẫn không quên đá thêm mấy cước.
Diệp Thiên co quắp trên mặt đất, lúc này thật sự muốn khóc lớn.
Bình thường kỳ ngộ và số mệnh của mình, sao từ khi gặp được Tần Phong lại mất linh thế này.
"Đến cùng nhau đánh!"
Chính Tần Phong đánh còn thấy chưa đủ, gọi tới một đám người, loảng xoảng đánh Diệp Thiên một trận!
Liền ngay cả Liễu Như Yên, luôn luôn ôn nhu như nước, một đại tiểu thư khuê các.
Khi ở lâu với Tần Phong cũng lộ ra một mặt tiểu ác ma của mình.
Đi lên liền hướng phía mặt Diệp Thiên mà đá hai cước.
Tần Phong phảng phất đã đánh mệt.
Đứng dậy đứng bên cạnh Cơ Linh Tịch, cẩn thận quan sát nàng.
Mà Cơ Linh Tịch nghe bên tai truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Diệp Thiên.
Vẻ mặt nguyên bản lạnh như băng, mang theo quan tâm.
Trong lòng vô cùng nóng nảy.
Tần Phong đánh Diệp Thiên như vậy, chính là để cho Cơ Linh Tịch thấy.
Nhìn thấy biến hóa trên mặt đối phương, là hắn biết có hiệu quả.
"Thế tử điện hạ nhanh bảo người ta dừng lại đi, chỉ cần ngươi không tra tấn Diệp công tử, muốn thế nào ta đều đáp ứng!"
Trưởng công chúa Cơ Linh Tịch rốt cục nhịn không được, nói với Tần Phong.
Tần Phong thấy đối phương cuối cùng đã mắc câu rồi, liền phất phất tay với đám người.
Người đánh Diệp Thiên dừng lại.
"Trưởng công chúa đừng có xin cho tên phế vật này, cứ để cho người ta đánh, ta chịu được mà!"
Vừa nghe Cơ Linh Tịch đang cầu xin Tần Phong, Diệp Thiên đau đớn trong lòng vô cùng.
Nằm trên mặt đất nhìn Cơ Linh Tịch.
"Muốn cái gì, trưởng công chúa hẳn là rõ ràng rồi chứ!"
Tần Phong đi đến bên cạnh Cơ Linh Tịch, một tay kéo lấy cằm nàng.
Khóe miệng mỉm cười nhìn về phía nàng.
Ý tứ của hắn đã rõ ràng vô cùng.
Cơ Linh Tịch cùng Diệp Thiên đều không phải trẻ con, đương nhiên hiểu hắn có ý gì.
Diệp Thiên thấy Tần Phong dùng tay khinh bạc Cơ Linh Tịch thì biến sắc.
Mà trong ánh mắt Cơ Linh Tịch mang theo vẻ bối rối.
"Ta không đáp ứng!" Cơ Linh Tịch kiên quyết hồi đáp: "Ta đã cùng Diệp công tử tư định chung thân!"
Cơ Linh Tịch nói xong đỏ mặt lên, bất quá trong lòng lại thở dài một hơi.
Giống như trút được gánh nặng, băng sơn trên mặt từ từ hòa tan.
Một mặt ôn nhu nhìn Diệp Thiên đang ngã trên mặt đất.
Trong mắt mang theo đau lòng.
"Ha ha, Tần Phong ngươi cái phế vật chớ vọng tưởng!"
Nghe được trưởng công chúa Cơ Linh Tịch nói, Diệp Thiên như mê muội.
Rống to: "Ta cùng trưởng công chúa là thật lòng yêu nhau!"
"Cho dù ngươi dùng thủ đoạn ti tiện này, trưởng công chúa cũng sẽ không đi theo ngươi!"
"Một ngày nào đó, ta muốn lấy mạng chó của ngươi!"
"Báo cái nhục ngày hôm nay!"
Ánh mắt Diệp Thiên hung ác, lại nằm trên mặt đất cười ha hả.
Càng trở nên phách lối hơn trước đó.
Trước đó hắn luôn biết trưởng công chúa Cơ Linh Tịch có tình ý với mình.
Lúc này đối phương vậy mà nói thẳng ra, để trong lòng hắn được thỏa mãn.
Đồng thời cũng làm cho hắn trở nên càng thêm phách lối.
Đối với việc Diệp Thiên lớn tiếng la hét, Tần Phong lại vô cùng bình tĩnh.
Trên mặt không thấy bất kỳ sự thay đổi nào.
"Lôi ra ngoài chém!"
Tần Phong thản nhiên nói.
Ngoài cửa đi vào mấy tên thị vệ, kéo Diệp Thiên liền muốn đi ra ngoài.
Làm Diệp Thiên mới vừa rồi còn rất phách lối giật mình.
Không ngừng giãy dụa.
Lúc này tu vi của hắn đã bị phong, lại còn bị trói vô cùng chặt.
Lại thêm bị Tần Phong dẫn người đánh hội đồng một trận.
Trên người sớm đã không còn thừa khí lực.
Cơ Linh Tịch thấy Tần Phong thật muốn giết Diệp Thiên.
Trên mặt lập tức phi thường sốt ruột.
"Thế tử điện hạ, chỉ cần ngươi không giết Diệp công tử, ta đêm nay bao ngươi hài lòng!"
Cơ Linh Tịch một mặt khẩn cầu nhìn Tần Phong.
"Tốt, đã trưởng công chúa điện hạ nguyện ý vì Diệp công tử ra một phần sức, như vậy bản thế tử cũng nguyện ý vì Diệp công tử đổ một thân mồ hôi!"
Khóe miệng Tần Phong cười một tiếng đối với mấy thị nữ nói: "Lập tức mang công chúa điện hạ đi tắm rửa thay quần áo, đêm nay thị tẩm!"
"Trưởng công chúa điện hạ không được a!"
Diệp Thiên nghe được Tần Phong vậy mà để Cơ Linh Tịch thị tẩm, vội vàng hô lớn.
Mình còn chưa nắm tay đối phương đâu.
Mỹ nhân như vậy lập tức muốn bị đối phương giày xéo, làm sao Diệp Thiên có thể nhịn được.
Nhưng hắn lại không thay đổi được chuyện gì.
Bị Chương Hàm kéo ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận