Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 257: Cho các nàng đánh cái dạng

Chương 257: Cho các nàng đánh một trận ra trò
Hắc Bạch Huyền Tiễn ba người, cũng mặc kệ ba người Diệu Vũ Thường cùng những người của Thất Sát Lâu đang nghĩ gì. Bọn hắn đã tốn sức tháo rời một cánh tay của ngũ trưởng lão Thất Sát Lâu. Tất cả là để chờ đối phương phát cuồng, mất lý trí ngay lúc này. Bọn hắn làm sát thủ, nắm bắt thời cơ phi thường chuẩn xác. Ngay khi đối phương mất lý trí vì cánh tay bị chém đứt, ba người liền lập tức lao tới, hóa thành ba đạo lưu quang. Trong nháy mắt lao về phía ngũ trưởng lão Thất Sát Lâu đang đứng giữa không trung phát cuồng. Ngay lúc bọn họ xông ra, lục trưởng lão và thất trưởng lão Thất Sát Lâu mới kịp phản ứng. Thân hình lóe lên, muốn ngăn cản Hắc Bạch Huyền Tiễn ba người.
Diệu Vũ Thường ba người phía dưới thấy vậy, sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Ba người lập tức phóng lên trời, chặn trước mặt hai vị trưởng lão của Thất Sát Lâu. "Tránh ra cho bản trưởng lão!" Lục trưởng lão sắc mặt lạnh lùng, tức giận quát: "Nếu không tránh ra, dù các ngươi là Thánh nữ của ba đại thánh địa, bản trưởng lão cũng giết không tha!" "Muốn chúng ta tránh ra, vậy phải xem bản lĩnh của hai người các ngươi!" Đông Phương Nhan nhìn lục trưởng lão và thất trưởng lão, mỉm cười, hoàn toàn không để lời hắn nói vào tai.
"Các ngươi muốn chết!" Thất trưởng lão lo lắng cho an nguy của ngũ trưởng lão. Không nói nhiều lời, giận dữ hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay đâm về phía Đông Phương Nhan. Sát ý trên trường kiếm ngập tràn, tấn công ba người không chút kiêng kỵ. Lúc hắn ra tay, lục trưởng lão cũng lập tức hành động theo. Giống như thất trưởng lão, lục trưởng lão cũng bộc phát tu vi thông thiên, chém một kiếm về phía ba người Đông Phương Nhan. Thấy hai đại cường giả lâm đạo cảnh sắp giáng một kích lên người ba mình, Đông Phương Nhan cùng Diệu Vũ Thường, Ngọc Quan Âm đều nghiêm túc. Từng tầng từng lớp linh lực tạo thành vòng bảo hộ xung quanh thân thể. "Lúc này mới nghĩ ngăn cản, muộn rồi!" Lục trưởng lão Thất Sát Lâu thấy động tác của ba người, khóe miệng cười tàn nhẫn. "Ai nói muộn, không hề muộn chút nào!" Đông Phương Nhan nói, thân thể khẽ động, trực tiếp né tránh công kích của hai người. Diệu Vũ Thường và Ngọc Quan Âm cũng cùng Đông Phương Nhan, sử dụng các chiêu thức giữ nhà, tránh được một kích của lục trưởng lão và thất trưởng lão.
Oanh!
Lực lượng khổng lồ đánh về phía nơi xa. Kiếm khí và sát ý của hai người trực tiếp phá hủy một mảng lớn kiến trúc trong tổng bộ Thất Sát Lâu. Hành động của ba người Đông Phương Nhan khiến lục trưởng lão và thất trưởng lão cảm thấy rất khó hiểu. "Không xong!" Thất trưởng lão kịp phản ứng, kinh hô: "Chúng ta trúng kế, ngũ trưởng lão gặp nguy hiểm!" Hai vị trưởng lão Thất Sát Lâu vừa kịp phản ứng, muốn xông lên phía ngũ trưởng lão, nhưng đã muộn. Hắc Bạch Huyền Tiễn ba người căn bản không cho đối phương cơ hội, ngay khi hai người bọn họ bị cản lại, ba người đã hóa thành một đường lưu quang, trường kiếm trong tay bộc phát kiếm ý thông thiên. Từ ba phương hướng đâm về phía ngũ trưởng lão Thất Sát Lâu. Trong chớp mắt, ngũ trưởng lão đã bị ba người xé nát thành từng mảnh bởi kiếm khí cường đại.
"Các ngươi đáng chết!" Lục trưởng lão và thất trưởng lão trơ mắt nhìn ngũ trưởng lão bị giết trước mặt mình. Gào thét một tiếng: "La Võng, hôm nay chính là ngày các ngươi diệt vong!" Hai người bộc phát sát khí vô biên, sát khí ngút trời. Lục trưởng lão và thất trưởng lão đã đến giới hạn bùng nổ. Thân hình lóe lên, lao về phía Hắc Bạch Huyền Tiễn ba người. Mà ba người sao có thể cho bọn họ cơ hội, vừa giết ngũ trưởng lão bản thân cũng tiêu hao không ít. Ba người lóe thân, ai nấy đều bay về phía xa, ẩn nấp, chờ thời cơ ra đòn trí mạng cho hai người. Mà Đông Phương Nhan cùng Diệu Vũ Thường, Ngọc Quan Âm lại một lần nữa ngăn cản lục trưởng lão và thất trưởng lão đang nổi cơn thịnh nộ. Không cho bọn hắn tiếp tục truy giết Hắc Bạch Huyền Tiễn ba người. Để ba người kia có thể ẩn nấp tốt hơn. Lúc này ba người cũng mặc kệ La Võng sau này có phải đối địch với Thất Sát Lâu hay không. Vì cả ba đều đã quyết định bị Tần Phong lung lạc muốn tiêu diệt Thất Sát Lâu. Vậy lúc này La Võng là người cùng phe với các nàng, hiện tại các nàng giúp đỡ đối phương, đến lúc đó đối phương cũng sẽ giúp lại. Hơn nữa, ba sát thủ thiên đẳng nhất của La Võng đã giết một trưởng lão lâm đạo cảnh. Đối phó hai trưởng lão lâm đạo cảnh còn lại cũng làm cho ba người Đông Phương Nhan giảm bớt áp lực đi rất nhiều. Mặc dù ba người cảnh giới đồng dạng với Hắc Bạch Huyền Tiễn, nhưng hợp lực đối phó một trưởng lão lâm đạo cảnh vẫn là làm được. Dù sao người La Võng đã cho các nàng "đánh một trận ra trò". Nếu như còn không được thì có chút mất mặt.
"Ba người các ngươi thân là Thánh nữ Thánh địa, là tấm gương cho thế tục, vậy mà cấu kết với sát thủ La Võng làm bậy, chẳng lẽ không sợ bị người đời chế nhạo sao?" Lục trưởng lão cùng thất trưởng lão bị ba người Đông Phương Nhan cản đường một lần nữa. Lập tức tức giận không thôi, lục trưởng lão giận dữ quát: "Các ngươi là Thánh nữ Thánh địa mà lại liên lụy đến loại tổ chức sát thủ La Võng này, không sợ rước họa vào thân sao?" "Chẳng lẽ La Võng vốn là do ba đại thánh địa âm thầm bồi dưỡng để thay thế Thất Sát Lâu ta?" Lục trưởng lão vừa mở miệng đã chất vấn liên tiếp, khiến ba người Đông Phương Nhan suýt chút nữa choáng váng. Chúng ta bị dụ dỗ đến đây, là để tiêu diệt đám sát thủ giữ thành này của Thất Sát Lâu cùng ba vị trưởng lão, đúng lúc đụng phải sát thủ của La Võng. Sau đó, ngũ trưởng lão của các ngươi bị giết. Chỉ đơn giản vậy thôi, sao ngươi nghĩ phức tạp như vậy.
"Hai vị trưởng lão đừng hiểu lầm, chúng ta đến là để giết ba vị lâm đạo cảnh của các ngươi!" Đông Phương Nhan cười nhạt nói: "La Võng không liên quan gì đến chúng ta, ai biết các ngươi có nhiều kẻ thù như vậy, trùng hợp sao?" "Nói rõ trước nha, chúng ta không có quan hệ gì với La Võng!" "Đã không quan hệ thì mau tránh ra, đợi ta tiêu diệt người La Võng, chúng ta lại phân cao thấp!" Lục trưởng lão lạnh giọng nói. Lách mình muốn lao vào đám người sát thủ La Võng, nhưng lại bị Diệu Vũ Thường cùng Ngọc Quan Âm liên thủ ngăn lại. "Sao hả, quả nhiên La Võng có quan hệ với các ngươi!" Lục trưởng lão sắc mặt lạnh lùng nhìn ba người: "Ba người các ngươi có liên quan sâu như vậy với người của La Võng là vì cái gì?"
Lời lục trưởng lão nói làm cho ba người Đông Phương Nhan, Diệu Vũ Thường, Ngọc Quan Âm cảm thấy khó hiểu. Các nàng đã nói rõ như vậy, chỉ là trùng hợp thôi. Đối phương lại cứ nhất định gán cho sát thủ La Võng kia là một bọn với các nàng. Đây không thể nghi ngờ là cố tình bôi nhọ ba người các nàng. Một chút phong thái cường giả lâm đạo cảnh cũng không có. "Ta biết vì sao!" Đúng lúc hai bên giằng co, không ai chịu ra tay trước. Tần Phong chậm rãi bước tới. Sự xuất hiện của hắn làm cho lục trưởng lão và thất trưởng lão Thất Sát Lâu cảm thấy rất khó hiểu. Tên phế vật này sao vẫn còn sống? Nếu không phải hắn tự mình xuất hiện, đám người bọn mình suýt chút nữa đã quên mất hắn. Nhưng khi bọn hắn nhìn thấy Tần Phong, trên mặt liền lộ ra vẻ khinh thường. "Những sát thủ La Võng này đều là người của ta!" Tần Phong thản nhiên nói ra một lời kinh người: "Mà ba vị Thánh nữ cũng là ta gọi đến để tiêu diệt Thất Sát Lâu các ngươi!" "Cho nên bọn họ đều vì ta mà đến!" Tần Phong ngạo nghễ đứng phía dưới, chẳng biết từ khi nào trong tay hắn đã xuất hiện một thanh kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận