Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 473: Sát vương đằng, độc xông cấm khu

"Ngươi nghĩ diệt Đại Tần ta, với tu vi hiện tại của ngươi còn chưa đủ!" Tần Vũ Dương cười khẩy, hắn đã nhìn ra đối phương đã phát điên rồi. Đã kết bạn cùng Cấm Khu Chí Tôn, còn tu luyện Hắc Ám Chi Lực mà đối phương cho. Lý trí của hắn đã sớm bị bóng tối nuốt chửng. Không cần phải nói nhảm với đối phương nữa, giết là được. Tần Vũ Dương khẽ cười nhếch mép, một quyền đánh về phía Vương Đằng. Ánh mắt đen ngòm của Vương Đằng mang theo vẻ giễu cợt. Hoàn toàn không để ý đến một quyền này của Tần Vũ Dương. Đến khi một quyền kia sắp chạm mặt mình. Vẻ mặt Vương Đằng thay đổi hẳn. Hắn phát hiện một quyền này của đối phương đã khóa chặt mình hoàn toàn, khiến mình không thể động đậy. Mà sức mạnh chứa trong một quyền này có uy lực hủy thiên diệt địa. "Ngươi, sao ngươi có thể phát ra một quyền cường đại đến thế?" Vương Đằng khó tin hỏi: "Chẳng, chẳng lẽ ngươi đã thành Thượng Cổ Thánh Thể đại thành?" "Bây giờ mới biết thì đã muộn!" Tần Vũ Dương hừ lạnh một tiếng. Nắm đấm không chút do dự đánh vào người Vương Đằng. Toàn thân Vương Đằng hóa thành màn sương máu sau một quyền này. Sau đó bị Tần Vũ Dương luyện hóa hết, chẳng còn gì. "Xét nhà!" Sau khi Vương Đằng chết, Tần Vũ Dương ra lệnh cho đại quân Đại Tần bên dưới. Dù Vương gia đã bị hủy trong chớp mắt, nhưng tài sản mà đối phương tích lũy lâu đời đủ để hắn bồi dưỡng vô số cao thủ cho Đại Tần. Sau khi ra lệnh xong cho đại quân Đại Tần bên dưới, Tần Vũ Dương hóa thành một vệt sáng, hướng về Cấm Khu Thái Hồ ở trung ương Đông Vực mà đi. Đối phương năm lần bảy lượt nhắm vào mình, muốn giết mình cho nhanh. Hắn đã sớm không thể nhịn được. Muốn vào cấm khu đại náo một phen. Cũng muốn cho mọi người ở thiên Linh Giới biết rằng, hắn, Tần Vũ Dương và Đại Tần không phải là quả hồng mềm, không phải muốn nắn bóp là được. Hắn cũng muốn nhân cơ hội này mà nổi danh khắp thiên Linh Giới. Điều này càng có lợi cho việc hắn thống nhất toàn bộ thiên Linh Giới. Nhất là lần này, Cấm Khu Thái Hồ không chỉ mới đây có một Chí Tôn muốn giết mình. Sau khi đối phương cực điểm thăng hoa bị hắn dùng truyền quốc Ngọc Tỷ đập chết. Chưa được bao lâu, đối phương lại dám nâng đỡ Vương Đằng, Tần Vũ Dương sao có thể chịu được? Vừa vặn hắn có thể mượn cơ hội này, trực tiếp xâm nhập vào Cấm Khu Thái Hồ. Tần Vũ Dương tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã đến bên ngoài Cấm Khu Thái Hồ. Hắn hoàn toàn không thu liễm khí thế trên người, trực tiếp đáp xuống bên ngoài Cấm Khu Thái Hồ. Cấm Khu Thái Hồ vốn là một bình nguyên khoáng đạt. Bên trong có nhiều hồ nước, linh lực nồng đậm. Là cái nôi thai nghén vạn tộc. Đặc biệt là Nhân tộc, nơi đây có sự kết hợp giữa thiên địa, thuận lợi cho sự sinh sôi nảy nở. Mà bây giờ, Cấm Khu Thái Hồ đã bị Hắc Ám Chí Tôn chiếm giữ. Vô biên vô tận Cấm Khu Thái Hồ bị Hắc Ám Chi Lực bao phủ. Tần Vũ Dương mắt lạnh nhìn Cấm Khu Thái Hồ, cất bước đi vào. Ánh sáng màu vàng quanh thân đẩy lùi bóng tối của Cấm Khu Thái Hồ. Hai mắt nhìn thẳng vào hồ nước lớn nhất ở trung tâm Cấm Khu Thái Hồ. "Tần Vũ Dương, ngươi cũng dám tự tiện xông vào Cấm Khu Thái Hồ!" Một tiếng quát lớn vang lên: "Đừng tưởng rằng có Huyền Phượng Nữ Đế chống lưng cho ngươi thì chúng ta không dám giết ngươi! Chính ngươi muốn xâm nhập Cấm Khu Thái Hồ của ta, nếu có giết ngươi thì cũng là do ngươi tự tìm! Ngay cả Huyền Phượng Nữ Đế cũng không thể vì ngươi mà ra mặt được!" "Đường đường Chí Tôn, mà lại lén lén lút lút!" Tần Vũ Dương hừ lạnh một tiếng: "Thái Hồ Chí Tôn các ngươi liên tục nhắm vào trẫm, muốn giết trẫm cho nhanh, hôm nay trẫm sẽ diệt uy phong của các ngươi, giết mấy Chí Tôn cho các ngươi nhớ thật lâu! Đừng tưởng rằng một đám Chí Tôn ở đây bầy đàn thì không ai trị được các ngươi!" Tần Vũ Dương khinh miệt nhìn về phía phát ra âm thanh. Chiến ý bừng bừng, một quyền đánh về hướng đó. Oanh! ! ! ! ! Một quyền chấn vỡ bóng tối trước mắt, một Hắc Ám Chí Tôn bị hắn một quyền đánh bay ra ngoài. Thân thể đứt thành từng khúc, máu đen chảy xuống. "Ngươi đã Thượng Cổ Thánh Thể đại thành?" Tên Chí Tôn kia mặt đầy vẻ không thể tin: "Sao ngươi có thể thành Thánh Thể đại thành trong thời gian ngắn như vậy?" "Những chuyện ngươi không biết còn nhiều!" Tần Vũ Dương mắt lạnh nhìn đối phương. Lại đấm thêm một quyền nữa. Lục Đạo Luân Hồi Quyền lóe ra sức mạnh luân hồi, tên Hắc Ám Chí Tôn kia thậm chí còn chưa kịp cực điểm thăng hoa. Đã bị Tần Vũ Dương một quyền đánh nát. Thấy đối phương sắp ngưng tụ lại thân thể, Tần Vũ Dương bước tới. Bàn tay lớn bao trùm lên những mảnh thân thể tàn phế của đối phương. Cả thân thể và thần hồn của đối phương đều bị luyện hóa. Một Hắc Ám Chí Tôn cứ như vậy mà bị hắn tùy ý chém giết. Ngay khi Tần Vũ Dương vừa giết xong đối phương, trong nháy mắt năm sáu luồng khí tức khổng lồ xuất hiện xung quanh hắn. Sáu Hắc Ám Chí Tôn mắt lạnh nhìn hắn. Một Hắc Ám Chí Tôn lạnh lùng nhìn Tần Vũ Dương nói: "Lúc đó đáng lẽ chúng ta nên bất chấp áp lực của Huyền Phượng Nữ Đế mà giết ngươi đi, không ngờ hôm nay lại nuôi ong tay áo! Tên sách Chí Tôn Cấm Khu của ta trực tiếp gián tiếp chết trong tay ngươi, hôm nay không thể để ngươi sống nữa!" "Muốn giết trẫm, các ngươi có khả năng đó sao!" Tần Vũ Dương đối mặt với sáu Hắc Ám Chí Tôn vây quanh mà không hề sợ hãi. Phía sau ánh sáng vàng xé tan bóng tối, ngưng tụ thành một người khổng lồ màu vàng kim. Dẫn đầu xông về phía đối phương. Một tiếng long ngâm vang lên. Quanh thân người khổng lồ xuất hiện một con Kim Long to lớn. Kim Long gầm lên một tiếng, cái đuôi quét về phía sáu Hắc Ám Chí Tôn. Đồng thời, nắm đấm của người khổng lồ to như núi cũng đánh về phía sáu Hắc Ám Chí Tôn. Sáu Hắc Ám Chí Tôn trước sau cực điểm thăng hoa, khí tức của sáu vị Đại Đế bao phủ toàn bộ thiên Linh Giới. Khiến sắc mặt của tất cả mọi người ở thiên Linh Giới thay đổi lớn. Trong lúc mọi người không biết có chuyện gì thì cảnh Tần Vũ Dương đại chiến với sáu Hắc Ám Chí Tôn được chiếu lên trước mắt mọi người ở thiên Linh Giới. Trong hình, Tần Vũ Dương mang theo chiến ý ngút trời, đánh nhau túi bụi với sáu Chí Tôn cực điểm thăng hoa. Mặc dù sau khi cực điểm thăng hoa, sáu người đều là Đại Đế. Nhưng đều đã già nua không chịu nổi. Dù có phát huy sức mạnh cũng không cường đại như Huyền Phượng Nữ Đế Thượng Quan Uyển Nhi. Nhưng đối mặt với sáu vị Đại Đế liên thủ vây công, cũng làm Tần Vũ Dương có chút luống cuống tay chân. Trên người chịu nhiều vết thương lớn nhỏ khác nhau. Máu vàng tươi bắn tung tóe khắp nơi. Tần Vũ Dương chiến ý không hề giảm sút, mỗi một quyền của người khổng lồ màu vàng kim oanh ra đều mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa. Trong khoảnh khắc, Hắc Ám Chi Lực của Cấm Khu Thái Hồ và ánh sáng vàng trên người Tần Vũ Dương không ngừng sôi trào khuếch tán. Trường thương trong tay Tần Vũ Dương tản ra ánh sáng lạnh lẽo. Một cây trường thương đặt ngang trên Cấm Khu Thái Hồ, một thương quét ngang ra. Một Hắc Ám Chí Tôn bị một thương quét bay. Tần Vũ Dương thả người đuổi theo, nắm đấm như điểm đâm vào mặt đối phương. Thấy một Chí Tôn bên mình bị Tần Vũ Dương công kích dồn dập như mưa gió mà giết chết. Năm Hắc Ám Chí Tôn còn lại liên thủ tấn công về phía Tần Vũ Dương. Đối mặt với năm người đánh lén sau lưng, Tần Vũ Dương không hề né tránh. Đón thẳng một kích của năm người, phía sau lưng nứt ra một lỗ hổng lớn. Tần Vũ Dương chịu đựng đau đớn trên người, một quyền đánh nổ Hắc Ám Chí Tôn trước mặt. Cả đế đạo pháp tắc của đối phương đều bị luyện hóa. Tần Vũ Dương chính là dùng kiểu đấu pháp không cần mạng như vậy, mà trong cuộc vây công của sáu Hắc Ám Chí Tôn lại giết được một người. Dù sao mình là Thượng Cổ Thánh Thể, trời sinh thích hợp chiến đấu. Vết thương trên người có thể nhanh chóng chữa lành. Dùng thương thế của mình đổi lấy mạng của đối phương thì không hề thiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận