Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 555: Ta không muốn lại bị người nô dịch

Chương 555: Ta không muốn lại bị người nô dịch Dù cho tất cả Thần Linh của Thiên Linh Giới có chấn động vô cùng về việc Huyên Huyên có thể đánh Lý Lạc Trần - một Nhân Tiên, thì đối với bản thân Huyên Huyên mà nói căn bản không quan trọng gì. Từ đầu đến cuối nàng đều không để Lý Lạc Trần trong lòng. Cho dù đối phương có chiến lực mạnh hơn, cũng chỉ là người của Thiên Linh Giới. Hết thảy tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của nàng. Huống chi vào thời thượng cổ, Huyên Huyên từng là Hạo Thiên Chúa Tể, từng bị Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng thu phục. Mặc dù bị thu phục, nhưng nàng cũng nhờ đó mà phụ trợ cho Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng cường đại bản thân. Trừ phi thời kỳ toàn thịnh của đệ nhất Thánh Hoàng xuất hiện, bằng không không ai là đối thủ của nàng.
Chờ Lý Lạc Trần thần phục xong, Huyên Huyên chuyển ánh mắt về phía thần hồn của Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng. “Doanh Chính, bản chủ thật không ngờ ngươi lại có thể tái hiện thế gian!” Huyên Huyên nhàn nhạt lên tiếng. Đối với Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng, Huyên Huyên có một loại tình cảm đặc biệt. Nói là hận, thì đúng là có hận ý ngập trời. Chính vì sự xuất hiện của Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng mà nàng từ một Hạo Thiên Chúa Tể bị đánh trở về Thiên Đạo, bị nô dịch vô số năm tháng. Nói không hận cũng có lý do. Dù sao khi xưa sau khi thu phục nàng, đối phương cũng không diệt mất ý thức của nàng. Huống chi khi vẫn lạc, đối phương còn tung nàng ra, cho nàng một lần nữa trông coi Thiên Linh Giới, để nàng lại trở về làm Hạo Thiên Chúa Tể. Mặc dù khi ấy Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng thả nàng đi, tất cả đều vì muốn nàng tiếp tục thủ hộ Thiên Linh Giới, che giấu triệt để Thiên Linh Giới khỏi đại thiên thế giới, để tránh bị các thế giới khác tàn sát. Bất kể Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng có tư tâm hay không, Huyên Huyên đều nên cảm kích đối phương. Cho nên nội tâm nàng rất phức tạp và mâu thuẫn.
Ban đầu, khi làm ý thức Thiên Đạo, nàng là Thiên Đạo ngưng tụ ra để khống chế tất cả người ở Thiên Linh Giới. Vốn nên như Thiên Đạo, không có bất kỳ tình cảm gì. Từ khi sinh ra đến Viễn Cổ, rồi Thượng Cổ, thậm chí cho đến kiếp này nàng đều làm như thế. Tư tâm duy nhất là không ngừng thôn phệ sinh linh ở Thiên Linh Giới để bản thân lớn mạnh, ý đồ triệt để thoát ly Thiên Linh Giới. Nhưng chính vì nàng tách ý thức của mình ra, để bản thể Huyên Huyên từ Tiên Giới xuống, hình thành việc Huyên Huyên quen biết Tần Phong mà mọi chuyện thay đổi. Nguyên bản vô tình Hạo Thiên, giờ trong lòng không còn một mảnh trong sạch. Nàng có cảm tình, dù không muốn thừa nhận nhưng đó là sự thật. Giờ phút này, nàng không phân biệt được mình là Hạo Thiên Chúa Tể hay một cô bé bình thường Huyên Huyên. Nàng muốn tách ký ức của Huyên Huyên ra, khôi phục lại như trước kia. Nhưng từ khi ý thức của Hạo Thiên trở lại thể xác của Huyên Huyên, ký ức và tình cảm của Huyên Huyên tựa như bén rễ trong ý thức nàng, hòa vào làm một, dù thế nào cũng không thể gạt bỏ. Dù lúc này trông nàng vẫn băng lãnh thánh khiết, cho người ta cảm giác không dám nhìn thẳng, nhưng giờ nàng càng giống một con người. Một người có tạp niệm, có vui buồn. Chỉ là những tạp niệm này đều bị sức mạnh của Hạo Thiên Chúa Tể cường đại áp chế.
"Doanh Chính, khi bản chủ một lần nữa khống chế Thiên Linh Giới, cũng hoài nghi ngươi chưa chết hẳn!" Huyên Huyên nhàn nhạt nói: "Bản chủ vẫn luôn dùng thiên tính toán, dò xét tung tích của ngươi, tìm kiếm dù chỉ một tia khí tức của ngươi! Chỉ cần ngươi còn một tia khí tức tồn tại, bản chủ liền không chút do dự mà tiêu diệt ngươi, để ngươi không còn hy vọng hồi sinh! Vì bản chủ không muốn lại bị người nô dịch! Nhưng điều khiến bản chủ không ngờ là ngươi đã ẩn tàng quá kỹ, suốt vô tận năm tháng, bản chủ không thể dò ra một tia khí tức nào, thậm chí không tìm thấy manh mối! Cho đến một ngày có sự xuất hiện của hắn!" Huyên Huyên chỉ Tần Vũ Dương, giọng nói lạnh lùng: "Đột nhiên có một ngày ý niệm của bản chủ xuất hiện ở thế tục giới, phát hiện người này vậy mà có thể nhảy qua mọi quy tắc Thiên Đạo, để tu vi của mình tăng lên không hề có bình cảnh, mà trong cơ thể hắn lại có huyết mạch người đời sau của ngươi, cùng ngươi đồng nguyên! Bản chủ cho rằng tàn hồn của ngươi rất có thể ẩn náu trong người Tần Vũ Dương, nếu không tu vi của hắn sẽ không tăng nhanh như vậy, đơn giản là không có trở ngại. Mà từ khi truyền quốc Ngọc Tỷ của ngươi xuất hiện, ta phát hiện khí tức của ngươi trong người Tần Vũ Dương ngày càng đậm, lúc này ta biết thời điểm ngươi hiện thế không còn xa! Quả nhiên sau khi ta không ngừng quan sát, thần hồn của ngươi quả nhiên xuất hiện. Dù mỗi lần ngươi chỉ phụ trợ truyền quốc Ngọc Tỷ hiện thế và trông rất yếu ớt, nhưng ta biết thần hồn của ngươi chắc chắn không ẩn náu trong truyền quốc Ngọc Tỷ! Bởi vì ngươi biết, nếu ta phát hiện thần hồn của ngươi giấu trong truyền quốc Ngọc Tỷ, ta nhất định sẽ giết ngươi ngay lập tức! Bởi vì truyền quốc Ngọc Tỷ 'thụ mệnh với trời, ký thọ vĩnh xương', tám chữ này năm xưa là để cấm chế và khống chế ta, để ta vào ở trong truyền quốc Ngọc Tỷ, giúp ngươi chưởng quản Thiên Linh Giới và các thế giới khác bị ngươi đánh xuống! Lúc ngươi vẫn lạc, bản chủ đã xem xét vô số lần truyền quốc Ngọc Tỷ nhưng không tìm thấy một tia khí tức của ngươi! Dù sau này ngươi đều xuất hiện từ truyền quốc Ngọc Tỷ, bản chủ vẫn tin ngươi không trốn trong đó mà ở trong người Tần Vũ Dương! Cho đến khi Tần Phong đến Thiên Linh Giới, ta mới phát hiện suy đoán của mình là sai! Vì ta thấy, đối phương lại giống như ngươi khi mới xuất hiện trên thế gian này, toàn thân được bao phủ bởi sương mù, che lấp tất cả thiên cơ! Bản chủ không nhìn thấu hắn! Ta lần nữa vận dụng thiên tính toán nhưng vẫn không có kết quả, cả người hắn tựa như người siêu thoát khỏi thế giới này! Sau khi quan sát, ta nhận thấy phàm là người có liên quan đến hắn, tu vi đều tăng lên không rõ nguyên do mà không hề có trở ngại! Lúc này ta suy tính, Tần Phong có lẽ là chuyển thế của ngươi! Tần Vũ Dương chỉ là con cờ để ngươi mê hoặc ta và thế nhân! Ta bèn tách ý thức ra, để chân thân đến Thiên Linh Giới gặp Tần Phong, định tiềm phục bên cạnh hắn để khám phá bí mật thiên cơ của hắn! Nhưng ta không ngờ, Tần Phong hoàn toàn không phải chuyển thế của ngươi! Mà thần hồn của ngươi lại ẩn náu trong truyền quốc Ngọc Tỷ! Không thể không nói, Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng quả là Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng, sự quyết đoán này thật không ai sánh bằng! Nếu để ngươi ẩn núp, ngưng tụ nhục thân, cho dù là bản chủ đích thân đến cũng không phải đối thủ! Nhưng giờ đại cục đã định, ngươi không còn ở thời kỳ toàn thịnh, lấy gì chiến với ta! Hôm nay bản chủ sẽ giết ngươi, lấy sinh cơ của thế gian này tăng cường lực lượng để triệt để siêu thoát khỏi Thiên Linh Giới, từ nay về sau bản chủ sẽ hoàn toàn tự do!"
Nói rồi Huyên Huyên định ra tay với Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng. Thiên Cổ đệ nhất Thánh Hoàng cười nói: “Một thế mệnh, chính là vạn thế mệnh! Trẫm là Cửu Ngũ Chí Tôn, chủ chung của vạn tộc thiên địa, một tay nắm giữ càn khôn, bất kể trong trạng thái nào, trẫm vẫn là sự kiện hoàng này, còn ngươi không thể thay đổi được vận mệnh, muốn siêu thoát là điều không thể! Dù trẫm chỉ là một đường thần hồn, muốn giết ngươi cũng dễ như trở bàn tay!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận