Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 238: Sống tốt, toàn bằng lão thiên gia thưởng cơm ăn

Chương 238: Sống tốt, toàn nhờ trời cho cơm ăn
Đông Phương Nhan, Diệu Vũ Thường, Ngọc Quan Âm ba người nhìn thấy Tần Phong đi ra khách sạn. Cuối cùng cũng kết thúc một đêm đối mặt. Cũng đi theo ra ngoài. Ba người đêm qua ở phía dưới, mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn nhau suốt một buổi tối. Tần Phong cũng không thể không cảm thán, nữ nhân thật là một giống loài thần kỳ. So sánh ra, thật đúng là đáng sợ. Bất quá những điều này với hắn mà nói đã không quan trọng. Dù sao bên cạnh hắn có ba đại mỹ nữ tuyệt thế, hơn nữa còn đều là Thánh nữ của ba thánh địa lớn. Ba người này đã sớm nổi tiếng khắp nơi. Đi trên đường lớn khiến không ít người phải nhìn theo. Càng khiến không ít nam nhân không ngừng ngưỡng mộ.
“Người này thật là có phúc lớn, những mỹ nhân đẹp đến Trầm Ngư Lạc Nhạn, hoa nhường nguyệt thẹn thế này, có được một người thôi, coi như tổ tiên đốt cao hương!” “Đối phương còn có đủ cả ba người, thật là hưởng hết tề nhân chi phúc!” “Thật là tấm gương của chúng ta!” “Đây cũng không phải là những nữ tử bình thường ở thế tục, mỗi một vị đều là Thánh nữ của thánh địa!” “Chẳng trách tên Tần Phong này ngay cả Hạo Thiên Tông tương lai Thánh nữ cũng dám từ chối!” “Nguyên lai người ta sớm đã có những người tốt hơn, một lần còn tận ba người!” “Kiểu dáng khác nhau, phong cách khác nhau mà lại tề tựu đủ cả!” “Tiểu tử này, một tên củi mục trong giới võ đạo thì có tài đức gì!” Không ít người liên tiếp thở dài.
"Các ngươi nói cái gì đó!" Những người này ăn nói bậy bạ lập tức khiến Đông Phương Nhan nóng nảy không chịu được. Nàng liền như một con gà mái bị chọc tức. Tiện tay tung một chưởng về phía một người khác trên đường. Người kia làm sao có thể chịu nổi một chưởng của Thánh nữ Thiên Ma Môn. Bị một chưởng đánh bay đi, ngã xuống cách đó không xa bất động. Hiển nhiên đã bị đánh chết. Đông Phương Nhan dù sao cũng là Thánh nữ Thiên Ma Môn, tu vi lại đạt tới Thần Tàng cảnh đỉnh phong. Giết một người bên đường, tự nhiên không ai dám gây sự với nàng. Chỉ là vì nàng náo loạn như vậy, hai bên đường phố lập tức yên tĩnh trở lại. Những người trước đó bàn tán về các nàng, càng đổ mồ hôi lạnh trên trán. Bị dọa đến hai chân run rẩy. Cũng may Đông Phương Nhan chỉ ra tay dạy dỗ một người rồi, không có dấu hiệu tiếp tục ra tay. Để những người kia lập tức thở phào một hơi. Hai bên đường phố lại lần nữa náo nhiệt. Tần Phong trước đó đã trở thành nhân vật nổi tiếng của toàn bộ Thất Sát Hoàng Triều. Người hai bên đường phố đại bộ phận đều gặp hắn. Có những người hiểu chuyện, không ngừng chào hỏi hắn.
"Tần công tử tốt!"
"Tần công tử có phúc lớn!"
"Mời công tử lúc nào có thể cùng uống một chén, cùng nhau nghiên cứu thảo luận kinh nghiệm!"
"Tần công tử, thật là kỳ nhân!"
Đối với những lời trêu chọc hoặc ánh mắt ngưỡng mộ của những người này, Tần Phong không hề tỏ vẻ cao ngạo. Trong tay cầm quạt xếp, hai tay ôm quyền nói: “Mọi người khách khí rồi, đều là nhờ lão thiên gia ban cho cơm ăn, sống tốt!”
Một câu nói của hắn lập tức như đổ thêm dầu vào thùng thuốc nổ của Đông Phương Nhan, đang định đánh lén sau lưng hắn thì. Bị Diệu Vũ Thường cùng Ngọc Quan Âm đồng thời kéo lại. Khiến ngực Đông Phương Nhan một đôi núi non trùng điệp, không ngừng phập phồng lên xuống. Đối với mọi cử động của Đông Phương Nhan, Tần Phong hiểu rõ. Mà hắn lại không để ý đến đối phương. Sau khi đi qua con đường đông người, mua được một chiếc xe ngựa. Cầm roi ngựa ném cho Đông Phương Nhan. Khiến đối phương lại một trận thất vọng, suýt chút nữa vì tức giận mà bốc hỏa. Nhưng khi nàng nghĩ đến Diệu Vũ Thường cùng Ngọc Quan Âm vẫn còn ở bên cạnh người đó, cuối cùng vẫn là nhịn xuống. Đành ngoan ngoãn đánh xe ngựa. Sau đó Diệu Vũ Thường cùng Ngọc Quan Âm mỗi người một bên cùng Tần Phong tiến vào xe ngựa. Để những người thấy cảnh này, một lần nữa không ngừng ngưỡng mộ.
"Tiểu tử này kiếp trước làm cái gì đại thiên sự tốt?"
“Thánh nữ Thiên Ma Môn đánh xe, Thánh nữ Diệu Âm Tông cùng Thánh nữ một mạch Bồ tát của Vạn Phật Tông làm bạn!” "Đối phương rốt cuộc có mị lực gì?"
"Chẳng lẽ sống tốt thì có thể muốn làm gì thì làm sao?"
Không ít nam nhân ngửa mặt lên trời thét dài, than thở ông trời bất công.
"Giá!" Đúng lúc này Đông Phương Nhan hét lớn một tiếng. Roi trong tay quất một roi lên mông ngựa. Xe ngựa chạy về phía bên ngoài Kinh Thành.
Cuối cùng tiếng của mọi người dần biến mất, để tâm trạng Đông Phương Nhan tốt hơn một chút.
Lúc bố trí xe ngựa, Tần Phong đã từng nói với Đông Phương Nhan về nơi muốn đến. Chính là một hoàng triều không xa Thất Sát Hoàng Triều. Hoàng triều này cũng nằm trong phạm vi thế lực của Thất Sát Lâu. Tuy về diện tích hay thực lực, đều không thể so sánh được với Thất Sát Hoàng Triều. Hoàng triều này chính là Đại Thuận Hoàng Triều. Tuy thực lực trên giấy của Đại Thuận Hoàng Triều không cao, so với Thất Sát Hoàng Triều mà nói thì không có ý nghĩa gì. Thất Sát Hoàng Triều muốn tiêu diệt đối phương, chỉ cần phái một chi đại quân là có thể tiến quân thần tốc. Một chiêu diệt gọn. Nhưng Đại Thuận Hoàng Triều đã lập quốc trăm ngàn năm, vẫn luôn bình yên vô sự với Thất Sát Hoàng Triều. Điều này khiến không ít các hoàng triều cường đại xung quanh có chút nghi hoặc. Nhưng họ cũng không dám hỏi Thất Sát Hoàng Triều. Hiện tại toàn bộ thành viên Hoàng tộc và thành viên cốt cán của Thất Sát Hoàng Triều đã bị tàn sát sạch. Các hoàng triều lại càng không có cơ hội hỏi. Mà Tần Phong biết, phân bộ thứ ba của Thất Sát Lâu, cũng chính là phân bộ cuối cùng nằm ở bên trong Đại Thuận Hoàng Triều. Tại một hạp cốc vô cùng hiểm trở. Nơi này hẻm núi được gọi là Lăng Phong hạp! Bởi vì nó nằm ở giữa Lăng Phong núi nên được đặt tên như vậy. Lăng Phong núi vô cùng dốc đứng, bị chia làm hai, tựa như hai thanh chủy thủ sắc bén. Vì vậy mà gọi tên. Mục đích mà Tần Phong cần đến lần này chính là nơi này. Hắn muốn thừa lúc thế lực các nơi đều đang rối loạn, lấy lôi đình thủ đoạn mau chóng tiêu diệt toàn bộ Thất Sát Lâu. Tuy những người từ Thiên Linh Giới xuống thế tục giới, lúc này đang bận tìm Diệp Thiên, hoặc là ép hỏi người Thiên Diễn Tông để bọn họ giao Thị Huyết Ma Công. Nhưng Tần Phong có được tin tức từ Thiên Cơ Các, những người này sở dĩ đi vào thế tục giới, có khả năng có quan hệ với Tần gia của hắn. Hoặc là nói chính là tìm đến Tần gia của mình gây phiền phức. Chỉ là hiện tại bọn họ bị Thị Huyết Ma Công trì hoãn, tạm thời không để ý đến Tần gia. Nhưng khi đối phương tìm không thấy Thị Huyết Ma Công và tiêu diệt Thiên Diễn Tông xong, vẫn sẽ quay lại gây sự với Tần gia. Cho nên việc Tần Phong cần làm hiện tại là giải quyết dứt điểm. Trước diệt Thất Sát Lâu, sau đó chiếm lấy tất cả các hoàng triều dưới quyền của Thất Sát Lâu. Rồi thừa cơ xuất binh, tiêu diệt những hoàng triều dưới sự quản lý của Thiên Diễn Tông. Đến lúc đó cha mình nhờ sự giúp sức của rất nhiều khí vận hoàng đạo như vậy, đối phó với những người đến từ Thiên Linh Giới kia, tự nhiên không đáng kể. Đông Phương Nhan như đang hờn dỗi vậy. Roi trong tay không ngừng quất lên mông ngựa. Cho dù con ngựa này là Tần Phong dùng rất nhiều tiền mua được con bảo mã (BMW) tốt nhất. Cũng không chịu nổi sự quất roi như vậy của Đông Phương Nhan. Một roi lại một roi không ngừng quật xuống. Khiến toàn bộ mông ngựa bị đánh trầy da tróc thịt. Ngựa kéo xe không ngừng chạy về phía trước. Phảng phất vì sợ hãi, nếu như là người bình thường điều khiển xe ngựa, căn bản không thể khống chế nổi. Đã sớm không biết chạy đến nơi nào. Hoặc đã sớm lật xe. May mà Đông Phương Nhan là một cao thủ tuyệt đối, không những để xe ngựa chạy nhanh. Mà còn luôn đi theo lộ tuyến do Tần Phong định trước. Cuối cùng xe ngựa chạy hơn trăm dặm, cuối cùng cũng ra khỏi phạm vi Kinh Thành Thất Sát Hoàng Triều. Khi vừa ra khỏi Kinh Thành, trong đầu Tần Phong vang lên một tiếng đinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận